------------------------- Sáng hôm sau ------------------
- Bảo bối ! sao em thức sớm vậy – Minh Quân mặt còn ngái ngủ , tay vò vò tóc rối trông ngốc cực
- Em… - nó lấp lững , sắc mặt nó không được tươi mấy
- Em lại phát bệnh ? – Minh Quân hơi nghiêng đầu nhìn nó , nó chỉ khẽ gật đầu
- Bảo bối , em nên về Pháp 1 thời gian – Minh Quân nghiêm mặt , ngồi xuống cạnh nó
- Tại sao ? Khó khăn lắm , em mới can đảm quay lại nơi đây mà bây giờ anh lại kêu em quay về - nó ảm đảm , tay chạm nhẹ những cánh hoa hồng trong vườn
- Em nghe anh , về Pháp tịnh dưỡng sức khỏe nha nghe anh nha
- Không – nó nói rồi đứng dậy quay trở về phòng
Minh Quân chỉ biết lắc đầu nhìn bóng nó khuất sau bức tường trắng. Anh không muốn em nhớ lại cái kí ức mà em cho là khủng khiếp ấy đâu , ở đây em sẽ đau buồn dài dài đấy nhóc
---------------------- Ta là vạch ngăn cách -------------
- Anh 2 anh 2 – Minh Huy lay lay tay hắn
- Gì – hắn nhíu mài nhìn Minh Huy
- Hôm nay anh 2 cho em đi học chung với anh 2 nha – Minh Huy vừa nói vừa làm điệu bộ nhõng nhẽo
- Không – hắn đáp gọn , thuận tay kéo chăn kín mặt
- Hứ , không thèm – Minh Huy hờn giận , bước ra khỏi phòng hắn, Minh Huy hình như nghĩ ra gì đó tức tối chạy về phòng của mình
------------- Ta là vạch ngăn cách ---------------
- Linh Linh ! Đi ăn sáng thôi – Vy Vy nói rồi kéo nó thẳng một mạch dưới canten trường
- Hè nhố - Minh Anh ngồi dưới canten chờ sẵn , thấy nó và Vy Vy đi xuống liền giơ tay vẫy vẫy kiệt liệt
- Này ! Không cần m vẫy tay t cũng biết m ngồi đó – Vy Vy thản nhiên múc một muỗng súp mà Minh Anh mua sẵn
- Hứ , lần sau đừng hòng t vẫy chào mừng m như thế - Minh Anh trề môi
- Bữa sáng của m – Minh Anh nói rồi đẫy một khay thức ăn riêng sang cho nó , nhận lại chỉ là cái lắc đầu từ chối
- Này ! mày phải ăn vô chứ - Vy Vy
- T không đói – nó đẩy khay thức ăn sang một bên , tay kia cầm ly cà phê của Vy Vy đưa lên miệng nhưng….
- Đó không phải của m , sữa này , mau uống đi – Minh Anh giật ngay ly cà phê , thay vào đó nhét vào tay nó ly sữa nóng , nó chỉ nhăn mặt lắc đầu
- Mở miệng A nào – Minh Anh hết cách với cô bạn thân này , chỉ còn một cách “đút” , nó lắc đầu nhất quyết không mở miệng
- A nào – Minh Anh kiên trì , nó lại lắc đầu
- M không ăn t khóc đó nha – Vy Vy mắt rơm rớm nước mắt nhìn nó
- Chi Dân – nó nhàn nhạ đáp
- Cin chèo các cô nàng xinh đẹp – Từ đâu ra hình như là dưới đất chui lên một giọng nam cắt ngang cuộc đàm thoại của tụi nó à thì ra là tên “lắm chuyện” – Tuấn Kiệt ấi
- Rõ dở hơi – Vy Vy trề môi nhìn Tuấn Kiệt
- Cô..cô – Tuấn Kiệt tức nổ đom đóm
- Các em cho bọn anh ngồi cùng nhé – Minh Quân lên tiếng
- Bảo bối ! sao em thức sớm vậy – Minh Quân mặt còn ngái ngủ , tay vò vò tóc rối trông ngốc cực
- Em… - nó lấp lững , sắc mặt nó không được tươi mấy
- Em lại phát bệnh ? – Minh Quân hơi nghiêng đầu nhìn nó , nó chỉ khẽ gật đầu
- Bảo bối , em nên về Pháp 1 thời gian – Minh Quân nghiêm mặt , ngồi xuống cạnh nó
- Tại sao ? Khó khăn lắm , em mới can đảm quay lại nơi đây mà bây giờ anh lại kêu em quay về - nó ảm đảm , tay chạm nhẹ những cánh hoa hồng trong vườn
- Em nghe anh , về Pháp tịnh dưỡng sức khỏe nha nghe anh nha
- Không – nó nói rồi đứng dậy quay trở về phòng
Minh Quân chỉ biết lắc đầu nhìn bóng nó khuất sau bức tường trắng. Anh không muốn em nhớ lại cái kí ức mà em cho là khủng khiếp ấy đâu , ở đây em sẽ đau buồn dài dài đấy nhóc
---------------------- Ta là vạch ngăn cách -------------
- Anh 2 anh 2 – Minh Huy lay lay tay hắn
- Gì – hắn nhíu mài nhìn Minh Huy
- Hôm nay anh 2 cho em đi học chung với anh 2 nha – Minh Huy vừa nói vừa làm điệu bộ nhõng nhẽo
- Không – hắn đáp gọn , thuận tay kéo chăn kín mặt
- Hứ , không thèm – Minh Huy hờn giận , bước ra khỏi phòng hắn, Minh Huy hình như nghĩ ra gì đó tức tối chạy về phòng của mình
------------- Ta là vạch ngăn cách ---------------
- Linh Linh ! Đi ăn sáng thôi – Vy Vy nói rồi kéo nó thẳng một mạch dưới canten trường
- Hè nhố - Minh Anh ngồi dưới canten chờ sẵn , thấy nó và Vy Vy đi xuống liền giơ tay vẫy vẫy kiệt liệt
- Này ! Không cần m vẫy tay t cũng biết m ngồi đó – Vy Vy thản nhiên múc một muỗng súp mà Minh Anh mua sẵn
- Hứ , lần sau đừng hòng t vẫy chào mừng m như thế - Minh Anh trề môi
- Bữa sáng của m – Minh Anh nói rồi đẫy một khay thức ăn riêng sang cho nó , nhận lại chỉ là cái lắc đầu từ chối
- Này ! mày phải ăn vô chứ - Vy Vy
- T không đói – nó đẩy khay thức ăn sang một bên , tay kia cầm ly cà phê của Vy Vy đưa lên miệng nhưng….
- Đó không phải của m , sữa này , mau uống đi – Minh Anh giật ngay ly cà phê , thay vào đó nhét vào tay nó ly sữa nóng , nó chỉ nhăn mặt lắc đầu
- Mở miệng A nào – Minh Anh hết cách với cô bạn thân này , chỉ còn một cách “đút” , nó lắc đầu nhất quyết không mở miệng
- A nào – Minh Anh kiên trì , nó lại lắc đầu
- M không ăn t khóc đó nha – Vy Vy mắt rơm rớm nước mắt nhìn nó
- Chi Dân – nó nhàn nhạ đáp
- Cin chèo các cô nàng xinh đẹp – Từ đâu ra hình như là dưới đất chui lên một giọng nam cắt ngang cuộc đàm thoại của tụi nó à thì ra là tên “lắm chuyện” – Tuấn Kiệt ấi
- Rõ dở hơi – Vy Vy trề môi nhìn Tuấn Kiệt
- Cô..cô – Tuấn Kiệt tức nổ đom đóm
- Các em cho bọn anh ngồi cùng nhé – Minh Quân lên tiếng
/71
|