Sinh Ra Là Để Yêu Em

Chương 9 - Chương 9

/25


Reixach đi vào cao tầng Barca đề xuất với Tô Tĩnh Khang rằng sẽ đưa Tô Thanh Gia đi thăm thú xung quanh, mặc dù Tô Tĩnh Khang không bằng lòng lắm nhưng trời đất bao la, con gái là lớn nhất. Khi Tô Thanh Gia dùng đôi mắt lốm đốm to tròn hơn nai con nhìn anh thì anh chỉ có thể nói, “Vale” ( có thể ).

Sau khi được cho phép, Reixach bế cô bé búp bê Tây Dương lên đi đến bãi đỗ xe. Khi Tô Thanh Gia nói ra địa chỉ mà bọn họ sẽ đến, Reixach có hơi giật mình, ông hỏi: “Bạn của cháu là một cô nhi?”

Tô Thanh Gia buộc đai an toàn xong rồi hạ cửa sổ xuống một chút, “Chẳng lẽ con gái của Quan ngoại giao thì không có quyền lựa chọn bạn bè sao ạ? Trung Quốc có câu ngạn ngữ gọi là ‘Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây ’, bác có biết nó có nghĩa gì không?”

Đối với văn hóa phong phú của Trung Quốc tỏ vẻ khó hiểu, ở La Masia nói một là một Reixach lắc đầu nói: “Văn hóa Trung Quốc rất thần bí, ừm, bác chỉ biết xem đá bóng.”

“Ý nghĩa của nó là, chuyện đời hưng thịnh hay suy yếu biến đổi thất thường, khó có thể đoán trước. Thưa ngài, xuất thân không nói lên tất cả, hôm nay anh ấy ở trong trại dân tị nạn Brazil, biết đâu ngày mai anh ấy có thể mua hoa viên trung tâm New York thì sao.” Theo sự chuyển động của xe, đầu tóc Tô Thanh Gia bị gió thổi lên, cảm giác hóng gió cũng thật thú vị.

Đầu tiên, Reixach hơi sửng sốt sau đó cười cười, nói: “Cháu nói đúng, còn nữa, Trung Quốc ví von rất thỏa đáng.”

Mà hiện tại, Carlos đang luyện bóng trên sân thể dục vẫn chưa biết một cơ hội thật lớn đang đi về phía cậu từng bước một.

Hôm nay học không nhiều lắm, sau khi trở về cậu đã luyện bóng một thời gian, gần đây cậu cũng ít làm việc gì —— Từ sau lần gặp mưa đó, Tô Thanh Gia đã không cho cậu đến trạm xe buýt đợi cô nữa, với lại gần đây cô cũng không tới thường xuyên.

Carlos rất uất ức, không phải chỉ dầm mưa thôi sao, cậu cũng không bị ốm, cậu không sợ mưa cũng không sợ phơi nắng, cậu chỉ muốn để cho Bella vừa xuống xe là có thể lập tức nhìn thấy cậu, vì thế mỗi ngày cậu đều chăm chút cho mái tóc vàng của mình, làm nó trông xoã tung mềm mại một chút.

Chỉ có điều hiện giờ mái tóc của cậu đã trở về hình dáng tổ chim rồi. Vì đã gần một tuần nay Tô Thanh Gia không tới.

Mỗi ngày, Carlos đều dốc lòng suy nghĩ đến bóng đá, tìm kiếm những cách dẫn bóng tốt hơn, cậu nghĩ chỉ cần cậu tiến bộ, Bella nhìn thấy nhất định sẽ rất vui vẻ, sau đó sẽ thường xuyên tới đây.

Suy nghĩ lại suy nghĩ, dường như cậu nghe thấy giọng nói của Bella, dùng sức lắc đầu, ừm, vẫn nên luyện bóng cho tốt đi, lúc này Bella sẽ không tới đâu.

Nhưng vào một khắc sau, Carlos thấy búp bê Tây Dương tóc đen của cậu mặc váy sơ mi trắng ô vuông màu lam đang đứng trước mặt cậu, cậu lại dùng sức chớp chớp đôi mắt bị mồ hôi chảy vào cay cay, thật sự là Bella.

Nhưng, còn có một người đàn ông khác.

Carlos không biết vì sao Bella lại dẫn theo người khác tới đây, xuất phát từ lòng phòng bị trong tiềm thức, cậu nhấp nhấp khóe môi khô nhốc, không chịu tiến lên.

Tô Thanh Gia nhanh chóng dẫn Reixach đi tới trước mặt Carlos, cô giới thiệu hai bên với nhau.

“Thưa bác Reixach, đây chính là bạn của cháu, anh ấy tên là Carlos, năm nay mười tuổi.” Lại nhìn Carlos nói, “Carlos, vị này chính là chủ quản của trại huấn luyện La Masia, bác Reixach, em mời bác ấy đến xem anh đá bóng.”

Tô Thanh Gia không che giấu thân phận của Reixach với Carlos. Một cầu thủ cần phải có tố chất tâm lý tốt đẹp, mới có thể ra sức trong từng trận thi đấu.

Làm


/25

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status