Chương 60 bàn ăn bốn người (hai)
“Bảo bối, muốn ăn cái gì, gọi thoải mái, không cần khách khí.” Charles bày ra một bộ dáng tình nhân hoàn mỹ, vẻ mặt tươi cười mê người,tròng mắt ướt át thâm nâu lộ ra thần thái động lòng người, ôn nhu lại săn sóc.
Thanh niên tên Lý Hoàn vô cùng cảm động hưởng thụ, tuy rằng không rõ vì sao tối hôm qua Charles mới hôn hắn một chút đã đem hắn ném ra ngoài, nhưng cuối cùng hắn cũng lấy được tiền bồi thường không ít, hắn nghe người ta nói không ít kim chủ đối với loại người như bọn họ không chút hòa nhã, thậm chí có phần tàn nhẫn, chỗ nào giống vị tiên sinh này, anh tuấn lại ôn nhu săn sóc.
Đường Phong cúi đầu xem thực đơn, tùy tiện gọi vài món ăn lạt, đối với thanh niên cùng Charles bên cạnh coi như không thấy, giao dịch kết thúc, Charles muốn lên giường với ai không liên quan đến cậu, giống như cậu cùng ai nói thương yêu cũng không có nửa điểm liên quan đến Charles.
“Lục tổng, buổi chiều tôi có thể dọn nhà rồi phải không?” Hắn không muốn dọn nhà vào buổi tối, dọn tới ký túc xá còn phải sắp xếp lại một lần, dọn quá muộn sẽ vô cùng khó chịu.
Lục Thiên Thần đem thực đơn đưa cho người bán hàng, tà tà liếc mắt Đường Phong: “Buổi chiều cùng tiểu Vũ thảo luận chuyện tiết mục và việc ở ban huấn luyện.”
Ý tứ chính là, buổi chiều không thể trở lại dọn nhà, vậy tại sao lúc sáng không thảo luận lại dời tới buổi chiều? Lục Thiên Thần là cố ý đùa giỡn cậu? Nhìn không giống a.
Đường Phong khẽ nhíu mày, đang chuẩn bị đưa tay lấy ly nước trước mặt, cái ly đã bị Charles cầm lên đưa cho Lý Hoàn.
“Thân ái, uống nước.” Charles cười đến xán lạn.
Đường Phong không chút ngại ngùng cầm ly nước bên tay trái vốn thuộc về Lục Thiên Thần, cậu nghĩ Charles nhớ lầm chén ly nước của cậu là ly nước của Charles, này lần lượt nhìn lại ly nước của Lý Hoàn là của Lục Thiên Thần, của Lục Thiên Thần chính là của cậu.
Charles co rút khóe mắt, Lục Thiên Thần thoáng giương mắt ngắm Đường Phong đang uống nước.
“Làm sao vậy?” Chàng trai thoáng cái cũng cảm giác được Lục Thiên Thần đang nhìn cầu.
“ly của tôi”. Lục Thiên Thần nhìn Đường Phong nói.
Đường Phong nở nụ cười: “Ly này tôi uống rồi, của anh ở bên trái kìa.”
Lục Thiên Thần giương cằm lên.
Đường Phong bĩu môi đem ly để xuống, dù sao cậu cũng uống rồi, Lục Thiên Thần còn có thể uống lại ly nước này sao?
Lục Thiên Thần cầm lên ly nước bị Đường Phong uống qua rồi ngửa đầu uống cạn, Đường Phong mở to hai mắt nhìn, tươi cười bên khóe miệng Charles có chút cứng ngắc.
“Thân ái, tôi cũng khát.” Charles đem ly nước Lý Hoàn uống qua đưa lên bên mép, hơi dừng lại một chút, trong mắt lộ ra vài phần chán ghét, giống như uống thuốc mà nhấp một ngụm nho nhỏ, chắc cũng đủ ướt môi.
Đường Phong xoay người hướng người bán hàng phất phất tay: “Phiền phức rót thêm một ly nước.”
Một đám toàn những tên buồn chán.
“Đường Phong…” tay Charles gõ bàn, nủa ngày nghẹn ra tên của chàng trai.
“Ân?”
Charles mỉm cười đưa tay ôm vai Lý Hoàn: “Đây là thân ái nhà ta.”
Đường Phong cười gật đầu: “Tôi biết, chúng tôi vừa trao đổi, có đúng hay không là Lý Hoàn?” Cậu hướng thanh niên đối diện lộ ra tươi cười ôn hòa, gương mặt Lý Hoàn có chút phiếm hồng mà cúi đầu.
Charles cười gượng hai tiếng, âm thầm trừng mắt người thanh niên bên cạnh, thực sự là tên không biết giới hạn.
Một bữa cơm diễn ra trong bầu không khí quỷ dị, ăn nhanh cho xong Lục Thiên Thần đối diện lão bằng hữu, đối Đường Phong nói: “Có chút vấn đề, ký túc xá đã đầy, cậu trước tiên ở nhà của tôi, tôi sẽ giúp cậu tìm nhà trọ.
“Tốt.” Nhà trọ so với ký túc xá tốt hơn! Đường phong hết sức hài lòng, miễn cưỡng ở chung với Lục Thiên Thần hai ngày, dù sao Lục Thiên Thần nhìn cậu cũng không vừa mắt, khẳng định sẽ mau chóng tìm được nhà trọ.
Đang uống rượu vang đỏ Charles đột nhiên bị sặc đến.
“Bảo bối, muốn ăn cái gì, gọi thoải mái, không cần khách khí.” Charles bày ra một bộ dáng tình nhân hoàn mỹ, vẻ mặt tươi cười mê người,tròng mắt ướt át thâm nâu lộ ra thần thái động lòng người, ôn nhu lại săn sóc.
Thanh niên tên Lý Hoàn vô cùng cảm động hưởng thụ, tuy rằng không rõ vì sao tối hôm qua Charles mới hôn hắn một chút đã đem hắn ném ra ngoài, nhưng cuối cùng hắn cũng lấy được tiền bồi thường không ít, hắn nghe người ta nói không ít kim chủ đối với loại người như bọn họ không chút hòa nhã, thậm chí có phần tàn nhẫn, chỗ nào giống vị tiên sinh này, anh tuấn lại ôn nhu săn sóc.
Đường Phong cúi đầu xem thực đơn, tùy tiện gọi vài món ăn lạt, đối với thanh niên cùng Charles bên cạnh coi như không thấy, giao dịch kết thúc, Charles muốn lên giường với ai không liên quan đến cậu, giống như cậu cùng ai nói thương yêu cũng không có nửa điểm liên quan đến Charles.
“Lục tổng, buổi chiều tôi có thể dọn nhà rồi phải không?” Hắn không muốn dọn nhà vào buổi tối, dọn tới ký túc xá còn phải sắp xếp lại một lần, dọn quá muộn sẽ vô cùng khó chịu.
Lục Thiên Thần đem thực đơn đưa cho người bán hàng, tà tà liếc mắt Đường Phong: “Buổi chiều cùng tiểu Vũ thảo luận chuyện tiết mục và việc ở ban huấn luyện.”
Ý tứ chính là, buổi chiều không thể trở lại dọn nhà, vậy tại sao lúc sáng không thảo luận lại dời tới buổi chiều? Lục Thiên Thần là cố ý đùa giỡn cậu? Nhìn không giống a.
Đường Phong khẽ nhíu mày, đang chuẩn bị đưa tay lấy ly nước trước mặt, cái ly đã bị Charles cầm lên đưa cho Lý Hoàn.
“Thân ái, uống nước.” Charles cười đến xán lạn.
Đường Phong không chút ngại ngùng cầm ly nước bên tay trái vốn thuộc về Lục Thiên Thần, cậu nghĩ Charles nhớ lầm chén ly nước của cậu là ly nước của Charles, này lần lượt nhìn lại ly nước của Lý Hoàn là của Lục Thiên Thần, của Lục Thiên Thần chính là của cậu.
Charles co rút khóe mắt, Lục Thiên Thần thoáng giương mắt ngắm Đường Phong đang uống nước.
“Làm sao vậy?” Chàng trai thoáng cái cũng cảm giác được Lục Thiên Thần đang nhìn cầu.
“ly của tôi”. Lục Thiên Thần nhìn Đường Phong nói.
Đường Phong nở nụ cười: “Ly này tôi uống rồi, của anh ở bên trái kìa.”
Lục Thiên Thần giương cằm lên.
Đường Phong bĩu môi đem ly để xuống, dù sao cậu cũng uống rồi, Lục Thiên Thần còn có thể uống lại ly nước này sao?
Lục Thiên Thần cầm lên ly nước bị Đường Phong uống qua rồi ngửa đầu uống cạn, Đường Phong mở to hai mắt nhìn, tươi cười bên khóe miệng Charles có chút cứng ngắc.
“Thân ái, tôi cũng khát.” Charles đem ly nước Lý Hoàn uống qua đưa lên bên mép, hơi dừng lại một chút, trong mắt lộ ra vài phần chán ghét, giống như uống thuốc mà nhấp một ngụm nho nhỏ, chắc cũng đủ ướt môi.
Đường Phong xoay người hướng người bán hàng phất phất tay: “Phiền phức rót thêm một ly nước.”
Một đám toàn những tên buồn chán.
“Đường Phong…” tay Charles gõ bàn, nủa ngày nghẹn ra tên của chàng trai.
“Ân?”
Charles mỉm cười đưa tay ôm vai Lý Hoàn: “Đây là thân ái nhà ta.”
Đường Phong cười gật đầu: “Tôi biết, chúng tôi vừa trao đổi, có đúng hay không là Lý Hoàn?” Cậu hướng thanh niên đối diện lộ ra tươi cười ôn hòa, gương mặt Lý Hoàn có chút phiếm hồng mà cúi đầu.
Charles cười gượng hai tiếng, âm thầm trừng mắt người thanh niên bên cạnh, thực sự là tên không biết giới hạn.
Một bữa cơm diễn ra trong bầu không khí quỷ dị, ăn nhanh cho xong Lục Thiên Thần đối diện lão bằng hữu, đối Đường Phong nói: “Có chút vấn đề, ký túc xá đã đầy, cậu trước tiên ở nhà của tôi, tôi sẽ giúp cậu tìm nhà trọ.
“Tốt.” Nhà trọ so với ký túc xá tốt hơn! Đường phong hết sức hài lòng, miễn cưỡng ở chung với Lục Thiên Thần hai ngày, dù sao Lục Thiên Thần nhìn cậu cũng không vừa mắt, khẳng định sẽ mau chóng tìm được nhà trọ.
Đang uống rượu vang đỏ Charles đột nhiên bị sặc đến.
/295
|