Chương 27: Gặp lại “Bạn cũ”
“Tốt lắm.” Thấy Ca Trần và Đường Phong đều biểu thị đồng ý, đạo diễn vui vẻ vỗ tay, nói với hai người, “Như vậy, trước đó mời hai vị đi theo tôi đến đây gặp ngài Kino một lần đi.”
Kino?
Này này này, chờ một chút chờ một chút, đạo diễn Lý Nguy nói đến sẽ không là Michael Kino ở Mỹ kia đấy chứ?
“Đạo diễn, chẳng lẽ là Michael Kino ? Diễn viên chính đắt khách nhất trên loạt điện ảnh lịch sử Michael Kino ? !” Tuy rằng nguyên nhân kinh ngạc không giống nhau, chỉ là Ca Trần hỏi ra vấn đề Đường Phong muốn hỏi nhất lúc này.
Sẽ không là tên khốn vô lại kia đấy chứ? !
“Không sai, ngài Kino ở Hollywood không chỉ là đại minh tinh chạm tay có thể bỏng, song song cũng là một nhân viên điện ảnh kinh nghiệm phong phú, cần cù thật thà nghiêm túc, mặc kệ lần này phỏng vấn có ai không qua, trò chuyện một chút với hắn sẽ có trợ giúp rất lớn cho công tác sau đó của các cậu.” Đạo diễn Lý Nguy lộ ra ánh mắt ôn hòa cổ vũ.
Ca Trần ở một bên khó nén kích động trong ngực, Đường Phong bên kia trong lòng cũng là một trận bất ổn, cậu không phải chưa nghĩ tới trong bộ điện ảnh mới của đạo diễn Lý Nguy sẽ có đại minh tinh Hollywood cậu đã từng quen biết, cậu thậm chí còn muốn thừa dịp cơ hội lần này giao lưu với đối phương một chút, thế nhưng cho dù thế nào cậu cũng không ngờ sẽ là cái tên kia, Michael Kino !
Đường Phong tự nhận cậu là một người không phải khó ở chung, tuy rằng trên người có bệnh tim cũng chưa bao giờ coi nó là một đề tài để thổi phồng bản thân, hoặc là lấy được sự đồng tình từ người khác, trong vòng điện ảnh không nói đến trình độ người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, ô tô thấy sẽ bạo tạc, nhưng cậu cũng là một người được đánh giá rất tốt.
Chỉ có Michael Kino , tên khốn chết tiệt đáng ghét cộng thêm vô lại này, cậu hoàn toàn không biết đã từng đắc tội Kino ở chỗ nào, mỗi lần gặp mặt, cái tên áo quần bảnh bao này đều chạy đến trước mặt cậu cố ý nói mấy lời khó nghe:
【Hi, Fiennes, vì sao anh tên là Fiennes, biết không? Tôi đã từng học tiếng Trung, tôi nghĩ anh hẳn là tên Donny 】
【Ôi, Đường, ngày hôm nay anh trang điểm thật xinh đẹp, một buổi tối bán thế nào? 】
Ở chỗ có người, đáp lại Kino thường thường đều là Đường Phong mỉm cười, xoay người, rời đi, hờ hững.
Ở chỗ không có ai, Đường Phong sẽ không khách khí cho Chino một quyền, nhưng đây là chỗ khiến Đường Phong ghét nhất, Kino có thân thể nam giới nước Mỹ lực lượng rắn chắc mà cậu không có, mỗi một lần đều có thể đơn giản đón lấy nắm tay của cậu sau đó trêu đùa cậu hai câu.
Đường Phong vẫn luôn đi con đường văn nghệ lấy giải thưởng, Chino vẫn đều rất thích điện ảnh thương nghiệp, rõ ràng hai người là diễn viên hoàn toàn bất đồng lĩnh vực, Đường Phong từ đầu đến cuối vẫn không rõ cậu rốt cuộc chọc tới Kino ở chỗ nào, lại khiến tên kia âm hồn bất tán nhiều lần quấy rầy cậu.
Huống chi lúc này đây bộ điện ảnh mới của đạo diễn Lý Nguy đồng dạng đi chính là lộ tuyến văn nghệ lấy thưởng, Kino chuyển lộ tuyến? Hay là chuẩn bị kiếm đủ tiền rồi cũng đi vớt một cái giải thưởng?
Mặc kệ thế nào, Đường Phong hiện tại có chút thấp thỏm, chuyện cậu ghét Kino cho dù là sau khi sống lại cũng sẽ không thay đổi.
Đạo diễn mang theo bọn họ rất nhanh đã nhìn thấy Michael Kino , người đàn ông kia và trong ấn tượng của Đường Phong cũng không quá khác nhau, vẫn như cũ là trang phục thời thượng anh tuấn, đi tới đâu đều có thể giành được một đống tiếng thét chói tai của phụ nữ, đây là Kino, mặc dù hắn rất ghét tên này nhưng cũng không thể không thừa nhận, tạp chí đánh giá Chino là người đàn ông khêu gợi nhất thế giới đúng là rất có lý.
Chỉ là đẹp trai trong dân gian cũng có rất nhiều, ví dụ như Charles, hoặc là Lục Thiên Thần.
“Các cậu trò chuyện một hồi trước đi.” Đạo diễn nhanh chóng rời đi.
Ca Trần có chút dè dặt bắt chuyện với Chino, mở miệng giao tiếp như là “Xin chào tôi là Ca Trần, hoan nghênh anh đã tới Trung Quốc, tôi rất thích phim của anh, mỗi một bộ phim của anh tôi đều xem”, Kino gần gũi nắm tay Ca Trần, thoạt nhìn rất giản dị dễ gần.
Đường Phong âm thầm ở trong lòng ói ra một câu: cầm thú mặc áo.
Đối lập với Ca Trần nhiệt tình, Đường Phong đứng ở một bên nét mặt chỉ có nhàn nhạt mỉm cười lại có vẻ có chút không giống người thường, Kino rất nhanh chú ý tới cậu.
“Cậu thì sao, cậu cũng thích xem phim của tôi chứ?” Đôi mắt màu lam nhạt của Chino rơi trên người Đường Phong.
“Xin lỗi, tôi một bộ cũng không xem.”
“Tốt lắm.” Thấy Ca Trần và Đường Phong đều biểu thị đồng ý, đạo diễn vui vẻ vỗ tay, nói với hai người, “Như vậy, trước đó mời hai vị đi theo tôi đến đây gặp ngài Kino một lần đi.”
Kino?
Này này này, chờ một chút chờ một chút, đạo diễn Lý Nguy nói đến sẽ không là Michael Kino ở Mỹ kia đấy chứ?
“Đạo diễn, chẳng lẽ là Michael Kino ? Diễn viên chính đắt khách nhất trên loạt điện ảnh lịch sử Michael Kino ? !” Tuy rằng nguyên nhân kinh ngạc không giống nhau, chỉ là Ca Trần hỏi ra vấn đề Đường Phong muốn hỏi nhất lúc này.
Sẽ không là tên khốn vô lại kia đấy chứ? !
“Không sai, ngài Kino ở Hollywood không chỉ là đại minh tinh chạm tay có thể bỏng, song song cũng là một nhân viên điện ảnh kinh nghiệm phong phú, cần cù thật thà nghiêm túc, mặc kệ lần này phỏng vấn có ai không qua, trò chuyện một chút với hắn sẽ có trợ giúp rất lớn cho công tác sau đó của các cậu.” Đạo diễn Lý Nguy lộ ra ánh mắt ôn hòa cổ vũ.
Ca Trần ở một bên khó nén kích động trong ngực, Đường Phong bên kia trong lòng cũng là một trận bất ổn, cậu không phải chưa nghĩ tới trong bộ điện ảnh mới của đạo diễn Lý Nguy sẽ có đại minh tinh Hollywood cậu đã từng quen biết, cậu thậm chí còn muốn thừa dịp cơ hội lần này giao lưu với đối phương một chút, thế nhưng cho dù thế nào cậu cũng không ngờ sẽ là cái tên kia, Michael Kino !
Đường Phong tự nhận cậu là một người không phải khó ở chung, tuy rằng trên người có bệnh tim cũng chưa bao giờ coi nó là một đề tài để thổi phồng bản thân, hoặc là lấy được sự đồng tình từ người khác, trong vòng điện ảnh không nói đến trình độ người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, ô tô thấy sẽ bạo tạc, nhưng cậu cũng là một người được đánh giá rất tốt.
Chỉ có Michael Kino , tên khốn chết tiệt đáng ghét cộng thêm vô lại này, cậu hoàn toàn không biết đã từng đắc tội Kino ở chỗ nào, mỗi lần gặp mặt, cái tên áo quần bảnh bao này đều chạy đến trước mặt cậu cố ý nói mấy lời khó nghe:
【Hi, Fiennes, vì sao anh tên là Fiennes, biết không? Tôi đã từng học tiếng Trung, tôi nghĩ anh hẳn là tên Donny 】
【Ôi, Đường, ngày hôm nay anh trang điểm thật xinh đẹp, một buổi tối bán thế nào? 】
Ở chỗ có người, đáp lại Kino thường thường đều là Đường Phong mỉm cười, xoay người, rời đi, hờ hững.
Ở chỗ không có ai, Đường Phong sẽ không khách khí cho Chino một quyền, nhưng đây là chỗ khiến Đường Phong ghét nhất, Kino có thân thể nam giới nước Mỹ lực lượng rắn chắc mà cậu không có, mỗi một lần đều có thể đơn giản đón lấy nắm tay của cậu sau đó trêu đùa cậu hai câu.
Đường Phong vẫn luôn đi con đường văn nghệ lấy giải thưởng, Chino vẫn đều rất thích điện ảnh thương nghiệp, rõ ràng hai người là diễn viên hoàn toàn bất đồng lĩnh vực, Đường Phong từ đầu đến cuối vẫn không rõ cậu rốt cuộc chọc tới Kino ở chỗ nào, lại khiến tên kia âm hồn bất tán nhiều lần quấy rầy cậu.
Huống chi lúc này đây bộ điện ảnh mới của đạo diễn Lý Nguy đồng dạng đi chính là lộ tuyến văn nghệ lấy thưởng, Kino chuyển lộ tuyến? Hay là chuẩn bị kiếm đủ tiền rồi cũng đi vớt một cái giải thưởng?
Mặc kệ thế nào, Đường Phong hiện tại có chút thấp thỏm, chuyện cậu ghét Kino cho dù là sau khi sống lại cũng sẽ không thay đổi.
Đạo diễn mang theo bọn họ rất nhanh đã nhìn thấy Michael Kino , người đàn ông kia và trong ấn tượng của Đường Phong cũng không quá khác nhau, vẫn như cũ là trang phục thời thượng anh tuấn, đi tới đâu đều có thể giành được một đống tiếng thét chói tai của phụ nữ, đây là Kino, mặc dù hắn rất ghét tên này nhưng cũng không thể không thừa nhận, tạp chí đánh giá Chino là người đàn ông khêu gợi nhất thế giới đúng là rất có lý.
Chỉ là đẹp trai trong dân gian cũng có rất nhiều, ví dụ như Charles, hoặc là Lục Thiên Thần.
“Các cậu trò chuyện một hồi trước đi.” Đạo diễn nhanh chóng rời đi.
Ca Trần có chút dè dặt bắt chuyện với Chino, mở miệng giao tiếp như là “Xin chào tôi là Ca Trần, hoan nghênh anh đã tới Trung Quốc, tôi rất thích phim của anh, mỗi một bộ phim của anh tôi đều xem”, Kino gần gũi nắm tay Ca Trần, thoạt nhìn rất giản dị dễ gần.
Đường Phong âm thầm ở trong lòng ói ra một câu: cầm thú mặc áo.
Đối lập với Ca Trần nhiệt tình, Đường Phong đứng ở một bên nét mặt chỉ có nhàn nhạt mỉm cười lại có vẻ có chút không giống người thường, Kino rất nhanh chú ý tới cậu.
“Cậu thì sao, cậu cũng thích xem phim của tôi chứ?” Đôi mắt màu lam nhạt của Chino rơi trên người Đường Phong.
“Xin lỗi, tôi một bộ cũng không xem.”
/295
|