Chương 25: Diễn thử ( 1 ).
Một phút trước trời trong mây trắng, một phút sau lại đột nhiên cuồng phong gào thét, mây đen rậm rạp, hạt lớn hạt lớn giọt mưa nện lên mặt đất vỡ toang, bọt nước tứ tán, trong không khí tràn ngập mùi bụi dày đặc.
“Mưa to gió lớn, sét đánh sấm rền, ngày này đi ra cửa gặp mặt đạo diễn Lý Nguy, có phải là biểu thị Ca Trần của chúng ta sẽ hạ xuống như tia sét, làm cho cả nghiệp giới đều bị khiếp sợ hay không?” Ngồi ở vị trí phụ lái trên ô tô người đại diện ăn mặc thời thượng Perry quay đầu lại cười nói với người một thân áo trắng ở phía sau.
“Perry, người diễn thử cũng không phải chỉ có mình tôi.” Ca Trần hơi nhíu mày, trên thực tế đây là lần thứ hai cậu đi diễn thử.
“Lần này phía đầu tư đến từ nước ngoài.” Perry hết sức lạc quan nói, “Cho tới bây giờ cũng chưa biết bộ phim của đạo diễn Lý Nguy là nội dung gì, Ca Trần, ngày hôm nay đạo diễn gọi cậu đến không chừng là để bàn một ít chuyện kịch bản, đạo diễn nếu chọn cậu, vậy có nghĩa là cậu chắc chắn thích hợp với bộ phim, mặc kệ nội dung của phim biểu đạt cái gì, Ca Trần, công ty lần này là chuẩn bị toàn lực đề cử cậu đảm nhận vai nam chính.”
“Tuy là nói vậy, có điều nghe nói đạo diễn Lý Nguy từ trước đến nay là đạo diễn kiên trì chủ kiến, cần diễn viên gì cũng thường thường là do ông ta quyết định.”
“Chủ tịch Lục và chủ tịch Tô cùng nhau đề cử, cậu lại ưu tú như vậy, khẳng định là có thể được.” Perry nghĩ Ca Trần thực sự là lo lắng quá nhiều.
Ca Trần nhàn nhạt cười, lẳng lặng nhìn phong cảnh thành thị bên ngoài cửa sổ không ngừng bay qua, lần này người đầu tư chân chính kỳ thực là Charles, mà người kia lại ở cùng với Charles.
Mưa to như trút, xe con màu đen dừng ở cửa khách sạn, trợ lý trên xe nhanh chóng mở cửa xe, giữ lấy cái ô đen vội vã chạy ra, từ trong xe đi xuống, Ca Trần ngẩng đầu nhìn khách sạn trước mắt, đạo diễn Lý Nguy lúc này trở về là ở lại khách sạn Tứ Quý này? Để thuận tiện, vì vậy ngay cả nơi phỏng vấn cũng là ở luôn trong khách sạn.
“Ca Trần, đạo diễn Lý Nguy ở phòng thương vụ tầng mười sáu chờ cậu, chúng tôi chờ cậu ở đây, có chuyện gì thì gọi điện thoại cho tôi.” Perry cầm ô từ trong xe đi ra, nói.
Quay đầu lại hướng phía Perry cười, Ca Trần nói: “Ừ, biết rồi, tôi sẽ cố gắng.”
Lúc này, một chiếc xe con đi tới cửa khách sạn, Ca Trần quay đầu lại nhìn, trên xe đi xuống hai người, một là một cô gái tuổi trẻ xinh đẹp, sau đó còn có một người đàn ông cao gầy đi xuống, vừa nhìn thấy người kia, cậu nhịn không được nhíu mày, tại sao Đường Phong lại ở đây.
“Đường Phong, để tôi là được.” Mở ô, vóc dáng cô gái rõ ràng chỉ có thể duỗi tay rất cao mới cầm được ô che cho hai người bọn họ.
“Được rồi, để tôi đi.” Cầm lấy chiếc ô trong tay cô, người đàn ông bề ngoài anh tuấn cao lớn lộ ra nụ cười ôn nhu nhợt nhạt, giống như khi trời đông giá rét lặng yên biến mất, nước sông đầu mùa xuân tan băng, mê người mà thoải mái.
Vóc người cao gầy như người mẫu, hai chân thon dài được quần âu đen bao lấy, vừa thẳng vừa gầy, khi đường nhìn hướng lên trên, còn có thể mơ hồ thấy hình mông xinh đẹp kiều lên dưới âu phục (@.@ thích cái chỗ này!!! ), ngón tay cầm ô, thon dài ngoài ý muốn, phong độ và khí chất đặc biệt khiến cậu hấp dẫn không ít cặp mắt của các quý cô.
Đường Phong ngẩng đầu lên, vô tư đáp lại đường nhìn của Ca Trần, khóe miệng vung lên: “Vừa khéo như vậy.”
Có một chút lạnh nhạt, Ca Trần chỉ là gật đầu với Đường Phong: “Đúng vậy, anh tới đây ăn cơm?”
“À, tôi đi diễn thử.” Đường Phong đúng sự thật trả lời.
Một phút trước trời trong mây trắng, một phút sau lại đột nhiên cuồng phong gào thét, mây đen rậm rạp, hạt lớn hạt lớn giọt mưa nện lên mặt đất vỡ toang, bọt nước tứ tán, trong không khí tràn ngập mùi bụi dày đặc.
“Mưa to gió lớn, sét đánh sấm rền, ngày này đi ra cửa gặp mặt đạo diễn Lý Nguy, có phải là biểu thị Ca Trần của chúng ta sẽ hạ xuống như tia sét, làm cho cả nghiệp giới đều bị khiếp sợ hay không?” Ngồi ở vị trí phụ lái trên ô tô người đại diện ăn mặc thời thượng Perry quay đầu lại cười nói với người một thân áo trắng ở phía sau.
“Perry, người diễn thử cũng không phải chỉ có mình tôi.” Ca Trần hơi nhíu mày, trên thực tế đây là lần thứ hai cậu đi diễn thử.
“Lần này phía đầu tư đến từ nước ngoài.” Perry hết sức lạc quan nói, “Cho tới bây giờ cũng chưa biết bộ phim của đạo diễn Lý Nguy là nội dung gì, Ca Trần, ngày hôm nay đạo diễn gọi cậu đến không chừng là để bàn một ít chuyện kịch bản, đạo diễn nếu chọn cậu, vậy có nghĩa là cậu chắc chắn thích hợp với bộ phim, mặc kệ nội dung của phim biểu đạt cái gì, Ca Trần, công ty lần này là chuẩn bị toàn lực đề cử cậu đảm nhận vai nam chính.”
“Tuy là nói vậy, có điều nghe nói đạo diễn Lý Nguy từ trước đến nay là đạo diễn kiên trì chủ kiến, cần diễn viên gì cũng thường thường là do ông ta quyết định.”
“Chủ tịch Lục và chủ tịch Tô cùng nhau đề cử, cậu lại ưu tú như vậy, khẳng định là có thể được.” Perry nghĩ Ca Trần thực sự là lo lắng quá nhiều.
Ca Trần nhàn nhạt cười, lẳng lặng nhìn phong cảnh thành thị bên ngoài cửa sổ không ngừng bay qua, lần này người đầu tư chân chính kỳ thực là Charles, mà người kia lại ở cùng với Charles.
Mưa to như trút, xe con màu đen dừng ở cửa khách sạn, trợ lý trên xe nhanh chóng mở cửa xe, giữ lấy cái ô đen vội vã chạy ra, từ trong xe đi xuống, Ca Trần ngẩng đầu nhìn khách sạn trước mắt, đạo diễn Lý Nguy lúc này trở về là ở lại khách sạn Tứ Quý này? Để thuận tiện, vì vậy ngay cả nơi phỏng vấn cũng là ở luôn trong khách sạn.
“Ca Trần, đạo diễn Lý Nguy ở phòng thương vụ tầng mười sáu chờ cậu, chúng tôi chờ cậu ở đây, có chuyện gì thì gọi điện thoại cho tôi.” Perry cầm ô từ trong xe đi ra, nói.
Quay đầu lại hướng phía Perry cười, Ca Trần nói: “Ừ, biết rồi, tôi sẽ cố gắng.”
Lúc này, một chiếc xe con đi tới cửa khách sạn, Ca Trần quay đầu lại nhìn, trên xe đi xuống hai người, một là một cô gái tuổi trẻ xinh đẹp, sau đó còn có một người đàn ông cao gầy đi xuống, vừa nhìn thấy người kia, cậu nhịn không được nhíu mày, tại sao Đường Phong lại ở đây.
“Đường Phong, để tôi là được.” Mở ô, vóc dáng cô gái rõ ràng chỉ có thể duỗi tay rất cao mới cầm được ô che cho hai người bọn họ.
“Được rồi, để tôi đi.” Cầm lấy chiếc ô trong tay cô, người đàn ông bề ngoài anh tuấn cao lớn lộ ra nụ cười ôn nhu nhợt nhạt, giống như khi trời đông giá rét lặng yên biến mất, nước sông đầu mùa xuân tan băng, mê người mà thoải mái.
Vóc người cao gầy như người mẫu, hai chân thon dài được quần âu đen bao lấy, vừa thẳng vừa gầy, khi đường nhìn hướng lên trên, còn có thể mơ hồ thấy hình mông xinh đẹp kiều lên dưới âu phục (@.@ thích cái chỗ này!!! ), ngón tay cầm ô, thon dài ngoài ý muốn, phong độ và khí chất đặc biệt khiến cậu hấp dẫn không ít cặp mắt của các quý cô.
Đường Phong ngẩng đầu lên, vô tư đáp lại đường nhìn của Ca Trần, khóe miệng vung lên: “Vừa khéo như vậy.”
Có một chút lạnh nhạt, Ca Trần chỉ là gật đầu với Đường Phong: “Đúng vậy, anh tới đây ăn cơm?”
“À, tôi đi diễn thử.” Đường Phong đúng sự thật trả lời.
/295
|