Thật đúng là có người đem thiệp mời đưa đến chỗ bọn họ, bất quá phỏng chừng là Trương học trưởng ngượng ngùng đến, vào buổi sáng khi nhân viên phục vụ mang bữa sang đến lúc Đường Phong còn cuốn người trong chăn không muốn nhúc nhích, cũng thuận tiện mang thiệp mời đến cho bọn hắn, thiệp mời là Charles thu.
Đầu hùng này vừa lấy đến thiệp mời liền vui vẻ nói với Đường Phong: “Cậu xem, tôi nói không sai đi. Bọn họ quả nhiên đến mời chúng ta.”
“Bảo bối, chúng ta đi không?” Một lần nữa leo lên giường, Charles ôm lấy Đường Phong lẫn chăn.
“Thu thiệp mời mà không đi la mất lễ phép, anh không phải đã chuẩn bị lễ vật cho người ta rồi sao? Chúng ta đương nhiên phải đi.” Từ trong chăn ló đầu ra, Đường Phong nhận lấy thiệp mời, chế tác vô cùng tinh mỹ, là phong cách ngắn gọn lưu hành gần nhất, mặt trên còn viết tên Lục Thiên Thần cùng vị hôn thê Tiểu An.
Đương nhiên, cũng có viết tên của cậu.
Rốt cuộc là thiệp mời vẫn là chiến thiếp, này thật là có chút nói không rõ, nhưng mặc kệ là cái gì, bọn họ cũng đã tiếp nhận rồi.
“Charles, bên trên không có viết tên của anh.” Đường Phong cầm thiệp mời lung lay trước mặt nam nhân.
Charles dùng một tay đoạt lấy thiệp mời, không sao cả nói: “Tôi và cậu là người một nhà.”
“Được rồi…” Đường Phong nhe nhàng cười, kéo đại hùng qua hôn một cái.
Buổi tối là lễ đính hôn của Lục Thiên Thần, trừ bỏ Đường Phong ngoài ý muốn là Trương Minh Húc cũng nhận được thiệp mời, bởi vì lúc đi ra không có mang theo trang phục nghiêm trang, Trần Minh Húc liền bỏ chạy cùng Trương học trưởng đi mua quần áo.
Đến lúc đó Charles và Đường Phong cùng nhau đi đến.
Mặc tây trang sẫm màu, Charles cùng Đường Phong đúng giờ đến phòng yến hội của khách sạn, tuy rằng nói là lễ đính hôn, nhưng là nhìn từ bên ngoài lễ đính hôn này có chút đơn điệu cùng đơn giản.
Trang sức không lung linh tinh xảo nhưng gọn gàng, cũng không có dựng bảng viết mỗ mỗ mỗ cùng mỗ mỗ mỗ hôm nay đính hôn ở dửa, chỉ có hai hắc y nhân với sắc mặt không tốt, giống như vừa bị mắng, đứng ở cửa kiểm tra thiệp mời của khách nhân.
Nếu không phải bọn họ biết hôm nay là lễ đính hôn của Lục Thiên Thần, Đường Phong đại khái sẽ nghĩ đây là lễ truy điệu của một lão đại hắc bang, không khí thật nghiêm túc.
“Thật sự là một lễ đính hôn đặc biệt.” Charles cười nói một câu, bước lên chuẩn bị đi vào.
Đến cửa, tự nhiên phải xếp hàng kiểm tra thiệp mời.
Bất quá khi Đường Phong đưa thiệp mời qua, đối phương lại nhìn cậu một cái.
“Có vấn đề gì sao?” Đường Phong sâu sắc bắt giữ được nghi hoặc chợt lóe lên rồi biến mất của đối phương, sau đó Đường Phong đột nhiên ý thức được cái gì, cậu xoay người hướng về vị khách nhân ở sau lưng bọn họ nói, “Ngượng ngùng, tôi có thể mượn xem thiệp mời của ngài một chút không?”
Một nam nhân anh tuấn mỉm cười thỉnh cầu, sẽ không có bao nhiêu người cự tuyệt một yêu cầu đơn giản nhất, đối phương thân thiện đưa thiệp mời cho Đường Phong, đồng thời cũng thấy được thiệp mời của Đường Phong, hiếu kì hỏi: “Sao thiệp mời của các vị không giống với chúng tôi, là khách quý đặc biệt sao?”
Có lẽ không phải là khách quý đặc biệt gì, mà là thiệp mời này căn bản là giả.
Đường Phong âm thầm cười khổ, là tính toán làm cho họ bị xấu mặt?
“Đúng vậy, là khách quý thực đặc biệt, mời hai vị vào trong.” Nhưng tiểu đệ đứng ở cửa lại cung kính đem thiệp mời trả lại cho Đường Phong.
Nếu đối phương đã cho bậc thang, có bậc thang không đi là ngu ngốc, Đường Phong cùng Charles mỉm cười bước vào yến hội, cũng không ngoài ý muốn từ chỗ không xa nhìn đến những “nhân viên viên phục vụ khách sạn” trong mắt mang theo khó hiểu cùng nghi hoặc, khi Đường Phong nhìn về phía họ, liền làm bộ như không thèm để ý mà tản ra.
“Kia cũng không phải là thiệp mời đặc biệt gì, thật đáng chết, cư nhiên có người chơi đùa bỏ quên tôi.” Charles bị lật thuyền trong mương phá lệ tức giận, có sóng to gió lớn gì mà hắn chưa gặp qua, vừa rồi rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra hắn càng hiểu thấu triệt hơn Đường Phong, hắn chán ghét nhất là người thích làm ra những động tác nhỏ.
Mặc kệ là Lục Thiên Thần bày mưu đặt kế hay là người nào khác, hắn tức giận.
Charles tức giận, hắn không thích cảm giác bị người đùa bỡn, nhất là khi hắn không hề phòng bị, loại kỹ xảo buồn cười này hắn tin tưởng sẽ không phải là do Lục Thiên Thần làm ra, Lục Thiên Thần còn không nhỏ mọn đến mức như vậy.
“Ghê tởm, ghê tởm, tôi thật sự bị ghê tởm thật sâu.” Mỗi khi Charles tức giận thì người này lại cười càng thêm vui vẻ, hắn cười nói vài câu, sau đó cầm lấy hai ly rượu, đem một ly đưa cho Đường Phong.
“Tôi cảm thấy thiệp mời giả vừa rồi cũng sẽ không thật sự gây thương tổn gì cho chúng ta.” Đường Phong cười khổ một chút, cảm thấy phương pháp kia giống như chỉ có nhân tài tiểu thông minh mới có thể nghĩ ra.
Liền tính lúc ấy hai thủ hạ kia của Lục Thiên Thần không cho họ bậc thang đi xuống, cậu cùng Charles cũng có biện pháp giải quyết thỏa đáng, chỉ là cảm giác bị người tính kế cũng không quá tốt.
“Chúng ta đến chơi trò chơi đi.” Đường Phong đề nghị.
“Trò chơi gì nào, thân ái.” Charles vừa nghe lập tức nổi lên hưng trí.
“Đoán xem là ai cố ý khó xử chúng ta.” Đường Phong cùng Charles đi đến một góc của yến hội, đưa mắt quét qua liền thấy có vài người thực quen mắt, tựa hồ là từng nhìn thấy ở mấy tiệc rượu trước, tỷ như nói lần thế lực tà ác tụ hội trên chiếc du thuyền xa hoa kia.
Lễ đính hôn của Lục Thiên Thần cư nhiên mời đến nhiều thế lực đen tối như vậy, có một ít Đường Phong chưa gặp qua, như vậy vị hôn thê Tiểu An của Lục Thiên Thần cũng có khả năng là có bối cảnh phức tạp.
Ngẫm lại cũng phải, hiện tại xã hội thượng lưu đang lưu hành việc cường cường liên hợp, cái gọi là Bạch Mã Vương Tử cùng Cô Bé Lọ Lem rất ít khi tồn tại trong hiện thực, không phải không có, chỉ là sau khi kết hôn còn có thể đối mặt với càng nhiều vấn đề.
Tỷ như nói thân phận khác biệt mà khó có thể dung nhập thế giới của đối phương, tỷ như nói hoàn cảnh sinh trưởng khác biệt làm cho giá trị quan cũng tách rời.
Hôn nhân không có trao đổi thì hạnh phúc cũng sẽ không kéo dài lâu lắm.
Đây là nguyên nhân vì sao Đường Phong cảm thấy Tiểu An không thích hợp với Lục Thiên Thần, giá trị quan cùng tinh thần của hai người không có giao lộ, cho dù kết hôn cũng sẽ nhạt nhẽo.
Như vậy cần gì phải kết hôn?
Kết hôn lại là vì cái gì?
Trong cuộc sống đã có quá nhiều chuyện phải kết nối với lợi ích, chẳng lẽ ngay cả hạnh phúc cả đời cũng đều phải trả giá sao?
Nhưng cậu cần gì phải suy xét cho Lục Thiên Thần nhiều như vậy a, có lẽ đối phương đã không cần cái gọi là hôn nhân hoặc là gia đình hạnh phúc.
“Tôi cho rằng sẽ là vị hôn thê của Lục Thiên Thần ở sau lưng hắn làm ra chủ ý ngu ngốc.” Đối với trò chơi mà Đường Phong đề suất, Charles trả lời như vậy.
Đáp án có chút kỳ quái, Đường Phong hiếu kì hỏi: “Sao lại nói vậy?”
Không buông tha bất kì biểu hiện nào trước mặt người yêu, Charles cười nói: “Thứ nhất, vị hôn thê kia thoạt nhìn cũng rất ngốc, những tiểu cô nương được nuông chiều từ bé kia cho dù hại người cũng sẽ không nghĩ đến những phương pháp buồn cười như vậy, đối với các cô ấy mà nói có chút khó khăn, nhưng là đối với người càng ngốc hơn mà nói, có thể là do xem nhiều phim truyền hình, sẽ nghĩ đến thủ đoạn kia cực kì cao minh kì thực là vô cùng buồn cười.”
Thật đúng là hạ miệng không lưu tình.
Đường Phong hỏi: “Người nhà của Tiểu An?”
Câu hỏi của Đường Phong còn chưa có được đáp án, không khí đột nhiên im lặng xuống, vốn phòng yến hội đã đủ im lặng, hiện tại cơ hồ là lặng ngắt như tờ.
Không cần quay đầu, Đường Phong vừa liếc mắt liền nhìn đến Lục Thiên Thần trầm mặc như lão đại hắc đạo Phương Đông đang đi tới, phía sau Lục Thiên Thần đi theo một chuỗi người, trong đó cũng có Tiểu An cúi đầu đi phía sau như tiểu nha hoàn.
Cũng không biết có nhìn thấy được Đường Phong cùng Charles hay không, Lục Thiên Thần trực tiếp đi về phía những người khác, cũng không liếc mắt nhìn về phía họ một cái.
Rất nhanh đã có người đứng ra làm trò chọc cho người tham dự cười vui vẻ lên, lập tức âm nhạc cũng trở nên vui thích, chỉ là vẻ mặt lạnh lẽo không có biểu tình như tảng băng của Lục Thiên Thần tuyệt không giống như người sắp đính hôn.
Này xem như là lễ đính hôn đặc biệt nhất mà Đường Phong từng tham gia.
“Vị tiên sinh anh tuấn mê người này, không biết tại hạ có cơ hội cùng ngài nhảy một bài hay không?” Đừng hi vọng Charles sẽ an phận, nhất là ở dưới tình huống đầu đại hùng này đã bị chọc giận.
Charles không e dè vươn tay mời Đường Phong cùng nhảy, trên thực tế bởi vì không khí phía trước quá mức ngưng trọng cho nên đại sảnh của yến hội không hề có một người khiêu vũ.
“Điệu nhảy đầu tiên không phải là thuộc về người mới đính hôn sao?”
“Chúng ta chính là người mới đính hôn.” Charles ha ha cười, tiếp tục hơi hơi xoay người vươn tay, “Định bỏ mặc tôi cứ đứng như vậy sao, thân ái?”
“Tôi rất vui lòng.” Cong môi cười, Đường Phong đáp lại bàn tay Charles.
Trước công chúng, hai nam nhân không e dè ôm nhau khiêu vũ, nơi này cũng không phải nơi công cộng gì, cũng không cần lo lắng sẽ bị phóng viên chộp tới.
Cho dù bị chụp ảnh cũng không sao, cậu là nam ngôi sao cũng không phải nữ ngôi sao, kỳ thật cũng không quá sợ scandal.
Lễ đính hôn của Lục Thiên Thần, người khiêu vũ điệu đầu tiên chính là bọn họ.
Không ai đến ngăn cản, cũng không có người làm theo.
Lục Thiên Thần nhìn về nơi xa xăm, trên mặt hắn không có biểu tình gì, nhưng bàn tay bên dưới tay áo lại nhẹ nhàng siết chặt.
Hai nam nhân kia không chút để ý người khác nhìn bọn họ như thế nào, giống như toàn bộ yến hội chỉ có hai người bọn họ, lôi kéo nhau vừa cười vừa nói nhảy theo điệu nhạc, phảng phất như bọn họ chính là toàn bộ thế giới, trong toàn bộ thế giới cũng chỉ có bọn họ.
Người khác, đều bị ngăn cách ở bên ngoài.
Đầu hùng này vừa lấy đến thiệp mời liền vui vẻ nói với Đường Phong: “Cậu xem, tôi nói không sai đi. Bọn họ quả nhiên đến mời chúng ta.”
“Bảo bối, chúng ta đi không?” Một lần nữa leo lên giường, Charles ôm lấy Đường Phong lẫn chăn.
“Thu thiệp mời mà không đi la mất lễ phép, anh không phải đã chuẩn bị lễ vật cho người ta rồi sao? Chúng ta đương nhiên phải đi.” Từ trong chăn ló đầu ra, Đường Phong nhận lấy thiệp mời, chế tác vô cùng tinh mỹ, là phong cách ngắn gọn lưu hành gần nhất, mặt trên còn viết tên Lục Thiên Thần cùng vị hôn thê Tiểu An.
Đương nhiên, cũng có viết tên của cậu.
Rốt cuộc là thiệp mời vẫn là chiến thiếp, này thật là có chút nói không rõ, nhưng mặc kệ là cái gì, bọn họ cũng đã tiếp nhận rồi.
“Charles, bên trên không có viết tên của anh.” Đường Phong cầm thiệp mời lung lay trước mặt nam nhân.
Charles dùng một tay đoạt lấy thiệp mời, không sao cả nói: “Tôi và cậu là người một nhà.”
“Được rồi…” Đường Phong nhe nhàng cười, kéo đại hùng qua hôn một cái.
Buổi tối là lễ đính hôn của Lục Thiên Thần, trừ bỏ Đường Phong ngoài ý muốn là Trương Minh Húc cũng nhận được thiệp mời, bởi vì lúc đi ra không có mang theo trang phục nghiêm trang, Trần Minh Húc liền bỏ chạy cùng Trương học trưởng đi mua quần áo.
Đến lúc đó Charles và Đường Phong cùng nhau đi đến.
Mặc tây trang sẫm màu, Charles cùng Đường Phong đúng giờ đến phòng yến hội của khách sạn, tuy rằng nói là lễ đính hôn, nhưng là nhìn từ bên ngoài lễ đính hôn này có chút đơn điệu cùng đơn giản.
Trang sức không lung linh tinh xảo nhưng gọn gàng, cũng không có dựng bảng viết mỗ mỗ mỗ cùng mỗ mỗ mỗ hôm nay đính hôn ở dửa, chỉ có hai hắc y nhân với sắc mặt không tốt, giống như vừa bị mắng, đứng ở cửa kiểm tra thiệp mời của khách nhân.
Nếu không phải bọn họ biết hôm nay là lễ đính hôn của Lục Thiên Thần, Đường Phong đại khái sẽ nghĩ đây là lễ truy điệu của một lão đại hắc bang, không khí thật nghiêm túc.
“Thật sự là một lễ đính hôn đặc biệt.” Charles cười nói một câu, bước lên chuẩn bị đi vào.
Đến cửa, tự nhiên phải xếp hàng kiểm tra thiệp mời.
Bất quá khi Đường Phong đưa thiệp mời qua, đối phương lại nhìn cậu một cái.
“Có vấn đề gì sao?” Đường Phong sâu sắc bắt giữ được nghi hoặc chợt lóe lên rồi biến mất của đối phương, sau đó Đường Phong đột nhiên ý thức được cái gì, cậu xoay người hướng về vị khách nhân ở sau lưng bọn họ nói, “Ngượng ngùng, tôi có thể mượn xem thiệp mời của ngài một chút không?”
Một nam nhân anh tuấn mỉm cười thỉnh cầu, sẽ không có bao nhiêu người cự tuyệt một yêu cầu đơn giản nhất, đối phương thân thiện đưa thiệp mời cho Đường Phong, đồng thời cũng thấy được thiệp mời của Đường Phong, hiếu kì hỏi: “Sao thiệp mời của các vị không giống với chúng tôi, là khách quý đặc biệt sao?”
Có lẽ không phải là khách quý đặc biệt gì, mà là thiệp mời này căn bản là giả.
Đường Phong âm thầm cười khổ, là tính toán làm cho họ bị xấu mặt?
“Đúng vậy, là khách quý thực đặc biệt, mời hai vị vào trong.” Nhưng tiểu đệ đứng ở cửa lại cung kính đem thiệp mời trả lại cho Đường Phong.
Nếu đối phương đã cho bậc thang, có bậc thang không đi là ngu ngốc, Đường Phong cùng Charles mỉm cười bước vào yến hội, cũng không ngoài ý muốn từ chỗ không xa nhìn đến những “nhân viên viên phục vụ khách sạn” trong mắt mang theo khó hiểu cùng nghi hoặc, khi Đường Phong nhìn về phía họ, liền làm bộ như không thèm để ý mà tản ra.
“Kia cũng không phải là thiệp mời đặc biệt gì, thật đáng chết, cư nhiên có người chơi đùa bỏ quên tôi.” Charles bị lật thuyền trong mương phá lệ tức giận, có sóng to gió lớn gì mà hắn chưa gặp qua, vừa rồi rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra hắn càng hiểu thấu triệt hơn Đường Phong, hắn chán ghét nhất là người thích làm ra những động tác nhỏ.
Mặc kệ là Lục Thiên Thần bày mưu đặt kế hay là người nào khác, hắn tức giận.
Charles tức giận, hắn không thích cảm giác bị người đùa bỡn, nhất là khi hắn không hề phòng bị, loại kỹ xảo buồn cười này hắn tin tưởng sẽ không phải là do Lục Thiên Thần làm ra, Lục Thiên Thần còn không nhỏ mọn đến mức như vậy.
“Ghê tởm, ghê tởm, tôi thật sự bị ghê tởm thật sâu.” Mỗi khi Charles tức giận thì người này lại cười càng thêm vui vẻ, hắn cười nói vài câu, sau đó cầm lấy hai ly rượu, đem một ly đưa cho Đường Phong.
“Tôi cảm thấy thiệp mời giả vừa rồi cũng sẽ không thật sự gây thương tổn gì cho chúng ta.” Đường Phong cười khổ một chút, cảm thấy phương pháp kia giống như chỉ có nhân tài tiểu thông minh mới có thể nghĩ ra.
Liền tính lúc ấy hai thủ hạ kia của Lục Thiên Thần không cho họ bậc thang đi xuống, cậu cùng Charles cũng có biện pháp giải quyết thỏa đáng, chỉ là cảm giác bị người tính kế cũng không quá tốt.
“Chúng ta đến chơi trò chơi đi.” Đường Phong đề nghị.
“Trò chơi gì nào, thân ái.” Charles vừa nghe lập tức nổi lên hưng trí.
“Đoán xem là ai cố ý khó xử chúng ta.” Đường Phong cùng Charles đi đến một góc của yến hội, đưa mắt quét qua liền thấy có vài người thực quen mắt, tựa hồ là từng nhìn thấy ở mấy tiệc rượu trước, tỷ như nói lần thế lực tà ác tụ hội trên chiếc du thuyền xa hoa kia.
Lễ đính hôn của Lục Thiên Thần cư nhiên mời đến nhiều thế lực đen tối như vậy, có một ít Đường Phong chưa gặp qua, như vậy vị hôn thê Tiểu An của Lục Thiên Thần cũng có khả năng là có bối cảnh phức tạp.
Ngẫm lại cũng phải, hiện tại xã hội thượng lưu đang lưu hành việc cường cường liên hợp, cái gọi là Bạch Mã Vương Tử cùng Cô Bé Lọ Lem rất ít khi tồn tại trong hiện thực, không phải không có, chỉ là sau khi kết hôn còn có thể đối mặt với càng nhiều vấn đề.
Tỷ như nói thân phận khác biệt mà khó có thể dung nhập thế giới của đối phương, tỷ như nói hoàn cảnh sinh trưởng khác biệt làm cho giá trị quan cũng tách rời.
Hôn nhân không có trao đổi thì hạnh phúc cũng sẽ không kéo dài lâu lắm.
Đây là nguyên nhân vì sao Đường Phong cảm thấy Tiểu An không thích hợp với Lục Thiên Thần, giá trị quan cùng tinh thần của hai người không có giao lộ, cho dù kết hôn cũng sẽ nhạt nhẽo.
Như vậy cần gì phải kết hôn?
Kết hôn lại là vì cái gì?
Trong cuộc sống đã có quá nhiều chuyện phải kết nối với lợi ích, chẳng lẽ ngay cả hạnh phúc cả đời cũng đều phải trả giá sao?
Nhưng cậu cần gì phải suy xét cho Lục Thiên Thần nhiều như vậy a, có lẽ đối phương đã không cần cái gọi là hôn nhân hoặc là gia đình hạnh phúc.
“Tôi cho rằng sẽ là vị hôn thê của Lục Thiên Thần ở sau lưng hắn làm ra chủ ý ngu ngốc.” Đối với trò chơi mà Đường Phong đề suất, Charles trả lời như vậy.
Đáp án có chút kỳ quái, Đường Phong hiếu kì hỏi: “Sao lại nói vậy?”
Không buông tha bất kì biểu hiện nào trước mặt người yêu, Charles cười nói: “Thứ nhất, vị hôn thê kia thoạt nhìn cũng rất ngốc, những tiểu cô nương được nuông chiều từ bé kia cho dù hại người cũng sẽ không nghĩ đến những phương pháp buồn cười như vậy, đối với các cô ấy mà nói có chút khó khăn, nhưng là đối với người càng ngốc hơn mà nói, có thể là do xem nhiều phim truyền hình, sẽ nghĩ đến thủ đoạn kia cực kì cao minh kì thực là vô cùng buồn cười.”
Thật đúng là hạ miệng không lưu tình.
Đường Phong hỏi: “Người nhà của Tiểu An?”
Câu hỏi của Đường Phong còn chưa có được đáp án, không khí đột nhiên im lặng xuống, vốn phòng yến hội đã đủ im lặng, hiện tại cơ hồ là lặng ngắt như tờ.
Không cần quay đầu, Đường Phong vừa liếc mắt liền nhìn đến Lục Thiên Thần trầm mặc như lão đại hắc đạo Phương Đông đang đi tới, phía sau Lục Thiên Thần đi theo một chuỗi người, trong đó cũng có Tiểu An cúi đầu đi phía sau như tiểu nha hoàn.
Cũng không biết có nhìn thấy được Đường Phong cùng Charles hay không, Lục Thiên Thần trực tiếp đi về phía những người khác, cũng không liếc mắt nhìn về phía họ một cái.
Rất nhanh đã có người đứng ra làm trò chọc cho người tham dự cười vui vẻ lên, lập tức âm nhạc cũng trở nên vui thích, chỉ là vẻ mặt lạnh lẽo không có biểu tình như tảng băng của Lục Thiên Thần tuyệt không giống như người sắp đính hôn.
Này xem như là lễ đính hôn đặc biệt nhất mà Đường Phong từng tham gia.
“Vị tiên sinh anh tuấn mê người này, không biết tại hạ có cơ hội cùng ngài nhảy một bài hay không?” Đừng hi vọng Charles sẽ an phận, nhất là ở dưới tình huống đầu đại hùng này đã bị chọc giận.
Charles không e dè vươn tay mời Đường Phong cùng nhảy, trên thực tế bởi vì không khí phía trước quá mức ngưng trọng cho nên đại sảnh của yến hội không hề có một người khiêu vũ.
“Điệu nhảy đầu tiên không phải là thuộc về người mới đính hôn sao?”
“Chúng ta chính là người mới đính hôn.” Charles ha ha cười, tiếp tục hơi hơi xoay người vươn tay, “Định bỏ mặc tôi cứ đứng như vậy sao, thân ái?”
“Tôi rất vui lòng.” Cong môi cười, Đường Phong đáp lại bàn tay Charles.
Trước công chúng, hai nam nhân không e dè ôm nhau khiêu vũ, nơi này cũng không phải nơi công cộng gì, cũng không cần lo lắng sẽ bị phóng viên chộp tới.
Cho dù bị chụp ảnh cũng không sao, cậu là nam ngôi sao cũng không phải nữ ngôi sao, kỳ thật cũng không quá sợ scandal.
Lễ đính hôn của Lục Thiên Thần, người khiêu vũ điệu đầu tiên chính là bọn họ.
Không ai đến ngăn cản, cũng không có người làm theo.
Lục Thiên Thần nhìn về nơi xa xăm, trên mặt hắn không có biểu tình gì, nhưng bàn tay bên dưới tay áo lại nhẹ nhàng siết chặt.
Hai nam nhân kia không chút để ý người khác nhìn bọn họ như thế nào, giống như toàn bộ yến hội chỉ có hai người bọn họ, lôi kéo nhau vừa cười vừa nói nhảy theo điệu nhạc, phảng phất như bọn họ chính là toàn bộ thế giới, trong toàn bộ thế giới cũng chỉ có bọn họ.
Người khác, đều bị ngăn cách ở bên ngoài.
/295
|