Ban huấn luyện siêu sao, lần đầu tiên nghe cái tên ngu ngốc này Đường Phong suýt chút nữa bật cười, vừa nghe chính là hai công ty giải trí lớn lấy cái tên ngốc nghếch này để chế tạo thanh thế, siêu sao nếu có thể huấn luyện ra, thế giới này nơi nơi đều là siêu sao rồi.
Nhưng là giống như lời hắn nói, cái ban huấn luyện này là kết quả hợp tác lần đầu của hai công ty giải trí lớn trong nội địa Trung Quốc, có đầy đủ mánh lới, cũng đủ tài chính, cũng đủ tài nguyên, chỉ cần ngươi có đủ bản lĩnh cũng có thể thu được chút ít quan tâm, mặc kệ là đối với một tiểu ngôi sao không có tiếng tăm hay là một ngôi sao sớm đã bị lãng quên như Đường Phong, đều là cơ hội tuyệt vời để khai hỏa phát pháo đầu tiên.
Chạng vạng, Charles cùng Đường Phong đơn độc ở bên ngoài tửu điếm dùng cơm.
Đánh xong bi da sau đó những người đó đều trở về địa phương của mình, Đường Phong có chút thất vọng, cậu vốn mong đợi có thể ở trên bàn bi da hành hạ Lục Thiên Thần một phen, nhưng sau đó hẳn là có cơ hội. Mặc kệ Lục Thiên Thần là bởi vì nguyên chủ nhân thân thể này hay là nguyên nhân gì khác luôn đối cậu tỏ thái độ lạnh lùng lại không tốt, những điều này cũng sẽ không trở thành lý do Đường Phong tha thứ Lục Thiên Thần.
Bị khi dễ rồi sẽ phản kích trở lại, đây là châm ngôn cuộc sống của Đường Phong.
Bằng không, cam chịu lúc gặp cảnh khó khăn cũng chỉ khiến người khác cảm thấy ngươi dễ bị khi dễ, thậm chí là bị coi thường, có đôi khi tính cách quyết định số phận, người đáng thương cũng có chỗ đáng trách của họ, hận cũng không cãi.
« Tôi nghe nói lúc trước cậu rơi xuống biển là bởi vì lúc đóng phim, cậu và Ca Trần nảy sinh một ít mâu thuẫn, sau đó hai người các cậu cùng nhau rơi xuống biển. » Charles đột nhiên nhắc tới chuyện này, trong đôi đồng tử lóe lên vài phần giảo hoạt.
« Anh cũng nghĩ đó là lỗi của tôi ? » Đường Phong cười cười uống một hớp nhỏ rượu vang đỏ, chậm rải nói : « Ngay cả khi tất cả là do tôi dựng lên, tôi nghĩ tôi cuối cùng cũng nếm được quả đắng rồi. »
Charles mím môi cười, hắn nhìn chàng trai ăn cũng ưu nhã ngồi đối diện : « Tôi chỉ là cảm thấy đáng tiếc, cậu yêu Lục Thiên Thần như vậy, nhưng cuối cùng hắn cũng là lựa chọn cứu nhân viên của công ty khác, mà không phải cậu. »
« Lục Thiên thần lúc mới khai thác thị trường giải trí đã từng rất chiếu cố mẹ của cậu, tôi nghĩ trong đó hẳn là cũng có công lao của cậu. ». Charles giơ lên ly rượu vang đỏ, dịch thể rượu hồng sắc dưới ánh nắng mặt trời lộ ra hương vị của máu.
Nói như vậy, Lục Thiên Thần là một con sói trắng kiêu ngạo nhìn người bằng nửa con mắt rồi ?
Chỉ có điều, Charles nhắc tới chuyện này trước mặt cậu là có ý gì ?
« Tôi cứ nghĩ hai người là bạn tốt của nhau ? »
« Hắn không đáng cho cậu yêu sâu sắc như vậy. »
« Tôi hiện tại đã không còn thương anh ta rồi. » Đường Phong nhàn nhạt cười, cậu nói lời này là thật, mặc dù Lục Thiên Thần này luận tướng mạo hay khí chất đều phù hợp khẩu vị của cậu, nhưng trong tự điển của Đường Phong cậu còn không có hai chữ « Quay lại ».
Trên thế giới này đàn ông phụ nữ còn nhiều như vậy, treo cổ trên một thân cây là chuyện lãng phí cỡ nào a.
Charles mở trừng hai mắt : « Vậy cậu yêu tôi sao ? »
« Trước khi giao dịch kết thúc, tôi sẽ vô cùng yêu anh. » Coi như sau khi sống lại tìm một người đàn ông phóng túng một tháng, Đường Phong thích Charles thẳng thắn, còn có dáng dấp cùng vóc người của người đàn ông này.
Câu trả lời của Đường Phong khiến Charles hết sức hài lòng, bọn họ thuộc loại người có tiền sợ nhất là sau khi giao dịch chấm dứt có một số người gắt gao quấn quýt lấy bọn họ không tha, hắn hiện tại tuy rất thích Đường Phong, nhưng qua một tháng hẳn có thể chán rồi chứ ?
« Tôi sẽ là một gã tình nhân ưu tú. » Charles cũng không keo kiệt bủn xỉn, hắn đối với bạn giường thức thời lại xinh đẹp luôn luôn vô cùng dịu dàng, « Việc đổi người đại diện tôi đã nói với Lục Thiên Thần rồi, sáng mai người đại diện mới sẽ tới gặp cậu, các ngươi có thể vui vẻ trao đổi một chút. »
« Ngày mai tôi không cần đi làm cùng anh ? » Cuối cùng cũng nghe được một tin tức tốt, hiệu suất làm việc của Charles khiến Đường Phong hết sức hài lòng.
« Tối nay cậu hảo hảo theo tôi là được rồi. »
Nhưng là giống như lời hắn nói, cái ban huấn luyện này là kết quả hợp tác lần đầu của hai công ty giải trí lớn trong nội địa Trung Quốc, có đầy đủ mánh lới, cũng đủ tài chính, cũng đủ tài nguyên, chỉ cần ngươi có đủ bản lĩnh cũng có thể thu được chút ít quan tâm, mặc kệ là đối với một tiểu ngôi sao không có tiếng tăm hay là một ngôi sao sớm đã bị lãng quên như Đường Phong, đều là cơ hội tuyệt vời để khai hỏa phát pháo đầu tiên.
Chạng vạng, Charles cùng Đường Phong đơn độc ở bên ngoài tửu điếm dùng cơm.
Đánh xong bi da sau đó những người đó đều trở về địa phương của mình, Đường Phong có chút thất vọng, cậu vốn mong đợi có thể ở trên bàn bi da hành hạ Lục Thiên Thần một phen, nhưng sau đó hẳn là có cơ hội. Mặc kệ Lục Thiên Thần là bởi vì nguyên chủ nhân thân thể này hay là nguyên nhân gì khác luôn đối cậu tỏ thái độ lạnh lùng lại không tốt, những điều này cũng sẽ không trở thành lý do Đường Phong tha thứ Lục Thiên Thần.
Bị khi dễ rồi sẽ phản kích trở lại, đây là châm ngôn cuộc sống của Đường Phong.
Bằng không, cam chịu lúc gặp cảnh khó khăn cũng chỉ khiến người khác cảm thấy ngươi dễ bị khi dễ, thậm chí là bị coi thường, có đôi khi tính cách quyết định số phận, người đáng thương cũng có chỗ đáng trách của họ, hận cũng không cãi.
« Tôi nghe nói lúc trước cậu rơi xuống biển là bởi vì lúc đóng phim, cậu và Ca Trần nảy sinh một ít mâu thuẫn, sau đó hai người các cậu cùng nhau rơi xuống biển. » Charles đột nhiên nhắc tới chuyện này, trong đôi đồng tử lóe lên vài phần giảo hoạt.
« Anh cũng nghĩ đó là lỗi của tôi ? » Đường Phong cười cười uống một hớp nhỏ rượu vang đỏ, chậm rải nói : « Ngay cả khi tất cả là do tôi dựng lên, tôi nghĩ tôi cuối cùng cũng nếm được quả đắng rồi. »
Charles mím môi cười, hắn nhìn chàng trai ăn cũng ưu nhã ngồi đối diện : « Tôi chỉ là cảm thấy đáng tiếc, cậu yêu Lục Thiên Thần như vậy, nhưng cuối cùng hắn cũng là lựa chọn cứu nhân viên của công ty khác, mà không phải cậu. »
« Lục Thiên thần lúc mới khai thác thị trường giải trí đã từng rất chiếu cố mẹ của cậu, tôi nghĩ trong đó hẳn là cũng có công lao của cậu. ». Charles giơ lên ly rượu vang đỏ, dịch thể rượu hồng sắc dưới ánh nắng mặt trời lộ ra hương vị của máu.
Nói như vậy, Lục Thiên Thần là một con sói trắng kiêu ngạo nhìn người bằng nửa con mắt rồi ?
Chỉ có điều, Charles nhắc tới chuyện này trước mặt cậu là có ý gì ?
« Tôi cứ nghĩ hai người là bạn tốt của nhau ? »
« Hắn không đáng cho cậu yêu sâu sắc như vậy. »
« Tôi hiện tại đã không còn thương anh ta rồi. » Đường Phong nhàn nhạt cười, cậu nói lời này là thật, mặc dù Lục Thiên Thần này luận tướng mạo hay khí chất đều phù hợp khẩu vị của cậu, nhưng trong tự điển của Đường Phong cậu còn không có hai chữ « Quay lại ».
Trên thế giới này đàn ông phụ nữ còn nhiều như vậy, treo cổ trên một thân cây là chuyện lãng phí cỡ nào a.
Charles mở trừng hai mắt : « Vậy cậu yêu tôi sao ? »
« Trước khi giao dịch kết thúc, tôi sẽ vô cùng yêu anh. » Coi như sau khi sống lại tìm một người đàn ông phóng túng một tháng, Đường Phong thích Charles thẳng thắn, còn có dáng dấp cùng vóc người của người đàn ông này.
Câu trả lời của Đường Phong khiến Charles hết sức hài lòng, bọn họ thuộc loại người có tiền sợ nhất là sau khi giao dịch chấm dứt có một số người gắt gao quấn quýt lấy bọn họ không tha, hắn hiện tại tuy rất thích Đường Phong, nhưng qua một tháng hẳn có thể chán rồi chứ ?
« Tôi sẽ là một gã tình nhân ưu tú. » Charles cũng không keo kiệt bủn xỉn, hắn đối với bạn giường thức thời lại xinh đẹp luôn luôn vô cùng dịu dàng, « Việc đổi người đại diện tôi đã nói với Lục Thiên Thần rồi, sáng mai người đại diện mới sẽ tới gặp cậu, các ngươi có thể vui vẻ trao đổi một chút. »
« Ngày mai tôi không cần đi làm cùng anh ? » Cuối cùng cũng nghe được một tin tức tốt, hiệu suất làm việc của Charles khiến Đường Phong hết sức hài lòng.
« Tối nay cậu hảo hảo theo tôi là được rồi. »
/295
|