Về đến nhà, nó rút phone ra gọi cho Ben
- ” Dạ! Em nghe chị” – Ben đầu dây bên kia
- Thả ra được rồi! Nói với họ là ” Nếu họ động đến Ben thì chị 2 sẽ tuyệt giao” – Nó nói mặt tỉnh bơ
- ” Vâng ạ!!!” – Ben nở nụ cười. Nói thật là nãy h’ Ben cứ ngồi sợ rằng đến lúc thả mấy chàng nhà ta ra kỉu gì cũng ăn đấm nhưng sau khi nghe nó nói vậy mặt tươi như hoa hướng dương.
Ben lấy điều khiển bấm mở cửa, cánh cửa mở ra ngay tức khắc. 7 con người lao ra, tính lại gần túm Ben thì thằng nhóc đã nhanh chóng nói lạ
i những gì nó nói rồi đứng cười rất chi hồn nhiên. Bọn hắn tức ói máu khi nghe Ben nói vậy, hậm hực lấy xe đi về.
11h đêm tại nhà nó
- Bạch Minh Anh! Trịnh Thảo Ly! Trần Linh Đan! Mấy em chết với anh! – Kino vừa bước vào nhà đã hét thẳng cả họ tên nó
- Con nhỏ kia! Em ra đây cho tôi – Hắn
- Berin!!!!!!!!! – Key
- Các chị! Các chị quá đáng lắm – anh em Saka, Lyo và Kyo
- Chẹp! Điếc tai quá! – Nó mặt như không có truyện gì bước từ trên nhà xuống
- Miệng to thế! – Ruby ngáp 1 cái
- Kiểu này khỏi cần loa thì trong vòng bán kính 5km cũng nghe thấy ý nhỉ – Berin
- Mấy con nhỏ kia muốn chết ha? – Key càng tức hơn
- Không! Muốn ngủ! Còn nữa Pama nhìn kìa – Ruby chỉ phía Pama đang đứng nhìn tụi nó
Cả đám (Trừ 3 đứ nó đã bỏ đi ngủ) cúi mặt xuống nhận lỗi nghe mắng mà trong lòng ấm ức không chịu được.
Sáng hôm sau
Tại lớp, cả đám chúng nó quây lại quanh 1 chiếc bàn
- Còn con nhỏ Thanh đó em tính sao? Còn thằng Nam nữa chứ – Kino
- Em chỉ không muốn nhìn thấy bọn nó! Nhìn là em lại nhớ lại những truyện không đâu – Nó mặt tối sầm lại
Nhìn nó bây h’ ai cũng phải đau lòng, người đau lòng và khó chịu nhất là hắn
- ” Tôi muốn bảo vệ em! Phá hoàn toàn lớp vỏ bọc của em! Tôi phải làm sao đây Saphia? Phải làm sao mới có thể để em nhìn phía tôi đến 1 lần đây?” Hắn chìm đắm trong những suy nghĩ
Cả lũ đang nhìn nhau thì “Rầm” tiếng cửa lớp nó bật ra khiến ai cũng phải ngoái lại nhìn. Người bước vào không ai khác chính là chị Thanh nhà ta. Thanh bước đến đứng trước mặt nó
- Tôi với Cô! Chúng ta thi đấu! – Thanh chỉ vào mặt nó
- Hahaha! – sau khi nghe nói xong thì bọn nó ai cũng phải bật cười (Trừ nó, Kino và hắn chỉ nhếch mép)
- Cô nghĩ cô mạnh thì cô giỏi lắm ha? Chắc gì cô đã thông minh được như tôi (Chỉ sô IQ có 160 mà lại đi so sánh với nó) – Thanh cười đắc ý (Ngây thơ quá)
- Cô nghĩ vậy sao? – Nó lạnh lùng
- Dừng lại đi Thanh! Đừng có làm vậy – Nam chạy lại cản Thanh
- Cậu tránh đi! Đây là việc của mình – Thanh hất tay Nam ra
- Được chứ! – Thanh quay sang nó
- Ok! – Nó nhếch mép
- Người thua sẽ phải làm nô lệ cho người còn lại bao lâu tuỳ ý – Thanh hùng hổ nói (Kỉu này chắc nghĩ là mình rất thông minh)
- Hôhô! Hay đó – Nó bắt đầu có hứng thú
- Vậy! Cuộc thi mấy hôm nữa do 2 trường tổ chức cũng sẽ là địa điểm thi đấu của chúng ta! – Thanh
- Ok! H’ thì té đi! Nhìn khó chịu quá – Nó
- Cô….- Thanh ức
Thanh hậm hực bỏ ra ngoài, Nam nhìn nó rồi cũng bước đi.
- Bọn này ngu quá! – Hắn lên tiếng
- Ngu như chưa bao h’ được ngu! – Ruby
- Chắc do trước đây bọn này chưa bao h’ thi cùng với bọn này mà chỉ thi riêng biệt nên bọn nó nghĩ tụi này không thông minh nên mới cậy thế lực thi riêng – Berin
-Ua? là sao? – Key thắc mắc
- Trước đây! Khi chưa qua Mỹ! Vào những kỳ thi của trường bọn em vẫn thường thi riêng. Bọn em luôn đạt điểm tối đa nhưng chưa bao h’ được nhắc tên trên bảng nên bọn nó nghĩ bọn em không thông minh – Ruby từ tốn giải thích
- Thôi! Vào học rồi – Kino
Càng đến ngày thách đấu với Thanh, tuy nó không lo sợ nhưng trong đầu nó luôn có 1 ý nghĩ ” Mình lấy lý do gì để tham gia trò chơi với con nhỏ đó chứ, nếu về truyện trước kia thì mình quên rồi vậy không lẽ là mình vì Ken sao? Không lẽ mình thích Ken rồi sao?” Hầu như ngyà nào tâm hồn nó cũng vẩn vơ như vậy.
Tại lớp học trước hôm thi
- Mày lại bị sao nữa vậy? Dạo này rất hay thấy mày ngồi thẫn thờ 1 mình – Ruby khua khua tay trước mặt nó keo nó về hiện tại
- Tao có sao đâu – Nó cười
- Điêu vừa thôi mày – Berin đập bốp vào vai nó
- Ui! Cái lũ này! – Nó xuýt xoa chỗ vừa bị con nhỏ Berin đánh
- Đừng bảo chị sợ àk nha – Kyo
- Thằng kia! Chị mày biết sợ mấy cái truyện vặt vãnh sao? – Nó bực
- Em không sao chứ? Dạo này em lạ lắm – Kino bước đến xoa nhẹ chỗ nó vừa bị Berin đánh rồi nhẹ nhàng hỏi
- Em không sao đâu anh 2! – Nó nói rồi keo tay Kino để anh vòng tay qua ôm nó
- 2 Cái người kia! Có bỏ ra không thì bảo – Ruby bắt đầu nảy lửa (Ôhôhô! Ghen ạ)
- Ô! Ghen cơ đấy! – NÓ châm dầu vào lửa
- Ô! Ô! Ô! Kinh thật! Ghen với cả Saphia nữa cơ đấy – Hắn
- Mấy ngừoi muốn chết ha? – Ruby
- Huhu! ANh 2! Chị dâu mắng em! Chị dâu kêu em cướp anh 2 của chị dâu! Huhu – Nó bắt đầu ôm anh 2 ca bài ca với vẻ mặt gian manh
- Hahaha! – Cả lũ cười toán lên nhìn Ruby đang bốc khói
- Em cũng tài thật! Ghen với cả Saphia cơ đấy! – Key
- Hứ! – Ruby
Hắn nhìn nó cừoi mà cảm thấy thật hạnh phúc.
Chiều đó đột nhiên hắn kéo nó đến cánh vườn hoa Violet. Cả 2 đứng giữa cánh đồng, hắn nắm chặt tay nó
- ANh muốn nói với em 1 điều – Hắn như không kiềm chế được giới hạn của mình mà thốt ra
- Chuyện gì? – Nó ngây thơ, chớp chớp mắt nhìn hắn
- ANh thực ra….anh – Hắn ấp úng
Nó nhìn hắn như chờ đợi 1 điều gì đó
- Anh …. Anh yêu em – Hắn ngẩng cao mặt lên nhìn nó
Nghe hắn nói vậy nó rất vui nhưng trong lòng chợt loé lên 1 tia muốn trêu đùa hắn. Nó để ánh mắt của mình lạnh lùng đi đáp hắn
- Em không thích anh!
Hắn nghe vậy mặt buồn so, bỏ tay nó ra, mắt tối sầm lại, đi đến cái cây cổ thụ giữa cánh đồng ngồi. Nó tiến đến trước mặt hắn
- Vậy hoá ra là tôi đơn phương! Tôi thật ngốc – Hắn nói trong buồn thảm
- Anh ngốc thật! – Nó
- Ha? – hắn ngẩng mặt lên
Hắn vừa ngẩng mặt lên nó đã cúi xuống hôn vào môi hắn, hắn tuy bất ngờ nhưng không được bao lâu thì vòng tay ôm đáp lại nụ hôn của nó. Khi bỏ ra cả 2 thở hổn hển
- Anh ngốc quá! Em nói không thích anh chứ có phải không yêu anh đâu! Đúng là đại ngốc mà – Nó trách
Hắn cười ngọt ngào, để nó ngồi trên đùi mình mà ôm mãi không thôi. Cuối cùng hắn cũng làm được, hắn yêu nó rất nhiều, hắn sẽ không rời xa nó đâu. 2 bóng người cứ lặng lẽ ngổi trên cánh đồng hoa mà ôm hôn nhau, trao những tình yêu mãnh liệt cho nhau (Mấy bạn đừng nghĩ trao tình yêu mãnh liệt là làm truyện bậy bạ nha, chỉ là hôn nhau thôi)
- ” Dạ! Em nghe chị” – Ben đầu dây bên kia
- Thả ra được rồi! Nói với họ là ” Nếu họ động đến Ben thì chị 2 sẽ tuyệt giao” – Nó nói mặt tỉnh bơ
- ” Vâng ạ!!!” – Ben nở nụ cười. Nói thật là nãy h’ Ben cứ ngồi sợ rằng đến lúc thả mấy chàng nhà ta ra kỉu gì cũng ăn đấm nhưng sau khi nghe nó nói vậy mặt tươi như hoa hướng dương.
Ben lấy điều khiển bấm mở cửa, cánh cửa mở ra ngay tức khắc. 7 con người lao ra, tính lại gần túm Ben thì thằng nhóc đã nhanh chóng nói lạ
i những gì nó nói rồi đứng cười rất chi hồn nhiên. Bọn hắn tức ói máu khi nghe Ben nói vậy, hậm hực lấy xe đi về.
11h đêm tại nhà nó
- Bạch Minh Anh! Trịnh Thảo Ly! Trần Linh Đan! Mấy em chết với anh! – Kino vừa bước vào nhà đã hét thẳng cả họ tên nó
- Con nhỏ kia! Em ra đây cho tôi – Hắn
- Berin!!!!!!!!! – Key
- Các chị! Các chị quá đáng lắm – anh em Saka, Lyo và Kyo
- Chẹp! Điếc tai quá! – Nó mặt như không có truyện gì bước từ trên nhà xuống
- Miệng to thế! – Ruby ngáp 1 cái
- Kiểu này khỏi cần loa thì trong vòng bán kính 5km cũng nghe thấy ý nhỉ – Berin
- Mấy con nhỏ kia muốn chết ha? – Key càng tức hơn
- Không! Muốn ngủ! Còn nữa Pama nhìn kìa – Ruby chỉ phía Pama đang đứng nhìn tụi nó
Cả đám (Trừ 3 đứ nó đã bỏ đi ngủ) cúi mặt xuống nhận lỗi nghe mắng mà trong lòng ấm ức không chịu được.
Sáng hôm sau
Tại lớp, cả đám chúng nó quây lại quanh 1 chiếc bàn
- Còn con nhỏ Thanh đó em tính sao? Còn thằng Nam nữa chứ – Kino
- Em chỉ không muốn nhìn thấy bọn nó! Nhìn là em lại nhớ lại những truyện không đâu – Nó mặt tối sầm lại
Nhìn nó bây h’ ai cũng phải đau lòng, người đau lòng và khó chịu nhất là hắn
- ” Tôi muốn bảo vệ em! Phá hoàn toàn lớp vỏ bọc của em! Tôi phải làm sao đây Saphia? Phải làm sao mới có thể để em nhìn phía tôi đến 1 lần đây?” Hắn chìm đắm trong những suy nghĩ
Cả lũ đang nhìn nhau thì “Rầm” tiếng cửa lớp nó bật ra khiến ai cũng phải ngoái lại nhìn. Người bước vào không ai khác chính là chị Thanh nhà ta. Thanh bước đến đứng trước mặt nó
- Tôi với Cô! Chúng ta thi đấu! – Thanh chỉ vào mặt nó
- Hahaha! – sau khi nghe nói xong thì bọn nó ai cũng phải bật cười (Trừ nó, Kino và hắn chỉ nhếch mép)
- Cô nghĩ cô mạnh thì cô giỏi lắm ha? Chắc gì cô đã thông minh được như tôi (Chỉ sô IQ có 160 mà lại đi so sánh với nó) – Thanh cười đắc ý (Ngây thơ quá)
- Cô nghĩ vậy sao? – Nó lạnh lùng
- Dừng lại đi Thanh! Đừng có làm vậy – Nam chạy lại cản Thanh
- Cậu tránh đi! Đây là việc của mình – Thanh hất tay Nam ra
- Được chứ! – Thanh quay sang nó
- Ok! – Nó nhếch mép
- Người thua sẽ phải làm nô lệ cho người còn lại bao lâu tuỳ ý – Thanh hùng hổ nói (Kỉu này chắc nghĩ là mình rất thông minh)
- Hôhô! Hay đó – Nó bắt đầu có hứng thú
- Vậy! Cuộc thi mấy hôm nữa do 2 trường tổ chức cũng sẽ là địa điểm thi đấu của chúng ta! – Thanh
- Ok! H’ thì té đi! Nhìn khó chịu quá – Nó
- Cô….- Thanh ức
Thanh hậm hực bỏ ra ngoài, Nam nhìn nó rồi cũng bước đi.
- Bọn này ngu quá! – Hắn lên tiếng
- Ngu như chưa bao h’ được ngu! – Ruby
- Chắc do trước đây bọn này chưa bao h’ thi cùng với bọn này mà chỉ thi riêng biệt nên bọn nó nghĩ tụi này không thông minh nên mới cậy thế lực thi riêng – Berin
-Ua? là sao? – Key thắc mắc
- Trước đây! Khi chưa qua Mỹ! Vào những kỳ thi của trường bọn em vẫn thường thi riêng. Bọn em luôn đạt điểm tối đa nhưng chưa bao h’ được nhắc tên trên bảng nên bọn nó nghĩ bọn em không thông minh – Ruby từ tốn giải thích
- Thôi! Vào học rồi – Kino
Càng đến ngày thách đấu với Thanh, tuy nó không lo sợ nhưng trong đầu nó luôn có 1 ý nghĩ ” Mình lấy lý do gì để tham gia trò chơi với con nhỏ đó chứ, nếu về truyện trước kia thì mình quên rồi vậy không lẽ là mình vì Ken sao? Không lẽ mình thích Ken rồi sao?” Hầu như ngyà nào tâm hồn nó cũng vẩn vơ như vậy.
Tại lớp học trước hôm thi
- Mày lại bị sao nữa vậy? Dạo này rất hay thấy mày ngồi thẫn thờ 1 mình – Ruby khua khua tay trước mặt nó keo nó về hiện tại
- Tao có sao đâu – Nó cười
- Điêu vừa thôi mày – Berin đập bốp vào vai nó
- Ui! Cái lũ này! – Nó xuýt xoa chỗ vừa bị con nhỏ Berin đánh
- Đừng bảo chị sợ àk nha – Kyo
- Thằng kia! Chị mày biết sợ mấy cái truyện vặt vãnh sao? – Nó bực
- Em không sao chứ? Dạo này em lạ lắm – Kino bước đến xoa nhẹ chỗ nó vừa bị Berin đánh rồi nhẹ nhàng hỏi
- Em không sao đâu anh 2! – Nó nói rồi keo tay Kino để anh vòng tay qua ôm nó
- 2 Cái người kia! Có bỏ ra không thì bảo – Ruby bắt đầu nảy lửa (Ôhôhô! Ghen ạ)
- Ô! Ghen cơ đấy! – NÓ châm dầu vào lửa
- Ô! Ô! Ô! Kinh thật! Ghen với cả Saphia nữa cơ đấy – Hắn
- Mấy ngừoi muốn chết ha? – Ruby
- Huhu! ANh 2! Chị dâu mắng em! Chị dâu kêu em cướp anh 2 của chị dâu! Huhu – Nó bắt đầu ôm anh 2 ca bài ca với vẻ mặt gian manh
- Hahaha! – Cả lũ cười toán lên nhìn Ruby đang bốc khói
- Em cũng tài thật! Ghen với cả Saphia cơ đấy! – Key
- Hứ! – Ruby
Hắn nhìn nó cừoi mà cảm thấy thật hạnh phúc.
Chiều đó đột nhiên hắn kéo nó đến cánh vườn hoa Violet. Cả 2 đứng giữa cánh đồng, hắn nắm chặt tay nó
- ANh muốn nói với em 1 điều – Hắn như không kiềm chế được giới hạn của mình mà thốt ra
- Chuyện gì? – Nó ngây thơ, chớp chớp mắt nhìn hắn
- ANh thực ra….anh – Hắn ấp úng
Nó nhìn hắn như chờ đợi 1 điều gì đó
- Anh …. Anh yêu em – Hắn ngẩng cao mặt lên nhìn nó
Nghe hắn nói vậy nó rất vui nhưng trong lòng chợt loé lên 1 tia muốn trêu đùa hắn. Nó để ánh mắt của mình lạnh lùng đi đáp hắn
- Em không thích anh!
Hắn nghe vậy mặt buồn so, bỏ tay nó ra, mắt tối sầm lại, đi đến cái cây cổ thụ giữa cánh đồng ngồi. Nó tiến đến trước mặt hắn
- Vậy hoá ra là tôi đơn phương! Tôi thật ngốc – Hắn nói trong buồn thảm
- Anh ngốc thật! – Nó
- Ha? – hắn ngẩng mặt lên
Hắn vừa ngẩng mặt lên nó đã cúi xuống hôn vào môi hắn, hắn tuy bất ngờ nhưng không được bao lâu thì vòng tay ôm đáp lại nụ hôn của nó. Khi bỏ ra cả 2 thở hổn hển
- Anh ngốc quá! Em nói không thích anh chứ có phải không yêu anh đâu! Đúng là đại ngốc mà – Nó trách
Hắn cười ngọt ngào, để nó ngồi trên đùi mình mà ôm mãi không thôi. Cuối cùng hắn cũng làm được, hắn yêu nó rất nhiều, hắn sẽ không rời xa nó đâu. 2 bóng người cứ lặng lẽ ngổi trên cánh đồng hoa mà ôm hôn nhau, trao những tình yêu mãnh liệt cho nhau (Mấy bạn đừng nghĩ trao tình yêu mãnh liệt là làm truyện bậy bạ nha, chỉ là hôn nhau thôi)
/32
|