“Em xác định anh mặc cái này?” Hai ngày qua thời gian rất căng thẳng, Lâm Lam cuối cùng đã hoàn thành tác phẩm của hai người, còn chưa chờ cô vui vẻ, nghi vấn đầu tiên lại đến từ cộng sự cũng chính là chồng của cô.
“Đương nhiên rồi, nếu không chúng ta làm ra nó làm gì?” Lâm Lam một mặt chê bai nhìn Diêm Quân Lệnh.
Diêm Quân Lệnh càn chau chặt mày, mà nữ đạo diễn nhân cơ hội này chụp giúp anh một tấm ảnh.
Lần đầu tiên cả quá trình ghi hình nhìn thấy Diêm đại Boss chật vật như vậy.
“Anh thử đi đã, thử xong lại nói.” Lâm Lam vừa nói vừa nhét quần áo vào tay Diêm Quân Lệnh, rồi đẩy anh vào phòng thay đồ.
Diêm Quân Lệnh cầm trong tay quần ngắn năm phân màu hoa tím, cùng với áo ngắn tay, anh cảm thấy cuộc đời mình chấm hết rồi.
...
Nửa tiếng sau Lâm Lam đã đổi xong chiếc váy dài của cô, nhưng người đàn ông trong phòng thử đồ vẫn chưa thấy thấy xuất hiện, trực tiếp chạy lại gõ cửa.
“Anh không mặc, thì để em tiến vào giúp anh mặc.” Lâm Lam cố ý nhe răng dọa hổ, kết quả nữ đạo diễn và nhiếp ảnh xung quanh nhìn nhau trưng ra một mặt bát quái, chỉ hận không thể đẩy Lâm Lam tiến vào, để bọn họ ghi lại khoảng khắc ngọt ngào này.
“Không cần.” Người đàn ông lạnh lùn trả lời.
Lâm Lam nhịn cười “Anh phải tin em, thật sự rất đẹp.”
“Anh tin em... mới lạ.” Nói xong câu này, Diêm Quân Lệnh cuối cùng cũng bước ra ngoài.
Lâm Lam đầu tiên sững người, rồi nhảy lên xúc động “Quả nhiên rất đẹp, mà còn cực kỳ hợp thân, hoàn mỹ!”
“Em xác định?” Diêm Quân Lệnh nghi ngờ nhìn người con gái bé nhỏ trước mắt.
Lâm Lam hoàn toàn không cảm thấy thái độ ghét bỏ của Diêm Quân Lệnh điên cuồng gật đầu, tận lực cố ý xếp đặt vải hoa, nhưng nhìn bộ quần áo này, lúc hai người mặc lên không đứng cạnh nhau, không tránh khỏi làm người khác có cảm giác sai sai, Diêm Quân Lệnh là một thân hoa tím, váy Lâm Lam lại lấy màu xanh làm chủ đạo, phối hợp lại với nhau lại cực kỳ tuyệt phối.
Rực rỡ nhưng không quê mùa, cực kỳ hợp cho những kỳ nghỉ.
Tất nhiên mục đích thật sự thiết kế của Lâm Lam không phải là quần áo, mà cô chỉ là đơn thuần tò mò người đàn ông nhà cô nếu thay đổi mặc những bộ quần áo hoa hòe màu sắc thì sẽ trông như thế nào?
Ở với nhau lâu vậy rồi, Lâm Lam phát hiện Diêm Quân Lệnh đều mặc trang phục ngày thường, còn có trong tủ quần áo, không phải trắng cũng là đen hoặc xám, trước đến nay chưa từng có màu sắc khác xuất hiện.
Vậy nên cô rất muốn nhìn Diêm Quân Lệnh thay đổi phong cách.
Phong cách như bây giờ, quả nhiên hoàn mỹ.
Chỉ là Lâm Lam cảm thấy hoàn mỹ, Diêm Quân Lệnh lại không cho là vậy.
“Anh có thể đổi không?” Nhìn trong gương Diêm Quân lệnh suýt nữa bị chính mình làm mù mắt mình rồi, Diêm Quân Lệnh rất chân thành hỏi ý kiến Lâm Lam.
Lâm Lam thẳng thừng cự tuyệt “Anh biết anh đẹp trai thế nào không?”
“Đẹp trai thế nào?” Diêm Quân Lệnh lạnh nhạt hỏi.
“Là người đẹp trai nhất trong lịch sử.” Lâm Lam trả lời dường như rất nghiêm túc.
Diêm Quân Lệnh vỗ vỗ nhẹ lên đầu cô “Đồ xấu xa, em là cố ý phải không.”
“Ha ha ha...” Lâm Lam cười lớn, bị phát hiện rồi.
“Đồ xấu xa.” Nhìn nụ cười trắng trợn của bánh bao nhỏ, Diêm Quân Lệnh giả bộ hung dữ ngắt ngắt mũi Lâm Lam.
Nữ đạo diễn và nhiếp ảnh gia nhìn nhau lắc đầu, có cần ngọt ngào vậy không, lại còn xoa đầu ngắt mũi, ánh mắt cưng chiều, cái này là muốn làm phát cẩu lương ngọt chết cẩu độc thân phải không.
Bộ dạng Lâm Lam cười một mặt không kiêng nể gì lại vô cùng hạnh phúc, hoàn toàn không giống diễn một chút nào, nếu như ngày trước bọn họ tin vào mấy tin đồn trên mạng, vậy thì bây giờ bọn họ có thể xác nhận rằng hai người họ tuyệt đối không hề ly hôn.
Nếu như bọn họ ly hôn, vậy ai còn dám tin vào ái tình?
Nữ đạo diện tin, sau kỳ phát sóng này, Lâm Lam và Diêm Quân Lệnh nhất định sẽ được sự ủng hộ nồng nhiệt của khán giả.
“Chương trình sắp bắt đầu rồi, đi thôi.” Xoa xoa chiếc mùi bị nhéo đến đau, Lâm Lam mới kiêu ngạo nói.
Diêm Quân Lệnh lắc lắc đầu, chấp nhận số phận.
Chờ đến lúc hai người ra ngoài, ba nhóm khác cũng đã chuẩn bị sẵn sàn. Nhìn thấy quần áo của Lâm Lam và Diêm Quân Lệnh, đầu tiên sững người mắt như co giật, đặc biệt là Tiêu Chấn Nhạc người hiểu rõ Diêm Quân Lệnh nhất, một mặt khó hiểu tiến lại gần “Đây là uống nhầm thuốc sao? Tham gia chương trình này là đủ rồi, có cần phải bạt mạng như vậy không?”
“Cút.” Tâm tình đại Boss của chúng ta không tốt, thái độ cũng rất kém.
Nhưng cảnh tượng buồn cười này bị nhiếp ảnh gia chụp lại, còn kèm theo cảm giác tràn ngập niềm vui.
Tô Mộ Bạch nhìn Lâm Lam, rất sâu ý khen ngợi “Cảm giác nghệ thuật rất tốt.”
“Phải không? Tôi còn lo lắng không tốt.” Thiết kế của mình được khen, Lâm Lam một mặt vô cùng hứng khởi.
Kết quả nói xong mới cảm giác ánh mắt lạnh lẽo bên cạnh, thu lại nụ cười, bũi môi quở trách “Keo kiệt.”
“Hừm.” Đại Boss kiêu ngạo hừm một tiếng, một tay đút vào quần ngắn, mắt nhìn đám đông xung quanh,.
Lâm Lam vuốt ve bàn tay lớn của người đàn ôn “Lát nữa đi tốt a, phải thể hiện ra phong thái bình thường của anh đấy.”
Diêm Quân Lệnh nhịn không được ghét bỏ nhìn Lâm Lam, anh bây giờ có thể thể hiện ra cái phong thái gì? Lại nhìn những người đàn ông khác, thiết kế đều rất bình thườn, Diêm Quân Lệnh chỉ đành an ủi mắt thẩm mỹ của bánh bao nhỏ nhà mình đặc biệt, cách thưởng thức nghệ thuật khác người.
chương trình rất nhanh liền bắt đầu.
Mặc dù chương trình không có tiếng ở nước ngoài, nhưng may mà các nhà đầu tư rót vốn nhiều, lần này cũng đã mời các nhà phê bình có tiếng, việc bắt bẻ trong quá trình là điều có hiển nhiên.
Ba nhóm đã hoàn thành, chỉ có thiết kế của Vân Bích là không được chấp nhận.
Lâm Lam là nhóm cuối cùng, Diêm Quân Lệnh lên sân khấu trước, người đàn ông cuối cùng cũng đã chấp nhận sự thật, mặc dù một thân hoa hòe màu sắc, nhưng khí chất cao ngạo, cùng âm thanh phối hợp, mọi người đều không dám nói cái gì, ngược lại bị khí chất mạnh mẽ của người đàn ông này thu phục.
Lâm Lam bước lên sau, để phối hợp với khí chất của Diêm Quân Lệnh, người hiệu chỉnh âm thanh đã thay đổi nhạc, bước đi kiêu ngạo. Vừa rồi là khuôn mặt khoan thái của cô gái nhỏ, vừa lên sân khấu liền thay đổi đột ngột, bước đi vững chắc kiên định, cuối cùng hai người nắm tay bước vào.
Trời sinh một đôi là từ dường như sinh ra dành cho hai người.
Bốp bốp bốp!
Tiếng vỗ tay vang lên, các nhà phê bình giơ ngón cái khen thưởng Lâm Lam và Diêm Quân Lệnh.
Lâm Lam cầm lấy micro “Người truyền cảm hứng cho thiết kế của tôi chính là người bạn đời đang đứng bên cạnh tôi ngay lúc này.”
Diêm Quân Lệnh cau mày, anh truyền cảm hứng cho cô?
“Bởi vì tiên sinh nhà tôi luôn thích màu đen trắng xám, làm người khác cảm thấy cuộc sống của anh ấy cũng rất mờ nhạt lạnh lẽo, vậy nên tôi muốn thay anh ấy thiết kế một bộ trang phục khác, làm người khác cảm thấy cuộc sống của anh cũng đầy màu sắc rực rỡ.” Nói xong Lâm Lam nhìn Diêm Quân Lệnh, ánh mắt tràn đầy ngọt ngào hạnh phúc.
Người đàn ông vừa nãy còn một mặt ghét bỏ, nghe xong lời Lâm Lam, liền cầm micro nói “Em chính là màu sắc rực rỡ trong cuộc đời anh.”
!
Lâm Lam không ngờ người đàn ông này sẽ nói những lời này trên sân khấu, cô nhìn anh một mặt đỏ bừng.
Bốp bốp bốp!
Lời của Diêm Quân Lệnh, làm lay động trái tim mọi người trong khán đài.
Tô Mộ Bạch nhìn người trên sân khấu, thở dài một ngụm, anh quả nhiên không hy vọng rồi, nhưng anh không biết ngay từ khi bắt đầu một tia hy vọng cũng không có.
“Đương nhiên rồi, nếu không chúng ta làm ra nó làm gì?” Lâm Lam một mặt chê bai nhìn Diêm Quân Lệnh.
Diêm Quân Lệnh càn chau chặt mày, mà nữ đạo diễn nhân cơ hội này chụp giúp anh một tấm ảnh.
Lần đầu tiên cả quá trình ghi hình nhìn thấy Diêm đại Boss chật vật như vậy.
“Anh thử đi đã, thử xong lại nói.” Lâm Lam vừa nói vừa nhét quần áo vào tay Diêm Quân Lệnh, rồi đẩy anh vào phòng thay đồ.
Diêm Quân Lệnh cầm trong tay quần ngắn năm phân màu hoa tím, cùng với áo ngắn tay, anh cảm thấy cuộc đời mình chấm hết rồi.
...
Nửa tiếng sau Lâm Lam đã đổi xong chiếc váy dài của cô, nhưng người đàn ông trong phòng thử đồ vẫn chưa thấy thấy xuất hiện, trực tiếp chạy lại gõ cửa.
“Anh không mặc, thì để em tiến vào giúp anh mặc.” Lâm Lam cố ý nhe răng dọa hổ, kết quả nữ đạo diễn và nhiếp ảnh xung quanh nhìn nhau trưng ra một mặt bát quái, chỉ hận không thể đẩy Lâm Lam tiến vào, để bọn họ ghi lại khoảng khắc ngọt ngào này.
“Không cần.” Người đàn ông lạnh lùn trả lời.
Lâm Lam nhịn cười “Anh phải tin em, thật sự rất đẹp.”
“Anh tin em... mới lạ.” Nói xong câu này, Diêm Quân Lệnh cuối cùng cũng bước ra ngoài.
Lâm Lam đầu tiên sững người, rồi nhảy lên xúc động “Quả nhiên rất đẹp, mà còn cực kỳ hợp thân, hoàn mỹ!”
“Em xác định?” Diêm Quân Lệnh nghi ngờ nhìn người con gái bé nhỏ trước mắt.
Lâm Lam hoàn toàn không cảm thấy thái độ ghét bỏ của Diêm Quân Lệnh điên cuồng gật đầu, tận lực cố ý xếp đặt vải hoa, nhưng nhìn bộ quần áo này, lúc hai người mặc lên không đứng cạnh nhau, không tránh khỏi làm người khác có cảm giác sai sai, Diêm Quân Lệnh là một thân hoa tím, váy Lâm Lam lại lấy màu xanh làm chủ đạo, phối hợp lại với nhau lại cực kỳ tuyệt phối.
Rực rỡ nhưng không quê mùa, cực kỳ hợp cho những kỳ nghỉ.
Tất nhiên mục đích thật sự thiết kế của Lâm Lam không phải là quần áo, mà cô chỉ là đơn thuần tò mò người đàn ông nhà cô nếu thay đổi mặc những bộ quần áo hoa hòe màu sắc thì sẽ trông như thế nào?
Ở với nhau lâu vậy rồi, Lâm Lam phát hiện Diêm Quân Lệnh đều mặc trang phục ngày thường, còn có trong tủ quần áo, không phải trắng cũng là đen hoặc xám, trước đến nay chưa từng có màu sắc khác xuất hiện.
Vậy nên cô rất muốn nhìn Diêm Quân Lệnh thay đổi phong cách.
Phong cách như bây giờ, quả nhiên hoàn mỹ.
Chỉ là Lâm Lam cảm thấy hoàn mỹ, Diêm Quân Lệnh lại không cho là vậy.
“Anh có thể đổi không?” Nhìn trong gương Diêm Quân lệnh suýt nữa bị chính mình làm mù mắt mình rồi, Diêm Quân Lệnh rất chân thành hỏi ý kiến Lâm Lam.
Lâm Lam thẳng thừng cự tuyệt “Anh biết anh đẹp trai thế nào không?”
“Đẹp trai thế nào?” Diêm Quân Lệnh lạnh nhạt hỏi.
“Là người đẹp trai nhất trong lịch sử.” Lâm Lam trả lời dường như rất nghiêm túc.
Diêm Quân Lệnh vỗ vỗ nhẹ lên đầu cô “Đồ xấu xa, em là cố ý phải không.”
“Ha ha ha...” Lâm Lam cười lớn, bị phát hiện rồi.
“Đồ xấu xa.” Nhìn nụ cười trắng trợn của bánh bao nhỏ, Diêm Quân Lệnh giả bộ hung dữ ngắt ngắt mũi Lâm Lam.
Nữ đạo diễn và nhiếp ảnh gia nhìn nhau lắc đầu, có cần ngọt ngào vậy không, lại còn xoa đầu ngắt mũi, ánh mắt cưng chiều, cái này là muốn làm phát cẩu lương ngọt chết cẩu độc thân phải không.
Bộ dạng Lâm Lam cười một mặt không kiêng nể gì lại vô cùng hạnh phúc, hoàn toàn không giống diễn một chút nào, nếu như ngày trước bọn họ tin vào mấy tin đồn trên mạng, vậy thì bây giờ bọn họ có thể xác nhận rằng hai người họ tuyệt đối không hề ly hôn.
Nếu như bọn họ ly hôn, vậy ai còn dám tin vào ái tình?
Nữ đạo diện tin, sau kỳ phát sóng này, Lâm Lam và Diêm Quân Lệnh nhất định sẽ được sự ủng hộ nồng nhiệt của khán giả.
“Chương trình sắp bắt đầu rồi, đi thôi.” Xoa xoa chiếc mùi bị nhéo đến đau, Lâm Lam mới kiêu ngạo nói.
Diêm Quân Lệnh lắc lắc đầu, chấp nhận số phận.
Chờ đến lúc hai người ra ngoài, ba nhóm khác cũng đã chuẩn bị sẵn sàn. Nhìn thấy quần áo của Lâm Lam và Diêm Quân Lệnh, đầu tiên sững người mắt như co giật, đặc biệt là Tiêu Chấn Nhạc người hiểu rõ Diêm Quân Lệnh nhất, một mặt khó hiểu tiến lại gần “Đây là uống nhầm thuốc sao? Tham gia chương trình này là đủ rồi, có cần phải bạt mạng như vậy không?”
“Cút.” Tâm tình đại Boss của chúng ta không tốt, thái độ cũng rất kém.
Nhưng cảnh tượng buồn cười này bị nhiếp ảnh gia chụp lại, còn kèm theo cảm giác tràn ngập niềm vui.
Tô Mộ Bạch nhìn Lâm Lam, rất sâu ý khen ngợi “Cảm giác nghệ thuật rất tốt.”
“Phải không? Tôi còn lo lắng không tốt.” Thiết kế của mình được khen, Lâm Lam một mặt vô cùng hứng khởi.
Kết quả nói xong mới cảm giác ánh mắt lạnh lẽo bên cạnh, thu lại nụ cười, bũi môi quở trách “Keo kiệt.”
“Hừm.” Đại Boss kiêu ngạo hừm một tiếng, một tay đút vào quần ngắn, mắt nhìn đám đông xung quanh,.
Lâm Lam vuốt ve bàn tay lớn của người đàn ôn “Lát nữa đi tốt a, phải thể hiện ra phong thái bình thường của anh đấy.”
Diêm Quân Lệnh nhịn không được ghét bỏ nhìn Lâm Lam, anh bây giờ có thể thể hiện ra cái phong thái gì? Lại nhìn những người đàn ông khác, thiết kế đều rất bình thườn, Diêm Quân Lệnh chỉ đành an ủi mắt thẩm mỹ của bánh bao nhỏ nhà mình đặc biệt, cách thưởng thức nghệ thuật khác người.
chương trình rất nhanh liền bắt đầu.
Mặc dù chương trình không có tiếng ở nước ngoài, nhưng may mà các nhà đầu tư rót vốn nhiều, lần này cũng đã mời các nhà phê bình có tiếng, việc bắt bẻ trong quá trình là điều có hiển nhiên.
Ba nhóm đã hoàn thành, chỉ có thiết kế của Vân Bích là không được chấp nhận.
Lâm Lam là nhóm cuối cùng, Diêm Quân Lệnh lên sân khấu trước, người đàn ông cuối cùng cũng đã chấp nhận sự thật, mặc dù một thân hoa hòe màu sắc, nhưng khí chất cao ngạo, cùng âm thanh phối hợp, mọi người đều không dám nói cái gì, ngược lại bị khí chất mạnh mẽ của người đàn ông này thu phục.
Lâm Lam bước lên sau, để phối hợp với khí chất của Diêm Quân Lệnh, người hiệu chỉnh âm thanh đã thay đổi nhạc, bước đi kiêu ngạo. Vừa rồi là khuôn mặt khoan thái của cô gái nhỏ, vừa lên sân khấu liền thay đổi đột ngột, bước đi vững chắc kiên định, cuối cùng hai người nắm tay bước vào.
Trời sinh một đôi là từ dường như sinh ra dành cho hai người.
Bốp bốp bốp!
Tiếng vỗ tay vang lên, các nhà phê bình giơ ngón cái khen thưởng Lâm Lam và Diêm Quân Lệnh.
Lâm Lam cầm lấy micro “Người truyền cảm hứng cho thiết kế của tôi chính là người bạn đời đang đứng bên cạnh tôi ngay lúc này.”
Diêm Quân Lệnh cau mày, anh truyền cảm hứng cho cô?
“Bởi vì tiên sinh nhà tôi luôn thích màu đen trắng xám, làm người khác cảm thấy cuộc sống của anh ấy cũng rất mờ nhạt lạnh lẽo, vậy nên tôi muốn thay anh ấy thiết kế một bộ trang phục khác, làm người khác cảm thấy cuộc sống của anh cũng đầy màu sắc rực rỡ.” Nói xong Lâm Lam nhìn Diêm Quân Lệnh, ánh mắt tràn đầy ngọt ngào hạnh phúc.
Người đàn ông vừa nãy còn một mặt ghét bỏ, nghe xong lời Lâm Lam, liền cầm micro nói “Em chính là màu sắc rực rỡ trong cuộc đời anh.”
!
Lâm Lam không ngờ người đàn ông này sẽ nói những lời này trên sân khấu, cô nhìn anh một mặt đỏ bừng.
Bốp bốp bốp!
Lời của Diêm Quân Lệnh, làm lay động trái tim mọi người trong khán đài.
Tô Mộ Bạch nhìn người trên sân khấu, thở dài một ngụm, anh quả nhiên không hy vọng rồi, nhưng anh không biết ngay từ khi bắt đầu một tia hy vọng cũng không có.
/612
|