Nữ biên đạo đi theo ghi hình cho Lâm Lam nhìn thấy đồng nghiệp đi phía sau Đỗ Tịch và Tô Mộ Bạch, hai bên nhìn nhau cùng đặt dấu hỏi, lẽ nào là rồng tới nhà tôm?
Lâm Lam khẽ nhíu mày, cô và Đỗ Tịch tuy trước đây cùng một công ty quản lý, nhưng quan hệ không thân thiết, dường như không có giao tiếp gì, ngoại trừ bị Khúc Khải quản lý của cô ác ý hãm hại, những ân oán đó không liên quan tới Đỗ Tịch, nhưng có liên quan tới Bành Ngọc, Lâm Lam vẫn chưa hồ đồ tới mức đi trách tội Đỗ Tịch.
Chẳng qua nhìn thấy Khúc Khải đi sau Đỗ Tịch, sắc mặt Lâm Lam sa sầm lại.
Đỗ Tịch vừa bước vào thì nhìn thấy Lâm Lam và tổ quay phim, cũng có chút nghi hoặc, bất giác nhìn Khúc Khải, nhưng rất nhanh lấy lại tinh thần rồi nhìn Lâm Lam mỉm cười gật đầu.
Mỉm cười là đúng, nhưng đằng sau đó nên giải quyết như thế nào lại là vấn đề rắc rối lớn.
“Cô Lâm, vô cùng cảm ơn cô có thể tham gia trình diễn bộ sưu tập của chúng tôi,.” Nhà thiết kế không phải lần đầu gặp Lâm Lam, nhưng cách lần Lâm Lam tham dự sự kiện lần trước cũng hơn nửa năm rồi, anh ta vốn không biết đối phương sẽ đến tham gia lần trình diễn này, nhìn Lâm Lam nhiệt tình chào hỏi, nhưng lại nhìn trợ lý của mình một cách bất mãn.
Hai người đều là siêu mẫu nổi tiếng nhất trong nước, đắc tội ai cũng không được.
“Không cần khách sáo.” Lâm Lam gật đầu lạnh nhạt, Diêm Quân Lệnh ở bên tuy không rõ tình hình thế nào, nhưng vốn là tổng tài công ty giải trí nên trực giác mách bảo anh co người cố ý gây chuyện.
Với kinh nghiệm của Coco, làm sao có thể không điều tra rõ vị trí người mẫu hôm nay mà nhận diễn chứ.
Hơn nữa cận giờ lại đổi mẫu chính, chứng tỏ có người nhận lót tay rồi.
Diêm Quân Lệnh nhìn một lượt Đỗ Tịch, người này trước đây ở giải trí Tân Trí tuy cũng coi là người mẫu hạng A, nhưng luôn bị Trần Văn chèn ép, sau đó lại bị độ nổi tiếng của Lâm Lam làm lu mờ, cho đến khi Lâm Lam mang bầu, Trần Văn giảm hoạt động trong nước, cô ta lại có thế lực lớn để dựa, mới thật sự trở thành một trong nữ người mẫu nổi tiếng nhận được sự chú ý nhất trong nước.
Nhưng không nói lên Đỗ Tịch bây giờ có thể hơn Lâm Lam một bậc được.
Cho nên vì tránh sự bối rối, mọi người cố gắng hết sức không chạm mặt nhau trong cùng một show, nhưng hôm nay Lâm Lam đã ký hợp đồng rồi, đối phương lại giành vị trí mẫu chính rõ ràng là không có phép tắc gì.
“Đừng cảm ơn người không cần cảm ơn, hợp đồng chúng tôi đã ký rồi, tôi không hy vọng quý thương hiệu có bất kỳ việc vi phạm hợp đồng nào, bộ sưu tập hôm nay tiểu Lam của chúng tôi nhất định phải là mẫu chính.” Coco không thèm quan tâm cái gì mà ghi hình gameshow, và cả thể diện cảu mọi người, con người cô làm việc công bằng, lấy hợp đồng làm quy tắc.
“Cái này...” nhà thiết kế vô cùng bối rối nhìn Coco rồi lại nhìn Đỗ Tịch, “Không hay cho lắm?’
“Có gì mà không hay? Chẳng nhẽ các người muốn hủy hợp đồng?” Coco miệng lưỡi lanh lợi chua ngoa, nhưng người ngoài nhìn vào thì thấy có chút quá đáng.
Khúc Khải làm quản lý nhưng luôn bị Coco lấn át, bây giờ khó khăn lắm mới đưa Đỗ Tịch lên hạng A, làm sao có thể trong lúc này nhượng bộ chứ, liền trực tiếp đứng chặn trước mặt Đỗ Tịch, “Cô Coco đây là có ý gì? Nói thế nào thì người ta cũng là nhà thiết kế, làm gì có chuyện ép nhà thiết kế giành vị trí mẫu chính chứ? Như vậy có phải hơi quá đáng rồi không?”
“Ha ha, vậy nửa đường bị người khác cướp mất mẫu chính thì có quá đnags không?” Coco cũng không phải dạng vừa.
“Ai nói chúng tôi cướp vị trí mẫu chính? Làm ơn đi, mẫu chính người ta là nhìn vào địa vị đó, địa vị của nhà cô sao bằng Tịch Tịch của chúng tôi, còn có mặt mũi để tranh giành sao?” Khúc khải tự nhận đằng sau Đỗ Tịch có Hoắc gia nâng đỡ, nên không hề sợ chút nào.
Coco không nhịn được cười, “Anh nói địa vị của tiểu Lam chúng tôi không bằng nhà mấy người? Thật nực cười!”
“Sao thế?không thừa nhận sao?” Khúc Khải khiêu khích.
Xung quanh hai tổ quay phim đều kinh ngạc, sớm nghe nghề người mẫu cạnh tranh khốc liệt hơn so với nghề diễn viên, nhưng không ngờ hôm nay không những được mở tầm nhìn mà còn ghi lại được toàn cảnh, thật là quá hay rồi!
“Được rồi, Khúc Khải anh đừng gây rắc rối nữa, Diêm tổng đang ở đây.” Trong lúc Khúc Khải đang cậy thế ép người, thì Đỗ Tịch nhìn qua một lượt hai tổ quay phim, nhỏ giọng nói và đưa tay kéo Khúc Khải ra.
Khúc Khải lại được đà nói tiếp, “Làm sao? Diêm tổng ở đay thì chúng ta sẽ bị bắt nạt sao?”
Câu nói này chẳng phải đảo ngược đen trắng rồi sao.
“tôi bây giờ không phải Diêm tổng gì cả, chỉ là người dân lang thang không nghề nghiệp, hai người không cần kiêng dè. Cảm thấy bị ức hiếp cứ việc nói, nhưng mà tôi tin cô Đỗ cũng là người nói đạo lý, mọi người không ngại xem hợp đồng của các bên rồi mới định đoạt ai là người bị bắt nạt, được chứ.” Diêm Quân Lệnh xua tay, lập tức giấu thân phận của mình, nhưng cũng không quên nhắc nhở mọi người phải coi bằng chứng.
Sắc mặt Khúc Khải hiện rõ vẻ do dự, nhưng Coco lại thẳng thắn lấy hợp đồng ra.
Nhà thiết kế phụ trách lần này biểu cảm bối rối, trước đây tuy anh có mời Đỗ Tịch, nhưng đối phương bị trùng lịch trình diễn vốn không nhận show, nhưng không ngờ cận giờ Khúc Khải đột nhiên thông báo Đỗ Tịch sẽ tới, anh liền không hề do dự đồng ý đối phương vị trí mẫu chính, quên mất đã ký hợp đồng với Lâm Lam.
So với Lâm Lam, nhà thiết kế càng xem trọng nguồn lực của Hoắc Quốc Bang chống lưng cho Đỗ Tịch.
Một thương hiệu muốn khuếch trương không chỉ dựa vào người mẫu mà còn dựa vào nhà đầu tư.
“Đây giấy trắng mực đen, xin hỏi của các người đâu?” côc hỏi.
Khúc Khải vẫn chưa nói gì thì nhà thiết kế đã lên tiếng xin lỗi, “Cô Coco thật sự xin lỗi, đây là sai sót trong công việc của tôi, hay là thế này, lần này mẫu chính là Đỗ Tịch, lần sau là Lâm Lam, thấy thế nào?”
“Nếu như tôi nói không được thì sao?” nếu như đổi thành dịp khác thì Coco không ngại nhượng bộ. Nhưng hôm nay buổi trình diễn này là lần đầu tiên Lâm Lam trở lại sàn diễn sau khi sinh con, không giống với gameshow giải trí, đây là nghề của Lâm Lam, sự chú ý rất nhiều, nếu như bị Đỗ Tịch chiếm thế thượng phong, vậy thì những show sau này Lâm Lam làm sao để nhận làm sao để trình diễn?”
“Cái này... cô Coco xem...”
“tôi không xem, để bọn họ xem đi, đến trước đi trước, hiểu không?” Coco trực tiếp ngắt lờ nhà thiết kế, không hề khách sáo mà lớn giọng quát.
Nhà thiết kế lần này trong nước cũng có tiếng tăm, tuy rõ Coco là quản lý cao cấp, luôn xử lý công việc với thái độ mạnh mẽ quyết đoán, nhưng bị tức giận như vậy nét mặt cũng không tốt lắm.
“Nhưng dù gì địa vị của Đỗ Tịch cũng cao hơn Lâm Lam...”
“ồ, nói như vậy là ông không định kêu bọn họ nhượng bộ sao?” Coco lần nữa ngắt lời đối phương.
Nhà thiết kế bực bội, “Cô Coco có thể để tôi nói hết không?”
“thôi bỏ đi, lần này đích thực là chúng tôi sai, tiểu Lam ký hợp đồng trước.” Đỗ Tịch thấy nhà thiết kế nóng giận, nên nhỏ giọng khuyên can.
Nhưng không khuyên can còn được, vừa khuyên can đối phương thì cảm thấy Lâm Lam và Coco đang bệnh ngôi sao, hơn nữa còn khiến họ vô cùng mất mặt, trực tiếp nhìn Lâm Lam, “Xin lỗi cô Lâm, trang phục của chúng tôi không phù hợp với cô, hợp đồng chấm dứt.”
“ồ, vậy phiền ông gửi tiền vi phạm hợp đồng vào tài khoản của chúng tôi, tiểu Lam chúng ta đi!” Coco đâu phải là người dễ chịu thiệt, tiền vi phạm hợp đồng cũng không nhỏ.
Lâm lam cũng không ngờ sự việc lại ầm ĩ tới bước này, nhưng giờ cô ra mặt thì là không nể mặt côc, còn làm mất uy phong của Coco, chỉ đành thở dài nhìn nhà thiết kế nói câu xin lỗi, rồi quay người chuẩn bị đi về.
Nào ngờ nhà thiết kế đó lại không chịu bỏ qua, chửi thầm một câu, “Cái thứ gì không biết, nghĩ rằng dựa vào một tổng tài bị bãi nhiệm thì có thể cáo mượn oai hùm sao, cũng không tự soi gương nhìn xem, bản thân có xứng để mặc thiết kế của tôi hay không!”
“Ông nói cái gì?” tuy giọng đối phương tất nhỏ, nhưng Lâm Lam lại nghe rất rõ ràng, đứng khựng lại nhìn nhà thiết kế kia.
Diêm Quân Lệnh sắc mặt vô cùng khó coi, một tay giữ Lâm Lam lại, đứng chắn trước mặt nói, “Ông nói lại câu đó xem!”
Bầu không khí trong hậu trường đột nhiên yên tĩnh ngột ngạt.
Lâm Lam khẽ nhíu mày, cô và Đỗ Tịch tuy trước đây cùng một công ty quản lý, nhưng quan hệ không thân thiết, dường như không có giao tiếp gì, ngoại trừ bị Khúc Khải quản lý của cô ác ý hãm hại, những ân oán đó không liên quan tới Đỗ Tịch, nhưng có liên quan tới Bành Ngọc, Lâm Lam vẫn chưa hồ đồ tới mức đi trách tội Đỗ Tịch.
Chẳng qua nhìn thấy Khúc Khải đi sau Đỗ Tịch, sắc mặt Lâm Lam sa sầm lại.
Đỗ Tịch vừa bước vào thì nhìn thấy Lâm Lam và tổ quay phim, cũng có chút nghi hoặc, bất giác nhìn Khúc Khải, nhưng rất nhanh lấy lại tinh thần rồi nhìn Lâm Lam mỉm cười gật đầu.
Mỉm cười là đúng, nhưng đằng sau đó nên giải quyết như thế nào lại là vấn đề rắc rối lớn.
“Cô Lâm, vô cùng cảm ơn cô có thể tham gia trình diễn bộ sưu tập của chúng tôi,.” Nhà thiết kế không phải lần đầu gặp Lâm Lam, nhưng cách lần Lâm Lam tham dự sự kiện lần trước cũng hơn nửa năm rồi, anh ta vốn không biết đối phương sẽ đến tham gia lần trình diễn này, nhìn Lâm Lam nhiệt tình chào hỏi, nhưng lại nhìn trợ lý của mình một cách bất mãn.
Hai người đều là siêu mẫu nổi tiếng nhất trong nước, đắc tội ai cũng không được.
“Không cần khách sáo.” Lâm Lam gật đầu lạnh nhạt, Diêm Quân Lệnh ở bên tuy không rõ tình hình thế nào, nhưng vốn là tổng tài công ty giải trí nên trực giác mách bảo anh co người cố ý gây chuyện.
Với kinh nghiệm của Coco, làm sao có thể không điều tra rõ vị trí người mẫu hôm nay mà nhận diễn chứ.
Hơn nữa cận giờ lại đổi mẫu chính, chứng tỏ có người nhận lót tay rồi.
Diêm Quân Lệnh nhìn một lượt Đỗ Tịch, người này trước đây ở giải trí Tân Trí tuy cũng coi là người mẫu hạng A, nhưng luôn bị Trần Văn chèn ép, sau đó lại bị độ nổi tiếng của Lâm Lam làm lu mờ, cho đến khi Lâm Lam mang bầu, Trần Văn giảm hoạt động trong nước, cô ta lại có thế lực lớn để dựa, mới thật sự trở thành một trong nữ người mẫu nổi tiếng nhận được sự chú ý nhất trong nước.
Nhưng không nói lên Đỗ Tịch bây giờ có thể hơn Lâm Lam một bậc được.
Cho nên vì tránh sự bối rối, mọi người cố gắng hết sức không chạm mặt nhau trong cùng một show, nhưng hôm nay Lâm Lam đã ký hợp đồng rồi, đối phương lại giành vị trí mẫu chính rõ ràng là không có phép tắc gì.
“Đừng cảm ơn người không cần cảm ơn, hợp đồng chúng tôi đã ký rồi, tôi không hy vọng quý thương hiệu có bất kỳ việc vi phạm hợp đồng nào, bộ sưu tập hôm nay tiểu Lam của chúng tôi nhất định phải là mẫu chính.” Coco không thèm quan tâm cái gì mà ghi hình gameshow, và cả thể diện cảu mọi người, con người cô làm việc công bằng, lấy hợp đồng làm quy tắc.
“Cái này...” nhà thiết kế vô cùng bối rối nhìn Coco rồi lại nhìn Đỗ Tịch, “Không hay cho lắm?’
“Có gì mà không hay? Chẳng nhẽ các người muốn hủy hợp đồng?” Coco miệng lưỡi lanh lợi chua ngoa, nhưng người ngoài nhìn vào thì thấy có chút quá đáng.
Khúc Khải làm quản lý nhưng luôn bị Coco lấn át, bây giờ khó khăn lắm mới đưa Đỗ Tịch lên hạng A, làm sao có thể trong lúc này nhượng bộ chứ, liền trực tiếp đứng chặn trước mặt Đỗ Tịch, “Cô Coco đây là có ý gì? Nói thế nào thì người ta cũng là nhà thiết kế, làm gì có chuyện ép nhà thiết kế giành vị trí mẫu chính chứ? Như vậy có phải hơi quá đáng rồi không?”
“Ha ha, vậy nửa đường bị người khác cướp mất mẫu chính thì có quá đnags không?” Coco cũng không phải dạng vừa.
“Ai nói chúng tôi cướp vị trí mẫu chính? Làm ơn đi, mẫu chính người ta là nhìn vào địa vị đó, địa vị của nhà cô sao bằng Tịch Tịch của chúng tôi, còn có mặt mũi để tranh giành sao?” Khúc khải tự nhận đằng sau Đỗ Tịch có Hoắc gia nâng đỡ, nên không hề sợ chút nào.
Coco không nhịn được cười, “Anh nói địa vị của tiểu Lam chúng tôi không bằng nhà mấy người? Thật nực cười!”
“Sao thế?không thừa nhận sao?” Khúc Khải khiêu khích.
Xung quanh hai tổ quay phim đều kinh ngạc, sớm nghe nghề người mẫu cạnh tranh khốc liệt hơn so với nghề diễn viên, nhưng không ngờ hôm nay không những được mở tầm nhìn mà còn ghi lại được toàn cảnh, thật là quá hay rồi!
“Được rồi, Khúc Khải anh đừng gây rắc rối nữa, Diêm tổng đang ở đây.” Trong lúc Khúc Khải đang cậy thế ép người, thì Đỗ Tịch nhìn qua một lượt hai tổ quay phim, nhỏ giọng nói và đưa tay kéo Khúc Khải ra.
Khúc Khải lại được đà nói tiếp, “Làm sao? Diêm tổng ở đay thì chúng ta sẽ bị bắt nạt sao?”
Câu nói này chẳng phải đảo ngược đen trắng rồi sao.
“tôi bây giờ không phải Diêm tổng gì cả, chỉ là người dân lang thang không nghề nghiệp, hai người không cần kiêng dè. Cảm thấy bị ức hiếp cứ việc nói, nhưng mà tôi tin cô Đỗ cũng là người nói đạo lý, mọi người không ngại xem hợp đồng của các bên rồi mới định đoạt ai là người bị bắt nạt, được chứ.” Diêm Quân Lệnh xua tay, lập tức giấu thân phận của mình, nhưng cũng không quên nhắc nhở mọi người phải coi bằng chứng.
Sắc mặt Khúc Khải hiện rõ vẻ do dự, nhưng Coco lại thẳng thắn lấy hợp đồng ra.
Nhà thiết kế phụ trách lần này biểu cảm bối rối, trước đây tuy anh có mời Đỗ Tịch, nhưng đối phương bị trùng lịch trình diễn vốn không nhận show, nhưng không ngờ cận giờ Khúc Khải đột nhiên thông báo Đỗ Tịch sẽ tới, anh liền không hề do dự đồng ý đối phương vị trí mẫu chính, quên mất đã ký hợp đồng với Lâm Lam.
So với Lâm Lam, nhà thiết kế càng xem trọng nguồn lực của Hoắc Quốc Bang chống lưng cho Đỗ Tịch.
Một thương hiệu muốn khuếch trương không chỉ dựa vào người mẫu mà còn dựa vào nhà đầu tư.
“Đây giấy trắng mực đen, xin hỏi của các người đâu?” côc hỏi.
Khúc Khải vẫn chưa nói gì thì nhà thiết kế đã lên tiếng xin lỗi, “Cô Coco thật sự xin lỗi, đây là sai sót trong công việc của tôi, hay là thế này, lần này mẫu chính là Đỗ Tịch, lần sau là Lâm Lam, thấy thế nào?”
“Nếu như tôi nói không được thì sao?” nếu như đổi thành dịp khác thì Coco không ngại nhượng bộ. Nhưng hôm nay buổi trình diễn này là lần đầu tiên Lâm Lam trở lại sàn diễn sau khi sinh con, không giống với gameshow giải trí, đây là nghề của Lâm Lam, sự chú ý rất nhiều, nếu như bị Đỗ Tịch chiếm thế thượng phong, vậy thì những show sau này Lâm Lam làm sao để nhận làm sao để trình diễn?”
“Cái này... cô Coco xem...”
“tôi không xem, để bọn họ xem đi, đến trước đi trước, hiểu không?” Coco trực tiếp ngắt lờ nhà thiết kế, không hề khách sáo mà lớn giọng quát.
Nhà thiết kế lần này trong nước cũng có tiếng tăm, tuy rõ Coco là quản lý cao cấp, luôn xử lý công việc với thái độ mạnh mẽ quyết đoán, nhưng bị tức giận như vậy nét mặt cũng không tốt lắm.
“Nhưng dù gì địa vị của Đỗ Tịch cũng cao hơn Lâm Lam...”
“ồ, nói như vậy là ông không định kêu bọn họ nhượng bộ sao?” Coco lần nữa ngắt lời đối phương.
Nhà thiết kế bực bội, “Cô Coco có thể để tôi nói hết không?”
“thôi bỏ đi, lần này đích thực là chúng tôi sai, tiểu Lam ký hợp đồng trước.” Đỗ Tịch thấy nhà thiết kế nóng giận, nên nhỏ giọng khuyên can.
Nhưng không khuyên can còn được, vừa khuyên can đối phương thì cảm thấy Lâm Lam và Coco đang bệnh ngôi sao, hơn nữa còn khiến họ vô cùng mất mặt, trực tiếp nhìn Lâm Lam, “Xin lỗi cô Lâm, trang phục của chúng tôi không phù hợp với cô, hợp đồng chấm dứt.”
“ồ, vậy phiền ông gửi tiền vi phạm hợp đồng vào tài khoản của chúng tôi, tiểu Lam chúng ta đi!” Coco đâu phải là người dễ chịu thiệt, tiền vi phạm hợp đồng cũng không nhỏ.
Lâm lam cũng không ngờ sự việc lại ầm ĩ tới bước này, nhưng giờ cô ra mặt thì là không nể mặt côc, còn làm mất uy phong của Coco, chỉ đành thở dài nhìn nhà thiết kế nói câu xin lỗi, rồi quay người chuẩn bị đi về.
Nào ngờ nhà thiết kế đó lại không chịu bỏ qua, chửi thầm một câu, “Cái thứ gì không biết, nghĩ rằng dựa vào một tổng tài bị bãi nhiệm thì có thể cáo mượn oai hùm sao, cũng không tự soi gương nhìn xem, bản thân có xứng để mặc thiết kế của tôi hay không!”
“Ông nói cái gì?” tuy giọng đối phương tất nhỏ, nhưng Lâm Lam lại nghe rất rõ ràng, đứng khựng lại nhìn nhà thiết kế kia.
Diêm Quân Lệnh sắc mặt vô cùng khó coi, một tay giữ Lâm Lam lại, đứng chắn trước mặt nói, “Ông nói lại câu đó xem!”
Bầu không khí trong hậu trường đột nhiên yên tĩnh ngột ngạt.
/612
|