Lâm Lam lòng đầy tâm sự theo sau Diêm Quân Lệnh, nào ngờ được anh lại đột nhiên nắm chặt tay cô, tiếp tục tiến về phía trước, giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra vậy.
Lâm Lam bị dẫn đi, ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông, mái tóc ngắn của anh đã dài hơn chút rồi, dưới ánh nắng đang rọi xuống mang theo màu vàng kim, gợi nhắc cô về những chuyện ở Saya, nhưng cũng như muốn nói với cô: Tất cả đều đang bắt đầu lại.
Thở phào nhẹ nhõm, chẳng cần biết là đang ghi hình, cô thực sự rất vui vẻ, xem như làm quen lại từ đầu vậy.
Tại một nơi ghi hình khác.
Sau khi Diêm Quân Lệnh xuất hiện với vai trò khách mời bí mật, một vị khách mời bí mật khác cũng đã lộ diện trong trường quay.
Vân Bích nhìn thấy Tiêu Chấn Nhạc ăn mặc giản dị khí chất nhã nhặn ôn hòa, lúc đầu còn ngẩn ra, tiếp đó thì bật cười: “Anh không nhầm đấy chứ?”
“Anh thì không được sao?” Tiêu Chấn Nhạc nhìn Vân Bích, không hề giận cô ấy một chút nào.
“Không phải không được, chỉ là rất bất ngờ.” Vân Bích cười cười, mặc dù cô ấy chỉ cao 1m65, thân hình nhỏ bé, nhưng không ai dám xem nhẹ cô cả.
Là ảnh hậu đạt được nhiều giải thưởng lớn, địa vị Vân Bích trong nghành phim truyền hình cũng như điện ảnh hiện giờ không ai có thể lay động được, thuộc vào sao hạng A, tuy hai, ba năm nay cô ấy chỉ cho ra một bộ phim điện ảnh, nhưng cho dù là phòng vé hay dư luận đều có một sự đảm bảo tuyệt đối.
Nói một cách đơn giản, những gì Vân Bích có được như hiện tại, đã không cần phụ thuộc vào độ hot để duy trì nguồn lực, mà chỉ cần cô ấy muốn, sẽ lập tức có người vì cô ấy mà bỏ tiền ra.
Việc tham gia chương trình của Tô Mộ Bạch làm cho truyền thông phải kinh ngạc, nhưng khiến cho Vân Bích không ngờ đó là Tiêu Chấn Nhạc vì cô ấy không màng thân phận đến tham gia chương trình.
“Em đến tham gia, anh cũng rất bất ngờ.” Tiêu Chấn Nhạc nói lời thật lòng, với thân phận thanh cao như Vân Bích sao có thể đến tham gia chương trình này, thật quá kinh ngạc mà.
Đương nhiên cũng tạo cơ hội cho anh ta.
Tiêu Chấn Nhạc không phải chỉ thích Vân Bích trong ngày một ngày hai, mà Vân Bích cũng không phải chỉ vừa mới biết việc đó.
Nhưng cuộc hội ngộ theo cách này vẫn khá là mới mẻ.
“Hôm nay nghe anh?” Tiêu Chấn Nhạc nhìn Vân Bích, đôi mắt nâu nhạt mang theo niềm hi vọng.
“Được.” Vân Bích cũng hiếm khi dễ chịu như thế, giao bản thân cho Tiêu Chấn Nhạc.
Người quay phim nhìn thấy đôi kim đồng ngọc nữ, thật sự rất ngưỡng mộ.
So với hai đội Diêm Quân Lệnh và Lâm Lam, Tiêu Chấn Nhạc và Vân Bích thì Tô Mộ Bạch và Đỗ Tịch lại ngượng ngùng hơn nhiều.
Tô Mộ Bạch vốn định cùng về đội với Lâm Lam, nhưng giữa đường lại xuất hiện tên Diêm Quân Lệnh, Vân Bích ở bên Tiêu Chấn Nhạc lại càng không dễ dàng tách ra, giờ có thể kết hợp với anh ta chỉ còn lại Đỗ Tịch và một nữ diễn viên mới nổi khác.
Nhưng sau khi nữ diễn viên đó nghe tin, cô ta đã nhiệt tình thái quá với Tô Mộ Bạch, si mê đến độ khó có thể thuyết phục, nên đành giao cho một đàn em có nhiều fan hâm mộ ứng phó, vì thế chỉ còn một người duy nhất anh ta có thể kết hợp đó là Đỗ Tịch.
Đỗ Tịch rõ ràng là người phụ nữ của cậu anh.
Mặc dù Hoắc Quốc Bang đã khẳng định Đỗ Tịch chỉ là con gái nuôi, nhưng trong giới giải trí ý nghĩa sâu xa giữa bố nuôi và con gái nuôi thì ai cũng đều hiểu rõ.
Huống hồ Tô Mộ Bạch lại hiểu cậu của mình đến vậy, mấy năm nay những chuyện phong lưu chất thành đống, trong chương trình “Chào anh, tình yêu đích thực!” lần này cậu đã đầu tư một nửa chỉ để cho Đỗ Tịch tham gia vào.
Mối quan hệ này chỉ đơn thuần là con gái nuôi sao?
Tô Mộ Bạch tin mới là chuyện lạ.
Có điều Đỗ Tịch cũng rất biết điều, từ lúc bắt đầu ghi hình cô ta luôn phối hợp, không hề có lỗi lầm nào to lớn, nhưng giữa hai người chẳng có chút phản ứng hóa học nào cả, nói chuyện khách khí, chẳng có gì đáng quan tâm.
Trái ngược với họ, Lý Diệp và Trần Nha Nha từ lúc gặp nhau liền bắt đầu nảy lửa, nhưng cũng không làm mất đi tính thú vị.
Vì vậy có thể nói rằng, ở bốn điểm quay đều diễn ra suôn sẻ.
Phía bên Diêm Quân Lệnh và Lâm Lam.
Sau khi rời khỏi nhà ăn, anh vẫn luôn nắm tay Lâm Lam. Họ đi tới một quán ăn nhanh nổi tiếng ăn tối và ăn kem, tiếp đó anh dẫn cô đi mua sắm.
Biên đạo và đoàn quay phim đi sau hai người cũng ngẩn ra: Diêm Quân Lệnh khổ sở như vậy chỉ để dẫn Lâm Lam đi mua sắm sao?
Lâm Lam cũng rất ngạc nhiên, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ hài lòng của người đàn ông trước mặt, trong lòng cô rất ấm áp.
“Đây là lần đầu tiên chúng ta đi mua sắm nhỉ?” Diêm Quân Lệnh vừa đi vừa hỏi.
“Ừm.” Lâm Lam gật đầu.
Kể từ khi kết hôn đến bây giờ hai người họ không đi mua sắm giống các cặp đôi bình thường, anh mua cho cô bộ quần áo cũng ít khi hỏi qua cô.
Những thứ đó mặc dù Lâm Lam cũng thích nhưng cô lại không cảm nhận được sự ấm áp, khác với khi tự mình đi mua rồi tự mình thử, sau cùng là thanh toán.
“Có thứ gì em muốn mua không? Em chủ trì, anh chủ chi.” Diêm Quân Lệnh ra điệu bộ đại gia khiến cho Lâm Lam cũng không nỡ phụ lòng anh.
“Được.”
Lâm Lam vui vẻ gật đầu, xung quanh đã có không ít những ánh mắt tò mò hướng về họ, nhưng hai người không hề quan tâm, cứ tiếp tục mua sắm.
Cuối cùng Lâm Lam dừng lại ở một cửa hàng quần áo trẻ em.
Diêm Quân Lệnh nhíu mày, lúc này mà cô bé còn nhớ mua quần áo cho con?
Nào ngờ ngay một phút sau Diêm Quân Lệnh đã hối hận về lời nói của mình. Chỉ nhìn thấy Lâm Lam cầm ba chiếc áo gia đình hình tai thỏ màu hồng, giơ trước mặt anh: “Em muốn ba cái này.”
“Ha ha, có phải là hồng quá rồi không?” Khoé miệng Diêm Quân Lệnh co giật, điều anh sợ nhất lúc này chính là cô không chỉ bắt anh mua, mà còn bắt anh thử nữa.
Không ngờ rằng điều gì đến cũng sẽ đến.
Lâm Lam liếc người đàn ông một cái: “Anh đẹp trai, màu hồng cũng hợp, mau mặc lên đi.”
“Bây giờ á?” Diêm Quân Lệnh khó xử, đảo mắt nhìn quanh: “Không hợp đâu?”
“Sao lại không hợp, có phòng thử đồ. Cái nhỏ để cho Tiểu Sư Tử, anh đi thử cái này, còn cái này thì em mặc.” Nói xong Lâm Lam đưa cho Diêm Quân Lệnh cái áo to nhất, bản thân thì đi vào phòng thay đồ cho nữ.
Gương mặt anh tuấn của Diêm Quân Lệnh trở nên phức tạp, muốn ngăn Lâm Lam nhưng lại nhìn thấy ống kính máy quay, nghĩ đến mục đích ban đầu của mình, liền ngừng lại không ngăn cản cô.
Diêm Quân Lệnh đắn đo xem có nên mặc hay không, đội quay phim và biên tập đều ngơ ngác: Chủ tịch Diêm cứ thế đi vào phòng thử đồ.
Trời ạ? Rốt cuộc họ vừa chứng kiến được việc gì!
Lâm Lam rất nhanh đã thay xong bộ quần áo thỏ, làn da trắng không chút tì vết, kết hợp với lớp trang điểm nhẹ nhàng khiến cho cả người cô trông tràn đầy sức sống, xinh đẹp như búp bê sứ.
“Anh ấy đâu rồi?” Lâm Lam đảo mắt nhìn quanh hỏi chị nhân viên bán hàng.
“Trong phòng thử đồ.”
Chỉ một câu nói khiến Lâm Lam vui mừng, cô háo hức ngồi trên ghế sofa đợi Diêm Quân Lệnh.
Mười phút sau.
Diêm Quân Lệnh ngại ngùng bước ra từ phòng thay đồ, tay ôm đầu thỏ, không vui nhìn cô.
“Đẹp trai quá đi!” Lâm Lam nén cười, khuôn mặt tràn đầy sự thán phục.
“Thật à?” Ánh mắt Diêm Quân Lệnh chợt sáng lên.
Lâm Lam gật đầu, lại cố nhịn cười.
Nhưng Diêm Quân lệnh là ai chứ, sao lại không thể nhìn ra cô gái nhỏ đang cười anh, định quay người đi thay bộ đồ ra.
Lâm Lam vội vàng bắt lấy anh: “Thật sự rất đẹp, lẽ nào anh không muốn cùng em mặc áo đôi?”
Đây là lần đầu tiên họ mặc áo đôi, Lâm Lam không muốn kết thúc nhanh như vậy.
Diêm Quân Lệnh nghe được lời này, có chút ngạc nhiên: “Em nói cái gì?”
“Anh không muốn cùng em mặc áo đôi sao?” Lâm Lam nhắc lại.
Diêm Quân Lệnh chợt trở nên vui vẻ: “Đồng ý, Lâm Lam bắt anh mặc đồ khiêu dâm anh cũng mặc.”
“Khụ khụ... khụ...” Lâm Lam không nhịn được, bị sốc trước lời nói của anh, ho khan theo phản xạ nhằm che giấu.
Tiếc là người quay phim nhìn họ cười hả hê, ý là vừa rồi thu âm rất tốt.
Dự là lần này mà phát sóng, cả nước đều sẽ muốn xem chủ tịch Diêm mặc đồ khiêu dâm.
Ha ha ha!
Lâm Lam bị dẫn đi, ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông, mái tóc ngắn của anh đã dài hơn chút rồi, dưới ánh nắng đang rọi xuống mang theo màu vàng kim, gợi nhắc cô về những chuyện ở Saya, nhưng cũng như muốn nói với cô: Tất cả đều đang bắt đầu lại.
Thở phào nhẹ nhõm, chẳng cần biết là đang ghi hình, cô thực sự rất vui vẻ, xem như làm quen lại từ đầu vậy.
Tại một nơi ghi hình khác.
Sau khi Diêm Quân Lệnh xuất hiện với vai trò khách mời bí mật, một vị khách mời bí mật khác cũng đã lộ diện trong trường quay.
Vân Bích nhìn thấy Tiêu Chấn Nhạc ăn mặc giản dị khí chất nhã nhặn ôn hòa, lúc đầu còn ngẩn ra, tiếp đó thì bật cười: “Anh không nhầm đấy chứ?”
“Anh thì không được sao?” Tiêu Chấn Nhạc nhìn Vân Bích, không hề giận cô ấy một chút nào.
“Không phải không được, chỉ là rất bất ngờ.” Vân Bích cười cười, mặc dù cô ấy chỉ cao 1m65, thân hình nhỏ bé, nhưng không ai dám xem nhẹ cô cả.
Là ảnh hậu đạt được nhiều giải thưởng lớn, địa vị Vân Bích trong nghành phim truyền hình cũng như điện ảnh hiện giờ không ai có thể lay động được, thuộc vào sao hạng A, tuy hai, ba năm nay cô ấy chỉ cho ra một bộ phim điện ảnh, nhưng cho dù là phòng vé hay dư luận đều có một sự đảm bảo tuyệt đối.
Nói một cách đơn giản, những gì Vân Bích có được như hiện tại, đã không cần phụ thuộc vào độ hot để duy trì nguồn lực, mà chỉ cần cô ấy muốn, sẽ lập tức có người vì cô ấy mà bỏ tiền ra.
Việc tham gia chương trình của Tô Mộ Bạch làm cho truyền thông phải kinh ngạc, nhưng khiến cho Vân Bích không ngờ đó là Tiêu Chấn Nhạc vì cô ấy không màng thân phận đến tham gia chương trình.
“Em đến tham gia, anh cũng rất bất ngờ.” Tiêu Chấn Nhạc nói lời thật lòng, với thân phận thanh cao như Vân Bích sao có thể đến tham gia chương trình này, thật quá kinh ngạc mà.
Đương nhiên cũng tạo cơ hội cho anh ta.
Tiêu Chấn Nhạc không phải chỉ thích Vân Bích trong ngày một ngày hai, mà Vân Bích cũng không phải chỉ vừa mới biết việc đó.
Nhưng cuộc hội ngộ theo cách này vẫn khá là mới mẻ.
“Hôm nay nghe anh?” Tiêu Chấn Nhạc nhìn Vân Bích, đôi mắt nâu nhạt mang theo niềm hi vọng.
“Được.” Vân Bích cũng hiếm khi dễ chịu như thế, giao bản thân cho Tiêu Chấn Nhạc.
Người quay phim nhìn thấy đôi kim đồng ngọc nữ, thật sự rất ngưỡng mộ.
So với hai đội Diêm Quân Lệnh và Lâm Lam, Tiêu Chấn Nhạc và Vân Bích thì Tô Mộ Bạch và Đỗ Tịch lại ngượng ngùng hơn nhiều.
Tô Mộ Bạch vốn định cùng về đội với Lâm Lam, nhưng giữa đường lại xuất hiện tên Diêm Quân Lệnh, Vân Bích ở bên Tiêu Chấn Nhạc lại càng không dễ dàng tách ra, giờ có thể kết hợp với anh ta chỉ còn lại Đỗ Tịch và một nữ diễn viên mới nổi khác.
Nhưng sau khi nữ diễn viên đó nghe tin, cô ta đã nhiệt tình thái quá với Tô Mộ Bạch, si mê đến độ khó có thể thuyết phục, nên đành giao cho một đàn em có nhiều fan hâm mộ ứng phó, vì thế chỉ còn một người duy nhất anh ta có thể kết hợp đó là Đỗ Tịch.
Đỗ Tịch rõ ràng là người phụ nữ của cậu anh.
Mặc dù Hoắc Quốc Bang đã khẳng định Đỗ Tịch chỉ là con gái nuôi, nhưng trong giới giải trí ý nghĩa sâu xa giữa bố nuôi và con gái nuôi thì ai cũng đều hiểu rõ.
Huống hồ Tô Mộ Bạch lại hiểu cậu của mình đến vậy, mấy năm nay những chuyện phong lưu chất thành đống, trong chương trình “Chào anh, tình yêu đích thực!” lần này cậu đã đầu tư một nửa chỉ để cho Đỗ Tịch tham gia vào.
Mối quan hệ này chỉ đơn thuần là con gái nuôi sao?
Tô Mộ Bạch tin mới là chuyện lạ.
Có điều Đỗ Tịch cũng rất biết điều, từ lúc bắt đầu ghi hình cô ta luôn phối hợp, không hề có lỗi lầm nào to lớn, nhưng giữa hai người chẳng có chút phản ứng hóa học nào cả, nói chuyện khách khí, chẳng có gì đáng quan tâm.
Trái ngược với họ, Lý Diệp và Trần Nha Nha từ lúc gặp nhau liền bắt đầu nảy lửa, nhưng cũng không làm mất đi tính thú vị.
Vì vậy có thể nói rằng, ở bốn điểm quay đều diễn ra suôn sẻ.
Phía bên Diêm Quân Lệnh và Lâm Lam.
Sau khi rời khỏi nhà ăn, anh vẫn luôn nắm tay Lâm Lam. Họ đi tới một quán ăn nhanh nổi tiếng ăn tối và ăn kem, tiếp đó anh dẫn cô đi mua sắm.
Biên đạo và đoàn quay phim đi sau hai người cũng ngẩn ra: Diêm Quân Lệnh khổ sở như vậy chỉ để dẫn Lâm Lam đi mua sắm sao?
Lâm Lam cũng rất ngạc nhiên, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ hài lòng của người đàn ông trước mặt, trong lòng cô rất ấm áp.
“Đây là lần đầu tiên chúng ta đi mua sắm nhỉ?” Diêm Quân Lệnh vừa đi vừa hỏi.
“Ừm.” Lâm Lam gật đầu.
Kể từ khi kết hôn đến bây giờ hai người họ không đi mua sắm giống các cặp đôi bình thường, anh mua cho cô bộ quần áo cũng ít khi hỏi qua cô.
Những thứ đó mặc dù Lâm Lam cũng thích nhưng cô lại không cảm nhận được sự ấm áp, khác với khi tự mình đi mua rồi tự mình thử, sau cùng là thanh toán.
“Có thứ gì em muốn mua không? Em chủ trì, anh chủ chi.” Diêm Quân Lệnh ra điệu bộ đại gia khiến cho Lâm Lam cũng không nỡ phụ lòng anh.
“Được.”
Lâm Lam vui vẻ gật đầu, xung quanh đã có không ít những ánh mắt tò mò hướng về họ, nhưng hai người không hề quan tâm, cứ tiếp tục mua sắm.
Cuối cùng Lâm Lam dừng lại ở một cửa hàng quần áo trẻ em.
Diêm Quân Lệnh nhíu mày, lúc này mà cô bé còn nhớ mua quần áo cho con?
Nào ngờ ngay một phút sau Diêm Quân Lệnh đã hối hận về lời nói của mình. Chỉ nhìn thấy Lâm Lam cầm ba chiếc áo gia đình hình tai thỏ màu hồng, giơ trước mặt anh: “Em muốn ba cái này.”
“Ha ha, có phải là hồng quá rồi không?” Khoé miệng Diêm Quân Lệnh co giật, điều anh sợ nhất lúc này chính là cô không chỉ bắt anh mua, mà còn bắt anh thử nữa.
Không ngờ rằng điều gì đến cũng sẽ đến.
Lâm Lam liếc người đàn ông một cái: “Anh đẹp trai, màu hồng cũng hợp, mau mặc lên đi.”
“Bây giờ á?” Diêm Quân Lệnh khó xử, đảo mắt nhìn quanh: “Không hợp đâu?”
“Sao lại không hợp, có phòng thử đồ. Cái nhỏ để cho Tiểu Sư Tử, anh đi thử cái này, còn cái này thì em mặc.” Nói xong Lâm Lam đưa cho Diêm Quân Lệnh cái áo to nhất, bản thân thì đi vào phòng thay đồ cho nữ.
Gương mặt anh tuấn của Diêm Quân Lệnh trở nên phức tạp, muốn ngăn Lâm Lam nhưng lại nhìn thấy ống kính máy quay, nghĩ đến mục đích ban đầu của mình, liền ngừng lại không ngăn cản cô.
Diêm Quân Lệnh đắn đo xem có nên mặc hay không, đội quay phim và biên tập đều ngơ ngác: Chủ tịch Diêm cứ thế đi vào phòng thử đồ.
Trời ạ? Rốt cuộc họ vừa chứng kiến được việc gì!
Lâm Lam rất nhanh đã thay xong bộ quần áo thỏ, làn da trắng không chút tì vết, kết hợp với lớp trang điểm nhẹ nhàng khiến cho cả người cô trông tràn đầy sức sống, xinh đẹp như búp bê sứ.
“Anh ấy đâu rồi?” Lâm Lam đảo mắt nhìn quanh hỏi chị nhân viên bán hàng.
“Trong phòng thử đồ.”
Chỉ một câu nói khiến Lâm Lam vui mừng, cô háo hức ngồi trên ghế sofa đợi Diêm Quân Lệnh.
Mười phút sau.
Diêm Quân Lệnh ngại ngùng bước ra từ phòng thay đồ, tay ôm đầu thỏ, không vui nhìn cô.
“Đẹp trai quá đi!” Lâm Lam nén cười, khuôn mặt tràn đầy sự thán phục.
“Thật à?” Ánh mắt Diêm Quân Lệnh chợt sáng lên.
Lâm Lam gật đầu, lại cố nhịn cười.
Nhưng Diêm Quân lệnh là ai chứ, sao lại không thể nhìn ra cô gái nhỏ đang cười anh, định quay người đi thay bộ đồ ra.
Lâm Lam vội vàng bắt lấy anh: “Thật sự rất đẹp, lẽ nào anh không muốn cùng em mặc áo đôi?”
Đây là lần đầu tiên họ mặc áo đôi, Lâm Lam không muốn kết thúc nhanh như vậy.
Diêm Quân Lệnh nghe được lời này, có chút ngạc nhiên: “Em nói cái gì?”
“Anh không muốn cùng em mặc áo đôi sao?” Lâm Lam nhắc lại.
Diêm Quân Lệnh chợt trở nên vui vẻ: “Đồng ý, Lâm Lam bắt anh mặc đồ khiêu dâm anh cũng mặc.”
“Khụ khụ... khụ...” Lâm Lam không nhịn được, bị sốc trước lời nói của anh, ho khan theo phản xạ nhằm che giấu.
Tiếc là người quay phim nhìn họ cười hả hê, ý là vừa rồi thu âm rất tốt.
Dự là lần này mà phát sóng, cả nước đều sẽ muốn xem chủ tịch Diêm mặc đồ khiêu dâm.
Ha ha ha!
/612
|