Diêm Quân Lệnh lại gọi điện, nhưng bị Lâm Lam từ chối, việc lần trước Diêm Quân Lệnh cảm thấy quá lớn, ngay lập tức bảo Vương Đại và Lộc Tam đi tìm Lâm Lam.
Kết quả Vương Đại mới gọi điện Lâm Lam liền nhận điện thoại, nhất thời khó xử nhìn ông chủ, biểu tình có chút ngại ngùng “Phu nhân nói bây giờ có việc, tối nay sẽ tự mình về.”
Diêm Quân Lệnh vừa rồi nhìn thấy số điện thoại của Lâm Lam trên điện thoại Vương Đại, sắc mặt trở nên u ám, lại nghe tới câu trả lời vô tình này, lập tức muốn đuổi đến chỗ Lâm Lam đánh cô một trận.
“Đưa điện thoại cho tôi.” Diêm Quân Lệnh bình tĩnh nói.
Vương Đại nhanh chóng đưa điện thoại cho ông chủ, nhưng Diêm Quân Lệnh mới mở miệng nói câu “Em”, Lâm Lam bên kia lập tức cúp điện thoại. Lúc nghe thấy âm thanh cụp tắt điện thoại, tâm trạng của Diêm Quân Lệnh khó mà hình dung được.
“Lập tức tìm cho tôi.” Diêm Quân Lệnh gầm một tiếng, cái vật nhỏ xấu xa tính làm phản sao?
“Vâng.” Vương Đại và Lộc Tam một chút cũng không dám do dự, lập tức rùng mình cử người đi tìm Lâm Lam.
Nhưng nửa giờ sau, vẫn không có tin tức nào của Lâm Lam. Càng tồi tệ hơn là điện thoại Lâm Lam khóa máy rồi, không cách nào tiếp tục định vị vị trí.
Diêm Quân Lệnh một bụng phát lửa chực chờ bùng nổ, mà lúc này Lâm Lam lại nhàn nhàn nhã nhãn cùng người đàn ông khác ăn bữa đêm.
Nói xong bí mật với Đồng Thiên Hoa, anh thuận tiện đem Lâm Lam đi ăn bữa đêm, chỉ là điều Lâm Lam cảm thấy ngạc nhiên là anh không hề có ý đưa cô đến một nhà hàng phương Tây ở trên cao, mà lại là một quán ăn bên lề đường ở Bắc Kinh.
Lâm Lam hơi ngạc nhiên, cùng lúc đó có chút lo lắng người này có thể ăn được những thức ăn này không, mà Đồng Thiên Hoa lại dường như rất quen thuộc, lấy ra một đống đồ ăn.
Lâm Lam nhìn mười cánh gà xiên que, năm mươi xiên thịt cừu nướng, và rất nhiều sò điệp, Lâm Lam vô thức liếm liếm môi, cô đã rất lâu rất lâu rồi không được ăn những thứ này,
Từ lúc bị Coco giám sát kiểm soát đồ ăn đến bây giờ, tất cả món ăn của Lâm Lam đều vô cùng thanh đạm. Mặc dù đôi khi thím Vương cũng làm thịt cho cô ăn, nhưng cũng rất hạn chế. Lần trước, bởi vì tức giận cùng với Diêm Quân Lệnh mà ăn béo lên hai cân, làm Tăng Tuyết lo lăng chết, nếu như hôm nay cô cũng buông thả dạ dày...
Lâm Lam không dám nghĩ đến hậu quả.
“Lâm tiểu thư không thích sao?” Đồng Thiên Hoa nhìn khuôn mặt đang đấu tranh mãnh liệt của Lâm Lam cuối cùng có vẻ vô cùng ảm đảm, anh cho rằng Lâm Lam là một cô gái vô cùng đặc biệt, không nghĩ đến cô cũng như mọi người, còn cảm thấy nếu ăn mấy thứ lề đường này sẽ mất mặt?
“Tôi đang đấu tranh nếu như buông thả dạ dày ăn, ngày mai có phải là ngồi trên máy bay phải luyện tập nhiều hơn.” Giọng của Lâm Lam mang theo chúc hài hước vui đùa nhưng cũng mang vẻ oán giận.
Đồng Thiên Hoa sững người, mới nhớ ra Lâm Lam là người mẫu, cần phải khống chế cân nặng. Nghĩ tới cô không phải là cảm thấy ghét bỏ những món ăn lề đường này mà có biểu tình thống khổ đó, sắc mặt của Đồng Thiên Hoa tốt lên rất nhiều.
Mà Lâm Lam hoàn toàn không hề chú tới tâm trạng của cái người tổng giảm đốc kia đang biến hóa cực lớn, cả người đều như đang trên bầu trời chiến đấu, cuối cùng nhịn không được sự cám dỗ của thức ăn, bỗng nhiên cầm hai xiên thịt nướng lên, hùng hồn không sợ chết nói “Thôi đi, đồ ăn là quan trọng, tôi nên ăn trước vì tôn kính.”
Nói xong Lâm Lam cắn một miếng gà lớn, biểu tình vô cùng ngây ngất “Chờ tôi rút lui khỏi ngành người mẫu, nhất định phải ăn hết tất cả món ngon trên thế giới.”
“Ha.” Đồng Thiên Hoa nhìn động tác rất tự nhiên không hề có chút giả tạo của Lâm Lam, tâm trạng của anh đột nhiên cũng tốt hơn, cũng không khách khí nữa bắt đầu ăn. Sau khi ăn xong tất cả mọi thứ, Lâm Lam còn uống một ly sochu, khuôn mặt xinh đẹp hiện lên hai chữ hai lòng.
Đồng Thiên Hoa nhìn thoáng qua Lâm Lam như này, bí mật thở dài một hơi nếu như cô không phải là người của Diêm Quân Lệnh thì tốt biết mấy? Thật ra cũng không sao cả, thế giới của anh từ trước đến nay không có cái gì là không thể.
Và còn nếu như không phải là Diêm Quân, anh có thể cũng hoàn toàn chẳng có quan hệ gì với nữ nhân này.
Ăn uống no say Lâm Lam mới nghĩ tới Diêm Quân Lệnh đang tìm mình, tức tức nghĩ tới lúc mới yêu người đàn ông kia ngọt ngào như thế nào, nhưng bây giờ thì sao.
Diêm Quân Lệnh sau bao lần tìm kiếm Lâm Lam nhưng đều thất bại, đột nhiên nghĩ tới ở cổng quán bar nhìn thấy xe của Đồng Thiên Hoa, nhín mày lập tức cử người đi tìm tung tích của Đồng Thiên Hoa.
Không đầy ba mươi phút sau, người của Diêm Quân Lệnh đã tìm tới Đồng Thiên Hoa đang cùng Lâm Lam ăn thịt xiên nướng bên lề đường. Diêm Quân Lệnh dường như dùng thời gian ngắn nhất tới Bắc Đại, không hề ngạc nhiên nhìn thấy Đồng Thiên Hoa và Lâm Lam đang ngồi ăn cùng nhau.
Biểu tình của Diêm Quân Lệnh khó mà tưởng tượng được, ngoài ra anh cũng đã có thể xác định được mối quan hệ giữa Đồng Thiên Hoa và Lâm Lam. Bước mấy bước tiến về phía trước, Lâm Lam và Đồng Thiên dường như ngẩng đầu lên cùn một lúc.
“Diêm tổng, ngạc nhiên quá, có thể gặp được ngài ở đây.” Đồng Thiên Hoa vui vẻ nói, không hoàn toàn giác ngộ đến mình đang kéo vợ người khác đi ăn.
Diêm Quân Lệnh hoàn toàn không để ý đến Đồng Thiên Hoa, con người hẹp dài nhìn chằm chằm vào Lâm Lam “Theo anh về nhà.”
Lâm Lam không nghĩ tới Diêm Quân Lệnh sẽ tìm đến đây, nhất thời sững người, có chút không biết làm sao. Nhưng ngay lập tức nghĩ đến tất cả những hành động vừa rồi của Diêm Quân Lệnh, tức giận nói “Em tự mình về được, không cần Diêm tổng phải lo lắng.”
“Lâm Lam, đừng quậy.” Diêm Quân Lệnh không bị ánh mắt bất bình của Lâm Lam đánh bại, càng không có thỏa hiệp nào, đanh thép nói. Anh rõ ràng đã cảnh cáo cái đồ ngốc này không được lại gần Đồng Thiên Hoa, nhưng cô không nghe. Lại còn không nghe theo lời anh cùng cái người này đi hẹn gặp mặt, lại còn một mình ra ngoài ăn đêm cùng Đồng Thiên Hoa.
Chết tiệt! Diêm Quân Lệnh tức giận nổi nóng ra lệnh ra Lâm Lam.
Lâm Lam vốn dĩ trong lòng rất tủi thân rồi, bị Diêm Quân Lệnh gầm lên một tiếng, trong lòng càng khó chịu, Diêm Quân Lệnh muốn cô đi, cô nhất định không đi.
“Diêm tổng anh đây là làm gì? Anh và tiểu Lâm rất thân thiết sao?” Đồng Thiên Hoa cố ý chen miệng vào, câu nói này tiểu Lâm làm anh muốn phát điên lên, sắc mặt của Diêm Quân Lệnh cũng biến xanh rồi.
“Đồng tổng và phu nhân của tôi rất thân thiết sao?” Dù sao mọi thứ cũng đã được phơi bày, cũng không cần phải che dấu thân phận của Lâm Lam nữa, trực tiếp hỏi ngược lại.
“Phu nhân?” Dường như vô cùng ngạc nhiên, Đồng Thiên Hoa quay lại nhìn Lâm Lam.
Lâm Lam không nói gì, nhưng trái tim thực sự tổn thương, người đàn ông này bây giờ biết cô là vợ của anh, vậy lúc trước cùng người tình cũ ân ân ái ái sao không nghĩ bản thân mình đã có vợ rồi?
“Tiểu Lâm dường như không hề đồng ý với Diêm tổng.” Nhìn Lâm Lam không trở lời, Đồng Thiên Hoa đổ thêm dầu vào lửa.
Diêm Quân Lệnh cau mày nhìn Đồng Thiên Hoa, rồi lại nhìn chằm chằm vào Lâm Lam.
Lâm Lam làm sao có thể chịu được loại áp lực uy hiếp thế này, mặc dù trong lòng còn rất giận, nhưng không để mọi việc xảy ra tệ hơn hướng người tạm biệt Đồng Thiên Hoa “Hôm nay cảm ơn vì bữa đêm của Đồng tổng, lần sau có cơ hội sẽ cảm ơn vì đã cứu mạng tôi.”
Cứu mang? Nghe tới câu này của Lâm Lam, Diêm Quân Lệnh sững người, Lâm Lâm hôm nay phát sinh chuyện gì?
“Tiểu Lâm đừng khách khí, chỉ là tiện tay cứu giúp thôi mà.” Đồng Thiên Hoa ngược lại rất hào phóng.
Lâm Lam mỉm cười, vẫy tay chào rồi đi về phía hoàn toàn phớt lờ sự tồn tại của Diêm Quân Lệnh phía sau cô.
Diêm Quân Lệnh không muốn nhìn thấy Lâm Lam cười cười nói nói với Đồng Thiên Hoa, tức giận cùng hoài nghi từng bước từng bước đi theo sau Lâm Lam, đến khi lên xe mới bạo phát “Em vừa rồi nói là ý gì?”
“Em mệt rồi, muốn nghỉ ngơi.” Lâm Lam không muốn nói chuyện với Diêm Quân Lệnh lúc này, nếu như anh không giải thích rõ ràng chuyện của anh và Trần Văn, lần này cô cũng không dễ dàng tha thứ cho anh.
Khi cô gặp nguy hiểm, thì người đàn ông này đang đi cùng với người tình cũ của mình, thật đáng giận rồi.
Kết quả Vương Đại mới gọi điện Lâm Lam liền nhận điện thoại, nhất thời khó xử nhìn ông chủ, biểu tình có chút ngại ngùng “Phu nhân nói bây giờ có việc, tối nay sẽ tự mình về.”
Diêm Quân Lệnh vừa rồi nhìn thấy số điện thoại của Lâm Lam trên điện thoại Vương Đại, sắc mặt trở nên u ám, lại nghe tới câu trả lời vô tình này, lập tức muốn đuổi đến chỗ Lâm Lam đánh cô một trận.
“Đưa điện thoại cho tôi.” Diêm Quân Lệnh bình tĩnh nói.
Vương Đại nhanh chóng đưa điện thoại cho ông chủ, nhưng Diêm Quân Lệnh mới mở miệng nói câu “Em”, Lâm Lam bên kia lập tức cúp điện thoại. Lúc nghe thấy âm thanh cụp tắt điện thoại, tâm trạng của Diêm Quân Lệnh khó mà hình dung được.
“Lập tức tìm cho tôi.” Diêm Quân Lệnh gầm một tiếng, cái vật nhỏ xấu xa tính làm phản sao?
“Vâng.” Vương Đại và Lộc Tam một chút cũng không dám do dự, lập tức rùng mình cử người đi tìm Lâm Lam.
Nhưng nửa giờ sau, vẫn không có tin tức nào của Lâm Lam. Càng tồi tệ hơn là điện thoại Lâm Lam khóa máy rồi, không cách nào tiếp tục định vị vị trí.
Diêm Quân Lệnh một bụng phát lửa chực chờ bùng nổ, mà lúc này Lâm Lam lại nhàn nhàn nhã nhãn cùng người đàn ông khác ăn bữa đêm.
Nói xong bí mật với Đồng Thiên Hoa, anh thuận tiện đem Lâm Lam đi ăn bữa đêm, chỉ là điều Lâm Lam cảm thấy ngạc nhiên là anh không hề có ý đưa cô đến một nhà hàng phương Tây ở trên cao, mà lại là một quán ăn bên lề đường ở Bắc Kinh.
Lâm Lam hơi ngạc nhiên, cùng lúc đó có chút lo lắng người này có thể ăn được những thức ăn này không, mà Đồng Thiên Hoa lại dường như rất quen thuộc, lấy ra một đống đồ ăn.
Lâm Lam nhìn mười cánh gà xiên que, năm mươi xiên thịt cừu nướng, và rất nhiều sò điệp, Lâm Lam vô thức liếm liếm môi, cô đã rất lâu rất lâu rồi không được ăn những thứ này,
Từ lúc bị Coco giám sát kiểm soát đồ ăn đến bây giờ, tất cả món ăn của Lâm Lam đều vô cùng thanh đạm. Mặc dù đôi khi thím Vương cũng làm thịt cho cô ăn, nhưng cũng rất hạn chế. Lần trước, bởi vì tức giận cùng với Diêm Quân Lệnh mà ăn béo lên hai cân, làm Tăng Tuyết lo lăng chết, nếu như hôm nay cô cũng buông thả dạ dày...
Lâm Lam không dám nghĩ đến hậu quả.
“Lâm tiểu thư không thích sao?” Đồng Thiên Hoa nhìn khuôn mặt đang đấu tranh mãnh liệt của Lâm Lam cuối cùng có vẻ vô cùng ảm đảm, anh cho rằng Lâm Lam là một cô gái vô cùng đặc biệt, không nghĩ đến cô cũng như mọi người, còn cảm thấy nếu ăn mấy thứ lề đường này sẽ mất mặt?
“Tôi đang đấu tranh nếu như buông thả dạ dày ăn, ngày mai có phải là ngồi trên máy bay phải luyện tập nhiều hơn.” Giọng của Lâm Lam mang theo chúc hài hước vui đùa nhưng cũng mang vẻ oán giận.
Đồng Thiên Hoa sững người, mới nhớ ra Lâm Lam là người mẫu, cần phải khống chế cân nặng. Nghĩ tới cô không phải là cảm thấy ghét bỏ những món ăn lề đường này mà có biểu tình thống khổ đó, sắc mặt của Đồng Thiên Hoa tốt lên rất nhiều.
Mà Lâm Lam hoàn toàn không hề chú tới tâm trạng của cái người tổng giảm đốc kia đang biến hóa cực lớn, cả người đều như đang trên bầu trời chiến đấu, cuối cùng nhịn không được sự cám dỗ của thức ăn, bỗng nhiên cầm hai xiên thịt nướng lên, hùng hồn không sợ chết nói “Thôi đi, đồ ăn là quan trọng, tôi nên ăn trước vì tôn kính.”
Nói xong Lâm Lam cắn một miếng gà lớn, biểu tình vô cùng ngây ngất “Chờ tôi rút lui khỏi ngành người mẫu, nhất định phải ăn hết tất cả món ngon trên thế giới.”
“Ha.” Đồng Thiên Hoa nhìn động tác rất tự nhiên không hề có chút giả tạo của Lâm Lam, tâm trạng của anh đột nhiên cũng tốt hơn, cũng không khách khí nữa bắt đầu ăn. Sau khi ăn xong tất cả mọi thứ, Lâm Lam còn uống một ly sochu, khuôn mặt xinh đẹp hiện lên hai chữ hai lòng.
Đồng Thiên Hoa nhìn thoáng qua Lâm Lam như này, bí mật thở dài một hơi nếu như cô không phải là người của Diêm Quân Lệnh thì tốt biết mấy? Thật ra cũng không sao cả, thế giới của anh từ trước đến nay không có cái gì là không thể.
Và còn nếu như không phải là Diêm Quân, anh có thể cũng hoàn toàn chẳng có quan hệ gì với nữ nhân này.
Ăn uống no say Lâm Lam mới nghĩ tới Diêm Quân Lệnh đang tìm mình, tức tức nghĩ tới lúc mới yêu người đàn ông kia ngọt ngào như thế nào, nhưng bây giờ thì sao.
Diêm Quân Lệnh sau bao lần tìm kiếm Lâm Lam nhưng đều thất bại, đột nhiên nghĩ tới ở cổng quán bar nhìn thấy xe của Đồng Thiên Hoa, nhín mày lập tức cử người đi tìm tung tích của Đồng Thiên Hoa.
Không đầy ba mươi phút sau, người của Diêm Quân Lệnh đã tìm tới Đồng Thiên Hoa đang cùng Lâm Lam ăn thịt xiên nướng bên lề đường. Diêm Quân Lệnh dường như dùng thời gian ngắn nhất tới Bắc Đại, không hề ngạc nhiên nhìn thấy Đồng Thiên Hoa và Lâm Lam đang ngồi ăn cùng nhau.
Biểu tình của Diêm Quân Lệnh khó mà tưởng tượng được, ngoài ra anh cũng đã có thể xác định được mối quan hệ giữa Đồng Thiên Hoa và Lâm Lam. Bước mấy bước tiến về phía trước, Lâm Lam và Đồng Thiên dường như ngẩng đầu lên cùn một lúc.
“Diêm tổng, ngạc nhiên quá, có thể gặp được ngài ở đây.” Đồng Thiên Hoa vui vẻ nói, không hoàn toàn giác ngộ đến mình đang kéo vợ người khác đi ăn.
Diêm Quân Lệnh hoàn toàn không để ý đến Đồng Thiên Hoa, con người hẹp dài nhìn chằm chằm vào Lâm Lam “Theo anh về nhà.”
Lâm Lam không nghĩ tới Diêm Quân Lệnh sẽ tìm đến đây, nhất thời sững người, có chút không biết làm sao. Nhưng ngay lập tức nghĩ đến tất cả những hành động vừa rồi của Diêm Quân Lệnh, tức giận nói “Em tự mình về được, không cần Diêm tổng phải lo lắng.”
“Lâm Lam, đừng quậy.” Diêm Quân Lệnh không bị ánh mắt bất bình của Lâm Lam đánh bại, càng không có thỏa hiệp nào, đanh thép nói. Anh rõ ràng đã cảnh cáo cái đồ ngốc này không được lại gần Đồng Thiên Hoa, nhưng cô không nghe. Lại còn không nghe theo lời anh cùng cái người này đi hẹn gặp mặt, lại còn một mình ra ngoài ăn đêm cùng Đồng Thiên Hoa.
Chết tiệt! Diêm Quân Lệnh tức giận nổi nóng ra lệnh ra Lâm Lam.
Lâm Lam vốn dĩ trong lòng rất tủi thân rồi, bị Diêm Quân Lệnh gầm lên một tiếng, trong lòng càng khó chịu, Diêm Quân Lệnh muốn cô đi, cô nhất định không đi.
“Diêm tổng anh đây là làm gì? Anh và tiểu Lâm rất thân thiết sao?” Đồng Thiên Hoa cố ý chen miệng vào, câu nói này tiểu Lâm làm anh muốn phát điên lên, sắc mặt của Diêm Quân Lệnh cũng biến xanh rồi.
“Đồng tổng và phu nhân của tôi rất thân thiết sao?” Dù sao mọi thứ cũng đã được phơi bày, cũng không cần phải che dấu thân phận của Lâm Lam nữa, trực tiếp hỏi ngược lại.
“Phu nhân?” Dường như vô cùng ngạc nhiên, Đồng Thiên Hoa quay lại nhìn Lâm Lam.
Lâm Lam không nói gì, nhưng trái tim thực sự tổn thương, người đàn ông này bây giờ biết cô là vợ của anh, vậy lúc trước cùng người tình cũ ân ân ái ái sao không nghĩ bản thân mình đã có vợ rồi?
“Tiểu Lâm dường như không hề đồng ý với Diêm tổng.” Nhìn Lâm Lam không trở lời, Đồng Thiên Hoa đổ thêm dầu vào lửa.
Diêm Quân Lệnh cau mày nhìn Đồng Thiên Hoa, rồi lại nhìn chằm chằm vào Lâm Lam.
Lâm Lam làm sao có thể chịu được loại áp lực uy hiếp thế này, mặc dù trong lòng còn rất giận, nhưng không để mọi việc xảy ra tệ hơn hướng người tạm biệt Đồng Thiên Hoa “Hôm nay cảm ơn vì bữa đêm của Đồng tổng, lần sau có cơ hội sẽ cảm ơn vì đã cứu mạng tôi.”
Cứu mang? Nghe tới câu này của Lâm Lam, Diêm Quân Lệnh sững người, Lâm Lâm hôm nay phát sinh chuyện gì?
“Tiểu Lâm đừng khách khí, chỉ là tiện tay cứu giúp thôi mà.” Đồng Thiên Hoa ngược lại rất hào phóng.
Lâm Lam mỉm cười, vẫy tay chào rồi đi về phía hoàn toàn phớt lờ sự tồn tại của Diêm Quân Lệnh phía sau cô.
Diêm Quân Lệnh không muốn nhìn thấy Lâm Lam cười cười nói nói với Đồng Thiên Hoa, tức giận cùng hoài nghi từng bước từng bước đi theo sau Lâm Lam, đến khi lên xe mới bạo phát “Em vừa rồi nói là ý gì?”
“Em mệt rồi, muốn nghỉ ngơi.” Lâm Lam không muốn nói chuyện với Diêm Quân Lệnh lúc này, nếu như anh không giải thích rõ ràng chuyện của anh và Trần Văn, lần này cô cũng không dễ dàng tha thứ cho anh.
Khi cô gặp nguy hiểm, thì người đàn ông này đang đi cùng với người tình cũ của mình, thật đáng giận rồi.
/612
|