Lợi hại, quả thực thật lợi hại." Mặc dù các thành viên của tổ trọng án cũng như PTU không biết Trương Sở Lăng đang nói cái gì , nhưng thấy bô dạng oai vệ của Trương Sở Lăng , cùng sự uất ức của đám người kia ngay cả nửa ngày cũng không nói được tiếng nào , muốn không phụ cũng không được a . Truyện "Siêu Cấp Tuần Cảnh " Truyện "Siêu Cấp Tuần Cảnh "
Thấy Trương Sở Lăng chỉ nói vài câu mà khiến cho đám người của thái tử Ả Rập đang cáu kỉnh liền im lặng , điều mà bản thân bọn họ đã nỗ lực cả nửa ngày vần không làm được , toàn thành viên của tổ trọng án cung PTU cũng có điểm tức giận , thấy khẩu khí cùng thái độ của Trương Sở Lăng thì có thể nhìn ra những lời đó không có tốt đẹp gì , chính là hết lần này tới lần khác lại làm cho người Ả Rập không nói lên được lời nào , bọn họ thậm cháôc chút ác ý khi nghĩ đến việc , lẽ nào người Ả Rập rất thích bị ngược đãi ?
"Vị A Sir này, tuy rằng ngươi đã cứu mangj ta , chính là ngươi cũng không thể nhục mạ chúng ta như vậy ..." thái tử Ả Rập nhìn về phía Trương Sở Lăng với ánh mắt sợ sệt , trông thấy vóc người cao to cùng thần sắc nghiêm nghị của Trương Sở Lăng , hắn không dám tức giận , mà là ở trong lòng nghĩ kỹ rồi mới mở miệng nói .
Đám người bên cạnh thái tử Ả Rập thấy thái tử mở miệng nói chuyện , cũng phụ họa gật đầu, trong lỗ mũi phát ra âm thanh hừ hừ , giống như là đồng ý với lời nói của thái tử .
"Thế nào, các ngươi đều đã cho ta là đang chửi sao , ta nói chính là sự thực, chú ý, là sự thực!" Trương Sở Lăng xem thường hừ một tiếng , lớn tiếng trách cứ , "Các ngươi những người này đều thấy qua ta bắn hạ hung thủ kia ở sân bay , các ngươi không nhận ra được thân phận của kia sao , các ngươi còn nhớ rõ mấy năm trước ở quý quốc có một tổ chức là " Cách Mạng Đỏ " hoành hành không..."
Trương Sở Lăng tóm lại vấn đề , thanh âm càng lớn hơn , vang khắp phòng , nhất thời chỉ nghe được tiếng la hét của một mình hắn . Mà mà thái độ kiêu ngạo ương ngạnh của đám người thái tử lúc trước bây giờ lại câm như hến, chỉ là hai mắt nhìn chằm chằm vào Trương Sở Lăng .
Lưu Ngạn Bác thấy Trương Sở Lăng càng ngày càng kích động, trong lòng hắn thấp thỏm không ngớt, "Lão đại, ta là gọi ngươi đến hỗ trợ . Không phải gọi ngươi đến gây chuyện a, nếu như xảy ra chuyện gì . Ai tới gánh chịu trách nhiệm này a."
Khi mắt hắn nhìn về phía Quách Quân Vĩ , ( DG : đoạn này bị lỗi convert chả dịch đc )
Nghe xong lời quát mắng của Trương Sở Lăng . Thần sắc của thái tử Ả Rập bối rối , bất quá rất nhanh liền có một người ở phía sau hắn đứng ra ghé vào lỗ tai của hắn nói nhỏ . Sau đó sắc mặt của hắn hiện lên vẻ khiếp sợ , qua một lúc lâu, hắn tựa hồ xác nhận lời nói của Trương Sở Lăng là thật , hắn vái Trương Sở Lăng cùng toàn bộ cảnh sát , thành khẩn nói với Trương Sở Lăng ."A Sir, ta hiện tại đại biểu cho toàn bộ đoàn người của chúng ta xin lỗi với các đồng nghiệp của ngươi , xin tha thứ cho sự vô lễ của chúng ta lúc trước ... " .
Nếu đã biết hung thủ là do bản thân đoàn người mang đến . Như vậy đoàn người bọn họ không có bất cứ lý do gì để trách tội cảnh sát Hồng Kông , ngược lại , người ta đã cố sức bảo hộ sự an toàn của bản thân , bản thân hẳn phải cảm kích cảnh sát Hồng Kông mới đúng . Sau khi thấy được sai lầm của mình , thái tử Ả Rập rất thăng thắn hướng đế đám người Trương Sở Lăng để xin lỗi .
Hành động đột ngột đó của thái tử Ả Rập khiến cho các thành viên của tổ trọng án cùng PTU sững sờ , bọn họ cũng không biết Trương Sở Lăng nói gì với đám người Ả Rập đó , bọn họ chỉ thấy là Trương Sở Lăng thô bạo mắng thái tửu Ả Rập một phen , sau đó đối phương cũng rất cung kính cúi đầu đối với bọn họ , đây cũng điều không thể tin được .
Lưu Ngạn Bác càng mở to mắt hơn để quan sát Trương Sở Lăng , giống như đang nhìn người ngoài hành tinh , nhóm người của mình thì khúm núm , nhận hết ủy khuất, nửa ngày không có lấy một điểm hiệu quả, người ta lại vênh váo tự đắc , thần khí hiện rõ , nói ba xạo liền giải quyết được vấn đề , so với nhau quả thật quá khác xa .
"Lão Quách, không phải ngươi đã biết trước sẽ xảy ra tình huống này chứ ?" Lưu Ngạn Bác trông thấy Quách Quân Vĩ bên ở bên cạnh đang mỉm cười, hắn liền tiến sát lại hỏi, hiện tại đối với sự kỳ lạ củaTrương Sở Lăng , hắn thừa nhận là càng ngày càng nhiều .
Kỳ thực đối với biểu hiện vừa rồi của Trương Sở Lăng , trong lòng Quách Quân Vĩ của toát mồ hôi lạnh , chỉ là hắn cảm thấy Trương Sở Lăng không phải là một người làm việc không suy nghĩ , cho nên mới không ngăn cản hành động của hắn , lúc này thấy Trương Sở Lăng trong nháy mắt đã có thành quả như vậy , trong lòng hắn cũng là vui sướng không ngớt, "Lưu Sir, ta đã nói Trương Sở Lăng là người giỏi nhất của PTU chúng ta mà "
Trông thấy vẻ mặt dương dương tự đắc của Quách Quân Vĩ , trong lòng Lưu Ngạn Bác không có chút khó chịu nào , trái lại có điểm hâm mộ hắn , con ngươi của hắn xoay tròn , tiến sát lại lỗ tai của Quách Quân Vĩ nói , "Lão Quách, thương lượng với ngươi chuyện này , sau khi xong việc này ngươi làm công tác cho Trương Sở Lăng một chút , để hắn đến tổ trọng án hỗ trựo một thời gian ngắn có được không ?"
"Ngươi nói để Trương Sở Lăng giúp ngươi phiên dịch sao ?" Quách Quân Vĩ làm bộ không hiểu được ý tứ của lb , nghiêng mắt hỏi lại .
Lưu Ngạn Bác thấy bộ dáng tươi cười xảo quyệt cả Quách Quân Vĩ , trong lòng giật giật một chút, hung hăng cắn răng nói, "Buổi tối đi ăn mừng , ta mời khách!"
Quách Quân Vĩ cũng không có động tác gì , "Trương Sở Lăng nói được tiếng Ả Rập , ta cũng mới biết được , về phần hắn có nguyện ý làm phiên dịch hay không , ta phải hỏi qua hắn mới biết được a."
Nghe được Quách Quân Vĩ nói, Lưu Ngạn Bác thiếu chút nữa muốn thổ huyết , "Tiểu tử này xem ra là không thấy thỏ thì ưng không xoè cánh , thấy cái giá của mình đưa ra quá ít đây mà ",
Suy nghĩ lại , hắn bắt đầu tăng giá lên , "đi du thuyền Đức Khắc có được không ?"
Quách Quân Vĩ biến sắc, mắt thấy hắn đã động tâm , chính là rất nhanh hắn liền đã bình tĩnh lại, "Ngạn Bác a, không phải ta không muốn nói giúp cho ngươi , mà là ta không thể thay ngươi nói chuyện a . Năng lực của Trương Sở Lăng ngươi cũng đã thấy, một người có năng lực xuất chúng như vậy , cho nên cũng có khả năng đi xa hơn nữa , kỳ thực Cao Xa Phi cũng đã đề nghị với ta chuyện muốn Trương Sở Lăng qua hộ trợ , lúc đó đã bị ta cự tuyệt. Nếu Trương Sở Lăng muốn tiếp tục phát triển ở đâu , ta cũng đồng ý với lựa chọn của hắn ."
Khi Quách Quân Vĩ cùng Lưu Ngạn Bác nói chuyện cùng nhau , Trương Sở Lăng đã cùng đám người thái tử Ả Rập hào hợp hàn huyên . Tuy rằng hiện tại thái tử Ả Rập là đối tượng bảo vệ của cảnh sát Hồng Kông , thế nhưng bởi vì chính phủ của hắn đã từng tấn công tổ chức của hung thủ , cho nên đối với nắm giữ tư liệu về hung thủ cùng nhiều hơn so với chính phủ Hồng Kông . Lấy điểm này để quan sát , thì đám người thái tử có thể cung cấp cho cảnh sát Hồng Kông rất nhiều sự giúp đỡ .
Trương Sở Lăng đã tiết lộ sự thật của sự việc một cách thích hợp , nhấn mạnh tính nghiêm trọng của sự việc , đem đám người thái tử Ả Rập cùng chính phủ Hồng Kông cột lại trên một thuyền , khiến cho bọn họ phải toàn lực phối hợp với chính phủ cùng cảnh sát Hồng Kông , như vậy mới có thể nhanh chóng bắt được hung thủ , giải trừ nguy hiểm .
Không thể không nói, Trương Sở Lăng nói chuyện với thía tử Ả Rập phi thường thành công , mặt khác , dù sao Trương Sở Lăng cùng Lưu Tuấn Hi đã phối hợp cứu mạng thái tử Ả Rập , khiến cho mọi người cảm thấy biết ơn đối với hắn , do đó dám người của thái tử Ả Rập rất dễ đồng ý với lời nói của hắn , nếu như là một người khác đến dàm phán với họ , nói không chừng còn gây thêm mâu thuẫn cho bọn họ ; về phương diện khác, biểu hiện xuất sắc của Trương Sở Lăng ở phi trường thì mọi người đều thấy , đối với cường giả, mọi người đều có một tâm lý cảm phục tự nhiên , đã để lại trong lòng của bọn họ một hình tượng Trương Sở Lăng cường hãn , cũng làm cho bọn họ bất tri bất giác nói ra những vấn đề mà Trương Sở Lăng hỏi ; cuối cùng, Trương Sở Lăng lưu loát nói tiếng Ả Rập khiến cho bọn họ không cảm giác ra được một điểm xa cách , ở phương diện giap tiếp không có bất kỳ sự ngăn trờ về ngôn ngữ cùng tư tưởng , nếu không thấy Trương Sở Lăng là mắt đen da vàng, bọn họ cũng hoài nghi Trương Sở Lăng là người Ả Rập . Truyện "Siêu Cấp Tuần Cảnh "
Mọi người tuy rằng nghe không hiểu Trương Sở Lăng cùng đám người thái tử nói cái gì , nhưng nhìn thấy vẻ mặt tươi cười của đám người thái tử khi hỏi Trương Sở Lăng về các vấn đề , mà Trương Sở Lăng cũng là bình tĩnh ứng phó, bọn họ chỉ biết rằng hai bên nói chuyện rõ ràng là rất thoải mái .
"Lão Quách, Trương Sở Lăng không phải lớn lên ở Ả Rập chứ , như thế nào mà nói tiếng Ả Rập lưu loát như vậy , so với tiếng quốc ngữ của ta còn lưu loát hơn ?" Lưu Ngạn Bác nhìn lại mình rồi nói với Quách Quân Vĩ , Trương Sở Lăng còn đang nói chuyện với mấy người Ả Rập , sự kinh ngạc của hắn đối với Trương Sở Lăng càng ngày càng lớn , vốn nghe nói là Trương Sở Lăng biết về tiếng Ả Rập , cho là hắn tối đa cũng sẽ phiên dịch ra vài câu khô cằn mà thôi , hiện tại xem ra người ta căn bản là đang nói chuyện a .
"Ta đa xem qua hồ sơ của Trương Sở Lăng , hắn thuần túy là người Hồng Kông , cho đến bây giờ còn chưa có rời khỏi Hồng Kông a , phỏng chừng tiếng Ả Rập là do hắn tự học ." Quách Quân Vĩ trông thấy bộ dạng bình tĩnh của Trương Sở Lăng , cũng có chút hoang mang , từ lúc nào đội ngũ cảnh sát Hồng Kông lại có chất lượng cao như vậy ?
"Tự học có thể trở thành như vậy, ngươi hãy thử đi ." Lưu Ngạn Bác nghe được Quách Quân Vĩ nói như vậy liền cho là không đúng , bất quá câu phản bác này hắn không có dám nói ra , nếu hồ sơ đã viết như vậy , tám phần mười là không thể giả , chỉ là thứ nhất, đối với năng lực của Trương Sở Lăng thì thêm 3 phần xem trọng , "Không được, nhất định phải giữ được Trương Sở Lăng, bất cứ giá nào cũng phải giữ được Trương Sở Lăng!"
Lưu Ngạn Bác trong lòng nghĩ như vậy , ánh mắt nhìn về Trương Sở Lăng càng ngày càng sáng lên .
Đại khái khoảng 1 giờ sau , Trương Sở Lăng rốt cục cũng thoả thuận xong với đám người thái tửu Ả Rập , lúc này tâm trạng của đám người thái tử đã hoàn toàn bình tĩnh , thấy bọn họ nhu thuận quay lại phòng ở giống như con mèo nhỏ dễ thương , toàn bộ thành viên PTU cùng tổ trọng án mới thở phào nhẹ nhõm , đồng thời nhìn về phía Trương Sở Lăng đầy cảm kích , bản thân tỏ sự cảm kích cùng bội phục , thậm chí có người còn truy hỏi Trương Sở Lăng vì sao lại nói tiếng Ả Rập giỏi như vậy .
Thấy Trương Sở Lăng chỉ nói vài câu mà khiến cho đám người của thái tử Ả Rập đang cáu kỉnh liền im lặng , điều mà bản thân bọn họ đã nỗ lực cả nửa ngày vần không làm được , toàn thành viên của tổ trọng án cung PTU cũng có điểm tức giận , thấy khẩu khí cùng thái độ của Trương Sở Lăng thì có thể nhìn ra những lời đó không có tốt đẹp gì , chính là hết lần này tới lần khác lại làm cho người Ả Rập không nói lên được lời nào , bọn họ thậm cháôc chút ác ý khi nghĩ đến việc , lẽ nào người Ả Rập rất thích bị ngược đãi ?
"Vị A Sir này, tuy rằng ngươi đã cứu mangj ta , chính là ngươi cũng không thể nhục mạ chúng ta như vậy ..." thái tử Ả Rập nhìn về phía Trương Sở Lăng với ánh mắt sợ sệt , trông thấy vóc người cao to cùng thần sắc nghiêm nghị của Trương Sở Lăng , hắn không dám tức giận , mà là ở trong lòng nghĩ kỹ rồi mới mở miệng nói .
Đám người bên cạnh thái tử Ả Rập thấy thái tử mở miệng nói chuyện , cũng phụ họa gật đầu, trong lỗ mũi phát ra âm thanh hừ hừ , giống như là đồng ý với lời nói của thái tử .
"Thế nào, các ngươi đều đã cho ta là đang chửi sao , ta nói chính là sự thực, chú ý, là sự thực!" Trương Sở Lăng xem thường hừ một tiếng , lớn tiếng trách cứ , "Các ngươi những người này đều thấy qua ta bắn hạ hung thủ kia ở sân bay , các ngươi không nhận ra được thân phận của kia sao , các ngươi còn nhớ rõ mấy năm trước ở quý quốc có một tổ chức là " Cách Mạng Đỏ " hoành hành không..."
Trương Sở Lăng tóm lại vấn đề , thanh âm càng lớn hơn , vang khắp phòng , nhất thời chỉ nghe được tiếng la hét của một mình hắn . Mà mà thái độ kiêu ngạo ương ngạnh của đám người thái tử lúc trước bây giờ lại câm như hến, chỉ là hai mắt nhìn chằm chằm vào Trương Sở Lăng .
Lưu Ngạn Bác thấy Trương Sở Lăng càng ngày càng kích động, trong lòng hắn thấp thỏm không ngớt, "Lão đại, ta là gọi ngươi đến hỗ trợ . Không phải gọi ngươi đến gây chuyện a, nếu như xảy ra chuyện gì . Ai tới gánh chịu trách nhiệm này a."
Khi mắt hắn nhìn về phía Quách Quân Vĩ , ( DG : đoạn này bị lỗi convert chả dịch đc )
Nghe xong lời quát mắng của Trương Sở Lăng . Thần sắc của thái tử Ả Rập bối rối , bất quá rất nhanh liền có một người ở phía sau hắn đứng ra ghé vào lỗ tai của hắn nói nhỏ . Sau đó sắc mặt của hắn hiện lên vẻ khiếp sợ , qua một lúc lâu, hắn tựa hồ xác nhận lời nói của Trương Sở Lăng là thật , hắn vái Trương Sở Lăng cùng toàn bộ cảnh sát , thành khẩn nói với Trương Sở Lăng ."A Sir, ta hiện tại đại biểu cho toàn bộ đoàn người của chúng ta xin lỗi với các đồng nghiệp của ngươi , xin tha thứ cho sự vô lễ của chúng ta lúc trước ... " .
Nếu đã biết hung thủ là do bản thân đoàn người mang đến . Như vậy đoàn người bọn họ không có bất cứ lý do gì để trách tội cảnh sát Hồng Kông , ngược lại , người ta đã cố sức bảo hộ sự an toàn của bản thân , bản thân hẳn phải cảm kích cảnh sát Hồng Kông mới đúng . Sau khi thấy được sai lầm của mình , thái tử Ả Rập rất thăng thắn hướng đế đám người Trương Sở Lăng để xin lỗi .
Hành động đột ngột đó của thái tử Ả Rập khiến cho các thành viên của tổ trọng án cùng PTU sững sờ , bọn họ cũng không biết Trương Sở Lăng nói gì với đám người Ả Rập đó , bọn họ chỉ thấy là Trương Sở Lăng thô bạo mắng thái tửu Ả Rập một phen , sau đó đối phương cũng rất cung kính cúi đầu đối với bọn họ , đây cũng điều không thể tin được .
Lưu Ngạn Bác càng mở to mắt hơn để quan sát Trương Sở Lăng , giống như đang nhìn người ngoài hành tinh , nhóm người của mình thì khúm núm , nhận hết ủy khuất, nửa ngày không có lấy một điểm hiệu quả, người ta lại vênh váo tự đắc , thần khí hiện rõ , nói ba xạo liền giải quyết được vấn đề , so với nhau quả thật quá khác xa .
"Lão Quách, không phải ngươi đã biết trước sẽ xảy ra tình huống này chứ ?" Lưu Ngạn Bác trông thấy Quách Quân Vĩ bên ở bên cạnh đang mỉm cười, hắn liền tiến sát lại hỏi, hiện tại đối với sự kỳ lạ củaTrương Sở Lăng , hắn thừa nhận là càng ngày càng nhiều .
Kỳ thực đối với biểu hiện vừa rồi của Trương Sở Lăng , trong lòng Quách Quân Vĩ của toát mồ hôi lạnh , chỉ là hắn cảm thấy Trương Sở Lăng không phải là một người làm việc không suy nghĩ , cho nên mới không ngăn cản hành động của hắn , lúc này thấy Trương Sở Lăng trong nháy mắt đã có thành quả như vậy , trong lòng hắn cũng là vui sướng không ngớt, "Lưu Sir, ta đã nói Trương Sở Lăng là người giỏi nhất của PTU chúng ta mà "
Trông thấy vẻ mặt dương dương tự đắc của Quách Quân Vĩ , trong lòng Lưu Ngạn Bác không có chút khó chịu nào , trái lại có điểm hâm mộ hắn , con ngươi của hắn xoay tròn , tiến sát lại lỗ tai của Quách Quân Vĩ nói , "Lão Quách, thương lượng với ngươi chuyện này , sau khi xong việc này ngươi làm công tác cho Trương Sở Lăng một chút , để hắn đến tổ trọng án hỗ trựo một thời gian ngắn có được không ?"
"Ngươi nói để Trương Sở Lăng giúp ngươi phiên dịch sao ?" Quách Quân Vĩ làm bộ không hiểu được ý tứ của lb , nghiêng mắt hỏi lại .
Lưu Ngạn Bác thấy bộ dáng tươi cười xảo quyệt cả Quách Quân Vĩ , trong lòng giật giật một chút, hung hăng cắn răng nói, "Buổi tối đi ăn mừng , ta mời khách!"
Quách Quân Vĩ cũng không có động tác gì , "Trương Sở Lăng nói được tiếng Ả Rập , ta cũng mới biết được , về phần hắn có nguyện ý làm phiên dịch hay không , ta phải hỏi qua hắn mới biết được a."
Nghe được Quách Quân Vĩ nói, Lưu Ngạn Bác thiếu chút nữa muốn thổ huyết , "Tiểu tử này xem ra là không thấy thỏ thì ưng không xoè cánh , thấy cái giá của mình đưa ra quá ít đây mà ",
Suy nghĩ lại , hắn bắt đầu tăng giá lên , "đi du thuyền Đức Khắc có được không ?"
Quách Quân Vĩ biến sắc, mắt thấy hắn đã động tâm , chính là rất nhanh hắn liền đã bình tĩnh lại, "Ngạn Bác a, không phải ta không muốn nói giúp cho ngươi , mà là ta không thể thay ngươi nói chuyện a . Năng lực của Trương Sở Lăng ngươi cũng đã thấy, một người có năng lực xuất chúng như vậy , cho nên cũng có khả năng đi xa hơn nữa , kỳ thực Cao Xa Phi cũng đã đề nghị với ta chuyện muốn Trương Sở Lăng qua hộ trợ , lúc đó đã bị ta cự tuyệt. Nếu Trương Sở Lăng muốn tiếp tục phát triển ở đâu , ta cũng đồng ý với lựa chọn của hắn ."
Khi Quách Quân Vĩ cùng Lưu Ngạn Bác nói chuyện cùng nhau , Trương Sở Lăng đã cùng đám người thái tử Ả Rập hào hợp hàn huyên . Tuy rằng hiện tại thái tử Ả Rập là đối tượng bảo vệ của cảnh sát Hồng Kông , thế nhưng bởi vì chính phủ của hắn đã từng tấn công tổ chức của hung thủ , cho nên đối với nắm giữ tư liệu về hung thủ cùng nhiều hơn so với chính phủ Hồng Kông . Lấy điểm này để quan sát , thì đám người thái tử có thể cung cấp cho cảnh sát Hồng Kông rất nhiều sự giúp đỡ .
Trương Sở Lăng đã tiết lộ sự thật của sự việc một cách thích hợp , nhấn mạnh tính nghiêm trọng của sự việc , đem đám người thái tử Ả Rập cùng chính phủ Hồng Kông cột lại trên một thuyền , khiến cho bọn họ phải toàn lực phối hợp với chính phủ cùng cảnh sát Hồng Kông , như vậy mới có thể nhanh chóng bắt được hung thủ , giải trừ nguy hiểm .
Không thể không nói, Trương Sở Lăng nói chuyện với thía tử Ả Rập phi thường thành công , mặt khác , dù sao Trương Sở Lăng cùng Lưu Tuấn Hi đã phối hợp cứu mạng thái tử Ả Rập , khiến cho mọi người cảm thấy biết ơn đối với hắn , do đó dám người của thái tử Ả Rập rất dễ đồng ý với lời nói của hắn , nếu như là một người khác đến dàm phán với họ , nói không chừng còn gây thêm mâu thuẫn cho bọn họ ; về phương diện khác, biểu hiện xuất sắc của Trương Sở Lăng ở phi trường thì mọi người đều thấy , đối với cường giả, mọi người đều có một tâm lý cảm phục tự nhiên , đã để lại trong lòng của bọn họ một hình tượng Trương Sở Lăng cường hãn , cũng làm cho bọn họ bất tri bất giác nói ra những vấn đề mà Trương Sở Lăng hỏi ; cuối cùng, Trương Sở Lăng lưu loát nói tiếng Ả Rập khiến cho bọn họ không cảm giác ra được một điểm xa cách , ở phương diện giap tiếp không có bất kỳ sự ngăn trờ về ngôn ngữ cùng tư tưởng , nếu không thấy Trương Sở Lăng là mắt đen da vàng, bọn họ cũng hoài nghi Trương Sở Lăng là người Ả Rập . Truyện "Siêu Cấp Tuần Cảnh "
Mọi người tuy rằng nghe không hiểu Trương Sở Lăng cùng đám người thái tử nói cái gì , nhưng nhìn thấy vẻ mặt tươi cười của đám người thái tử khi hỏi Trương Sở Lăng về các vấn đề , mà Trương Sở Lăng cũng là bình tĩnh ứng phó, bọn họ chỉ biết rằng hai bên nói chuyện rõ ràng là rất thoải mái .
"Lão Quách, Trương Sở Lăng không phải lớn lên ở Ả Rập chứ , như thế nào mà nói tiếng Ả Rập lưu loát như vậy , so với tiếng quốc ngữ của ta còn lưu loát hơn ?" Lưu Ngạn Bác nhìn lại mình rồi nói với Quách Quân Vĩ , Trương Sở Lăng còn đang nói chuyện với mấy người Ả Rập , sự kinh ngạc của hắn đối với Trương Sở Lăng càng ngày càng lớn , vốn nghe nói là Trương Sở Lăng biết về tiếng Ả Rập , cho là hắn tối đa cũng sẽ phiên dịch ra vài câu khô cằn mà thôi , hiện tại xem ra người ta căn bản là đang nói chuyện a .
"Ta đa xem qua hồ sơ của Trương Sở Lăng , hắn thuần túy là người Hồng Kông , cho đến bây giờ còn chưa có rời khỏi Hồng Kông a , phỏng chừng tiếng Ả Rập là do hắn tự học ." Quách Quân Vĩ trông thấy bộ dạng bình tĩnh của Trương Sở Lăng , cũng có chút hoang mang , từ lúc nào đội ngũ cảnh sát Hồng Kông lại có chất lượng cao như vậy ?
"Tự học có thể trở thành như vậy, ngươi hãy thử đi ." Lưu Ngạn Bác nghe được Quách Quân Vĩ nói như vậy liền cho là không đúng , bất quá câu phản bác này hắn không có dám nói ra , nếu hồ sơ đã viết như vậy , tám phần mười là không thể giả , chỉ là thứ nhất, đối với năng lực của Trương Sở Lăng thì thêm 3 phần xem trọng , "Không được, nhất định phải giữ được Trương Sở Lăng, bất cứ giá nào cũng phải giữ được Trương Sở Lăng!"
Lưu Ngạn Bác trong lòng nghĩ như vậy , ánh mắt nhìn về Trương Sở Lăng càng ngày càng sáng lên .
Đại khái khoảng 1 giờ sau , Trương Sở Lăng rốt cục cũng thoả thuận xong với đám người thái tửu Ả Rập , lúc này tâm trạng của đám người thái tử đã hoàn toàn bình tĩnh , thấy bọn họ nhu thuận quay lại phòng ở giống như con mèo nhỏ dễ thương , toàn bộ thành viên PTU cùng tổ trọng án mới thở phào nhẹ nhõm , đồng thời nhìn về phía Trương Sở Lăng đầy cảm kích , bản thân tỏ sự cảm kích cùng bội phục , thậm chí có người còn truy hỏi Trương Sở Lăng vì sao lại nói tiếng Ả Rập giỏi như vậy .
/111
|