Tôn Dương vốn sửng sốt, nhất thời hiểu ra, hóa ra là gái mồi rượu.
Loại nơi như KTV thường xuyên có mỹ nữ say chuếnh choáng, mời người ta uống rượu.
Mời không đi, dù sao cũng là mỹ nữ, từ chối lời mời của mỹ nữ, rất đáng sợ.
Mời đi, một chai rượu đắt tiền hơn bên ngoài bao nhiêu, không bao mấy vạn tệ, đừng nghĩ đến chuyện mỹ nữ đến tay, muốn đến tay, nói không chừng còn xảy ra chuyện lấy sắc gạt người gì đó.
Vốn tưởng rằng Mạc Phàm gặp phải vận cứt chó nhặt được mỹ nữ, ai biết là gái mời rượu, còn là gái mồi rượu phiền phức.
“Ha ha!”
Khóe miệng anh ta hơi cong lên, cười một lát, xoay người quay về ghế lô.
Căn bản không cần anh ta ra tay, tên nhóc này có phiền phức rồi.
Lông mày Mạc Phàm nhíu lại, bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện, trong tiệc sinh nhật của chị họ, hình như một nam sinh gặp phải gái mời rượu, tiền bạc trên người bị vài chén rượu lừa gạt hết, nhưng ngay cả tay còn chưa đụng đến.
Vị nam sinh này tát gái mồi rượu một cái, ông chủ gái mồi rượu tìm tới cửa, sau đó khiến tiệc sinh nhật chị họ buồn bực kết thúc trong không vui.
Hắn không có ấn tượng với mỹ nữ mồi rượu kia lắm, dù sao cũng qua 500 năm rồi, không biết có phải mỹ nữ trước mặt hay không.
Nếu đúng là vậy, kiếp trước hủy tiệc sinh nhật của chị họ, vậy tính sổ luôn vào kiếp này đi.
Mỹ nữ há to miệng kêu lên, một người đầu trọc say khướt đi ra.
- Dám đụng vào cô bé của tôi, nhóc con, mày không muốn sống nữa à.
Đầu trọc thấy tay Mạc Phàm vẫn đặt trên mông mỹ nữ, tức giận nói.
Mạc Phàm hơi híp mắt, ánh mắt nhìn tên đầu trọc trở nên lạnh lẽo.
Hắn không có ấn tượng với mỹ nữ mồi rượu, nhưng còn nhớ rõ cái tên đầu trọc này.
Tên đầu trọc này chính là ông chủ lớn của gái mồi rượu kiếp trước, nghe nói là thổ hào ở tỉnh ngoài, được mời đến thành phố Đông Hải bàn chuyện hợp tác, lúc ấy chính ông ta đã dẫn người xông vào bữa tiệc.
Xem ra sau khi hắn trọng sinh, lại biến hắn thành nam sinh gặp phải mỹ nữ mồi rượu.
- Bây giờ cô có thể buông tay ra chưa?
Mạc Phàm lạnh lùng liếc nhìn mỹ nữ một cái nói.
Vẻ mặt mỹ nữ khẽ thay đổi, cô ta tưởng rằng Mạc Phàm sẽ giống như những đứa bé khác, bị dọa sợ đến mức dập đầu nhận sai.
Ai biết Mạc Phàm bình tĩnh như vậy, tuổi em trai cô ta cũng không khác Mạc Phàm mấy, đang học cấp ba, cô ta làm vậy với Mạc Phàm, có phải hơi quá đáng, có phải vừa rồi quá xúc động hay không?
Tên đầu trọc này cũng không phải người dễ trọc, được chủ nhân của Hoàng Gia Cửu Hào, là ông chủ của bọn họ mời đến.
Ngày hôm qua ông ta đã đến rồi, ông chủ đưa cho ông ta hai công chúa, sáng hôm nay được trả về, trên người đều là vết thương, bây giờ còn đang ở bệnh viện, ông chủ không nói gì thêm, đủ để thấy ông chủ coi trọng tên đầu trọc này đến mức nào.
Mỹ nữ vội vàng buông tay Mạc Phàm ra, đi đến chỗ tên đầu trọc, mỉm cười nói:
- Ông chủ Lỗ, một đứa con nít mà thôi, không hiểu chuyện, cứ bỏ qua như vậy đi, em lại uống thêm vài ly với anh nhé?
- Rượu thì lát nữa uống, đợi anh chỉnh tên nhóc này, báo thù cho em đã.
Tên đầu trọc gãi cằm mỹ nữ, cười đùa giỡn nói.
Nói xong ông ta đi về phía Mạc Phàm, ánh mắt âm u.
Hai công chúa ngày hôm qua đúng là không có hương vị, không dễ dàng gì mới tìm được người hợp với khẩu vị của ông ta, lại bị một tên nhóc sờ cái mông nhỏ, sao ông ta không tức giận cho được?
- Nhóc con, tuổi cũng không lớn, vậy mà lá gan cũng không nhỏ, dám động vào người phụ nữ của ông đây, mày có biết ông đây là ai không?
- Ông sao?
Khóe miệng Mạc Phàm hơi cong lên:
- Người đáng chết.
- Hả?
Tên đầu trọc nhíu mày, sắc mặt trầm xuống, giận quá hóa cười.
Đều nói nghé con mới đẻ không sợ hổ, không sai chút nào.
Con hổ già như ông ta không có mấy ai ở thành phố Đông Hải biết đến, nhưng ở tỉnh Hoa Bắc, một khi nhắc đến cái tên Lỗ lão hổ, có mấy ai không thay đổi sắc mặt, có ai dám nói chuyện với ông ta như vậy, còn dám nói ông ta là người đáng chết.
- Nhóc con, lá gan của mày không nhỏ, miệng còn rất cứng rắn, xem miệng mày cứng hay quả đấm của tao cứng hơn.
Vừa nói ra lời này, tên đầu trọc đấm về phía mặt Mạc Phàm.
Bình thường ngoại trừ tán gái ra, ông ta thích nhất là tán thủ, các tập thi đấu chiếu trên đài truyền hình Hoa Bắc, ông ta không bỏ sót một tập nào.
Cũng mời một số huấn luyện viên dạy ông ta đánh tán thủ, tuy chưa từng dùng, nhưng có thể không dạy dỗ được một đứa bé sao.
Vẻ mặt mỹ nữ bên cạnh áy náy và lo lắng.
Bởi vì ham muốn của cô ta, mang đến phiền phức lớn cho đứa bé như vậy, cô ta muốn nhắc nhở Mạc Phàm cẩn thận, nhưng lại không thể nói, nếu không đắc tội ông chủ Lỗ, sau này cô ta cũng không có ngày lành.
Nhìn quả đấm đánh tới, khóe miệng Mạc Phàm hơi cong lên, cười nhẹ.
Quả đấm này đủ để đối phó một người bình thường, nhưng đối phó với hắn được sao?
Hắn nhẹ nhàng vươn tay ra, nắm lấy quả đấm của tên đầu trọc.
Tên đầu trọc hơi sững sờ, không ngờ có thể bị Mạc Phàm bắt lấy, lông mày nhíu lại, lửa giận cháy mạnh hơn.
Tối hôm qua ông ta chơi hơi quá đà, thân thể có chút hư nhược, nhưng sao có thể không chỉnh được một tên nhóc con?
- Nhóc con, khá lắm, có chút bản lĩnh, nhưng mày thật sự cho rằng ông đây chỉ có chút bản lĩnh đó sao?
Tên đầu trọc xoay người, dùng khuỷu tay đánh vào huyệt Thái Dương của Mạc Phàm, vậy mà tốc độ không chậm.
Mắt Mạc Phàm hơi nheo lại, ánh sáng lạnh lóe lên.
Tuy hắn đã đến Tôi Thể tầng mười, nhưng vẫn còn có nơi yếu ớt, huyệt Thái Dương là một trong số đó.
- Cút!
Hắn hét lớn một tiếng, một chưởng vỗ vào ngực tên đầu trọc, nhất thời thân thể to như heo của tên đầu trọc bay lên trời.
“Rầm” một tiếng, rơi vào bồn rửa mặt cuối cùng trong hành lang.
Mỹ nữ và tên đầu trọc ở đây đều sửng sốt, nhìn Mạc Phàm với vẻ khó mà tin, nhất là mỹ nữ.
Cô ta vốn cho rằng Mạc Phàm sẽ bị tên đầu trọc đánh cho một trận, dù sao cũng chỉ là một đứa bé, sức lực không thể so được với một người lớn.
Kết quả tên đầu trọc bị tên nhóc 16 tuổi đánh bay.
- Chuyện này…
Mỹ nữ nhanh chóng lấy lại tinh thần, vừa rồi còn hơi say, bây giờ hoàn toàn tỉnh táo, cô ta liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, trong đôi mắt đẹp đều là lo lắng, người này là khách quý của ông chủ bọn họ, bị đánh ở trong này, chuyện này sẽ ầm ĩ đến đâu.
Cô ta thở dài, vội vàng chạy đến chỗ tên đầu trọc, cô ta không thể quản chuyện này nữa rồi.
- Ông chủ Lỗ, anh thế nào rồi, không sao chứ?
Mỹ nữ xoa ngực tên đầu trọc lo lắng nói.
Rất lâu sau ông chủ Lỗ mới thở ra một hơi dài, lúc này mới tỉnh táo lại.
- Đau chết anh rồi!
- Đau sao? Một chưởng này xem như là dạy dỗ, nếu để tôi nhìn thấy ông nữa, ông biết hậu quả rồi đó.
Mạc Phàm lạnh lùng nói.
Một chưởng này xem như cảnh tỉnh tên đầu trọc, để ông ta đừng làm chuyện điên rồ.
Nhưng nếu tên đầu trọc dám giống như kiếp trước, dẫn người quấy nhiễu sinh nhật chị họ, hắn sẽ làm cho tên đầu trọc này biết, ông ta làm y tiên giận dữ, đáng sợ biết bao nhiêu.
Nói xong hắn xoay người đi đến ghế lô.
Hắn mới đi không lâu, có mấy người vừa nói vừa cười đi tới, nhìn thấy bộ dạng chật vật của tên đầu trọc, sắc mặt thay đổi, vội vàng chạy đến.
Ở giữa là một người đàn ông không tính là cao lớn nhưng rất dũng mãnh, anh ta vội vàng nâng tên đầu trọc dậy, người đàn ông này là Đường Long ông chủ của quán KTV này, bên cạnh anh ta là một mỹ nữ mặc quần áo của quán bar.
- Ông chủ Lỗ, anh làm sao vậy, xảy ra chuyện gì thế?
Loại nơi như KTV thường xuyên có mỹ nữ say chuếnh choáng, mời người ta uống rượu.
Mời không đi, dù sao cũng là mỹ nữ, từ chối lời mời của mỹ nữ, rất đáng sợ.
Mời đi, một chai rượu đắt tiền hơn bên ngoài bao nhiêu, không bao mấy vạn tệ, đừng nghĩ đến chuyện mỹ nữ đến tay, muốn đến tay, nói không chừng còn xảy ra chuyện lấy sắc gạt người gì đó.
Vốn tưởng rằng Mạc Phàm gặp phải vận cứt chó nhặt được mỹ nữ, ai biết là gái mời rượu, còn là gái mồi rượu phiền phức.
“Ha ha!”
Khóe miệng anh ta hơi cong lên, cười một lát, xoay người quay về ghế lô.
Căn bản không cần anh ta ra tay, tên nhóc này có phiền phức rồi.
Lông mày Mạc Phàm nhíu lại, bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện, trong tiệc sinh nhật của chị họ, hình như một nam sinh gặp phải gái mời rượu, tiền bạc trên người bị vài chén rượu lừa gạt hết, nhưng ngay cả tay còn chưa đụng đến.
Vị nam sinh này tát gái mồi rượu một cái, ông chủ gái mồi rượu tìm tới cửa, sau đó khiến tiệc sinh nhật chị họ buồn bực kết thúc trong không vui.
Hắn không có ấn tượng với mỹ nữ mồi rượu kia lắm, dù sao cũng qua 500 năm rồi, không biết có phải mỹ nữ trước mặt hay không.
Nếu đúng là vậy, kiếp trước hủy tiệc sinh nhật của chị họ, vậy tính sổ luôn vào kiếp này đi.
Mỹ nữ há to miệng kêu lên, một người đầu trọc say khướt đi ra.
- Dám đụng vào cô bé của tôi, nhóc con, mày không muốn sống nữa à.
Đầu trọc thấy tay Mạc Phàm vẫn đặt trên mông mỹ nữ, tức giận nói.
Mạc Phàm hơi híp mắt, ánh mắt nhìn tên đầu trọc trở nên lạnh lẽo.
Hắn không có ấn tượng với mỹ nữ mồi rượu, nhưng còn nhớ rõ cái tên đầu trọc này.
Tên đầu trọc này chính là ông chủ lớn của gái mồi rượu kiếp trước, nghe nói là thổ hào ở tỉnh ngoài, được mời đến thành phố Đông Hải bàn chuyện hợp tác, lúc ấy chính ông ta đã dẫn người xông vào bữa tiệc.
Xem ra sau khi hắn trọng sinh, lại biến hắn thành nam sinh gặp phải mỹ nữ mồi rượu.
- Bây giờ cô có thể buông tay ra chưa?
Mạc Phàm lạnh lùng liếc nhìn mỹ nữ một cái nói.
Vẻ mặt mỹ nữ khẽ thay đổi, cô ta tưởng rằng Mạc Phàm sẽ giống như những đứa bé khác, bị dọa sợ đến mức dập đầu nhận sai.
Ai biết Mạc Phàm bình tĩnh như vậy, tuổi em trai cô ta cũng không khác Mạc Phàm mấy, đang học cấp ba, cô ta làm vậy với Mạc Phàm, có phải hơi quá đáng, có phải vừa rồi quá xúc động hay không?
Tên đầu trọc này cũng không phải người dễ trọc, được chủ nhân của Hoàng Gia Cửu Hào, là ông chủ của bọn họ mời đến.
Ngày hôm qua ông ta đã đến rồi, ông chủ đưa cho ông ta hai công chúa, sáng hôm nay được trả về, trên người đều là vết thương, bây giờ còn đang ở bệnh viện, ông chủ không nói gì thêm, đủ để thấy ông chủ coi trọng tên đầu trọc này đến mức nào.
Mỹ nữ vội vàng buông tay Mạc Phàm ra, đi đến chỗ tên đầu trọc, mỉm cười nói:
- Ông chủ Lỗ, một đứa con nít mà thôi, không hiểu chuyện, cứ bỏ qua như vậy đi, em lại uống thêm vài ly với anh nhé?
- Rượu thì lát nữa uống, đợi anh chỉnh tên nhóc này, báo thù cho em đã.
Tên đầu trọc gãi cằm mỹ nữ, cười đùa giỡn nói.
Nói xong ông ta đi về phía Mạc Phàm, ánh mắt âm u.
Hai công chúa ngày hôm qua đúng là không có hương vị, không dễ dàng gì mới tìm được người hợp với khẩu vị của ông ta, lại bị một tên nhóc sờ cái mông nhỏ, sao ông ta không tức giận cho được?
- Nhóc con, tuổi cũng không lớn, vậy mà lá gan cũng không nhỏ, dám động vào người phụ nữ của ông đây, mày có biết ông đây là ai không?
- Ông sao?
Khóe miệng Mạc Phàm hơi cong lên:
- Người đáng chết.
- Hả?
Tên đầu trọc nhíu mày, sắc mặt trầm xuống, giận quá hóa cười.
Đều nói nghé con mới đẻ không sợ hổ, không sai chút nào.
Con hổ già như ông ta không có mấy ai ở thành phố Đông Hải biết đến, nhưng ở tỉnh Hoa Bắc, một khi nhắc đến cái tên Lỗ lão hổ, có mấy ai không thay đổi sắc mặt, có ai dám nói chuyện với ông ta như vậy, còn dám nói ông ta là người đáng chết.
- Nhóc con, lá gan của mày không nhỏ, miệng còn rất cứng rắn, xem miệng mày cứng hay quả đấm của tao cứng hơn.
Vừa nói ra lời này, tên đầu trọc đấm về phía mặt Mạc Phàm.
Bình thường ngoại trừ tán gái ra, ông ta thích nhất là tán thủ, các tập thi đấu chiếu trên đài truyền hình Hoa Bắc, ông ta không bỏ sót một tập nào.
Cũng mời một số huấn luyện viên dạy ông ta đánh tán thủ, tuy chưa từng dùng, nhưng có thể không dạy dỗ được một đứa bé sao.
Vẻ mặt mỹ nữ bên cạnh áy náy và lo lắng.
Bởi vì ham muốn của cô ta, mang đến phiền phức lớn cho đứa bé như vậy, cô ta muốn nhắc nhở Mạc Phàm cẩn thận, nhưng lại không thể nói, nếu không đắc tội ông chủ Lỗ, sau này cô ta cũng không có ngày lành.
Nhìn quả đấm đánh tới, khóe miệng Mạc Phàm hơi cong lên, cười nhẹ.
Quả đấm này đủ để đối phó một người bình thường, nhưng đối phó với hắn được sao?
Hắn nhẹ nhàng vươn tay ra, nắm lấy quả đấm của tên đầu trọc.
Tên đầu trọc hơi sững sờ, không ngờ có thể bị Mạc Phàm bắt lấy, lông mày nhíu lại, lửa giận cháy mạnh hơn.
Tối hôm qua ông ta chơi hơi quá đà, thân thể có chút hư nhược, nhưng sao có thể không chỉnh được một tên nhóc con?
- Nhóc con, khá lắm, có chút bản lĩnh, nhưng mày thật sự cho rằng ông đây chỉ có chút bản lĩnh đó sao?
Tên đầu trọc xoay người, dùng khuỷu tay đánh vào huyệt Thái Dương của Mạc Phàm, vậy mà tốc độ không chậm.
Mắt Mạc Phàm hơi nheo lại, ánh sáng lạnh lóe lên.
Tuy hắn đã đến Tôi Thể tầng mười, nhưng vẫn còn có nơi yếu ớt, huyệt Thái Dương là một trong số đó.
- Cút!
Hắn hét lớn một tiếng, một chưởng vỗ vào ngực tên đầu trọc, nhất thời thân thể to như heo của tên đầu trọc bay lên trời.
“Rầm” một tiếng, rơi vào bồn rửa mặt cuối cùng trong hành lang.
Mỹ nữ và tên đầu trọc ở đây đều sửng sốt, nhìn Mạc Phàm với vẻ khó mà tin, nhất là mỹ nữ.
Cô ta vốn cho rằng Mạc Phàm sẽ bị tên đầu trọc đánh cho một trận, dù sao cũng chỉ là một đứa bé, sức lực không thể so được với một người lớn.
Kết quả tên đầu trọc bị tên nhóc 16 tuổi đánh bay.
- Chuyện này…
Mỹ nữ nhanh chóng lấy lại tinh thần, vừa rồi còn hơi say, bây giờ hoàn toàn tỉnh táo, cô ta liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, trong đôi mắt đẹp đều là lo lắng, người này là khách quý của ông chủ bọn họ, bị đánh ở trong này, chuyện này sẽ ầm ĩ đến đâu.
Cô ta thở dài, vội vàng chạy đến chỗ tên đầu trọc, cô ta không thể quản chuyện này nữa rồi.
- Ông chủ Lỗ, anh thế nào rồi, không sao chứ?
Mỹ nữ xoa ngực tên đầu trọc lo lắng nói.
Rất lâu sau ông chủ Lỗ mới thở ra một hơi dài, lúc này mới tỉnh táo lại.
- Đau chết anh rồi!
- Đau sao? Một chưởng này xem như là dạy dỗ, nếu để tôi nhìn thấy ông nữa, ông biết hậu quả rồi đó.
Mạc Phàm lạnh lùng nói.
Một chưởng này xem như cảnh tỉnh tên đầu trọc, để ông ta đừng làm chuyện điên rồ.
Nhưng nếu tên đầu trọc dám giống như kiếp trước, dẫn người quấy nhiễu sinh nhật chị họ, hắn sẽ làm cho tên đầu trọc này biết, ông ta làm y tiên giận dữ, đáng sợ biết bao nhiêu.
Nói xong hắn xoay người đi đến ghế lô.
Hắn mới đi không lâu, có mấy người vừa nói vừa cười đi tới, nhìn thấy bộ dạng chật vật của tên đầu trọc, sắc mặt thay đổi, vội vàng chạy đến.
Ở giữa là một người đàn ông không tính là cao lớn nhưng rất dũng mãnh, anh ta vội vàng nâng tên đầu trọc dậy, người đàn ông này là Đường Long ông chủ của quán KTV này, bên cạnh anh ta là một mỹ nữ mặc quần áo của quán bar.
- Ông chủ Lỗ, anh làm sao vậy, xảy ra chuyện gì thế?
/30
|