Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 923: Ông cần thối lại tôi 20 vạn (1)

/1328


Nhóm dịch: QuyVoThuong

Nguồn: metruyen

Tại viện bảo tàng Thượng Hải, mấy ngày nay vẫn đông nghẹt người, rất nhiều người lại được một lần nữa trải nghiệm cái cảm giác chờ đợi triễn lãm quốc tế.

Có điều tất cả những người từng thấy Ngọc tỷ truyền quốc, không có ai là hối hận vì điều này, đó là bảo vật Trung Hoa đích thật, là thần khí quốc gia, trong lòng bọn họ đều có cảm giác tự hào mãnh liệt.

Trong bảo tàng Thượng Hải, tại nơi triển lãm Ngọc tỷ truyền quốc còn đặc biệt đặt một màn hình lớn, không ngừng chiếu đi chiếu lại một đoạn video.

Đoạn video này do bọn họ dùng giá cao mua lại của đài truyền hình Canada, đoạn video này chính là đoạn Tam Tỉnh Khang đem ra Ngọc tỷ giả, bị Lý Dương vạch trần hơn nữa còn lấy ra Ngọc tỷ thật. Đây còn là đề nghị của một nhân viên trẻ trong bảo tàng, người nhân viên này lúc đó cũng từng chờ đợi truyền hình trực tiếp trên mạng.

Tô Dương cảm thấy rất hay nên đã trực tiếp tiếp thu ý kiến đó.

Hiệu quả của đoạn video này tốt vô cùng, người đã từng nhìn thấy Ngọc tỷ truyền quốc, lại xem đoạn video, không có ai là không lớn tiếng khen ngợi, Hồ Trường Giang ở Quảng Châu sau khi biết tin này còn thầm hối hận, người đông quả thật lực lượng lớn, trước đây sao hắn lại không nghĩ ra điều này nhỉ.

Có thể tưởng tượng được đoạn video này đã cổ vũ, khích lệ lòng người như thế nào.

Viện bảo tàng Nam Kinh sau khi nhận được tin này cũng lập tức bắt đầu bắt tay chuẩn bị, bọn họ càng hận người Nhật Bản hơn, cuộc thảm sát Nam Kinh là nỗi đau vĩnh viễn trong lòng người dân Trung Quốc.

Ngoài đoạn Lý Dương lấy ra Ngọc tỷ truyền quốc, bên Nam Kinh còn biên tập cả đoạn Trạm Lô Kiếm chém đứt Đao Muramasa.

Đoạn video này càng có thể khiến cho người Nam Kinh trút giận, bên phía Thượng Hải vẫn đang triễn lãm, phía Nam Kinh đã bắt đầu phát những đoạn video này để làm tuyên truyền, khiến cho nhiều người Nam Kinh chờ không được mà dứt khoát trực tiếp đến Thượng Hải xem Ngọc tỷ truyền quốc.

Báo chí, truyền thông lại đưa tin rầm rộ, cũng may là do yêu cầu của Lý Dương, hình ảnh trong đoạn video này đã được làm mờ đi, nếu không thì lần này Lý Dương thật sự phải trở thành minh tinh mất rồi.

Náo động về Ngọc tỷ truyền quốc vẫn tiếp tục diễn ra, sau khi ăn sáng xong, Lý Dương đã lái xe đến Vân Châu Cổ Ngoạn Thành.

Người dùng 20 vạn để mua đứt mấy món đồ cổ của Lý Kiến Nghĩa chính là một cửa hàng trong Vân Châu Cổ Ngoạn Thành.

Bộ sưu tầm của Lý Kiến Nghĩa có chừng hơn ba trăm món, 30% số bảo vật, số lượng khoảng một trăm món, những món này đều là đồ sưu tầm cực kì bình thường, giá thấp chỉ khoảng mấy chục đồng, giá cao một chút cũng chẳng qua là mấy vạn mà thôi, hơn nữa cũng chẳng có mấy món đạt được giá cao cỡ ấy, đều là những món không hút khách.

Những món không bán được vốn dĩ là những món không được thị trường quan tâm.

Có điều giá trị thực sự của những món này cũng cao hơn nhiều so với 20 vạn, khoảng hơn 40 vạn, Lý Văn Na ngại phiền phức, mới rao bán một lần tất cả với giá thấp, nếu tiệm đồ cổ hoạt động tốt, những món hàng này có thể bán hết toàn bộ thì có thể kiếm được lợi nhuận gấp mấy lần.

Đứng trước tòa nhà Cổ Ngoạn Thành, trong lòng Lý Dương lại trào lên cảm xúc, cách lần đến trước hơn một năm, Cổ Ngoạn Thành trong hơn một năm này không có thay đổi gì lớn, nhưng sự thay đổi trên người hắn lại không nhỏ.

-Anh Lý này, những món đồ sưu tầm được Kính Đường Trai mua lại này đã bị bán đi sáu món, chúng tôi đã tìm ra chủ nhân mua lại những món đồ đó rồi, ngoài một người không có ở nhà ra, những người còn lại đều ở Thượng Hải.

Lưu Cương bước lên trước, nhỏ giọng nói một câu,trong thời gian hai ngày, có thể hỏi thăm tinh tức rõ ràng như vậy thật không dễ dàng, Lý Dương muốn giúp Lý Kiến Nghĩa tìm lại bộ sưu tập của hắn, nếu đã muốn lấy lại thì phải lấy lại toàn bộ, một món cũng không thể bỏ qua.

Lý Dương mỉm cười nói:

-May mà chỉ bán có sáu món, nếu bán hết thật thì khó mà tìm lại lắm!

Lưu Cương gật đầu, đi theo Lý Dương vào bên trong, Lý Tiểu Tùng đi theo Lý Dương ở phía sau, sau mấy ngày ở cùng Lý Dương, hắn không còn câu nệ như trước, mà bây giờ tươi cười nhiều hơn.

Nhìn thấy lầu một náo nhiệt ồn ào, Lý Dương không dừng lại mà trực tiếp đi vào thang máy.

Kính Đường Trai là một tiệm đồ cổ không nhỏ nằm ở lầu bốn, chủ tiệm họ Lưu, năm nay hơn 50 tuổi, mười mấy năm trước thích sưu tầm, kết quả là không ít lần trúng quả lười, sau đó dứt khoát tự mình mở tiệm đồ cổ.

Vì trước đó làm kinh doanh, người buôn bán rất linh hoạt, bản thân hắn sưu tầm chẳng ra gì nhưng công việc làm ăn trong tiệm lại không tệ, trải qua mấy năm phát triển đã trở thành một cửa tiệm nổi tiếng ở Vân Châu Cổ Ngoạn Thành, tài sản đạt tới mấy trăm vạn.

Từ thang mấy bước ra, nhìn thấy cảnh náo nhiệt trước cửa các cửa tiệm, Lý Dương không khỏi gật đầu mỉm cười.

Hiện nay không hổ là thời đại mà cả nước đổ nhau sưu tập, nếu là trước đây, làm sao có thể tưởng tượng được Cổ Ngoạn Thành cũng có sức hút cao như trung tâm mua sắm được, Lý Dương đến vào giữa sáng, trong mấy tiệm này đều có mười, hai mươi khách, còn có nhiều khách nghía được bảo vật mình thích, trả tiền mang đi liền.

-Các vị muốn xem gì ạ?

Diện tích của Kính Đường Trai không nhỏ, vừa mới bước vào đã có nhân viên trẻ tuổi mặc áo dài bước đến chào hỏi, tiệm này cũng có trên trăm mét vuông, ở đây cũng được coi như là tiệm lớn rồi.

-Ông chủ Lưu có ở đây không?

Lý Dương mỉm cười lắc đầu, nói thẳng vào vấn đề chính, Lý Tiểu Tùng bên cạnh lúc này lại ngây người ra ở đó, rươm rướm nước mắt.

Ở một góc phía trước không xa quầy, hắn nhìn thấy một cái dĩa Thanh Hoa, hắn có ấn tượng với cái dĩa này, đó là cái dĩa mà ba năm trước ông nội dẫn hắn đi mua cùng, lúc bấy giờ đã tốn một ngàn hai trăm đồng, ông nội vào những ngày cuối đời còn định giá cho những món đồ này, cái dĩa này hiện nay, giá khoảng 2 ngàn.

Tên nhân viên hơi sửng người, lập tức hỏi:

-Hiện nay ông chủ không có ở đây, không biết ông có chuyện gì ạ?

-Nói với ông chủ anh có mối làm ăn lớn, bảo ông ấy mau chóng trở về!

Triệu Khuê nhếch miệng cười, trả lời câu hỏi thay cho Lý Dương, bọn họ đến để mua bộ sưu tầm đã được mua về với giá 20 vạn, mua lại từ tay người khác, nhất định không chỉ ở giá 20 vạn, mối làm ăn mười mấy vạn ở đây cũng là không nhỏ rồi.

-Vâng, xin các vị đợi một lát, tôi sẽ gọi điện thoại cho ông chủ ngay!

Tên nhân viên có vẻ hoài nghi, nhìn bọn họ một lát, rồi lại lấy điện thoại gọi cho ông chủ của mình. Khí chất, cách ăn nói của Lý Dương bây giờ khác biệt rất xa so với ngày trước, vì có Vương Giai Giai bên cạnh, quần áo của hắn cũng rất sang trọng, tuy không phải hàng xa xỉ gì nhưng cũng không phải là thứ quần áo được bán khắp nơi ngoài đường.

Thêm vào Lưu Cương, Triệu Khuê và Hải Đông đều có khí khái nam nhi, với bản năng của mình, tên nhân viên biết rằng mấy người này không đơn giản, nói chưa chừng lại có mối làm ăn lớn thật.

-Thưa các vị, ông chủ chúng tôi sẽ đến liền, xin các vị chờ một lát.

Cúp điện thoại, tên này lại cười và nói với Lý Dương bọn họ một tiếng, Lý Dương gật đầu, không để tâm, trước khi đến hắn không báo trước, người ta không thể nào cứ ở đây mà đợi hắn mãi được.

Nhân lúc bây giờ rãnh rỗi, Lý Dương xem xét cửa tiệm trước mắt.

Đồ trong Kính Đường Trai không ít, cũng có nhiều hàng độc đáo, xuất sắc, nhưng đồng thời cũng có hàng giả, không phải là đồ giả cổ thì cũng là đồ giả hiện đại, có thể mua đúng hàng không còn phải xem mắt nhìn của mình.

Thời buổi này, gần như không có tiệm đồ cổ nào dám trực tiếp nói tiệm mình không có hàng giả, thị trường chính là như vậy.

Đồ sứ là mặt hàng chủ lực của Kính Đường Trai, hơn phân nửa các món hàng đặt ở đây đều là đồ sứ, sau khi Lý Tiểu Tùng bước vào thì cứ nhìn khắp nơi mãi, không lâu thì rơi lệ, hắn ít nhất trông thấy bảy, tám vật

sưu tập trước đó của ông nội rồi.

Lý Tiểu Tùng không hiểu về sưu tầm, nhưng nhiều đồ vật như vậy ngày nào cũng đặt ở nhà, lúc rãnh rỗi ông nội lại thích lấy ra ngắm nghía từng món một, hắn sớm đã nhớ kĩ rồi.

Nhìn thấy bảy, tám vật sưu tập này, hắn đã có thể tưởng tượng ra được kết quả hiện nay của các vật sưu tập mà ông nội suốt đời trân quý.

-Vị khách này, hay là ông xem trước những món bảo vật trong tiệm, chờ ông chủ về rồi nói sau được không ạ?

Tên nhân viên rất lanh lẹ, thấy Lý Dương xem xét chung quanh liền sáp lại, Lý Dương rất có dáng của một khách hàng lớn, nếu bàn thành công chuyện làm ăn thì hoa hồng sẽ không ít.

Lý Dương gật đầu, mỉm cười nói:

- Được, anh cứ lo việc của mình đi nếu xem được cái nào tôi sẽ kêu anh sau!

Đồ ở đây có rất nhiều món đều có giá mấy vạn hoặc là mười mấy vạn, món giá mấy chục vạn rất ít, tới bây giờ Lý Dương chỉ mới thấy có hai món, một món đặt ở chính giữa, là bát Thanh Hoa nhỏ thời Càn Long, đồ trong cung tinh xảo, đáng tiếc là có chút ố màu, nếu không giá trị tuyệt đối phải hơn trăm vạn.

Dù là vậy, bát Thanh Hoa này cũng phải có giá cao tám mươi vạn, xem vị trí của nó, giống như là bảo vật trấn tiệm.

Món còn lại là bình hồ lô Phấn Thái tinh xảo, được đặt ở góc khuất, không phải chỗ quan trọng, xung quanh cũng đều là những món nhỏ giá một, hai vạn.

Nhìn được mấy lần, lông mày Lý Dương khẽ nhíu lại, bát Thanh Hoa thì không có gì nhưng bình hồ lô kia hắn lại thấy có chút kì lạ.

Bề ngoài đẹp như vậy, nhìn thế nào cũng giống như là bình từ trong cung, sao lại đặt ở nơi không bắt mắt như vậy, còn không có được vị trí tốt như mấy món mười mấy vạn, cái bình này có vẻ rất hút khách mà.

Chuyện như thế này, trên cơ bản rất ít xảy ra ở tiệm đồ cổ.

-Chẳng lẽ là mồi nhử?

Lý Dương khẽ động lòng, thầm nghĩ, có những tiệm đồ cổ sẽ cố ý đặt vài món tốt ở nơi không bắt mắt, khiến những người hiểu biết chút ít tưởng là mình lượm được của bở, thật ra những món đó đều có khiếm khuyết hoặc là đồ nhái được làm giả rất giống thật.

Thông thường những người có tâm lý lấy được của hời đều sẽ sốt ruột, muốn nhanh chóng mua về để phát tài, như vậy sẽ trúng quả lười của cửa tiệm, chờ sau khi bọn họ trở về xem xét kĩ lưỡng mới biết, thứ bọn họ mua được chính là đồ hư, sứt mẻ và đồ giả.

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ


/1328

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status