Nhóm dịch: QuyVoThuongNguồn: metruyen"Tốt, ha ha!"Lý Dương mới vừa nói xong, Hà lão lại cười to một tiếng, có điều trong mắt ông có chút cổ quái.Lý Dương rất mai mắn, điểm này ông biết rất rõ, nhưng ông cũng không ngờ là Lý Dương lại may mắn tới trình độ này, thuần túy đổ may mắn với người khác, hơn nữa còn cá cược lớn như thế, chuyện này làm cho ông cảm thấy có chút không tưởng.Nếu là Hà lão đi Toronto, đoán chừng ông sẽ giống Hoàng lão khuyên Lý Dương, chỉ cần là người có lý tri thì sẽ không đặt cược vào vận may của mình.Hà lạo cười xong liền yêu thích không rời tay không ngừng xem xét món đồ sứ trên tay mình.Hình ảnh của thứ này ông đã thấy rất nhiều lần, nhưng chưa bao giờ quan sát gần thế này, nhìn mỗi hoa văn trên nó, ông không ngừng gật đầu.Hà Chấn Đông, Hà Kiệt nhìn nhau, hai người đều nở nụ cười.Hôm nay Hà lão cười nhiều hơn bình thường rất nhiều, tính trong lĩnh vực yêu thích của Hà lão, bọn họ quả thật không thể nào bằng Lý Dương, từ khi Lý Dương xuất hiện, cuộc sống của Hà lão đã thay đổi không ít.Đối với con cháu mà nói, chỉ cần ông vui vẻ, thế là đủ rồi.Đây cũng chính là nguyên nhân bọn họ xem Lý Dương là người nhà, hơn nữa thỉnh thoảng bọn họ còn phải ghen tị với Lý Dương nữa.Sự kinh hỉ mà Nguyên Thanh Hoa mang lại cho Hà lão lớn hơn sự tưởng tượng của mọi người rất nhiều, cái bình này ông xem ít nhất nữa giờ mới ngừng lại, so với xem những bảo bối khác, ông xem thứ này lâu hơn hiều.Sau khi xem mệt, Hà lão mới thở ra một hơi rồi thỏa mãn nằm trên ghế nghỉ mệt.Bình Nguyên Thanh Hoa này cuối cùng đã về nước, hơn nữa còn là do học trò mình mang về, nghĩ tới điểm này ông liền cảm thấy tự hào, khi tin tức này được truyền ra chắc chắn giới đổ cổ sẽ một lần nữa oanh động.Cẩn thận đặt Nguyên Thanh Hoa qua một bên, Lý Dương lại mở một cái thùng khác.Bình Nguyên Thanh Hoa này Lý Dương không định mang về nhà vội, tạm thời đặt nó ở nơi này để Hà lão thưởng thức, sự yêu thích Nguyên Thanh Hoa của Hà lão hơn hắn rất nhiều, để lại đây cũng là một chuyện tốt.Bảo bối của Lý Dương đặt ở đây hay đặt ở nhà cũng chẵng có gì khác nhau, huống hồ thời gian hắn ở nhà mới còn không bằng thời gian hắn ở chỗ Hà lão nữa.Một cái đỉnh đồng được Lý Dương chậm rãi đem ra, sự chú ý của Hà lão lập tức bị hấp dẫn, ông nhịn không được lại đứng lên.Chu Công Đỉnh là tên của thứ này, nó trước kia đã bị trộm đi, hiện tại Lý Dương cũng mang nó về.Tam Tỉnh Thái tốn hết tâm tư tìm kiếm sưu tầm, cuối cùng những thứ này lại lọt vào tay Lý Dương.-Đây là Chu Công Đỉnh?Hà lão nhỏ giọng hỏi một câu, Lý Dương không nói gì mà chỉ gật đầu.Chuyện Chu Công Đỉnh xuất hiên ở Toronto Hà lão khẳng định cũng biết, lần này vì tạo ngạc nhiên cho Hà lão nên tin tức món bảo bối này tới tay Lý Dương cũng giấu đi.Khi đám người Chu lão biết được chuyện này không biết sẽ trách mắng hắn thế nào đây."Tốt, Tốt, Tốt!"Hà lão liên tục nói 3 chữ tốt, sắc mặt ông cũng căng thẳng, ông đột nhiên lại hỏi Lý Dương:-Chuyện Phác Nguyên Sinh có phải là cháu giở trò không?-Hắc hắc, Hà lão mắt sáng như đuốc, cháu có lần gặp qua hắn, cảm thấy hắn có chút kỳ lạ nên tìm hắn trêu trọc một chút, không ngờ à cháu lại phát hiện bí mật, không tin ông có thể hỏi Lưu Cương!Lý Dương lặng lẽ cười một tiếng, sau đó giải thích với Hà lão, chuyện này hắn cũng không dám nói lung tung, Lưu Cương không nói chuyện này là vì hắn thỉnh cầu, nhưng khi Hà lão hỏi thì hắn tuyệt đối không giấu.Hà lão thở dài, nói:-Không tồi, nên làm như vậy, tên này thật là súc sinh, thật không ngờ hắn là người như thế!Phác Nguyên Sinh là chuyên gia nổi tiếng của Hàn Quốc, đã nhiều lần tới Trung Quốc, Hà lão từng gặp qua hắn, ấn tượng cũng không tồi, thế nhưng hắn lại làm ra hành vi man rợ như thế.Hiện tại Hà lão có thể nói là cực lực ủng hộ Lý Dương, người như vậy nên cho hắn trừng phạt.Ở ngày triển lãm cuối cùng, Phác Nguyên Sinh đã bị cảnh sát Hàn Quốc dẫn về nước, chứng cứ phạm tội của hắn rất rõ ràng, hơn nữa còn làm cho dân chúng Hàn Quốc rất tức giận, có hơn 10 vạn người yêu cầu xử bắn Phác Nguyên Sinh.Khoang nói tới chuyện Tử Hình, ít nhất thì hắn cũng sẽ bị phán tù chung thân.Tổ chức bảo hộ nhi đồng của Hàn Quốc chính thức khởi tố Phác Nguyên Sinh, dựa theo pháp luật Hàn Quốc, cho dù hắn có tử hình, cũng sẽ bị thiến rồi mới chấp hành, người như vậy phải phạt thật nặng mới đúng tội.Ngoài ra chuyện này đã làm cho dư luận thế giới ồn ào, đài tryền hình các quốc gia gần đây luôn dùng tin tức này buôn lời gièm pha, hình tượng của Hàn Quốc đã bị bị bôi đen không ít, chuyện này làm cho tổng thống Hàn Quốc tức giận mắng tên Phác Nguyên Sinh là súc sinh.Ngoài ra cái tổ chức Kinh Sinh cũng đã bị tạm ngừng hoạt động để điều tra, đáng tiếc là chính phủ Hàn Quốc che giấu, không thừa nhận bảo bối đã bị trộm đi, điểm làm cho mọi người rất tức giận đồng thời cũng bất đắc dĩ.Chính phủ Hàn Quốc chơi xấu cũng không phải là lần đầu tiên.Có điều cũng may là Chu Công Đỉnh đã được mang về, đây là một trong những món quý trọng nhất, những thứ còn lại chỉ có thể từ từ nghĩ cách thôi.Hà Chấn Đông, Hà Kiệt nhìn nhau.Hai người đều thấy được trong mắt đối phương sự kinh ngạc, chuyện Phác Nguyên Sinh gần đây nháo rất lớn, ngay cả bọn họ cũng đều nghe nói, không ngờ người khởi xướng chuyện này lại là Lý DươngCó điều suy nghĩ một chút Hà Kiệt liền thấy bình thường trở lại.Bên cạnh Lý Dương có 7 bộ đội đặc chủng, cướp một cái máy tính chỉ là chuyện nhỏ, chỉ có thể nói Phác Nguyên Sinh không may, xem nhật ký trên máy bay lại bị Lý Dương phát hiện, cho dù là ai khi nhìn thấy nhựng bức ảnh này đều có cảm giác phát điên muốn giết người cả.Cho chuyện này hấp thu ánh sáng đã có thể nói là nhẹ cho hắn rồi.Đây là ý nghĩ của Hà Kiệt, cũng là ý tưởng của mọi người, không ai biết trước khi cướp máy tính Lý Dươn đã biết được chuyện này.Hơn mười phút sau, Lý Dương thu hồi Chu Công Đỉnh.Chuyện Chu Công Đỉnh trở về nước Hà lão rất vừa lòng, thu hoạch lần này của Lý Dương đã ngoài sự tưởng tượng của ông.Sau Chu Công Đỉnh, Lý Dương lấy những món bảo bối khác ra.Những thứ này đều là bảo bối đã tham gia trong đại hội giám bảo, hơn nữa đều có xuất xứ từ Trung Quốc, câu nói” tôi thích bảo bối Trung Quốc” của Lý Dương đã làm cho Tam Tỉnh Thái giúp hắn gom góp số bảo bối này.Sức mạnh tiền tài thật lớn, Tam Tỉnh Thái quả thật là dựa vào tiền tài thu được không ít chỗ tốt.Ngoại trừ Nguyên Thanh Hoa và Chu Công Đỉnh, những thứ còn lại đều là vật sưu tầm quý báo có giá trị, nào là đồ sứ Vĩnh Tuyên, dồ sứ Khang Can, thi họa nổi tiếng thời cận đại, còn có một ít những bức thi từ cổ và ngọc cổ.Ngay cả Nguyên Thanh Hoa của Lâm Lang Tam Tỉnh Thái cũng từng tới định mua, chuyện này làm cho Lâm Lang tức giận tới mức đập bàn.Lâm Lang cho dù có thiếu tiền hơn nữa thì cũng sẽ không bán bảo bối của mình, điểm này rất giống với Lý Dương.Còn thừa mười ba món bảo bối, Hà lão phải dùng hơn 1 giờ mới xem xong, trong một giờ này, Hà lão thỉnh thoảng sẽ lộ ra khuôn mặt kích động.Trước kia Lý Dương lấy ra bảo bối cùng, lắm thì chỉ làm cho Hà lão có chút kích động mà thôi, không thể nào như ngày hôm nay được.Hơn nữa Lý Dương từ trước tới giờ cũng chưa từng một lần lấy ra nhiều bảo bối thế này bao giờ, lần hành trình này, hắn đem về tới mấy món quốc bảo, những thứ còn lại đều là bảo vật hiếm có, loại thu hoạch này muốn không kích động cũng không được.Những thùng đã mở ra gần hết, chỉ còn lại 2 cái mà thôi.Hai cái thùng này một dúng để chứa nguyên thạch, Long Thạch Chủng và Thủy Tinh Chủng, khi trở về Lý Dương đã lấy hai khối Phỉ Thúy này theo.Khi mang số Phỉ Thúy này đi Lâm Lang còn dặn dò khi làm ra thành phẩm nhất định phải lưu một món cho hắn, Lâm Lang vẫn rất để tâm tới khối Phỉ Thúy này.Một thùng cuối cùng cũng là thùng chứa bảo bối tốt nhất trong chuyến đi lần này, thần kiếm Thừa Ảnh.Mang thùng tới, đặt trên bàn, Lý Dương có chút mất tự nhiên mỉm cười.Hà Chấn Đông, Hà Kiệt và Hà San San đều có chút chết lặng. Hơn 20 món trước đó đều là Lý Dương thắng được, giá trị của những thứ này khi mới lấy ra Hà San San từng hỏi qua, nhưng khi biết đáp án cô liền cảm thấy hết hồn.Có món không thể định giá, cũng có món có giá ít nhất là trăm triệu, mặt khác còn có những món có giá 300 triệu, 500 triệu.Chỉ tính tới vật có giá hơn trăm triệu thôi thì cũng ó mười mấy món, những thứ khác đều là chục triệu tính lên, Hà lão nói đúng, lần này quả thật Lý Dương thu hoạch được vô cùng lớn, lớn tới múc bọn họ cũng phải đỏ mắt.Cái thùng từ từ mở ra, Hà lão cũng đứng lên.Trước khi bảo bối bên trong được lấy ra Hà lão đã cảm thấy kích động, tin tức thần kiếm Thừa Ảnh không thể giấu được ông, thứ được Lý Dương giữ lại cuối cùng củng là thứ có giá trị nhất cũng chỉ có cái này.Thùng mở ra, bên trong có một thanh trường kiếm đang nằm yên, không đợi Lý Dương nói chuyện, Hà lão đã tự mình đi qua.Ông từ từ vuốt thanh kiếm rồi vui vẻ nở nụ cườiThần kiếm Thừa Ảnh, lại một thanh thần kiếm thất truyền được tìm về, đây đều là công lao của Lý Dương, chỉ cần thứ này thôi cũng đủ để áp chế những thứ còn lại rồi.Hà lão tin tưởng chỉ cần cho Lý Dương thời gian, hắn nhất định có thể lớn tới một độ cao làm cho người khác phải ngưỡng mộ, một nhân vật nổi tiếng thiên cổ.Đệ nhất tông sư a, chỉ nghĩ thôi thì ông cũng đã cảm thấy kích động rồi.Học trò ông đã có khả năng trở thành tông sư một giới, đây chính là sự kiêu ngạo lớn nhất của ông.Vuốt ve một hồi, Hà lão mới lật thanh kiếm cẩn thận nhìn.Kiếm có vỏ kiếm, có điều vỏ kiếm này là vật được làm sau này, thực tinh xảo, nhưng giá trị cũng không cao, Hà lão không nhìn võ kiếm mà chỉ nhìn phong cách cổ xưa của chuôi kiếm mà thôi.Nhìn khoảng 2 phút, Hà lão bắt đầu rút thanh kiếm ra.-Này, này, sao thanh kiếm này không có thân kiếm?Trường kiếm vừa rút ra một nữa, Hà San San liền lớn tiếng kêu một câu, sắc mặt còn rất kinh ngạc.Hiện tại ban ngày, phòng khách lại đang mở đèn sáng, dưới ánh sáng này, Thừa Ảnh giống như là không có thân kiếm, đây cũng là lai lịch cái ên Vô Ảnh chi Kiếm của nóKhông chỉ Hà San San, Hà Kiệt và Hà Chấn Đông đều mở to mắt nhìn.Một cái chuôi kiếm, lại không có thân kiếm, mà không thể tin được là Hà lão lại rút kiếm một cách rất tự nhiên, giống như thật sự có một thanh kiếm vậy, Hà lão chắc chắn là sẽ không làm chuyện vô vị, đây chắc chắn là có nguyên nhân.Siêu Cấp Hoàng Kim ThủTác giả: Tiểu Tiểu Vũ
/1328
|