- Thanh Mộc tiên sinh, giống nhau thôi.Lý Dương thò tay ra vẫy vẫy, biểu ý Thanh Mộc VịƯơng không cần phải kích động như vậy.Thanh Mộc VịƯơng vẫn chưa hết tức giận lại ngồi xuống nói lớn:- Lý tiên sinh thần khí bị hỏng rồi, cậu chính là tội nhân.Đối với lời uy hiếp của Thanh Mộc VịƯơng, Lý Dương thực sự không quan tâm nhưng đối với lời uy hiếp của Lý Dương Thanh Mộc VịƯơng lại vô cùng coi trọng.Kiểu người như Thanh Mộc VịƯơng nói là có nhưng dù sao cũng là số ít, đa phần là người phổ thông, tác dụng không lớn, một hai người Lý Dương không quan tâm, bảo kê bên cạnh anh tuyệt đối có thể đối phó, người nước ngoài đến tìm chuyên gia Trung Quốc làm loạn, người của cục an toàn quốc gia nếu không phát hiện ra thì thật phí cơm gạo bao nhiêu năm.Cũng có thể nói chỉ cần Lý Dương không đi Nhật Bản họ cũng chỉ có thể làm ồn lên, chứ không thể có lựa chọn nào khác đối với Lý Dương.Ngược lại, sự uy hiếp của quan chức quan trọng hơn nhiều của dân, đặc biệt là Thiên Hoàng ở Nhật Bản. Họ làm một vài động tác nhỏ lớn hơn nhiều so với sự uy hiếp của dân, điều Lý Dương phải làm là tránh những tình huống này.Điều bọn họ quan tâm là Thiên Tùng Vân Kiếm, mười Lý Dương cũng không bằng một Thiên Tùng Vân Kiếm. Hơn nữa họ tuyệt đối không thể để Thiên Tùng Vân Kiếm có bất kỳ nguy hiểm nào. Thiên Tùng Vân Kiếm nếu thực sự bị hủy hoại đối với danh tiếng của thiên hoàng Nhật Bản cũng là một sự đả kích ghê gớm.Đây chính là niềm tin của Lý Dương, họ căn bản không dám, vì Thiên Tùng Vân Kiếm ở trong tay Lý Dương căn bản không được gì. Thực sự bị hủy hoại rồi đối với Lý Dương mà nói chỉ là tổn thất một bảo ngọc, Lý Dương còn có rất nhiều bảo ngọc thần khí còn đẹp hơn nữa, nhưng đối với họ mà nói lại không như vậy.Thiên Tùng Vân Kiếm thực sự bị hủy hoại rồi Thiên Hoàng phải tạ tội trước mặt mọi người, uy tín giảm đi rất nhiều.Lý Dương cười ha ha nói:- Thanh Mộc tiên sinh, tôi là tội nhân anh cũng chạy không thoát đâu.Trên mặt Thanh Mộc VịƯơng có chút thay đổi lập tức nói:- Lý tiên sinh, cậu nói như vậy là ý gì? – Tôi sẽ tuyên bố ra bên ngoài Thiên Tùng Vân Kiếm thực sự bị hủy hoại cũng là do anh ép, tôi cũng lắm cả đời không đến nước Nhật được nữa còn anh thì sao? Có thể mãi mãi không về được nước không?Lý Dương cười tủm tỉm nhìn Thanh Mộc VịƯơng, Thanh Mộc VịƯơng đột nhiên lạnh toát người.Điều Lý Dương nói không sai, Thiên Tùng Vân Kiếm thực sự bị hủy hoại Lý Dương cả đời không thể sang Nhật Bản, anh là người mà người dân Nhật Bản không hoan nghênh nhất.Đến lúc đó Thiên Hoàng có lẽ sẽ âm thầm tiến hành ám sát Lý Dương. Nhưng chính phủ Nhật Bản thì tuyệt đối không thể. Họ nhiều nhất cũng chỉ khiển trách trước mặt một chút, tuyệt đối không thể vì thế mà làm một số động tác nhỏảnh hưởng đến quan hệ quốc tế.Nói trắng ra họ cũng không muốn úy tín của Thiên Hoàng cao quá, như vậy ảnh hưởng tới cục diện chính trị hiện tại.Bất luận nói thế nào đến lúc này xiu xẻo nhất vẫn là Thanh Mộc VịƯơng, người trong nước không có cách nào tìm Lý Dương. Anh ta sẽ biến thành nơi trút giận, đến lúc đó sẽ có hậu quả gì nghĩ đến mà rùng mình.Thanh Mộc VịƯơng cắn răng chầm chậm nói:- Tên đê tiện.Nụ cười trên mặt Lý Dương đột nhiên tắt, ánh mắt cũng sắc bén khác thường nói:– Anh sai rồi, tôi luôn tâm niệm rằng, người không có lỗi không si đi có lỗi với mình. Thanh Mộc VịƯơng nếu không uy hiếp tôi trước tôi cũng không thể làm như vậy. Còn nữa hôm nay cuộc nói chuyện của chúng ta đều được ghi lại. Tôi chỉ cần phát hiện có bất kỳ người nào đối với tôi và đối với những người bên cạnh tôi có ý đồ xấu thì Trạm Lô kiếm và Thiên Tùng Vân kiếm xảy ra việc ngoài ý muốn , đến lúc đó Thiên Tùng Vân kiếm giống như con dao Muramasa biến thành nhiều mảnh tôi cũng không thể bảo đảm. - Cậu … cậu …Thanh Mộc VịƯơng thò tay ra chỉ. Kinh ngạc chỉ Lý Dương, tay của anh chỉ còn run run, Lý Dương bây giờ đang trắng trợn uy hiếp hắn. Đáng tiếc hắn lại không nói ra được gì.Kiếm Trạm Lô thực sự sắc bén, Tam tỉnh kết y sẽ cho rằng Thiên Tùng Vân kiếm mạnh hơn nhưng Thanh Mộc VịƯơng lại không ngốc như vậy, Thiên Tùng Vân kiếm có ý nghĩa tượng trưng nhiều hơn. Đao Muramasa thực sự không có khả năng sánh với nó. nhưng nếu phát sinh ngoài dự liệu, kết quả thế nào nghĩ là biết.Còn nữa, những lời nói của ngày hôm nay đều được ghi lại vậy chắc chắn là video rồi, Thanh Mộc VịƯơng ngẩng đầu, quả nhiên nhìn thấy camera.Có ghi lại, nếu anh uy hiếp Lý Dương một khi Thiên Tùng Vân kiếm bị hủy hoại anh ta cũng không thoát, tìm không được người trút giân, chắc chắn sẽ trút lên bản thân mình.Điều này ngay cả Thiên Hoàng cũng không nằm ngoại lệ, anh phải có một người chịu tội thay.Đến lúc đó, Thanh Mộc VịƯơng còn xui xẻo hơn Lý Dương.- Thanh Mộc VịƯơng đừng kích động, nếu không có tiền đề nhát dao này không thể có, đúng không?Lý Dương lại cười, Thanh Mộc VịƯơng nhìn điệu cười của Lý Dương lúc này có cảm giác sợ hãi, người thanh niên trước mật căn bản không phải là một con người hắn là một ác ma.Thanh Mộc VịƯơng không ngốc, ý của Lý Dương anh rất hiểu, bây giờ trong nước những thành phần này không chỉ là trợ lực của anh mà còn đang uy hiếp anh, anh bắt buộc phải nghĩ cách ổn định nhân tố bất lợi này, đề phòng Lý Dương nổi giận, nguy hại đến dồn dập.Lý Dương sẽ không thể làm như vậy nhưng Thanh Mộc VịƯơng căn bản không dám đổ vì anh đổ không được.Thanh Mộc VịƯơng cũng là người trân trọng sinh mạng, sứ mệnh của gia tộc anh cũng trung thành với Thiên Hoàng, nhưng anh lại không có tinh thần võ sỹ đầu năm nay ở Nhật Bản những người có tinh thần này cũng không nhiều, những người xả thân liều chết không có mấy.Càng không cần phải nói, anh hơn nửa đời người hưởng thụ lại là người có nhiều tiền.Hít một hơi dài thanh mộc vịương từ từ nói– tôi hiểu ý của cậu những điều trước kia tôi xin lỗi, tôi đảm bảo bản thân không thể để chuyện như vậy xảy ra nữa, nhưng Thiên Tùng vân kiếm vẫn hi vọng cậu suy nghĩ lại cái này dù sao cũng là đại diện thần khí Thiên hoàng uy nghi của chúng tôi.Nghe thấy Thanh Mộc VịƯơng xin lỗi, Vương Giai Giai và Lưu Cương đều vui sướng, nếu không phải Thanh Mộc VịƯơng đang ở đây họ sợ sẽ cười to lên mất.Lý Dương đứng lên cười ha ha nói:- Tôi hiểu, Thanh Mộc tiên sinh, xin ngài yên tâm, đối với thiên tùng vân kiếm chúng ta có thời gian sẽ nói tiếp, bây giờ không phải là lúc nói chuyện này, anh cảm thấy thế nào?- Vậy được, hôm nào tôi hẹn Lý tiên sinh.Thanh Mộc VịƯơng cũng đứng lên sự khách khí của Lý Dương rõ như vậy mà anh cũng không nhận ra anh là tên ngốc rồi. Lần này đến anh vốn muốn thử tiện nói chỗ hổng của Thiên Tùng vân kiếm trên tay Lý Dương. Nhưng không ngờ Lý Dương lại kịch liệt như vậy, dùng việc hủy hoại kiếm để uy hiếp anh làm loạn anh.Nhưng còn tốt, Lý Dương không từ chối đàm phán, chỉ cần đàm phán là được, điều đó chứng minh anh vẫn có hi vọng mang thiên tùng vân kiếm về.Chỉ có điều giá có thể lớn hơn một chút.Nghĩ đến những thứ của Lý Dương, Thanh Mộc VịƯơng lại có chút đau đầu.Khẩu vị của Lý Dương cũng lớn quá, Nhật Bản nhiều bảo tàng như vậy, bên trong có bao nhiều đồ cướp từ Trung Quốc không biết có bao nhiêu, có khả năng vượt qua con số mười vạn, đơn giản bảo tàng đông Kinh Nhật Bản có gần một vạn.Lấy những thứ này đổi lấy thiên tùng vân kiếm căn bản không thể nào, đừng nói là anh ta ngay cả Thiên Hoàng cũng không có quyền lợi này.Lúc này, Thanh Mộc VịƯơng phát hiện ý tốt muốn mang thiên tùng vân kiếm về rất khó.Thanh Mộc VịƯơng đi rồi Vương Giai Giai và Lưu Cương không kìm chế được ôm bụng cười ha haLý Thư cũng không nhịn được cười .Những lời này anh vốn muốn nói với Thanh Mộc VịƯơng. Nhưng không trực tiếp như hôm nay, sẽ rất uyển chuyển, cũng là Thanh Mộc VịƯơng xui xẻo, tự thân đến bây giờ có tấm lá chắn này Lý Dương bớt lo hơn nhiều.Đương nhiên Lý Dương cũng không hoàn toàn hi vọng vào Thanh Mộc VịƯơng, trước khi Lý Dương đến đã bảo Lưu Cương tìm đến công ty bảo vệ, tiêu mất khá nhiều tiền mới mua được, chuyển công ty tới huyện Lật Thành, gần trăm bảo vệ toàn lực bảo hộ người nhà Lý Dương.Khoản tiền này không nhỏ, lên tới tám con số nhưng đối với Lý Dương mà nói, đảm bảo sự an toàn cho người nhà là quan trọng nhất, anh không thể vì bản thân mà ảnh hưởng tới người nhà.Người Nhật Bản có thể sẽ không có động tác nhỏ đáng tiếc Lý Dương cũng không dám cá cược, chỉ có thể phòng bị tốt.Chỉ cần là tiền có thể làm được việc đối với Lý Dương mà nói bây giờ không phải là vấn đề.Thanh Mộc VịƯơng đi rồi, Lý Dương và Vương Giai Giai cũng không có hứng thú nghỉ ngơi, đành xem ti vi vậy.Tiếp tục hoạt động buổi chiều, trước khi hoạt động người chủ trì tạm thời tuyên bố một số kỷ luật trước hộ trường, những kỷ luật này những người tham gia biết đó là sự tình buổi sáng xảy ra.Đối với những kỷ luật này các chuyên gia không có phản đối gì, không quy tắc không thành việc, buổi sáng cũng thực sự loạn.Buổi chiều, đại diện chuyên gia Nhật thiếu mất hai người, Hắc Điền Tiểu Lâm và Tam Tỉnh Khang hai người đều không tham gia hoạt động nữa.Thiếu hai người không ảnh hưởng đến tiến trình cả hoạt động, hoạt động thẩm định ngọc buổi chiều tiến hành náo nhiệt hơn.Một số quốc gia châu Âu bắt đầu ra mắt, họ mang đến bảo bối làm Lý Dương mở rộng tầm mắt.Có người thậm chí mang đến một bộ khôi giáp mạ vàng hoàn chỉnh nhưng lại rất uy nghiêm, đây là bảo bối của một vị quý tộc công tước năm đó.Trong hỉnh ảnh lập thể, bộ Khôi Giap thực sự là đồ cổ, phù hợp với niên đại, từ công nghệ và những góc độ khác để phán đoán Lý Dương đã xác nhận đây là sản phẩm đáng quý.Khi thẩm định, bảo bối này quả nhiên toàn là màu hồng thông qua, mấy vị chuyên gia mang bảo bối tới khoe không ít thể diện.Hoạt động buổi chiều tiến hành rất thuận lợi, năm giờ rưỡi chuẩn kết thúc, các chuyên gia lúc này mới tan cuộc.Hôm nay chỉ là ngày đầu tiên sau đó còn hoạt động mấy ngày nữa còn có thể họ sẽ gặp được nhiều bảo bối hơn, trong hội trường mỗi chuyên gia đều có những tâm trạng hài lòng.Lâm Lang cũng vui.Ông đã dự đoán được tình hình, hoạt động thẩm định đã thành công mười phần có mở đầu tốt tương lai có thể tiếp tục tổ chức, uy vọng của Lâm Lang cũng tăng lên.Người duy nhất có tâm trạng không tốt là giám đốc đài truyền hình, buổi chiều không có sự kiện gì phát sinh, rất nhiều người không thể xem hiểu sản phẩm mang tính nghệ thuật, tỷ lệ xem giảm so với buổi sáng nhưng bắt đầu như vậy là tốt lắm rồi, nói chung đã làm đài truyền hình vô cùng hài lòng.
/1328
|