Sau khi tẩy xong lớp che giấu, cái gương đồng này liền phát ra sự rực rỡ đẹp đẽ vốn có của nó ra trước mặt mọi người.Đã không còn che dấu, mặt kính phản chiếu ra ánh sáng rực rỡ, hình ảnh này trông rất sống động, mọi người chỉ cần nhìn thấy là biết ngay nó không phải là vật bình thường.Trì Dũng và người khách nhìn thoáng qua nhau rồi cực khổ nuốt nuớc miếng.Đây là một cái gương đồng đỉnh cấp thời Đường, vào thời Đường gương đồng phát triển rất mạnh mẽ. Gương đồng thời đó không nhựng kế thừa tinh hoa thời Ngụy Hán mà còn hấp thu tinh hoa của rất nhiều dân tộc sau đó dung hợp lại, kết cấu càng thêm tinh tế, lúc đó gương dồng đã đạt tới đỉnh cao.Vì thế nó là một điểm đặt biệt thời Đường, “thiên thu kim giám lễ”, cái gọi là kim giám chính là gương đồng, mỗi khi tới ngày sinh của Đường Huyền Tông, cụng tức là ngày 5/8 âm lịch, mọi người đều đem gương đồng tặng người xem như là lễ vật, nó có ý nghĩa như là bánh Trung Thu vậy.Có một ngày lễ như vậy cho thấy nghệ thuật gương đồng thời Đường phát triển mạnh tới múc nào, gương đồng thời Đường được phát triển mạnh nhất từ trước đến lúc đó, đáng tiếc chính thời Minh Thanh thiếu đồng nên rất nhiều vật phẩm bằng đồng được nun chế lại, biến thành tiền đồng, phá tan nghệ thuật gương đồng tinh xảo này.Hiện tại có không nhiều gương đồng tinh mỹ thời Đường được lưu lại, phần lớn chúng đều nằm trong viện bảo tàng, trước mắt phần lớn torng số chúng đều là được đào ra từ những ngôi mộ cổ mà thôi.-Thật xinh đẹp!Vương Giai Giai nhịn không được tán thưởng một câu, cô không hiểu đồ cổ, nhưng cái gương đồng xinh đẹp này đã thuyết phục được cô.-Đúng vậy, thật xinh đẹp, một cái Thụy Thú Bồ Đào Văn Kính lớn như vậy rất là hiếm thấy, có thể nói là quốc bảo!Lương lão cũng lớn tiếng thở dài, Lý Dương không rõ lắm nhưng Lương lão thì hiểu rất rõ, năm trước có một công ty đấu giá bán ra một cái gương nhỏ hơn cái này rất nhiều, ngay lúc đó thành giá cả của nó đã đạt tới mức 700 vạn NDT. Cái gương đồng này so với cái đó còn tốt hơn, lại lớn hơn rất nhiều, giá cả ít nhất cũng phải gấp 2, 3 lần cái kia.Lý Dương yên lặng gật gật đầu, trong hình ảnh lập thể hắn đã thấy qua cái gương này, có điều khi thật sự thấy được bằng mắt thường, trong lòng Lý Dương vẫn rung động mạnh mẽ.Gương đồng thời Đường là tốt nhất, mà cái gương đồng trước mắt này lại là tinh phẩm thời đó, chỉ điểm này thôi cụng đủ thấy văn hóa gương đồng thời đó phát triển rực rỡ như thế nào.Bề ngoài chiếc gương này vô cùng tự nhiên, đường kính khoảng 27 đến 28 cm, loại gương có đường kính nhỏ hơn 10 cm là loại gương nhỏ, từ 10-20 cm là gương đồng cỡ trung, 20-30 cm là gương đồng cỡ lớn, hơn 30 cm là gương đồng loại đặt biệt lớn.Cái gương này tuyệt đối là gương đồng loại lớn, gương dồng lớn như thế lại có chế tác vô cùng tinh mỹ, thứ này tuyệt đối có thể xếp vào hàng quốc bảo.Lý Dương cẩn thận cầm gương đồng đặt lên bàn để cho mọi người cùng nhau thưởng thức.Văn hóa gương đồng cũng là một loại văn hóa chạm khắc, rất nhiều tấm gương đều được điêu khắc, gương dồng càng tinh mỹ thì điêu khắc càng tốt, giá trị nghệ thuật lại càng cao.Mặt gương đồng này có hình một con thú nằm sấp, hình thể của nó đẫy đà, tọa hình khéo léo, trên vai còn có một lống long xinh đẹp, đầu nó hướng vào bên trong, hình ảnh của con thú vô cùng sống động, từ bên ngoài nhìn vào cảm thấy rất tự nhiên.Công nghệ điêu khắc của tấm gương này vô cùng tinh xảo, phong cách lộng lẫy hoa mỹ, dưới bụng tấm gương có một cái lỗ, đây là nút kính, loại gương tinh xảo thế này mà có nút kính là chuyện rất hiếm thấy.Ngoại trừ những thứ này, trung tâm những hoa văn còn có một đường thẳng nhô lên chia tấm gương ra thành hai phần. Hoa văn hình những con thú bên trong rất sống động, hoặc chạy trốn, hoặc là uống nước, hoặc là ngồi nghỉ, mỗi con thú đều được điêu khắc rất tự nhiên, khắc nhẵn nhụi, kết cấu rất chặt chẽ.Những người thợ điêu khắc hình nhựng con thứ này rấtđiêu luyện, không chỉ có biểu hiện ra hình thái tự nhiên mà còn biểu hiện được sự mạnh mẽ, hoạt bát, tỉnh táo, tràn ngập sinh cơ. Mặc kệ mọi người xem xét từ hướng nào thì đôi mắt của những con thú này vẫn giống như là nhìn chằm chằm người xem.Hình những con thú ở khu vực bên ngoài thì hình những loài chim thì thấp thoáng trong bãi cỏ rất linh động phiêu dật, tư thái vô cùng tao nhã, hình cây cỏ thì xinh tươi và tràn ngập sức sống.Tất cả những đặc điểm này là căn cứ để tuyên bố cho mọi người biết nó là một cái gương đồng cực phẩm vô cùng tinh tế tao nhã.-Thật xinh đẹp, công nghệ kỹ thuật vô cùng tinh xảo, thứ này chỉ có hoàng thất mới có thể làm ra, Thụy Thú Bồ Đào Văn Kính này tuyệt đối là biểu tượng cho văn hóa gươn đồng thời Đường, nó là vật báu vô giá, vô giá a!Lương lão lại nhịn không được tán thưởng một câu, ông liên tục nói hai từ vô giá cho thấy lúc này ogn6 đang rất kích động.Trì Dũng và người khách cũng gật đầu, Lương lão nói câu này không hề sai.Hiện tại hai người càng thêm hối hận, nếu Trì Dũng biết được cái gương đồng có diện mạo thật sự như thế này thì sẽ không bao giờ bán cho Lý Dương, nếu như đem thứ này đến công ty đấu giá thì đủ cho hắn sống cả đời luôn rồi.Người khách kia cũng đang hối hận, hối hận mình vì sao trước đó không mua nó, có gương đồng này thì nửa đời sau hắn sẽ sống sung sướng.-Tiểu Lý, cái gương này tôi rất thích, tôi nguyện ý dùng 2500 vạn để mua, cậu có thể chuyển nhượng cho tôi không?Lương lão đột nhiên quay đầu lại nói với Lý Dương một câu, hai ngàn năm trăm vạn, Trì Dũng và người khách có chút gian nan khi nuốt nước miếng, hai ngàn năm trăm vạn a, đây là một con số rất lớn đó.Đặc biệt là Trì Dũng, sờ 5 vạn trong túi, hắn hiện tại không biết là mình đang nghĩ gì nữa, nếu đem 5 vạn so sánh với 2500 vạn, hắn hận không thể ngay lập tức tát mình hai cái.-Lương lão......Lý Dương bất đắc dĩ lắc đầu, hắn mới nói tới đây thì Lương lão đã nói tiếp:-Cậu đừng vội từ chối, hai ngàn năm trăm vạn, hơn nữa tôi còn dùng một tấm gương nhỏ hơn để bổ sung, mặt gương kia không có chút tì vết nào, nó là bảo bối tôi dùng 400 vạn để mua đó!Hai ngàn năm trăm vạn, cộng thêm một gương đồng, lúc này Lương lão đã cho thấy thành ý của ông, Trì Dũng và người khách nhìn nhau, hai người đều thấy trong mắt nhau sự đau lòng.Cộng thêm tấm gương nhỏ nữa thì đã gần 3000 vạn, hiện tại bọn họ đã có chút chết lặng rồi.Cho dù đi mua xổ số thì phải trúng liên tục 6 tấm mới có thể đạt tới con số này, hơn nữa đây còn chưa tình tới tiền thuế, nhưng tấm gương này khi giao dịch thì lại hkong6 cần nộp thuế.Lương lão nhìn Lý Dương, trong mắt tràn đầy kỳ vọng, Lý Dương thở dài rồi lại lắc đầu.Lương lão cảm thấy rất thất vọng, trước khi thấy diện mạo thật của bảo bối thì ông chỉ có chút tò mò, nhưng khi nhìn thấy tấm gương thì ông đã bị hấp dẫn, trong lòng ông rất muốn mua nó.-Lương lão, tôi hiểu tâm trạng của ông, tôi cũng rất thích thứ này, ông yên tâm, tôi sẽ bảo tồn thứ này thật tốt, nếu ngày muốn xem thì cứ tùy ý tới tìm tôi, ngoại trừ thứ này, trên tay tôi còn vài món bảo bối không tệ, đến lúc đó ngài có thể thưởng thức luôn một lượt!Nhìn thấy ông lão thất vọng, Lý Dương không đành lòng nên bổ sung thêm một câu.Không đành lòng thì không đành lòng, nhưng hắn tuyệt đối là sẽ không bàn cái gương này đi, tấm gương này có thể nói là đại biểu cho văn hóa gương đồng thời Đường, thậm chí có thể nói nó là thứ được bảo tồn đầy đủ nhất, lại là một tấm gương lớn nhất, thứ như thế này cho dù thế nào thì Lý Dương cũng sẽ không bán lại.Nếu thật sự bán đi thì hắn nhất định sẽ hối hận cả đời.Ba nghìn vạn nghe thì rất nhiều, nhưng Lý Dương cũng không để ý, mỏ quáng ở Myanmar chỉ cần không ngừng đào thì tiền hoa hồng hàng năm của hắn không biết sẽ gấp bao nhiêu lần con số 3000 vạn.Hơn nữa, Lý Dương hiện tại cũng không thiếu chút tiền ấy, hiện tại hắn có hơn 200 triệu tiền mặt, nhiêu đây đủ để tiêu xài rồi.-Cậu có rất nhiều bảo bối?Đôi mắt Lương lão sáng lên, tâm trạng cũng đã tốt hơn một ít, ông ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào Lý Dương.-Đúng vậy, nếu ông muốn thì bất cứ lúc nào cũng có thể tới xem!Lý Dương lập tức gật gật đầu, hắn chưa từng phản đối việc cho người khác xem bảo bối của mình, nhưng chuyển nhượng thì tuyệt đối không thể, loại bảo bối thế này không ai ngại nhiều cả.-Trong số bảo bối của cậu có cả Trường Sinh Bát?ông lão đột nhiên hỏi một câu, nụ cười trên mặt càng tươi hơn.Lý Dương sửng sốt một chút, hắn trả lời theo bản năng:-Có!Sau khi nói xong hắn liền cảm giác có chút không đúng, hắn có Trường Sinh Bát không phải là chuyện bí mật gì, những người trong nước đều biết. Lúc trước khi triển lãm Trường Sinh Bát đã gây oanh động một lần, không chỉ bởi vì sự thần kỳ của Trường Sinh Bát mà còn vì chuyện viện bảo tàng Bắc Kinh, Đài Bắc bị lừa gạt.Trường Sinh Bát của Lý Dương là thật nên tất nhiên hai cái của hai viện bảo tàng tất nhiên là giả rồi.Việc này tất cả mọi người đều biết, nhưng Lý Dương cũng không có nói ra thân phận của mình với ông lão trước mặt này, hắn chỉ nói mình họ Lý, nhưng Lương lão lại hỏi về Trường SInh Bát cho thấy ông đã biết thân phận của hắn.-Quả nhiên là cậu, khó trách, tôi biết mà, trong nước làm gì có người trẻ tuổi mà lợi hại như vậy chứ!Lương lão mỉm cười gật gật đầu, khi Lý Dương nói ra họ của mình ông đã có chút hoài nghi, trong khoảng thời gian này Lý Dương là một nhân vật phong vân, cho dù là ôn ở Singapo cũng đã nghe rất nhiều về Lý Dương.Chủ yếu là tuổi Lý Dương còn rất nhỏ, nếu cũng như là một người lớn tuổi thì chắc cũng sẽ không khiến quá nhiều người chú ý như hiện nay.-Hà lão có khỏe không?Lương lão lại nhỏ giọng hỏi một câu, Lý Dương lập tức gật gật đầu, biểu hiện càng ổn trọng, ông lão trước mắt hỏi tới Hà lão cho thấy ông quen với Hà lão.-Thân thể của ông rất tốt, gần đây vì chuẩn bị sinh nhật nên có chút bận rộn!
/1328
|