Có 1 số người thấy tiếc cho Lý Dương, mấy khối thạch này của hắn không ít tiền, lần này xem như thua hết tất.-Được, ta dùng máy giải thạch này, tôi chọn máy giải, cậu chọn thạch đi.Phỉ Thuý Vương cười ha hả chỉ về cái máy giải thạch phía sau Lý Dương, Lý Dương kinh ngạc quay đầu lại, lần này đến cả mặt Lý Dương cũng lộ ra vẻ không dám tin.Lần cược này nếu mối lần giải thạch đều là phỉ Thuý Vương chon thạch trước thì ông ta sẽ chiếm ưu thế, thậm chí có thể nói người chọn trước sẽ là người thắng cuộc. Đối phương có thể căn cứ vào tình hình mà chọn phương thức để chiến chắng.Những người khác cũng ngây ra nhìn Phỉ Thuý Vương, bọn họ đều hoài nghi, ông ta định lợi dụng ăn gian, đây chính là những lời Phỉ Thuý Vương nói ra sao?Chỉ có Thiệu Ngọc Cường là nở ra 1 nụ cười thản nhiên.Những người này đều không biết rằng cái danh Phỉ Thúy Vương không phải là nhỏ, nhưng ông ta ko hư vinh. Ông ta cũng gioonga nhue Lý Dương, ban đầu người ta gán danh hiệu cho đều không nhận, nhưng càng không chịu nhận thì người ta sẽ càng gọi như vậy, lâu rồi sẽ không có ai nhớ tên thật của ông ta là gì, chỉ biết gọi là Phỉ thúy Vương.Còn 1 điều nữa, sự phát triển của Phỉ Thúy Vương không hề thuận lợi, khi còn trẻ có thể nói là đã nếm rất nhiều khổ cực, cho dù là đi nghe lỏm học mót hay đi vào những khu khai thác thạch để lấy kinh nghiệm thực tiễn, đều là những cuacj khổ mà người ta không thể tưởng tượng được.Những gian khổ này, làm cho ông ta không còn để ý đến sự tồn tại của ý nghĩa mà chỉ quan tâm đến kết quả cuối cùng.Chỉ cần thắng là được, chính là để đạt được mục đích thì không từ thủ đoạn. đương nhiên ông ta cũng có nguyên tắc và giới hạn của mình, không làm gì qúa đáng.-Mã tiên sinh, ngài là tiền bối, tôi thấy hay là ngài cứ chọn trước đi, để mọi người khỏi nói tôi không biết kính lão.Lý Dương lúc đó hơi sửng sốt nhưng nhanh chóng lấy lại nụ cười và đáp lại. tuy nhiên trong lòng cũng đã có chút cảnh giác, phỉ tHúy vương không thèm để ý đến danh dự, chỉ muốn 1 mực chiếm ưu thế, đây cũng không phải là việc có lợi gì cho Lý Dương.-Tiền bối cũng không được, tôi già rồi, cậu lại đang thanh niên, tương lai là thiên hạ của các cậu, cậu chọn trước đi.Phỉ Thuý Vương lắc đầu nói, Lý Dương đang định đáp lại thì có 1 vài người bỗng chạy lại, Sang Dala hơi nhăn mặt, từ từ lui ra.Người đến là 1 vị phụ trách đại hội lần này, cũng là 1 quan chức ở trung tâm châu báu trong chính phủ, ông ta có quyền và có thể nói là làm chủ ở đây.Sang Dala với hắn nói chuyện 1 hồi, người này đương nhiên là đến vì Lý Dương và Phỉ Thúy Vương, vụ cược đổ vẫn chưa bắt đầu, mọi việc đều đến tai người này, tin tức truyền đi cũng nhanh thật.Biết mục đích của ông ta, Sang Dala cũng không dám chậm trễ, lập tức theo hắn đến gặp Lý Dương và Phỉ Thúy Vương.Người phụ trách nói đơn giản vài câu, Lý Dương và Phỉ Thúy Vương nhìn nhau rồi gật đầu.Người này cũng muốn nhờ vụ đấu thạch này để nâng cao danh tiếng đại hội, làm cho nhiều người để ý đến trận cá cược nàyÔng ta muốn đặt 1 chiếc máy quay ở khu giải thạch này, để quay trực tiếp trận cược này, để cho nhiều người được xem trận quyết đấu của Nam Vương Bắc Thánh. Làm như vậy cũng có điều lợi, khiến chô mọi người xung quanh tản ra, để 2 người này có môi trường giải thạch tốt hơn.Nhận được sự đồng ý của 2 người này, ông ta liên phân người báo tin đi.Nam Vương Bắc Thánh quyết đấu, còn có khối thạch mệnh danh là đẹp nhất ở đây, 2 điều này sẽ làm cho số lượng người xem tăng lên đông đảo, 1 số người sau khi biết tin, cho dù đã về nhà trọ cũng liền quay lại, trong lòng còn mang hối hận rằng tại sao lại về sớm như vậy.Còn những người vẫn còn lại ở trung tâm châu báu, đều nhanh chóng chạy lại khu giải thạch, để có thể tìm được vị trí xem tốt. đến khu giải thạch rồi mới biết, người quản lí ở đây đã chuẩn bị sẵn màn hình lớn, tuy không thể trực tiếp xem giải, nhưng cũng có thể xem rõ ràng qua màn hình.Về những sắp xếp của người quản lí rất nhiều người đều thấy hài lòng, lần này bọn họ đã làm việc rất nhân đạo.Xung quanh Lý Dương và Phỉ Thúy Vương đã được giải tán hết, ở lại chỉ còn những người trợ thủ và nhân viên bộ phận chiếu sáng, nếu không bọn họ sẽ không giải được vì thiếu ánh sáng. Sang Dala, Tư Mã Lâm và Thiệu Ngọc Cường trong lòng cũng có chút tâm tình phức tạp. Cũng chỉ có những người đẳng cấp như Lý Dương và Phỉ Thúy Vương mới gây chú ý như vậy, đổi là bọn họ thì chắc chắn ko rồi.Tất cả chuẩn bị sắp xếp mọi việc đã xong, Lý Dương quay sang đối thoại với Phỉ Thúy Vương.-Mã lão tiên sinh, tôi thấy hay là chúng ta sắp xếp giá trị của từng viên thạch so sánh với nhau, những khối thạch trúng thầu giá cao giải trước, thấp giải sau, thế nào?Lý Dương đưa ra đề nghị, Phỉ Thúy Vương quay lại nhìn Lý Dương 1 cái, lặng đứng, không phản đối cũng ko chấp nhận.đấu 3 khối thạch, nếu là ‘điền kị đua ngựa” thì đầu tiên là khối thạch mệnh danh đẹp nhất của ông ta là khối tốt nhất, đấu với khối vỏ màu trắng cát của Lý Dương cũng là khối tốt nhất, ông ta sẽ đồng ý để 2 khối tốt nhất của 2 người đấu nhau trận đầu, dù sao cũng chỉ có 1 khối là hắn ko nhìn ra được, ông ta sẽ chắc thắng được 1 trận.Nhưng lựa chọn có lợi cho ông ta nhất thì Lý Dương sẽ không chấp nhận, hắn đâu phải đồ ngốc, đồng ý mới là lạ.Những người khác đều nhìn Phỉ Thúy Vương, đề nghị của Lý Dương đều được cho là hợp lí, không thể chọn tình huống khi nãy, không thể bốc thăm thì cách này là hay nhất.-Được, tôi đồng ý.Vài phút sau, Phỉ Thúy Vương từ từ trả lời, khối thạch mệnh danh đẹp nhất kia có lẽ không thua bởi khối vỏ màu trắng cát kia. Phỉ thúy vương xem trọng khối vỏ màu trắng cát là vì ông đã ngầm so sánh khối này với khối đế vương lục, khối màu trắng cát sẽ đạt được lợi ích cao hơn.-Vậy thì bắt đầu đi.Lý Dương gật đầu, cười nhạt, nhưng trong lòng hắn thật ra rất kích động, ông ta đồng ý thì tốt rồi, lựa chọn này nhìn thì rất công bằng, nhưng thực ra là có lợi cho hắn.-Bắt đầu.Phỉ Thúy Vương nhẹ vuốt ve khối đế vương lục sau đó đến bên chiếc máy giải thạch, những người đang xem trước màn hình lớn đều kích động, Phỉ Thúy Vương đã rất lâu rồi không tự giải thạch.Nghe bên ngoài đang huyên náo gọi tên Phỉ Thúy Vương trong lòng Lý Dương thầm thở dài, đúng là hắn không thể so sánh với Lý Dương, người ta có cả mấy chục năm uy danh, hắn mới chỉ có 1 năm, không thể bì được.Bắt đầu giải thạch, trận đấu này đã bắt đầukhi 2 người cố định khối thạch, mọi người bên ngoài dường như đều đang nín thở.Lúc này bên ngoài dưới màn hình lớn đẽ tụ tập đến hơn 2000 người, còn có không ít người đang trên đường đến, dường như không lúc nào ngớt người đến khu giải thạch.Người phụ trách có chút lo lắng, bãi đất trống dưới màn hình lớn chỉ có thể chứa được 3000 người, nhiều hơn nữa thì không thể.Theo tình hình trước mắt, vượt qua con số 3000 người là rất có khả năng, mà rất nhanh là khác, ông ta nhất định phải nghĩ ra cách, nếu không chuyện này truyền ra ngoài, chắc chắn loạn.Cuối cùng là ngườibên cạnh ông ta đã giúp ông ta đưa ra chủ ý, máy chiếu nối với màn hình, chỉ cần đủ dài là được, bọn họ phải nhanh chóng mắc thêm 1 màn hình nữa, 2 bên cùng phát hình, như vậy thì bao nhiêu người nữa cũng không sao.Tuy nhiên người xem lại không thể ngồi xem mà phải đứng, với rất nhiều ngườI mà nói, có thể tận mắt nhìn thấy Phỉ Thúy Vương tự mình ra tay, tận mắt chứng kiến Nam Vương Bắc Thánh quyết đấu, đứng xem thôi họ cũng rất mãn nguyện.Sau khi tình hình bên ngoài ổn định, 2 người ở trung tâm cuối cùng cũng đã bắt đầu.Người nâng dao trước là Phỉ Thúy Vương, khối đang giải là khối vỏ màu vàng lê, 8 cân 6 cũng không phải là khối to lắm.Khối thạch này có mặt cắt dài hơn 10cm, lớp sương ngay trên mặt cắt, ở giữa có 1 chỗ lộ ra, có thể nhìn rõ phía trong có màu xanh, cũng chính vì điểm này mà khối thạch này mới đáng giá như vậy.Chỗ Phỉ Thúy Vương hạ dao là cạnh tầng sương này, khong có gì đặc biệt, nhìn ông ta chuẩn bị giải thạch, rồi tựu mình rửa dao, rất nhiều người đều đứng thẳng lưng, nhìn chằm chằm vào màn hình, sợ rằng sẽ bỏ sót điều gì đó.Phía bên kia, Lý Dương cũng cố định xong khối thạch, chuẩn bị hạ dao.
/1328
|