Mẹ hắn nhỏ giọng nói một câu, ép giá người khác là thói quen của bà, hiệu quả rất tốt, chỉ đi thêm hai bước liền tiết kiệm được ba ngàn đồng, nếu không phải là Vương Giai Giai cũng đi theo, sợ con dâu tương lai lại có ấn tượng quá mạnh, nếu không bà còn muốn tiếp tục hạ giá xuống một chút .- Được, ông chủ, bảy vạn rưỡi, những thứ này tôi cũng muốn, tôi đưa trước tiền cho ông, một lát nữa mua thứ khác, rồi quay lại chở đi.Lý Dương lấy thẻ ngân hàng ra, Phan gia Viên đâu đâu cũng có thể quẹt thẻ, tiệm bán đồ cổ cũng thu tiền qua thẻ.- Được, cậu chủ yên tâm , một lát nữa cũng sẽ đưa lên xe cho cậu.Ông chủ cao hứng đưa thẻ tới máy POS, buổi sáng mới vừa mở cửa liền kiếm được một khoản hơn bảy vạn, mặc dù kiếm ít một chút, nhưng nói thế nào cũng là một khoản buôn bán lớn, kiếm ít nhưng tóm lại có kiếm, biểu hiện hôm nay buôn bán rất khiến hắn hài lòng .Mấy ông chủ thương gia bên cạnh cũng nhìn hắn hâm mộ, nơi này cũng không giống như chỗ khác có quầy bán, trên căn bản gia cụ không cần quầy, bày vòng một vòng chính là một gian hàng , ở đây trên đất mỗi gian hàng đều có ghi chú, anh đem đồ vật đến, thì đồng nghĩa với làm ăn ở đây.Vừa rồi bọn họ bên này nói chuyện làm ăn, chung quanh mấy ông chủ cũng đều chú ý đến.- Ong chủ, tôi có tủ bằng gỗ lim tốt, còn có giường gỗ lim, cậu có muốn nhìn một chút hay không, bảo đảm để cho cậu hài lòng ……- Vị ông chủ này, có muốn nhìn một chút hay đồ của ta không, cậu muốn cái gì đều có, hơn nữa tuyệt đối vật đẹp giá hời ……- Này, ông chủ, đến đây xem một chút đi , đồ của tôi nhiều nhất đấy ……- Chị ơi, ra ngoài mua gia cụ đây chăng? Có phải con trai muốn kết hôn hay không, đến chỗ tôi đây xem một chút đi ……Lý Dương bọn họ nhấc chân mới vừa đi, chung quanh thật là nhiều người bán gia cụ cũng bu lại, chỉ chỏ mời mọc Lý Dương. Một cô bán hàng chừng ba mươi tuổi, còn đi tới chỗ mẹ Lý Dương kia đi lôi kéo, vận khí của cô không tệ , đoán trúng phần lớn, Lý Dương cùng Vương Giai Giai quả thật có hí , sắp kết hôn .- Ngại quá , chúng tôi muốn tự mình xem một chút.Lý Dương vội vàng khoát tay , cảnh tượng như vậy hắn cũng chưa từng gặp qua , nơi này người làm ăn nhiệt tình hơn so với những người bán đồ cổ bên cạnh nhiều .- Ông chủ, cậu yên tâm , đồ của tôi tuyệt đối để cho cậu hài lòng …- Ông chủ, những thứ kia thật ra thì cũng không chênh nhau lắm , cậu tới tôi tuyệt đối cho cậu giá thấp nhất …- Ông chủ, nhìn cũng được, đồ của chúng tôi đang ở bên cạnh , cậu sang đây xem một cái là được …Lời của Lý Dương mới vừa nói xong , người chung quanh cũng đều kêu lên, Lý Dương bất đắc dĩ lắc đầu một cái , những người làm ăn nhãn lực cũng rất nhanh, thấy Lý Dương đến đây mua bảy vạn tiền đồ còn chưa đi, cũng biết hắn nhất định một khách hàng lớn .Khách hàng lớn như vậy mỗi một người bán đều thích nhất, lại thấy Lý Dương còn muốn đi mua thứ khác, ai cũng vội vàng tiến lên mời , chỉ cần Lý Dương tới , nói không chừng bọn họ cũng sẽ làm được một khoản buôn bán lớn.Lý Dương thật vất vả luồn ra ngoài , cuối cùng còn lòng vẫn còn sợ hãi quay đầu lại nhìn. Hắn không phải là không muốn đi xem đồ của những người này, nhưng bọn họ vừa gọi vừa lôi kéo thật đúng là để cho Lý Dương phải sợ.Cũng may chợ khá lớn, người những chỗ khác cũng không biết bên này mới được một cuộc làm ăn , có thể để Lý Dương an tâm tới từ từ chọn lựa đồ .Một giờ sau , tiền trong thẻ của Lý Dương liền ít đi hơn sáu mươi vạn, nhưng đồ lại nhiều hơn một xe to.Chợ gia cụ thị có rất nhiều xe hàng , đặc biệt là người giao hàng, Lưu Cương cố gọi một chiếc xe, những người bán đồ cho Lý Dương cũng tới đây giúp một tay chuyển hàng , mỗi một nhà Lý Dương mua đồ đều không ít , khách hàng lớn như vậy ai cũng muốn duy trì thật tốt .- Lý lão đệ ?Mới vừa chất lên xe, sau lưng Lý Dương liền truyền đến thanh âm quen thuộc , Lý Dương vội vàng quay đầu lại , phía sau thật đúng là người quen , Bạch Minh, Mao lão cùng với Thái lão đều ở đây , bên cạnh ba người còn có hai người mặc đồ tây đi theo.- Thật đúng là cậu , tại sao lại ở chỗ này ?Bạch Minh vui mừng hét to một tiếng , ba người cũng đi về phía bên này , nhìn thấy ba người bọn họ , Lý Dương có vẻ cũng rất kinh ngạc .- Tôi mới mua nhà , trong nhà thiếu vài gia cụ , liền đến nơi này mua, đúng rồi, tôi giới thiệu với mọi người, đây là bố mẹ tôi.Lý Dương cười nói, lại chỉ vào vợ chồng Lý Quân Sơn, về phần Vương Giai Giai và Lưu Cương thì không cần giới thiệu, tất cả đều là người quen.Bạch Minh vội vàng tiến lên nhiệt tình chào hai người là cô chú, Thái lão và Mao lão liền có vẻ lúng túng .Năm nay Lý Quân Sơn cũng phải hơn sáu mươi tuổi, cũng lớn hơn Mao lão và Thái lão, nhưng cũng không tiện gọi là chú và cô.Bạch Minh cũng thờ ơ, dù sao hắn chỉ có hơn bốn mươi tuổi, hơn nữa nhìn lại trẻ tuổi, gọi đều không ngại miệng.- Mao lão, Thái lão, thật sự là mọi người?Khi hai người đều lúng túng, Lý Quân Sơn chủ động chạy tới cùng hai người, trên mặt hắn và mẹ Lý Dương cũng mang theo một sự kinh hãi .- Bố, bố biết bọn họ ?Lý Dương có vẻ có chút kỳ quái , mấy vị chuyên gia này tựa hồ chưa cùng mình trở về Lật Thành, cũng như chưa từng cho bọn họ gặp mặt .- Dĩ nhiên biết , chúng ta gần đây thường xem “ Thu thập Hoa Dự” và “ truy tìm báu vật”, hai vị giáo sư cũng là danh nhân đấy!Mẹ Lý Dương lập tức gật đầu, kể từ sau chuyến Lý Dương bước vào giới đồ cổ, hai người liền vô cùng quan tâm phương diện này, những tiết mục giám sát đồ cổ trong ti vi cơ hồ cũng xem cả. Tiết mục của hai người nổi tiếng này tự nhiên sẽ không bỏ lỡ, có mười xem mười, hai người cũng thích loại tiết mục này.Những tiết mục này thường xuất hiện chuyên gia như bọn họ trong chương trình, bọn họ chưa quen mới gọi là kỳ quái .Lý Dương lộ ra vẻ mặt thấu hiểu, hắn và mấy vị chuyên gia ở cùng nhau đã lâu , mới nhớ chuyện bọn họ là nhân vật của công.- Mao lão, Thái lão, bố tôi là giáo sư , nhưng chân chính thì làm thầy giáo!Lý Dương lại nói thêm một câu, Mao lão và Thái lão lúng túng hắn cũng ra, lúc này vừa đúng như giải vây .- Lý lão, chào anh, hai vị tới Bắc Kinh khi nào?Mao lão thở phào một cái , cũng nhiệt tình chào hỏi cùng Lý Quân Sơn, tất cả mọi người là giáo sư, khiến quan hệ kéo gần lại không ít .- Chúng tôi tới được nửa tháng, cũng sắp đi về rồi.Lý Quân Sơn hơi có chút kích động, chuyên gia trên ti vi lần đầu tiên ở trên thực tế mắt thấy thật, thật ra thì hắn cũng không biết , con trai của mình so với những chuyên gia trên ti vi còn lợi hại hơn .- Lý lão đệ , cậu quá đáng thật, chuyện Nhị lão tới cậu cũng không nói một tiếng , ngay cả chừng nào cậu trở về Bắc Kinh ta cũng không biết .Bạch Minh lập tức xoay đầu lại , đem pháo nhắm ngay Lý Dương, Lý Dương đành lắc đầu một cái , sau khi trở về Bắc Kinh hắn quả thật không liên lạc với Bạch Minh.- Tôi mới trở lại cũng không lâu, gần đây không phải là quá bận rộn sao, như vậy đi, hôm nào tôi mời mọi người bữa tiệc lớn, nơi nào tùy ý các vị chọn.Lý Dương vội vàng nói đỡ, Bạch Minh thoạt nhìn ra dáng vẻ chuyên gia, nhưng trên thực tế rất thâm độc, để cho hắn bắt được đuôi cáo không biết sống thế nào, dĩ nhiên , hôm nay cha mẹ Lý Dương ở nơi này, Bạch Minh cũng không thể quá đáng .- Ha ha , đây chính là cậu nói, há miệng mắc quai, hôm nay đi, vừa đúng lúc có thể đi cùng cô chú.Bạch Minh cười to một tiếng, tiến lên ôm bả vai Lý Dương, trong các chuyên gia, Bạch Minh cũng coi trọng quan hệ bạn bè với Lý Dương, Trịnh Khải Đạt, Liễu Tuấn thì không tính là chuyên gia chân chính.Chân mày Lý Quân Sơn cũng nhẹ nhàng động một cái, cùng người trên ti vi ngưỡng mộ đã lâu cùng nhau ăn cơm, hai người quả thật có chút động lòng.- Cũng tốt , nhưng không biết các cậu có thì giờ rãnh không ?Lý Dương chú ý tới vẻ mặt cha mẹ, ngay sau đó gật đầu, mấy vị này chuyên gia cùng hắn quan hệ cũng không tệ , để cho cha mẹ cùng bọn họ biết nhau cũng không tồi . Ít nhất có thể để cho cha mẹ biết , con của bọn họ cũng không kém , cũng có danh tiếng ngang hàng như các chuyên gia này.Nhưng trước đó ba người đang đi cùng nhau , rõ ràng giống như là có chuyện, ba người cùng đi dạo tỷ lệ thật sự là quá thấp , cho nên Lý Dương đành phải hỏi như thế.- Cậu không nói tôi cũng quên, ba người chúng ta muốn đi xem khai mạc triển lãm ngọc thạch, cậu đi cùng không sao chứ, vừa đúng lúc chúng ta cùng nhau đi ăn cơm.Bạch Minh chợt vỗ đầu một cái , cả ngày tham gia triển lãm, thấy Lý Dương hắn thật đúng là quên chuyện này.Phía sau có hai người mặc đồ tây nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhỏm , hai người không phải là người quen của bọn họ, là nhân viên làm việc trong lần triển lãm này, phụ trách ba vị chuyên gia , bọn họ mới nhận ba vị chuyên gia đó , thật đúng là sợ ba vị chuyên gia này dừng lại thờì gian quá dài để lỡ chính sự .Hai người đều nhìn Lý Dương biết ơn, bọn họ không biết Lý Dương, người ba vị chuyên gia này rất quen, nhìn dáng vẻ ba vị này chuyên gia tựa hồ rất quen thân Lý Dương, hơn nữa quan hệ rất tốt .Ba chuyên gia quen thân đều là người nổi tiếng, kia rất có thể cũng là người chuyên gia trong nghành, nhưng vừa nhìn tuổi Lý Dương hai người lại có chút nghi ngờ , trong nước nào có chuyên gia trẻ như vậy?Nếu hai người là người trong ngành chỉ sợ cũng không nghĩ như vậy , hơn nữa sẽ rất mau đoán ra thân phận Lý Dương, trong nước người hơn hai mươi tuổi , chuyên gia có danh tiếng chỉ có một , hơn nữa danh tiếng còn không nhỏ, còn được xưng là Ngọc Thánh – Lý Dương.- Khai mạc chính thức, tôi đi không tiện lắm ?Lý Dương do dự một chút , nói với Bạch Minh.- Không có gì không tiện, Lý Dương, cậu không bận thì cùng đi chứ, nếu bọn họ mà biết cậu tới, đoán chừng cao hứng còn không kịp đây.Thái lão sư cũng nói thêm, Mao lão không nói gì , nhưng cũng gật đầu một cái .- Vậy cũng tốt , chúng ta cùng đi xem một chút , ba mẹ cũng đi đi ?Lý Dương không do dự , lại quay đầu lại hỏi cha mẹ của mình, đồ mua xong rồi vừa đúng lúc không có việc gì làm , dù sao trở về cũng là nhàn rỗi, đi xem một chút cái gì tên là triển lãm ngọc thạch cũng không tồi.- Được, chúng ta đi xem một chút.Lý Quân Sơn nhìn vợ, hai người cùng nhau gật đầu.-o0o-
/1328
|