Phỉ Thúy song long thật sự rất huyền ảo, thứ này có sức hấp dẫn không thể tưởng được với các nhà khoa học, ngọc bội song ngư từng có quốc gia khác đưa ra yêu cầu mượn, đương nhiên, chuyện này tuyệt đối không thể xảy ra.Đến trưa, Lý Dương và Vương Giai Giai đều ngâm mình trong phòng thương lượng phương án trang trí, ngoại trừ phòng khách và lầu hai giữ nguyên, những nơi khác có rất nhiều thứ cần sửa chữa, đặc biệt là phòng ngủ, nơi đó là nơi riêng tư của hai người, cần phải trang trí kỹ lưỡng một chút.Buổi chiều Lý Dương và Vương Giai Giai lại đi dạo, mua một đống đồ dùng, thu dọn phòng khách, sau khi làm xong hai người liền thở ra một hơi.Nếu đã mua nhà mới thì cha mẹ nên ở nhà mới, không cần phải ở khách sạn.-Lý Dương, nơi này có hơi ít người, chúng ta có cần mướn thêm người hay không.Nằm trên giường, Vương Giai Giai quay đầu lại ôn nhu hỏi một câu, ngôi biệt thự này quá lớn, nó còn lớn hơn nhiều ngôi nhà của cô ở Ngọc Tuyền Sơn.-Mướn người?Lý Dương có chút nghi hoặc, chuyện này hắn cũng hiểu, Thường Thịnh cụng từng để cập chuyện này với hắn, hắn sẽ tìm một người làm vườn, một đầu bếp và hai người phục vụ trong nhà, đây là cơ bản nhất, chứ chỉ dựa vào hai người bọn họ thì chắc có nước mệt chết mà thôi.-Đúng vậy, mướn thêm chút người đi, một nơi lớn thế ày khẳng định là chúng ta thu xếp không hết.-Được rồi, thuận tiện mướn thêm vài bảo tiêu về, dù sao thì nhà của chúng ta cũng đủ lớn.Lý Dương rốt cục cũng hạ quyết tâm tăng thêm người cho ngôi nhà, về phần bảo tiêu thì chỉ là ý tưởng đột xuất của hắn, nơi này cách chỗ Hà lão rất xa, không thể giống như Minh Dương có Hà lão chiếu cố. Mình thì lại thường xuyên không có ở nhà, nếu như có trộm vào nhà ăn cắp bảo bối của hắn thì hắn sẽ khóc không ra nước mắt mất.-Tốt, chuyện bảo tiêu anh tìm, những người khác để em lo, cam đoan sẽ tìm người chuyên nghiệp nhất.Vương Giai Giai cười cười, nhìn đôi môi nhỏ nhắn của cô, Lý Dương đột nhiên giống một lão hổ xông tới...Lúc này đây rốt cục mộng tưởng của Lý Dương cũng đã thực hiện được một bộ phận, có điều bước cuối cùng vẫn chưa thành công, thời khắc cuối cùng Vương Giai Giai dựa vào một tia lý trí cuối cùng mà vùng dậy chạy mất.Điều này làm cho Lý Dương rất tiếc nuối, đồng thời trong lòng lại có một chút đắc ý, hiện tại xm ra khoảng cách tới giấc mộng của hắn cũng không còn xa.Buổi tối Lý Dương gọi điện thoại cho Hà lão để cho chiếc xe trở về chỗ ông, hắn thì ở lại nhà mới của mình một đêm. Chờ khi đưa Giai Giai về nhà, trong biệt thự chỉ còn hắn và Lưu Cương, Lý Dương bắt đầu suy nghĩ tới việc mướn người.Hắn biết rất rõ tính tình cha mẹ mình, nếu như không có người giúp thì hai ông bà nhất định sẽ chủ động phụ giup hắn dọn dẹp căn nhà, hai ông bà đã lớn tuổi rồi, không thể để cho hai người mệt nhọc nữa được.Cho dù là vì cha mẹ hay là vì hắn thì mướn người đều rất cần thiết.Trong phòng Lý Dương ngủ rất ngon, hắn cũng không có cảm giác lạ lẫm khi ngủ giường khác, hắn thường xuyên ngủ khách sạn nên chuyện này hắn cũng đã quen rồi.Ngày mới vừa đến, Lý Dương liền rời giường đi tản bộ trong hoa viên, vừa mới ra thì hắn đã thấy Lưu Cương đang chạy bộ trong vườn, mỗi lần Lưu Cương đều dậy sớm hơn hắn rất nhiều.Với Lưu Cương, Lý Dương ngoại trừ có tình cảm an hem ra còn cảm thấy rất cảm kích, trong một năm này, Lưu Cương là người ở cùng Lý Dương trong thời gian dài nhất, Lý Dương sơm đã quen cuộc sống có Lưu Cương bên cạnh rồi.Có điều tuổi tác của Lưu Cương cũng không còn nhỏ nữa, ở Lật Thành người có cùng tuổi với hắn sớm đã kêt hôn, hắn quyết định chờ khi nào mình không vội hắn phải đi tìm một cô gái cho Lưu Cương mời được.Lưu Cương không có thân nhân, chính mình xem như là thân nhân của hắn, là anh của hắn nên việc này mình phải dích thân lo liệu.Đi ra ngoài ăn sáng, chờ tới 8 giờ, Lý Dương đúng giờ xuất phát, vợ chồng Lý Quân Sơn ngồi xe lửa tới, Lý Dương vốn muốn mua vé máy bay cho hay người, nhưng hai người không muốn đi máy bay mà chỉ muốn đi xe lửa nên hắn chỉ còn cách tuân theo mà thôi.Vương Giai Giai đã đứng chờ ở cửa Ngọc Tuyền Sơn, hôm nay cô mặt một bộ váy trắng liền áo, thoạt nhìn thì cô trông rất đáng yêu.Hôm nay Lý Dương lái chiếc xe của Thường Thịnh, Lý Dương hôm vừa nói mượn xe, Thường Thịnh liền không nói lời nào mà đưa chía khóa ngay.Điều này làm cho Lý Dương lại dân lên ý muốn mua xe, Volvo để ở Minh Dương, khi trở về thì tiện sử dụng, hắn cũng không định lái chiếc Volve lên Bắc Kinh.Ở Bắc Kinh luôn dùng chiếc Hồng Kỳ của Hà lão thì cũng không tiện, chiếc xe này dù sao cũng là nhà nước phân phối đặc biệt cho Hà lão, hắn không thể chiếm dụng nó được.Hơn nữa chiếc xe này cũng không chứa được nhiều người, giống như lần này vậy, tính luôn hắn, Lưu Cương, Vương Giai Giai và người lái xe thì là 4 người, không có chỗ ngồi cho cha mẹ hắn, nếu không phải ngày hôm qua Vương Giai Giai đưa ra vấn đề này thì chỉ sợ hắn cũng quên mất.Cha mẹ hắn sau khi tới đây cũng phải dùng xe, khi ra ngoài có xe thì cũng tiện hơn một ít, Lý Quân Sơn còn chưa làm xong hộ chiếu nên cũng không thể mướn xe, những điều này làm cho ham muốn mua xe của Lý Dương càng thêm mãnh liệt.Vừa tới 9 giờ, Lý Dương đã tới nhà ga, Bắc Kinh có rất nhiều người, đường xá lúc này cũng là lúc đông đúc, nếu không phải Lưu Cương thuộc đường thì bon họ đã đến trể hơn rồi.Xe lửa chín giờ tới Bắc Kinh, Lý Dương và Vương Giai Giai đứng ở bên ngoài ngửa đầu nhìn vào, nhìn một lát, Lý Dương liền ra sức phất tay rồi kéo Vương Giai Giai chạy tới.Vợ chồng Lý Quân Sơn mang theo một cái bao đi ra ngoài, hai ông bà ăn mặt mộc mạc nhưng rất chỉnh tề, trên gương mặt hai người lúc này còn có chút kích động.-Ba, mẹ.Lý Dương nhận lấ cái bao rồi kéo tay cha mình từ từ đi ra ngoài, Vương Giai Giai thì kéo tay Lý mẫu cùng nhau đi theo phía sau, hai ông bà cười hiền lành nhìn hai người.-Dì, chú, Lý Dương vì đón hai người mà cố ý mua nhà trước, căn nhà cũng đã thu xếp khá tốt, mặc dù có chút đơn giản nhưng dù sao cũng tốt hơn ở khách sạn.Vương Giai Giai nhỏ giọng nói, Lý Quân Sơn sững sốt, lập tức nở nụ cười.Nhà ở cũng đã mua, xem ra hôn sự không còn xa nữa, đối với cha mẹ mà nói không có gì tốt hơn là con cái có gia đình cả.Điều này làm cho Lý Quân Sơn rất là cảm khái, hai đứa con đều không chịu thua kém, ít nhất thì ông cũng có hai đứa con biết nghe lời, hai người đều làm cho ông rất yên tâm, xem ra hai ông bà chuẩn bị dưỡng già là được rồi.Con lớn Lý Thành học sư phạm, hiện tại là một giáo sư giống như ông, hắn ở trường yêu Phương Thục Cầm, hai người sau đó kết hôn, tuy lo việc hôn sự có chút chật vật nhưng dù sao thì cũng viên mãn.Một thời gian sau hai người đã có cháu bồng, việc này làm cho hai người rất vừa lòng, lúc ấy tất cả vướng bận đều dồn về phía Lý Dương.Lý Dương sau khi tốt nghiệp chưa tìm được việc làm nên hai ông bà rất o lắng, nhưng mà hai ông bà không ngờ là sau hai năm Lý Dương đột nhiên chuyển vận, không chỉ có thể mua nhà lớn mà còn có được một cô bạn gái rất xin đẹp.Bạn gái là người Bắc Kinh, nghe nói thân thế gia đình không thấp, ít nhất thì bọn họ không thể so sánh được.Hai ông bà cũng không đặt biệt để ý tới thân phận, chỉ cần hai người trẻ tuổi có thể hạnh phúc là tốt rồi, như vậy thì tâm nguyện lớn nhất của hai người cũng sẽ hoàn thành.Với bọn họ mà nói, chỉ cần như vậy là đủ, dùng câu thôn quê mà nói thì đây là có phúc khí.Chiếc xe từ từ chạy về thủ đô, Lý Dương ngồi ở ghế phó lái, Vương Giai Giai và hai ông bà thì ngồi phía sau.Khi thấy ánh mắt Lý Quân Sơn thỉnh thoáng liếc nhìn vị trí tài xế, Lý Dương càng muốn mua xe hơn.Khi trở về tới biệt thự thì cũng gần đến 11 giờ, nhìn tò biệt thự xa hoa trước mặt, hai ông bà liền há hốc mồm.-Giai Giai, đây là nhà hai người các con mua?Lý Quân Sơn vội vàng hỏi một câu, căn nhà ở Minh Dương lớn thì cũng thôi, nhưng nhà ở Bắc Kinh cũng lớn như vậy, phải biết rằng đây là Bắc Kinh, giá đất ở nơi này đát hơn ở Minh Dương nhiều, Lý Quân Sơn xem TV mỗi ngày nên biết giá nhà đất hiện giờ ở Bắc Kinh đều có giá trên trời.Một căn nhà lớn như vậy thì phải dùng bao nhiêu tiền để mua?-Đúng vậy, dì, chú nếu sau này không có chuyện gì thì cứ ở nơi này để cho bọn con hiếu kính hai người.Vương Giai Giai cười cười, Lưu Cương tiến lên mở cửa rồi lái xe vào gara, Lý Dương và Vương Giai Giai thì mang hai ông bà đi xem ngôi nhà.-Dương Dương, con mua ngôi nhà này bao nhiêu tiền?Nhìn hoa viên xinh đẹp, Lý mẫu nhịn không được hỏi một câu, bọn họ bết đứa con nhỏ của mình hiện tại có rất nhiều tiền, nhưng mà bọn họ cũng sợ con mình tiêu tiền lung tung, tiền trên tay không được bao nhiêu, nếu có chuyện gì thì khó giải quyết.Đây cũng là tâm lý phổ biến của bậc cha mẹ hiện nay.-Không nhiều lắm, căn nhà này là của một người quen củ, người này để lại với mức giá khá rẻ.Lý Dương lắc đầu cười cười.-Rốt cuộc là bao nhiêu?Lý Quân Sơn cũng hỏi một câu.Một căn nhà lớn như vậy tuyệt đối là nhà cao cấp, căn nhà thế này mà rẽ thì Lý Quân Sơn không tin được, ông không phải là người cái gì cũng không hiểu, thứ này dù sao ông cũng biết được ít nhiều.-Cũng không nhiều, 120 triệu.Lý Dương gãi gãi đầu, nhỏ giọng nói, căn nhà này nghiêm khắc mà nói thì không đắt, có thể nói là rất rẻ, nếu không phải Thường Thịnh muốn giao hảo với Lý Dương thì hắn cũng sẽ không mua được căn nhà với giá này.-Bao nhiêu?Vợ chồng Lý Quân Sơn đồng thời hỏi, trên mặt hai người đầy vẻ khiếp sợ. Lý Dương bất đắc dĩ lắc lắc đầu rồi nhìn Vương Giai Giai cầu cứu, Lý Dương đã sớm đoán được cha mẹ khi biết giá ngôi nhà sẽ có phản ứng như vậy, cho nên trướ đó hắn không hề dám nói giá.Cuối cùng là do Lý Quân Sơn ép hỏi nên hắn mới nói ra mà thôi-o0o-Nguồn:
/1328
|