Nhóm dịch: QuyVoThuongNguồn: metruyen- Cô nhìn cho rõ ràng , đây chính là ngọc kiếm thượng đẳng, là đời Hán đó!Tiếng nói của một người tuổi còn trẻ đột nhiên cao lên, Lý Dương đi tới cửa hàng, thấy một người nhỏ hơn tuổi mình một chút, đang cầm một thanh kiếm ngọc dài dài giơ lên trước mặt Ngưu Linh.- Chúng tôi là cửa hàng ngọc Phỉ Thúy, không mua đồ cổ, nếu anh muốn bán, bên cạnh có rất nhiều cửa hàng đồ cổ, bọn họ sẽ mua!Tiểu nha đầu lại nói một câu, còn đưa tay chỉ chỉ phía ngoài, Lý Dương vừa lúc ở sau lưng người trẻ tuổi kia, cô bé cũng không phát hiện ra Lý Dương đang ở đây.- Không mua đồ cổ? Tôi xem cô đang cố ý bịp bợm, nơi này không phải cũng có cổ ngọc sao?Người trẻ tuổi cũng không làm theo lời Ngưu Linh, ngược lại chỉ chỉ vào trong quầy.Buôn bán ở Phan Gia Viên này, rất nhiều việc Lý Dương có quan hệ, ông chủ Ngưu chủ yếu bán Phỉ Thúy, nhưng trong cửa hàng cũng có một chút cổ ngọc, trong đó có một số là người khác gửi bán, cũng có những thứ mình ngẫu nhiên mua về, bày bán ở đây.Đây chỉ có thể coi là nghề phụ của ông ta, cổ ngọc cũng rất ít, chỉ chiếm một khu nhỏ.- Đây đều là người khác gửi bán ở trong này!Tiểu nha đầu lại giải thích, cô còn chưa kịp nói hết câu, người tuổi trẻ kia lại nói: - Tôi cũng gửi bán ở đây!Tiểu nha đầu hình giống như bị nghẹn họng, ngơ ngác nhìn lên người đối diện.Cô gặp qua nhiều người da mặt dày, chưa thấy qua người nào da mặt dầy như vậy, lại nhìn thoáng qua thanh kiếm ngọc kia, tiểu nha đầu lắc đầu, thực bất đắc dĩ nói: - Nói thật với anh, thanh kiếm ngọc này, chúng tôi căn bản sẽ không cho anh gửi bán, thứ này của anh, căn bản không phải là đời Hán gì đó!Lý Dương mỉm cười gật đầu, tiểu nha đầu này gần đây học được không ít, kiếm ngọc này, đích xác không phải là đời Hán, xác thực mà nói, kiếm ngọc này căn bản không phải là đố cổ, chỉ là món hàng giả.- Tiểu cô nương, nói cũng không thể nói lung tung, kiếm ngọc của tôi chính là bảo bối gia truyền, có chuyên gia chứng nhận, ít nhất giá trị hai mươi vạn, đây là giấy chứng nhận!Người trẻ tuổi lạnh lùng cười, từ trên người lại lấy ra một tờ giấy, mặt trên có dấu đỏ, đích thật là tờ giấy chứng nhận.Nhưng Lý Dương liếc mắt một cái liền nhìn ra, này xem xét giấy chứng nhận cũng không phải thật, cũng là giả, Lý Dương cũng coi như chính mình xuất sư đã rất lâu, gặp qua thứ tốt không ít, chính mình lại từng đưa ra giấy chứng nhận, đối với loại chứng nhận ngụy tạo này, đương nhiên có thể phân biệt được.- Có giấy chứng nhận chúng tôi cũng không cần, tiên sinh, anh hãy đến nhà khác đi!Tiểu nha đầu thực bất đắc dĩ lắc đầu, đã nói rõ ràng như vậy, không ngờ là đối phương còn không hiểu, thật sự khiến cô có chút mất kiên nhẫn.- Có giấy chứng nhận cũng không cần, tôi thấy cửa hàng các ngươi chính là cửa hàng lừa đảo, hôm nay tôi sẽ không đi!Người trẻ tuổi lại nói một câu, hắn còn quay đầu lại nhìn nhìn vài người bên cạnh, mấy người lập tức đứng ngang hàng bên cạnh hắn, bọn hắn tổng cộng có năm người, đứng thành hàng, lập tức ngăn chặn cửa chính của cửa hàng.Ngưu Linh hoàn toàn sửng sờ, Lý Dương cũng có chút ngẩn người, mấy người này đứng ngăn, hắn đứng ở bên ngoài cũng không vào được .Lúc này, tiểu nha đầu tiếp tục ngu ngốc cũng đã hiểu rồi, đối phương cố tình gây chuyện.Vài người này chẳng còn nể mặt ai, ngăn ở cửa, khách trong cửa hàng cũng đều phát hiện ra tình huống này, không lâu sau, những vị khách này liền đi ra ngoài hết, mấy người trẻ tuổi này cũng không ngăn bọn họ, ra thì tùy ý, nhưng vào thì khó khăn.Đang giao hàng cho một khách quen, ông chủ Ngưu rốt cục cảm thấy không ổn, vội vàng đi ra.- Ba, bọn họ lấy hàng giả đến bán cho nhà mình, con nói không cần, bọn họ liền làm như vậy!Ông chủ Ngưu đi đến, Ngưu Linh có chút kinh hoảng, nói một câu oan uổng, tình huống như vậy, cho tới bây giờ cô cũng chưa bao giờ gặp.- Chuyện cười, cô nói là hàng giả, thì là hàng giả sao? Hôm nay các ngươi không giải thích rõ cho tôi, chuyện này tôi không để yên!Người trẻ tuổi lạnh lùng cười, 5 người trẻ tuổi ngăn ở cửa, lại mang vẻ mặt hung dữ, khiến tiểu nha đầu nhịn không được tránh sau lưng ông chủ Ngưu, có chút sợ hãi nhìn bọn họ.- Mấy cậu chủ, không biết muốn giải thích cái gì đây?Ông chủ Ngưu là người thông minh, làm kinh doanh nhiều năm như vậy, ông ta đã hiểu những người trước mắt này là đến với ý đồ bất chính.Nhưng hắn cũng không sợ, nhiều năm như vậy, có cái gì chưa từng trải qua chứ? Mấy người trẻ tuổi này còn chưa dọa được ông ta.- Đâu có, kiếm ngọc này ông bán cho tôi, tôi có giấy chứng nhận, kiếm ngọc giá trị hai mươi vạn, ông đưa cho tôi mười vạn là được, bán hơn, kiếm được bao nhiêu đều là của ông!Người trẻ tuổi cười hắc hắc, cầm trên tay kiếm ngọc của hắn đưa đến trước mặt ông chủ Ngưu.- Không thể nào, đây là hằng giả, đừng nói mười vạn, một ngàn cũng không đáng!Tiểu nha đầu bật thốt lên, cái kiếm ngọc này tạo hình cũng không tốt, hơn nữa cũng không phải ngọc thật, ngay cả hàng mỹ nghệ đều không phải, vật như vậy bán mười vạn, không khác gì ăn cướp.Người trẻ tuổi cũng không nói thêm, chỉ nhìn ông chủ Ngưu, trong mắt còn mang một tia khiêu khích.Lý Dương lúc này vẫn ở ngoài cửa, hắn bị mấy người trẻ tuổi này ngăn cản, ông chủ Ngưu cũng không phát hiện ra hắn.Lúc này Lý Dương coi như là đã hiểu rồi, mấy người này căn bản là không có hảo tâm, tính ép mua ép bán, nói trắng ra là, mấy người này chính là cậy thế đông đến doạ dẫm ông chủ Ngưu đây.- Anh Lý, để tôi nhé?Lưu Cương đi lên phía trước vài bước, Lý Dương đã hiểu mọi chuyện, hắn đương nhiên cũng hiểu được.Hắn cũng biết quan hệ của Lý Dương cùng ông chủ Ngưu, nếu gặp, việc này khẳng định hắn sẽ quan tâm, đối phó mấy thanh niên lông bông nayg, Lưu Cương tuyệt đối chắc thắng.- Được, nhưng phải để lại một tên, tôi thử xem sao!Lý Dương mỉm cười gật gật đầu, còn bóp bóp nắm tay, Thái Cực Quyền của hắn đã đạt trung cấp, cũng có thể giúp đỡ Lưu Cương một tay, đối phó với người thường khẳng định không thành vấn đề.Nhưng sau khi hắn học được Thái Cực quyền, hắn thật đúng là không động thủ cùng người khác, lúc này lại gặp phải mấy tên lông bông đui mù, tự nhiên có chút ngứa ngáy.- Được!Lưu Cương cười, gật đầu, đi nhanh vào.- Không thể vào...Một người tuổi còn trẻ vừa quay người lại, nói còn chưa nói xong đã bị Lưu Cương tóm được, liền tống ra bên ngoài.Đang cân nhắc đối sách, giải quyết vấn đề như thế nào, ông chủ Ngưu cả kinh, sau đó thấy người đã động thủ là Lưu Cương và Lý Dương đang đi tới, trên mặt lập tức lộ ra vẻ kinh hỉ.Ngưu Linh đã nhìn thấy Lý Dương, sự sợ hãi từ đáy lòng cô lập tức biến mất.Có Lý Dương ở đây, hết thảy đều không phải là vấn đề.- Binh …Đang kinh ngạc, người thứ hai cũng bị Lưu Cương quăng đi ra ngoài, ngã sấp xuống ở bên ngoài, không đứng dậy được, mấy người này rõ ràng đã cố ý doạ dẫm, Lưu Cương xuống tay tự nhiên sẽ không lưu tình.Mấy người trẻ tuổi này đã phản ứng lại được.Người cầm cái kiếm ngọc kia có vẻ như tên cầm đầu, hú lên quái dị, vung lên ngọc kiếm trên tay hắn, liền chém tới Lưu Cương, ngay lúc này, hắn tựa hồ đã quên, cái thanh kiếm ngọc trên tay này chính là bảo bối giá trị “Hai mươi vạn”Một giơ lên, một tóm lấy.Người trẻ tuổi lại phát ra một tiếng kêu kỳ quái, nhưng lần này là tiếng kêu man rợ, ngọc kiếm trên tay hắn bị Lưu Cương gỡ xuống, cả người đã bị Lưu Cương đẩy ra bên ngoài.Còn lại hai người, hai người có chút mê man, lại có chút sợ hãi.Một người, đột nhiên lấy ra dao găm từ trên người, bay thẳng đến định đâm vài người Lưu Cương, cử động của hắn cũng khiến Ngưu Linh thét một tiếng chói tai.Lưu Cương chỉ nhếch mép một chút, đưa tay nhìn như ngăn lại rất nhẹ nhàng, tay người nọ cầm đao, cũng đã bị hắn tóm được.Một người khác, cũng kêu to định vọt tới Lưu Cương, đáng tiếc hắn mới vừa đi một bước, phát hiện phương hướng của mình đột nhiên thay đổi, khiến cho hắn quay vòng tại chỗ một trăm tám mươi độ.Lý Dương ra tay, hắn chỉ là lôi bả vai người này một chút, nhìn động tác như rất tùy ý, kỳ thật bên trong ẩn chứa một lực rất lớn.Đây cũng là lần đầu tiên Lý Dương ra tay sau khi học thành thục, ngay cả chính hắn cũng không ngờ, khi thực sự ra tay lại là lúc phải giáo huấn tên côn đồ.Bị Lý Dương xoay người, người kia nhìn Lý Dương chằm chằm, ước chừng mười mấy giây mới kịp phản ứng lại.Người nọ lại hô một tiếng, muốn giơ tay lên, đáng tiếc động tác của hắn chậm, Lý Dương học Lưu Cương, dùng lực thật mạnh đẩy tay người nọ, khiến hắn cũng bắn ra ngoài cửa.Người này, cũng bị nằm trên mặt đất, lực của Lý Dương không phải nhẹ, cũng làm cho hắn đau vài ngày, nhưng so sánh với kết cục của mấy người đồng bọn, hắn đã may mắn hơn nhiều, vậy cũng là may mắn rồi.Bên kia, người cầm dao nhọn đã bị Lưu Cương cướp đi, cũng bị bắn ra bên ngoài.Ngoài cửa cửa hàng của ông chủ Ngưu, rất nhanh tụ tập một đống người, mọi người đứng xa xa, chỉ trỏ nghị luận về phía bên này, ông chủ Ngưu kịp phản ứng lại, đã bấm điện thoại bảo vệ Phan Gia Viên, rất nhanh sẽ có người đến giải quyết mấy người này.Cầm mòn hàng giả, ép bán, còn mang theo dao găm, mấy người này hẳn là uống một được một ấm trà.Lưu Cương vỗ vỗ tay, đưa ngón cái về phía Lý Dương.Lý Dương bây giờ, cũng không phải là người như khi Lưu Cương vừa mới quen, nếu mấy tên như Hầu Tử lại đến bắt cóc Lý Dương, tuyệt đối không phải chuyện dễ dàng, ít nhất Lý Dương đối phó người như Hầu Tử đã không thành vấn đề lớn gì, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là trên tay đối phương không có súng.- Lý tiên sinh, thật ngượng ngùng!Ông chủ Ngưu vội vàng đi tới, thấy Lưu Cương xử mấy tên lông bông kia dứt khoát như vậy, ông ta cũng rất kinh ngạc, nhưng hơn nữa là kích động và cảm kích.Lý Dương đến đây lúc nào ông ta không biết, có thể khiến Lý Dương ra tay, vậy nhất định đã biết đầu đuôi chuyện này.Nhìn thấy mình có phiền toái, lập tức không chút do dự mà ra tay, đây mới thực sự là bạn tốt.- Lý đại ca, anh đã đến rồi, vừa rồi anh thật là oách!Tiểu nha đầu Ngưu Linh cũng chạy tới, khi nhìn thấy Lý Dương, ánh mắt còn chớp chớp vài cái, Lý Dương chính là thần tượng của cô bé, vừa rồi thấy Lý Dương xuất hiện giống như anh hùng, giáo huấn mấy tên lông bông này, cô thấy vui một cách khó tả.- Ông chủ Ngưu, trị an nơi này không tệ, không nên để xuất hiện vấn đề như vậy, hẳn là ông nên cẩn thận một chút!Lý Dương cười ảm đạm, ông chủ Ngưu thì gật đầu, rất nhiều năm trước Phan Gia Viên có chút loạn, nhưng sau này trở nên nổi tiếng thì có quá nhiều lần chỉnh đốn, chuyện trắng trợn ép bán này thật đã lâu cũng không thấy qua.Lời của Lý Dương, cũng là vấn đề trong lòng ông ta đang nghĩ, mấy tên côn đồ này, hắn nhất định phải cẩn thận dò xét.Hai phút sau, có người đến nơi này, tốc độ của bọn họ coi như mau lẹ, thấy trước cửa có mấy thanh niên đang nằm suýt xoa, đứng không đứng dậy nổi, mấy người này cũng có vẻ có chút kinh ngạc.Siêu Cấp Hoàng Kim ThủTác giả: Tiểu Tiểu Vũ
/1328
|