Lý Dương đồng ý một tiếng lại đi tới bên cạnh rửa tay, Triệu Khuê lại đi thu Phỉ Dụ trên bàn, tay vừa chạm tới Phỉ Thúy một lát đã thu lại.Mắt của anh hướng ra ngoài không ít, cùng Lý Dương cầm không ít Phỉ Thúy cao cấp nhưng Phỉ Thúy lạnh như băng này là lần đầu tiên gặp phải.Đối với anh mà nói vấn đề lớn nhất của khối Phỉ Thúy này là anh tận mắt giải ra, làm sao có thể có khí lạnh như vậy bên trong lại không phải vừa lấy ở kho lạnh ra.- Đi thôi.Lý Dương rửa tay quay lại, lại đeo kính vào, vua Phỉ Thúy cũng chỉnh lại mũ Mã Tuấn Đào chỉ huy nhân viên bên cạnh Hải Đông tỏ vẻ cảnh giác mấy người cùng nhau bước ra ngoài.- Đợi một lát.Trương cục vội vàng đến toát mồ hôi, ông nghĩ tới bây giờ cũng không nghĩ được làm thế nào để giữ hại vị đại tôn ở lại, nhìn thấy họ đi lúc này ông đã không đành lòng.- Trương cục, ông có chuyện gì vậy? Mã Tuấn Đào quay lại trực tiếp hỏi một câu.- Không, tôi đang nghĩ Mã lão và Lý tiên sinh đều lần đầu tới chợ của chúng ta, chúng ta nên mời họ ở lại mới phải bây giờ muộn rồi hay là ở đây buổi tối tôi mời mọi người đi ăn được không?Trương cục có chút lắp bắp từ từ nói ra suy nghĩ, nói xong nghiêm nghị nhìn Mã Tuấn Đào trong mắt có chút khẩn cầu.Mã Tuấn Đào cau mày lại trong lòng Trương cục anh có thể hiểu được nhưng đối với ông nhận ra Lý Dương Mã Tuấn Đào còn có chút ngạc nhiên.Trương cục cùng nói ra Lý Dương và vua Phỉ Thúy Mã Tuấn Đào biết bản thân ông rõ thân phận của Lý Dương.Mã Tuấn Đào nghĩ một chút lập tức lắc đầu nói: - Xin lỗi….Lý Dương, thánh ngọc Lý Dương, anh ấy là thánh ngọc.lời của anh còn chưa nói xong có người đột nhiên kêu lên một tiếng, tiếng bàn tán xung quanh lập tức biến mất cả hội trường cự kỳ yên tĩnh.Thánh ngọc Lý Dương, bốn chữ này đối với người trong giới giải thạch có sức công kích mạnh làm mỗi người đều không tự giác dừng nói chuyện.Tiếng kêu này cũng làm cho ánh mắt tất cả mọi người đổ vào Lý Dương.sắc mặt Mã Tuấn Đào có chút tức giận Trương cục đầu tiên là ngạc nhiên trong lòng có chút vui mừng ông hận không tự mình là người kêu lên.Bị người khác nói ra thân phận của họ tự nhiên lại không có quan hệ gì với ông, ông cũng có thể công khai kết bạn với Lý Dương.- Anh đừng nói, ông ý và thánh ngọc Lý Dương còn có điểm giống, tôi nhìn rồi.- Không ban nãy khi giải thạch còn giống hơn chắc chắn là 1 người.- Anh ta không phải thực sự là thánh ngọc sao?Sau mấy phút yên tĩnh tạm thời những người xung quanh lại bàn tán xôn xao trở lại, mọi người không tin lời của người vừa kêu lên chỉ là những phát biểu nghi hoặc trong lòng.- Không đúng tôi hình như nghe thấy vị tiên sinh già này chính là Lý Dương.Một người đứng cạnh Lý Dương ban nãy đột nhiên lại nói một câu, mấy người bạn của anh ta đều không nói gì đều ngạc nhiên nhìn Lý Dương.Ngay cả người bên cạnh anh đều nói như vậy thêm lại có người kêu lên lúc này mấy người họ đều bắt đầu tin người trẻ tuổi này chính là Lý Dương.Lý Dương trong lời đồn là người rất trẻ.Trong hội trường có không ít người nhìn thấy cuộc đấu cuối cùng ở đại hội giao dịch ở Myanmar, không ai nhắc nhở họ không nhớ ra nhưng sau khi có người nói họ bắt đầu so sánh, so sánh ra vấn đề.- Nhường chỗ, nhường chỗ một chút.Mã Tuấn Đào cảm giác có chút không ổn lập tức lên tiếng chuẩn bị rời khỏi đây, Triệu Khuê dùng hộp bọc Phỉ Thúy, hộp trên tay anh có hộp rồi anh không cảm giác lạnh như ban nãy nữa.- Vua Phỉ Thúy, vị này là vua Phỉ Thúy Lại một âm thanh vang lên, mấy người còn chưa đi đều ngạc nhiên ở đó.Không chỉ thân phận của Lý Dương bị lộ mà lúc này ngay cả vua Phỉ Thúy cũng bại lộ rồi, Mã Tuấn Đào cảm thấy nhức đầu hắn hoàn toàn có thể tưởng tượng được sự kích động sau khi thân phận của hai người bị bại lộ. Không phải chứ vị già này là vua Phỉ THúy?Ngay sau đó có người nói người thanh niên này là Lý Dương, người già chính là vua Phỉ Thúy, họ cùng nhau xuất hiện ở chợ này sau đó cùng nhau giải thạch, điều này nghe có vẻ giống như thiên phương dạ đàm.Chấn động này không kém gì họ nhìn thấy Bối Khắc Hán Mỗ và Khoa Tỷ cùng xuất hiện ở đây, đơn giản là không thể nào.- Là thật, thực sự là vua Phỉ Thúy.Mũ của vua Phỉ Thúy vẫn mang theo, ông đội mũ chống nắng, trước đội không có người nói gì nhưng trời tối ông vẫn đội sau khi bị người khác nhận ra thân phận càng thu hút sự hoài nghi của một số người.Ở Vân Nam có thể vưa Phỉ Thúy nổi tiếng hơn Lý Dương, đây là đại bản doanh của ông.Nhưng nếu là đi Hà Nam thì ảnh hưởng lớn nhất đương nhiên là Lý Dương rồi, đó là nơi Lý Dương phát tích cũng là căn bản của anh.- Thực sự là vua Phỉ Thúy, trước tôi gặp qua một lần đúng là ông ta.Lại một người kêu lên vẻ rất kích động, sau khi mọi người thu hút sự hoài nghi tự nhiên đều nhìn vua Phỉ Thúy, chiếc mũ che của ông bây giờ cũng không có ý nghĩa gì, vua Phỉ Thúy đã bị nhận ra rồi.Chấn động, tuyệt đối chấn động.Xung quanh lúc này còn có một hai trăm người, một hai trăm người nhất thời sôi trào, hò hét, mỗi người đều dùng hết sức mình để hét, xả kích động.Tiếng kêu của bọn họ lại thu hút một số người khác, tiếng kêu càng vang hơn.Vua Phỉ Thúy thánh ngọc, hai vị đại sư đỉnh cao nam bắc bây giờ, đồng thời lại xuất hiện ở chợ này còn cùng giải thạch ở đây, lúc đầu không dám tin bây giờ họ bị kích động hoàn toàn.Sắc mặt Mã Tuấn Đào có chút xanh mấy người hò hét ngay cả mấy người giải thạch cũng nghe thấy.- Hóa ra là vua Phỉ Thúy, thảo nào giải ra Phỉ Thúy đẹp như vậy, giải ra Phỉ Thúy như vậy còn không đốt pháo, chắc trong lòng vua Phỉ Thúy Phỉ Thúy như vậy không đáng để chúc mừng.- Đó là cũng không xem vua Phỉ Thúy là ai, không phải Thủy Tinh chủng tuyệt đối không đốt pháo.Hai người nói chuyện có vẻ kiêu ngạo, họ tận mắt nhìn thấy vua Phỉ Thúy giải thạch, điều này đối với họ mà nói tuyệt đối là niềm tự hào lớn, đổ tăng như vậy mà không đốt pháo cũng có lời giải thích.- Lý Dương thật trẻ nhưng anh giải ra khối thạch rốt cuộc là loại gì?- Không biết, sợ chỉ có thánh ngọc mới có thể giải ra Phỉ Thúy thần bí như vậy.Người bên cạnh cũng đang nói chuyện nhưng đối tượng họ nói đến là Lý Dương, trước đối với việc không giải Phỉ Thúy lúc này đều hiểu được, Phỉ Thúy là thánh ngọc giải ra lại thần bí.Người đến càng ngày càng nhiều rất nhiều ông chủ chuẩn bị đóng cửa cũng chạy lại, muốn nhìn phong thái của vua Phỉ Thúy và thánh ngọc.- Mã, Mã tổng, hay là tôi để người của tôi dẫn các anh đi trước, tôi đặt khách sạn rồi, lát nữa chúng ta tới khách sạn đi.Trương cục chen tới bên cạnh Mã Tuấn Đào nói nhỏ một câu, Mã Tuấn Đào cau mày cuối cùng cũng gật đầu.Người xung quanh không ít lại điên cuồng như vậy có người của cục quản lý chợ bảo vệ tốt hơn nhiều, người họ tới dù sao cũng ít hơn mà không thể bảo vệ nhiều người như vậy.Trương cục thấy Mã Tuấn Đào gật đầu lập tức lộ vẻ vui mừng dặn dò thuộc hạ đi giải tán những người xung quanh đưa hai vị đại tôn đi trước.Người của cục quản lý và người ở đây đều rất quen, sau khi họ xuất hiện hiệu quả tốt hơn nhiều, Trương cục lại khẩn trương gọi tất cả mọi người ở ký túc xá lại giải tán đám người.Kỳ thực không cần phải ông gọi những người này đều chạy tới, tiếng hò hét như vậy đã kinh động họ.Nghe thấy vua Phỉ Thúy và thánh ngọc đều ở đây họ có thể ngồi yên được mới là lạ.Đám người dần dần giải tán, một số người còn cầm điện thoại hoặc camera bắt đầu chụp ảnh, còn có mấy nhân viên của cục quản lý cũng đang chụp Trương cục giả vờ không nhìn thấy trong lòng thực sự rất vui.Tốt quá rồi, sơn vô tuyệt nhân, ông thực sự hài lòng với kết quả này.Mười mấy nhân viên của cục quản lý chợ còn có bảo vệ cuối cùng cũng giải tán được đám đông, Mã Tuấn Đào, Sang Dala bảo vệ Lý Dương và vua Phỉ Thúy nhanh chóng rời đi, sau khi họ đi phía sau vẫn còn không ít người. Xe họ đi xa phía sau những người này vẫn chưa đi khỏi đều đứng tại chỗ hưng phấn nói chuyện.Tận mắt nhìn thấy vua Phỉ Thúy giải thạch làm họ hưng phấn, không tận mắt nhìn thấy thì thật buồn, buồn nhất là những người bỏ đi khi nhìn thấy Lý Dương cắt nhát dao đầu tiên.Họ lỡ mất quá trình giải thạch của thánh ngọc, sau nghe đổ tăng mới quay lại nhưng không còn chỗ nữa rồi.Không tiếc nuối chỉ có số ít mấy người đứng cạnh vua Phỉ Thúy giải thạch, mấy người này đều đang cười to, tận mắt nhìn quá trình giải thạch của vua Phỉ Thúy và thánh ngọc, quan sát ở vị trí gần như vậy trong thời gian dài như vậy họ đều khoe khoang với bạn bè họ.- Anh Vương, tin khẩn cấp, thánh ngọc và vua Phỉ THúy cùng nhau xuất hiện ở chợ trên đường Hoành Viễn, còn giải nguyên thạch, tôi có ảnh, anh có muốn xem không, nếu có tới Côn Minh ngay mời tôi ăn tôi cho.Một người rút điện thoại ra gọi điện thoại cho bạn, bạn của anh là biên tập của báo ngọc khí, tin tức này đối với báo ngọc khí quả là một tin nóng hổi.Người bạn của anh nhận điện thoại lập tức lái xe tới, ngày hôm sau văn bản được soạn thảo ra lập tức gây chấn động lớn.Nhưng những điều này đều là sau rồi, bọn Lý Dương rời đi hơn nửa tiếng đồng hồ những người này mới từ từ tản đi.Một khách sạn cách chợ không xa Lý Dương và vua Phỉ Thúy đang ngồi trong đó, tới khách sạn này Mã Tuấn Đào cũng không nói gì, đây là nơi gần nhất cả Côn Minh cũng có danh tiếng rất lớn xếp hạng những vị trí đầu tiên.Nếu anh muốn chiêu đãi cũng sẽ lựa chọn nơi này.Mấy người ngồi trong phòng, người của cục quản lý chỉ có Trương cục và người trẻ tuổi nhận ra Lý Dương kia, những người khác đều không đủ tư cách để vào trong, điều này làm họ hối tiếc.Vốn Trương cục cũng không muốn dẫn người trẻ tuổi này tới nhưng một câu nói của người này làm ông thay đổi chú ý.Ban nãy người đầu tiên nhận ra thân phận Lý Dương chính là bạn của người trẻ tuổi này, là do anh sắp xếp, người trẻ tuổi này là người thông minh nhìn ra được cách nghĩ của lãnh đạo của mình.Nhưng thân phận của vua Phỉ Thúy thực sự là mọi người nhận ra, anh ta chỉ ở giữa gây sức chú ý.
/1328
|