"Qua tử đã về?"
10 giờ đêm, Bùi Đông Lai trở lại tiểu khu hòa bình, phát hiện đèn trong nhà mình đang sáng, điều này làm cho hắn rất vui, đồng thời cũng có chút tò mò: "Lão què nói ra ngoài làm việc, đi liền 1 mạch 3 ngày, cũng không biết đi làm cái gì nữa?"
Tò mò rất nhiều, Bùi Đông Lai giẫm mạnh bàn chân, chạy nhanh về nhà.
Trong phòng khách, Bùi Vũ Phu đứng bên cửa sổ, nhìn thấy Bùi Đông Lai đang chạy vội tới, mỉm cười dụi tắt tàn thuốc trong tay, sau đó lấy ra một bao thuốc bột đen sì đủ để cho người luyện võ điên cuồng cướp giật, đi đến phòng tắm, đổ đống thuốc bột vào bồn, rồi bắt đầu xả nước ấm.
Chuẩn bị xong mọi việc, Bùi Vũ Phu xoay người đi tới cửa trước, nắm lấy núm xoay mở cửa phòng.
Khi cửa phòng mở ra, Bùi Đông Lai cũng vừa lúc xuật hiện trước cửa.
Lần này, Bùi Đông Lai cũng không còn cảm thấy ngạc nhiên.
Bởi vì... Hắn biết, người luyện võ, thính lực so với người thường thì cao hơn không biết bao nhiêu lần, mà công phu của Bùi Vũ Phu còn trâu bò như vậy, thính lực đương nhiên là biến thái.
- Mới luyện quyền về à
Bùi Vũ Phu xuất ra bản mặt "nụ cười ngây ngô" 18 năm không thay đổi nói:
- Ta đã pha nước ấm cho rồi, ngươi uống nước nghỉ ngơi 1 chút, lát nữa rồi đi tắm.
Đông Lai gật đầu đi vào phòng, sau đó hỏi:
- Qua tử, 3 ngày nay lão đi làm gì thế?
- Ta đi Vân Nam một chuyến, đi với Miêu gia gia của ngươi mua 1 ít dược liệu. Bạn đang đọc truyện tại
10 giờ đêm, Bùi Đông Lai trở lại tiểu khu hòa bình, phát hiện đèn trong nhà mình đang sáng, điều này làm cho hắn rất vui, đồng thời cũng có chút tò mò: "Lão què nói ra ngoài làm việc, đi liền 1 mạch 3 ngày, cũng không biết đi làm cái gì nữa?"
Tò mò rất nhiều, Bùi Đông Lai giẫm mạnh bàn chân, chạy nhanh về nhà.
Trong phòng khách, Bùi Vũ Phu đứng bên cửa sổ, nhìn thấy Bùi Đông Lai đang chạy vội tới, mỉm cười dụi tắt tàn thuốc trong tay, sau đó lấy ra một bao thuốc bột đen sì đủ để cho người luyện võ điên cuồng cướp giật, đi đến phòng tắm, đổ đống thuốc bột vào bồn, rồi bắt đầu xả nước ấm.
Chuẩn bị xong mọi việc, Bùi Vũ Phu xoay người đi tới cửa trước, nắm lấy núm xoay mở cửa phòng.
Khi cửa phòng mở ra, Bùi Đông Lai cũng vừa lúc xuật hiện trước cửa.
Lần này, Bùi Đông Lai cũng không còn cảm thấy ngạc nhiên.
Bởi vì... Hắn biết, người luyện võ, thính lực so với người thường thì cao hơn không biết bao nhiêu lần, mà công phu của Bùi Vũ Phu còn trâu bò như vậy, thính lực đương nhiên là biến thái.
- Mới luyện quyền về à
Bùi Vũ Phu xuất ra bản mặt "nụ cười ngây ngô" 18 năm không thay đổi nói:
- Ta đã pha nước ấm cho rồi, ngươi uống nước nghỉ ngơi 1 chút, lát nữa rồi đi tắm.
Đông Lai gật đầu đi vào phòng, sau đó hỏi:
- Qua tử, 3 ngày nay lão đi làm gì thế?
- Ta đi Vân Nam một chuyến, đi với Miêu gia gia của ngươi mua 1 ít dược liệu. Bạn đang đọc truyện tại
/751
|