SIÊU CẤP CƯỜNG GIẢ

Chương 158: Chiến đấu, hết sức căng thẳng!

/751


- Khuynh Nhan! Khuynh Nhan!

- Lại một lần nữa, lại một lần nữa đi!

Ánh đèn màu ngọc sáng rực trên sân khấu, Mộ Khynh Nhan kết thúc biểu diễn, hiện trường lại một lần nữa sôi trào, khán giả vung cánh tay hô to, tiếng reo hò vang dội cả sân bóng.

- Xin mọi người im lặng một chút.

Mộ Khuynh Nhan lau mồ hôi trên trán, chậm rãi mở miệng.

Thấy Mộ Khuynh Nhan chuẩn bị nói ra suy nghĩ của mình, khán giả liền dừng reo hò, hiện trường lại trở nên yên tĩnh lại, tất cả đều tập trung ánh mắt về phía Mộ Khuynh Nhan.

- Trước kia, đại học Đông Hải có một học sinh bởi vì chuyện tôi bị bắt cóc mà mất mạng, ta cảm giác vô cùng đau lòng cùng tự trách, tôi không cách nào có thể làm cho cậu ấy sống lại, tôi chỉ có thể sử dụng tiếng ca để cầu chúc cho cậu ấu trên thiên đường được hạnh phúc.

Trong ánh mắt của người xem toàn trường, Mộ Khuynh Nhan mở miệng, vẻ mặt của nàng vô cùng thành khẩn, giọng nói tràn đầy ý tứ tự trách.

- Khuynh Nhan, không ai trách cô cả!

Lời nói của Mộ Khuynh Nhan vừa xong, ở dưới một nữ sinh cảm động đến lệ rơi đầy mặt hô lớn.

- Đây không phải là lỗi của cô, cô không nên tự trách!

Nữ sinh kia vừa thốt lên, những người khác cũng rối rít phụ họa theo.

- Cảm ơn, cảm ơn mọi người.

Bên tai vang lên lời an úi của khán giả, Mộ Khuynh Nhan vành mắt nóng lên, nàng nhẹ nhàng lau sạch một chút nước mắt trên khóe mắt, sau đó lại dùng một loại ngữ khí phức tạp nói:

- Trừ việc đó ra, tôi tới nơi này cũng bởi vì để cảm tạ một người.

Cảm tạ người nào?

Là ai vậy?

Nghe được lời nói của Mộ Khuynh Nhan, phần lớn mọi người ở đây đều ngạc nhiên.

- Trong lúc tôi đang tuyệt vọng, thì người kia đã làm cho tôi có cảm giác đi từ địa ngục lên thiên đường.

Vừa nói, trong đầu Mộ Khuynh Nhan vừa hiện lên hình ảnh Bùi Đông Lai giống như chiến thần xuất hiện giải cứu cho nàng, giọng nói bất tri bất giác phát sinh biến hóa.

- Tôi không biết giờ này người ấy có ở đây hay không nhưng tôi muốn một lần nữa cảm ơn cậu ấy, cảm ơn cậu Bùi Đông Lai.

Bên tai Bùi Đông Lai vang lên tiếng nói của Mộ Khuynh Nhan, khán giả bừng tỉnh đại ngộ, bọn họ từng nghe nói Bùi Đông Lai ép buộc bọn bắt cóc phải thả Mộ Khuynh Nhan!

- Con mẹ nó! Tên Bùi Đông Lai này cũng thật tốt số, lại có thể khiến cho Mộ Khuynh Nhan tự mình chạy đến trường chúng ta nói cảm ơn.

- Không sai nếu biết trước như vậy, hôm đó ta cũng….

Biết được Mộ Khuynh Nhan là vì Bùi Đông lai mà tới, toàn trường nóng hẳn lên, trong đó phần lớn là nam sinh thầm đem Mộ Khuynh Nhan trở thành thần tượng trong lòng mình lộ ra vẻ mặt hâm mộ cùng ghen tỵ.

Cùng so sánh với nhưng học sinh kia mà nói thì Hà Hoa giống như chó nhà có tang đang cúp đuôi chạy đi ở phía sau sân khấu thì giống như bị sét đánh đứng chết lặng tại chỗ.

- Mộ Khuynh tới đây biểu diễn Nhan là vì Bùi Đông Lai.

- Điều này con mẹ nó, sao có thể?

Hồi tưởng lại lời nói lúc trước của Mộ Khuynh Nha, bên tai vang lên tiếng nghị luận của học sinh, Hà Hoa mặt không còn hút nào tức giận, có chẳng qua là khiếp sợ.

Khiếp sợ tận sâu trong xương tủy.

Nếu như không phải mơ hồ có thể nghe thấy tiếng đàm luận của mọi người thì hắn nghi ngờ có phải là vừa này mình đã nghe nhầm không.

Mặc dù Hà Hoa có một ngàn lý do không tin hết thảy đều là sự thật nhưng từ mọi việc xảy ra hắn không thể không thừa nhận, đêm này Bùi Đông lai ở đây không phải là lá xanh cũng không phải là bó hoa tươi mà là diễn viên duy nhất.

Đối mặt hiện thực tàn khốc, Hà Hoa chỉ cảm thấy lòng kiêu ngạo của hắn lúc trước bị Hạ Y Na chà đạp giờ lại bị Bùi Đông Lai một cước đập tan!

Mà hành động lúc trước của hắn, toàn bộ biến thành trò cười cho mọi người.

Hạ Y Na không có tâm tình đi quan tâm suy nghĩ của Hà Hoa bây giờ, nàng cũng giống như tất cả mọi học sinh, vẫn hướng đến sân khấu chỗ Mộ Khuynh Nhan đang đứng.

- Đầu tiên là Liễu Nguyệt cùng Quý hồng, sau lại có Trần Anh, hôm nay lại mọc ra một Mộ Khuynh Nhan, Bùi Đông Lai, ta thật muốn biết bên cạnh cậu rốt cục có bao nhiêu nữ nhân xinh đẹp?

Hạ Y Na mang theo vài phần mất mác lẩm bẩm tự nói, sau đó không nhịn được đưa mắt nhìn sang chỗ ngồi của Bùi Đông Lai.

Trên khán đài, học sinh khoa quản lý công thương, bao gồm cả Ngô Vũ Trách rối rít nhìn vào Bùi Đông Lai phảng phất như muốn hỏi:

- Bùi Đông Lai trong lúc Mộ Khuynh Nhan bị bắt cóc đã cùng chú trải qua chuyện gì? Tại sao Mộ Khuynh Nhan lại nói chú cùng với nàng đi từ địa ngục trở lại đi thiên đường?

- Mộ Khuynh Nhan, cô hại ta rồi.

Bùi Đông Lai trong lòng thầm kêu khổ, hắn không có thỏa mãn lòng hiếu kỳ của Ngô Vũ Trạch mà thừa dịp hỗn loạn trực tiếp chuồn mất.

Cùng lúc Bùi Đông Lai lủi đi, Mộ Khuynh Nhan dưới sự bảo vệ của Bốn gã đại hán cũng nhanh chóng rời khỏi sân khấu.

- Khuynh Nhan! Khuynh Nhan!

Mắt thấy Mộ Khuynh Nhan ra về, hiện trường lâm vào cảnh điên cuồng cực độ, người hâm mộ của Mộ Khuynh Nhan vừa khóc vừa hô xông lên sân khấu, cố gắng đem Mộ Khuynh Nhan giữ lại.

- Chẳng lẽ nàng không biết xuất hiện ở đây sẽ khiến trường học hỗn loạn hay sao.

Nhìn vào trong tràng diện hỗn lọa này, Bùi Đông Lai cười khổ không dứt.

" Tít… Tít"

Sau đó khi hắn chuẩn bị ra về thì điện thoại trong túi áo bỗng nhiên kêu lên.

Bùi Đông Lai trong lòng vừa động, lấy điện thoai ra, thấy được tin nhắn của Mộ Khuyn Nhan: " Khuynh Nhan đây, ngày mai tôi phải về Hồng Kông rồi, tôi muốn trước khi rời đi mời anh ăn một bữa có được không?"

" Ách"

Ngạc nhiên khi thấy được tin nhắn của Mộ Khuynh Nhan, Bùi Đông Lai không khỏi ngẩn ra, khi ở Thịnh Thế Vương Triều Mộ Khuynh Nhan có được số điện thoại của hắn, lại không nghĩ tới nhanh như vậy đã chủ động liên lạc với hắn.

/751

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status