Cùng với chốn ăn phồn hoa nơi thành thị mà nói thì sân trường cũng thuần khiết hơn một chút, nơi này tuy rằng vẫn có một ít MM muốn hưởng thụ cuộc sống giàu sang bằng cách giang hai chân ra nhưng dù sao thì nó cũng ít hơn so với quán Bar.
Ban đêm lúc 9h, cả sân trường ở ĐH Đông Hảo vẫn náo nhiệt như thường.
Bởi vì mới bước vào ĐH cho nên những học sinh đều tỏ ra hưng phấn cùng với mấy bạn học chung phòng dẫn nhau đi dạo xung quanh, vài đám thanh niên thì đang tụ tập lại với nhau chỉ chỉ trỏ trỏ vào các MM, tìm ra mục tiêu cho mình.
Mà Hạ Y Na cũng không ngoại lệ.
Trong màn đêm nàng chậm rãi bước đi chầm chậm trong sân trường.
- Hạ tỷ, phải chăng là thích Bùi Đông Lai rồi?
Mắt thấy Hạ Y Na luôn trầm mặc, thì Dương Tĩnh không nhịn được mà hỏi.
Nàng nhớ rõ ràng, bởi vì dựa theo ước định của lúc trưa thì tối nay Hạ Y Na sẽ mời khách, kết quả là Bùi Đông Lai bên kia bận việc nên không thể đến.
Mà đám người Ngô Vũ Trạch lại đến, sau khi kết thúc buổi cơm tối thì mọi người liền lấy cớ là đi ngắm trăng.
Dưới dạng tình hình như thế thì Dương Tĩnh có thể đoán được Hạ Y Na buồn bực là do Bùi Đông Lai không đến.
- Dương Tĩnh, kưng cảm thấy là tỷ thiếu nam nhân sao?
Hạ Y Na bĩu môi, tựa hồ rất khinh thường đối với Bùi Đông Lai.
- Cái này cũng đúng, chỉ cần Hạ tỷ ngoắc ngoắc tay thì đám nam sinh này liền lao đầu vào ngay.
Dương Tĩnh thấy được đám nam sinh hai bên đường đều đem ánh mắt nhìn về Hạ Y Na thì liền mở miệng trêu ghẹo.
Ánh mắt Hạ Y Na lướt nhìn đám nam xung quanh hai bên đường, thấy được ánh mắt của bọn hắn thì trong lòng nàng liền có chút không thoải mái. Bạn đang đọc truyện tại
Ban đêm lúc 9h, cả sân trường ở ĐH Đông Hảo vẫn náo nhiệt như thường.
Bởi vì mới bước vào ĐH cho nên những học sinh đều tỏ ra hưng phấn cùng với mấy bạn học chung phòng dẫn nhau đi dạo xung quanh, vài đám thanh niên thì đang tụ tập lại với nhau chỉ chỉ trỏ trỏ vào các MM, tìm ra mục tiêu cho mình.
Mà Hạ Y Na cũng không ngoại lệ.
Trong màn đêm nàng chậm rãi bước đi chầm chậm trong sân trường.
- Hạ tỷ, phải chăng là thích Bùi Đông Lai rồi?
Mắt thấy Hạ Y Na luôn trầm mặc, thì Dương Tĩnh không nhịn được mà hỏi.
Nàng nhớ rõ ràng, bởi vì dựa theo ước định của lúc trưa thì tối nay Hạ Y Na sẽ mời khách, kết quả là Bùi Đông Lai bên kia bận việc nên không thể đến.
Mà đám người Ngô Vũ Trạch lại đến, sau khi kết thúc buổi cơm tối thì mọi người liền lấy cớ là đi ngắm trăng.
Dưới dạng tình hình như thế thì Dương Tĩnh có thể đoán được Hạ Y Na buồn bực là do Bùi Đông Lai không đến.
- Dương Tĩnh, kưng cảm thấy là tỷ thiếu nam nhân sao?
Hạ Y Na bĩu môi, tựa hồ rất khinh thường đối với Bùi Đông Lai.
- Cái này cũng đúng, chỉ cần Hạ tỷ ngoắc ngoắc tay thì đám nam sinh này liền lao đầu vào ngay.
Dương Tĩnh thấy được đám nam sinh hai bên đường đều đem ánh mắt nhìn về Hạ Y Na thì liền mở miệng trêu ghẹo.
Ánh mắt Hạ Y Na lướt nhìn đám nam xung quanh hai bên đường, thấy được ánh mắt của bọn hắn thì trong lòng nàng liền có chút không thoải mái. Bạn đang đọc truyện tại
/751
|