Bob gật đầu nói
“Lần này từ trên tổng bộ phát ra một nhiệm vụ đến tổ chúng ta. Theo thông tin tình báo thì mấy tháng qua có một có một nhóm dị năng giả và khí giả tập trung trái phép ở gần khu biên giới phía Nam Việt Nam. Tiếp theo đó tổ chức điều tra được đám người này đến đây xây dượng một căn cứ bí mật làm nơi tập kết lượng lớn chất hóa học bị cấm”
Vương Minh liếc nhìn sang Thư Vân, nàng ta phụ trách lực lượng tình báo phía Nam cả quân đội chắc chắn nếu có chuyện này thì nàng ta phải biết. Thư Vân thấy Vương Minh nhìn nàng thì cũng minh bạch ý tứ của Vương Minh liền gật đầu rồi lại lắc đấu chứng tỏ những điều vừa rồi có điều nàng biết có điều nàng không biết. Vương Minh thấy vậy thì lại nhớ đến việc gì đó hắn quay về phía Bob hỏi
“Chất hóa học cấm? Đó là những chất gì?”
Bob gõ lên bàn phím lập tức trên màn hình ti vi xuất hiện một danh sách toàn các tên các loại hóa chất dày đến nỗi Vương Minh nhìn suýt chút nữa hoa mắt mà ngất xỉu. Cuối cùng hắn mới chú ý đến trên cái danh sách dài đó có một số chất hóa học được bôi đen, hắn ghi hoặc hỏi
“Tại sao mấy chất hoa học kia lại bị bôi đen?”
“Đó đều là những chất được vận chuyển với số lượng lớn”
Bob trả lời
Vương Minh gật đầu hiểu, hóa ra mấy cái chất hóa học khác đều là đồ ngụy trạng a. Lại nhìn kĩ vào tên của mấy chất hóa học được đánh dấu Vương Minh không biết tại sao cảm giác hình như quen quen thì phải, bất quá nghĩ mãi cũng không ra được gì. Lúc này lại nghe Vũ Tuấn hướng về phía Maria hỏi
“Tiểu thư Fringer nếu như là vậy thì có liên quan gì đến quân đội nước tôi, việc này phải liên hệ với phía Campuchia chứ. Các vị cũng biết nếu quân đội nước tôi tham gia sẽ là vi phạm luật quốc tế, sẽ dẫn đến làm hỏng quan hệ tốt đẹp bao năm qua của Việt Nam và Campuchia”
Vương Minh nghe xong những lời này mà mắt tròn mắt dẹp, hắn thật không ngờ một ngờ bề ngoài trông thô lỗ, giống với dạng người chuyên dùng cơ bắp chứ không dùng não như Vũ Tuấn lại thốt ra từ miệng những điều đạo lý như vậy. Quả thật là nhìn người không nên nhìn bề ngoài a.
Lần này Bob không trả lời bởi cái phần giải thích này nên để người có thẩm quyền là Maria Fringer nói thì hơn. Maria nghe xong Vũ Tuấn nói thì gật đầu.
“Phó tổ trưởng nói không sai, xác thực nếu theo quy định thì vụ việc này chúng tôi phải liên hệ với bên chính phủ và quân đội Campuchia nhưng vụ việc này có tính chất đặc biệt mà liên quan chủ yếu đến Việt Nam”
“Liên quan đến nước chúng tôi? Ý cố có phải là bọn chúng muốn chuyển số hóa chất này vào đất nước tôi”
Thư Vân là một người thông minh, lại có kinh nghiệm làm việc trong ngành tình báo nên khi tổng hợp lại những thông tin này liền mình bạch ngay ý tứ của Maria.
Maria gật đầu dùng, nàng rất tán thưởng năng lực của mỹ nhân trước mặt. Nàng nói
“Thiếu ta, cô rất thông minh. Đúng vậy chúng tôi điều tra được số hóa chất này tập kết sau đó được tuồn vào Việt Nam. Chỉ tiếc đám người này ngụy trang che giấu rất kín kẽ nên khoảng chừng hơn một tháng trước, chúng tôi định phục kích ở biên giới hòng chặn chuyến vận chuyển này lại thì đợt vận chuyển đầu tiên đã được bí mật vận chuyển trót lọt vào biên giới Việt Nam từ trước đó.”
“Từ hơn tháng trước”, Vương Minh nghe được từ này đột nhiên thân kinh trong não nhảy lên vài cái. Hắn dường như “đánh hơi” được mùi vị gì đó liền nhìn về phía Thư Vân đột nhiên hỏi
“Thư Vân dạo này Nguyễn gia Nam Hải có động tĩnh gì không?”
Thư Vân được cấp trên điều đến khu vực miền Nam đảm nhiệm bộ phận tình báo, nhiệm vụ chính của nàng chính là nhìn chằm chằm theo dõi bất cứ động tĩnh dù là nhỏ nhất của Nguyễn gia Nam Hải nên có thể nói gần như mọi hành động dù lớn dù nhỏ của Nguyễn gia Nam Hải nàng đều nắm trong lòng bàn tay. Thư Vân nhìn Vương Minh, nàng khó hiểu không biết tại sao đột nhiên Vương Minh lại hỏi đến Nguyễn gia Nam Hải, một chủ đề không hề liên quan gì đến cái chủ đề mọi người đang bàn bạc ở đây cả. Bất quá nàng vẫn nhã nhặn trả lời
“Kể từ sau vụ việc ở khu công nghiệp kia, Nguyễn gia gần như im hơi lặng tiếng”
Vương Minh gật đầu rồi quay ra hỏi Maria Fringer
“Cô có điều tra ra được ra được điểm đến cuối cùng của những thứ hóa chất kia không?”
Maria nghe xong câu hỏi của Vương Minh thì mắt lúc đỏ lúc đen có lẽ câu hỏi này của Vương Minh đã đụng vào vấn gì đó đáng xấu hổ của nàng. Chỉ thấy Maria hít một hơi, giọng có chút xấu hổ lắc đầu nói
“Không điều tra ra được”
Vương Minh cau mày, hắn không tin với lực lượng tình báo khổng lồ rải khắp ngóc ngách trên thế giới của tổ chức cảnh sát quốc tế chẳng lẽ cũng không điều tra ra được điểm đến của đống hóa chất kia sao? Vương Minh nghe xong câu trả lời của nàng thì tưởng là nàng đang đùa hắn nhưng nhìn sắc mặt xám xịt của Maria thì hắn nhận ra nàng ta không hề nói chơi. Giật mình, Vương Minh hỏi
“Tại sao lai không tìm ra được?”
Maria căm tức nói
“Đám người này rất gian xảo. Khi chúng thoát khỏi sự truy kích của chúng tôi, biết chúng tôi lực lượng mỏng nên chia ra làm nhiều đường còn dùng cả những xe tải giả ngụy trang để đánh lừa khiến chúng tôi nhiều lần suýt chút mất dấu”
“Vậy cô nói cho tôi biết nơi cô mất dấu bọn chúng là ở đâu?”
“Ở khu vực huyện Tiên Ninh”
Vương Minh nghe xong cái địa chỉ này thì cau mày, hắn đương nhiên không xa lạ gì cái huyện Tiên Ninh này cả thậm chí ngược lại còn rất quen thuộc bởi cái huyện này có vị trí địa lí rất đặc thù, được nhắc đến trong rất nhiều quyển sách nghiên cứu về kinh tế của khu vực miền Nam mà Vương Minh đọc gần đây. Huyện Tiên Ninh là một huyện phát triển nhất của tỉnh H thậm chí nếu so với tỉnh thành của tỉnh H còn muốn phát triển hơn nhiều, nguyên nhân chủ yếu là do địa giới hành chính của huyện này hết sức đặc biệt. Phía Đông Nam tiếp giáp với địa giới của thành phố Đông Doanh, phía Đông Bắc thì tiếp giáp với địa giới của Nam Hải, với vị hai mặt tiếp giáp với hai khu kinh tế lớn nhất khu vực miền Nam nên đương nhiên huyện Tiên Ninh cũng được hưởng phúc lây từ sự phát triển nhanh chóng của hai thành phố. Thậm chí có tin đồn rằng huyện này sắp tới chính phủ có kế hoạch nâng cấp bậc hành chính lên thành cấp bậc thành phố để tạo thành một góc bù kinh tế đối với hai thành phố phát triển là Đông Doanh và Nam Hải đồng thời cũng làm đầu tàu kéo kinh tế tỉnh H tăng trưởng. Nghĩ đến điều này Vương Minh cau mày nói
“Liệu thứ hóa chất này có được vận chuyển đến Đông Doanh hoặc Nam Hải không”
“Rất có khả năng là như vậy”
Sam Faber, chú Bob, suốt từ lúc đầu đều nhắm mắt im lặng không lên tiếng đột nhiên lúc này lại mở miệng nói ra một câu, dọa Vương Minh giật mình tí nữa bật dậy khỏi chỗ ngồi. Sam Faber nói xong câu này lại lập tức khôi phục bộ dạng lúc trước, nhắm mắt dưỡng thần dường như là không hề để ý đến việc xung quanh.
“Khả năng này rất cao”
Maria và Thư Vân trăm miệng một lời đồng thanh nói. Nhưng khi nói xong Thư Vân nhăn mày hướng về phía Vương Minh hỏi
“Chẳng lẽ anh nghi ngờ Nguyễn gia Nam Hải là kẻ đứng sau?”
“Đúng vậy”
Vương Minh gật đầu
“Không thể có khả năng này”
“Tại sao?”
“Từ sau vụ việc ở khu công nghiệp lần trước, chúng tôi đã tăng mức độ giám sát đối với Nguyễn gia Nam Hải lên mức độ cao nhất. Nếu quả thật Nguyễn gia làm một hành động lớn đến như vậy làm sao chúng tôi không biết được”
“Điều này cũng chưa chắc”
Vương Minh nghe xong lời nói đầy tự tin dám chắc của Thư Vân thì lắc lắc đầu. Hắn biết tự tin là một điều tốt, là một điều cần thiết khi làm công việc tình báo nhưng mà nếu như Thư Vân thì ngược lại, đó là tự tin thái quá đến mức tiêu cực, sẽ gây ra ảnh hưởng rất tai hại. Hắn thở dài nói
“Cô có chắc là mọi hoạt động của Nguyễn gia đều nằm dưới mắt cô không”
“Tôi chắc chắn”
Thư Vân tự tin nói nhưng thực ra trong lòng của nàng có chút chột dạ, nàng tự hỏi chẳng lẽ mình có sơ sót gì sao nhưng nghĩ lại quả thực là không hề có lỗ hổng gì trong hệ thống giám sát cả.
Vương Minh dựa vào ghế nhàn nhàn nói
“Gần đây tôi mới biết được một tin, Liên Minh một trong những bang phái hắc đạo lớn của Đông Doanh được nhận sự giúp đỡ của một thế lực bí ẩn. Mà trong khoảng thời gian gần đây một số thành viên của Thanh Long đường và Bạch Hổ đường của Liên Minh đột nhiên sức mạnh tăng vọt, thậm chí còn xuất hiện một ít dị năng giả và khí giả. Theo sơ đoán ban đầu của tôi những người đó đã được cho uống loại thuốc Siêu nhân để biến từ người bình thường thành dị năng giả hoặc khí giả, mà ở Việt Nam này thế lực duy nhất sở hữu loại thuốc đó chỉ có Nguyễn gia Nam Hải mà thôi”
“Lần này từ trên tổng bộ phát ra một nhiệm vụ đến tổ chúng ta. Theo thông tin tình báo thì mấy tháng qua có một có một nhóm dị năng giả và khí giả tập trung trái phép ở gần khu biên giới phía Nam Việt Nam. Tiếp theo đó tổ chức điều tra được đám người này đến đây xây dượng một căn cứ bí mật làm nơi tập kết lượng lớn chất hóa học bị cấm”
Vương Minh liếc nhìn sang Thư Vân, nàng ta phụ trách lực lượng tình báo phía Nam cả quân đội chắc chắn nếu có chuyện này thì nàng ta phải biết. Thư Vân thấy Vương Minh nhìn nàng thì cũng minh bạch ý tứ của Vương Minh liền gật đầu rồi lại lắc đấu chứng tỏ những điều vừa rồi có điều nàng biết có điều nàng không biết. Vương Minh thấy vậy thì lại nhớ đến việc gì đó hắn quay về phía Bob hỏi
“Chất hóa học cấm? Đó là những chất gì?”
Bob gõ lên bàn phím lập tức trên màn hình ti vi xuất hiện một danh sách toàn các tên các loại hóa chất dày đến nỗi Vương Minh nhìn suýt chút nữa hoa mắt mà ngất xỉu. Cuối cùng hắn mới chú ý đến trên cái danh sách dài đó có một số chất hóa học được bôi đen, hắn ghi hoặc hỏi
“Tại sao mấy chất hoa học kia lại bị bôi đen?”
“Đó đều là những chất được vận chuyển với số lượng lớn”
Bob trả lời
Vương Minh gật đầu hiểu, hóa ra mấy cái chất hóa học khác đều là đồ ngụy trạng a. Lại nhìn kĩ vào tên của mấy chất hóa học được đánh dấu Vương Minh không biết tại sao cảm giác hình như quen quen thì phải, bất quá nghĩ mãi cũng không ra được gì. Lúc này lại nghe Vũ Tuấn hướng về phía Maria hỏi
“Tiểu thư Fringer nếu như là vậy thì có liên quan gì đến quân đội nước tôi, việc này phải liên hệ với phía Campuchia chứ. Các vị cũng biết nếu quân đội nước tôi tham gia sẽ là vi phạm luật quốc tế, sẽ dẫn đến làm hỏng quan hệ tốt đẹp bao năm qua của Việt Nam và Campuchia”
Vương Minh nghe xong những lời này mà mắt tròn mắt dẹp, hắn thật không ngờ một ngờ bề ngoài trông thô lỗ, giống với dạng người chuyên dùng cơ bắp chứ không dùng não như Vũ Tuấn lại thốt ra từ miệng những điều đạo lý như vậy. Quả thật là nhìn người không nên nhìn bề ngoài a.
Lần này Bob không trả lời bởi cái phần giải thích này nên để người có thẩm quyền là Maria Fringer nói thì hơn. Maria nghe xong Vũ Tuấn nói thì gật đầu.
“Phó tổ trưởng nói không sai, xác thực nếu theo quy định thì vụ việc này chúng tôi phải liên hệ với bên chính phủ và quân đội Campuchia nhưng vụ việc này có tính chất đặc biệt mà liên quan chủ yếu đến Việt Nam”
“Liên quan đến nước chúng tôi? Ý cố có phải là bọn chúng muốn chuyển số hóa chất này vào đất nước tôi”
Thư Vân là một người thông minh, lại có kinh nghiệm làm việc trong ngành tình báo nên khi tổng hợp lại những thông tin này liền mình bạch ngay ý tứ của Maria.
Maria gật đầu dùng, nàng rất tán thưởng năng lực của mỹ nhân trước mặt. Nàng nói
“Thiếu ta, cô rất thông minh. Đúng vậy chúng tôi điều tra được số hóa chất này tập kết sau đó được tuồn vào Việt Nam. Chỉ tiếc đám người này ngụy trang che giấu rất kín kẽ nên khoảng chừng hơn một tháng trước, chúng tôi định phục kích ở biên giới hòng chặn chuyến vận chuyển này lại thì đợt vận chuyển đầu tiên đã được bí mật vận chuyển trót lọt vào biên giới Việt Nam từ trước đó.”
“Từ hơn tháng trước”, Vương Minh nghe được từ này đột nhiên thân kinh trong não nhảy lên vài cái. Hắn dường như “đánh hơi” được mùi vị gì đó liền nhìn về phía Thư Vân đột nhiên hỏi
“Thư Vân dạo này Nguyễn gia Nam Hải có động tĩnh gì không?”
Thư Vân được cấp trên điều đến khu vực miền Nam đảm nhiệm bộ phận tình báo, nhiệm vụ chính của nàng chính là nhìn chằm chằm theo dõi bất cứ động tĩnh dù là nhỏ nhất của Nguyễn gia Nam Hải nên có thể nói gần như mọi hành động dù lớn dù nhỏ của Nguyễn gia Nam Hải nàng đều nắm trong lòng bàn tay. Thư Vân nhìn Vương Minh, nàng khó hiểu không biết tại sao đột nhiên Vương Minh lại hỏi đến Nguyễn gia Nam Hải, một chủ đề không hề liên quan gì đến cái chủ đề mọi người đang bàn bạc ở đây cả. Bất quá nàng vẫn nhã nhặn trả lời
“Kể từ sau vụ việc ở khu công nghiệp kia, Nguyễn gia gần như im hơi lặng tiếng”
Vương Minh gật đầu rồi quay ra hỏi Maria Fringer
“Cô có điều tra ra được ra được điểm đến cuối cùng của những thứ hóa chất kia không?”
Maria nghe xong câu hỏi của Vương Minh thì mắt lúc đỏ lúc đen có lẽ câu hỏi này của Vương Minh đã đụng vào vấn gì đó đáng xấu hổ của nàng. Chỉ thấy Maria hít một hơi, giọng có chút xấu hổ lắc đầu nói
“Không điều tra ra được”
Vương Minh cau mày, hắn không tin với lực lượng tình báo khổng lồ rải khắp ngóc ngách trên thế giới của tổ chức cảnh sát quốc tế chẳng lẽ cũng không điều tra ra được điểm đến của đống hóa chất kia sao? Vương Minh nghe xong câu trả lời của nàng thì tưởng là nàng đang đùa hắn nhưng nhìn sắc mặt xám xịt của Maria thì hắn nhận ra nàng ta không hề nói chơi. Giật mình, Vương Minh hỏi
“Tại sao lai không tìm ra được?”
Maria căm tức nói
“Đám người này rất gian xảo. Khi chúng thoát khỏi sự truy kích của chúng tôi, biết chúng tôi lực lượng mỏng nên chia ra làm nhiều đường còn dùng cả những xe tải giả ngụy trang để đánh lừa khiến chúng tôi nhiều lần suýt chút mất dấu”
“Vậy cô nói cho tôi biết nơi cô mất dấu bọn chúng là ở đâu?”
“Ở khu vực huyện Tiên Ninh”
Vương Minh nghe xong cái địa chỉ này thì cau mày, hắn đương nhiên không xa lạ gì cái huyện Tiên Ninh này cả thậm chí ngược lại còn rất quen thuộc bởi cái huyện này có vị trí địa lí rất đặc thù, được nhắc đến trong rất nhiều quyển sách nghiên cứu về kinh tế của khu vực miền Nam mà Vương Minh đọc gần đây. Huyện Tiên Ninh là một huyện phát triển nhất của tỉnh H thậm chí nếu so với tỉnh thành của tỉnh H còn muốn phát triển hơn nhiều, nguyên nhân chủ yếu là do địa giới hành chính của huyện này hết sức đặc biệt. Phía Đông Nam tiếp giáp với địa giới của thành phố Đông Doanh, phía Đông Bắc thì tiếp giáp với địa giới của Nam Hải, với vị hai mặt tiếp giáp với hai khu kinh tế lớn nhất khu vực miền Nam nên đương nhiên huyện Tiên Ninh cũng được hưởng phúc lây từ sự phát triển nhanh chóng của hai thành phố. Thậm chí có tin đồn rằng huyện này sắp tới chính phủ có kế hoạch nâng cấp bậc hành chính lên thành cấp bậc thành phố để tạo thành một góc bù kinh tế đối với hai thành phố phát triển là Đông Doanh và Nam Hải đồng thời cũng làm đầu tàu kéo kinh tế tỉnh H tăng trưởng. Nghĩ đến điều này Vương Minh cau mày nói
“Liệu thứ hóa chất này có được vận chuyển đến Đông Doanh hoặc Nam Hải không”
“Rất có khả năng là như vậy”
Sam Faber, chú Bob, suốt từ lúc đầu đều nhắm mắt im lặng không lên tiếng đột nhiên lúc này lại mở miệng nói ra một câu, dọa Vương Minh giật mình tí nữa bật dậy khỏi chỗ ngồi. Sam Faber nói xong câu này lại lập tức khôi phục bộ dạng lúc trước, nhắm mắt dưỡng thần dường như là không hề để ý đến việc xung quanh.
“Khả năng này rất cao”
Maria và Thư Vân trăm miệng một lời đồng thanh nói. Nhưng khi nói xong Thư Vân nhăn mày hướng về phía Vương Minh hỏi
“Chẳng lẽ anh nghi ngờ Nguyễn gia Nam Hải là kẻ đứng sau?”
“Đúng vậy”
Vương Minh gật đầu
“Không thể có khả năng này”
“Tại sao?”
“Từ sau vụ việc ở khu công nghiệp lần trước, chúng tôi đã tăng mức độ giám sát đối với Nguyễn gia Nam Hải lên mức độ cao nhất. Nếu quả thật Nguyễn gia làm một hành động lớn đến như vậy làm sao chúng tôi không biết được”
“Điều này cũng chưa chắc”
Vương Minh nghe xong lời nói đầy tự tin dám chắc của Thư Vân thì lắc lắc đầu. Hắn biết tự tin là một điều tốt, là một điều cần thiết khi làm công việc tình báo nhưng mà nếu như Thư Vân thì ngược lại, đó là tự tin thái quá đến mức tiêu cực, sẽ gây ra ảnh hưởng rất tai hại. Hắn thở dài nói
“Cô có chắc là mọi hoạt động của Nguyễn gia đều nằm dưới mắt cô không”
“Tôi chắc chắn”
Thư Vân tự tin nói nhưng thực ra trong lòng của nàng có chút chột dạ, nàng tự hỏi chẳng lẽ mình có sơ sót gì sao nhưng nghĩ lại quả thực là không hề có lỗ hổng gì trong hệ thống giám sát cả.
Vương Minh dựa vào ghế nhàn nhàn nói
“Gần đây tôi mới biết được một tin, Liên Minh một trong những bang phái hắc đạo lớn của Đông Doanh được nhận sự giúp đỡ của một thế lực bí ẩn. Mà trong khoảng thời gian gần đây một số thành viên của Thanh Long đường và Bạch Hổ đường của Liên Minh đột nhiên sức mạnh tăng vọt, thậm chí còn xuất hiện một ít dị năng giả và khí giả. Theo sơ đoán ban đầu của tôi những người đó đã được cho uống loại thuốc Siêu nhân để biến từ người bình thường thành dị năng giả hoặc khí giả, mà ở Việt Nam này thế lực duy nhất sở hữu loại thuốc đó chỉ có Nguyễn gia Nam Hải mà thôi”
/398
|