Giới thiệu nhân vật : - Kiều Tuyết Linh : gia thế bình thường , lực học bình thường , ngoại hình bình thuờng , ... nói chung là cái gì cũng bình thường nhưng mặt lại dày và có phần điên bất bình thường .
- Trần Gia Hân : bạn thân của Linh , gia đình khá giả , ngoại hình bình thường . Là một con điên chính hiệu và mê tín .
- Hoàng Khánh Phong : đẹp trai , gia đìng giàu có , học yếu , ăn chơi ,...gần như hư hỏng .
- Trịnh Gia Khiêm : bạn thằng trên , tính tình i nó .
__________________________________________
Linh tay phải cầm đien thoại , tay trái cầm ly trà sữa đang uống dở đi trên đường . Đi qua một ngõ nhỏ thấy bên trong có tiếng ồn , cái tính tò mò trong nó đột nhiên trỗi dậy một cách mạnh mẽ . Từng bước , từng bước tới gần con ngõ tới nơi nó ngó đầu vào thì ... ôi thôi ! Bên trong một tốp người đang đánh nhau với một người con trai . Nhìn tên đó mới đẹp trai làm sao . Trong tiểu thuyết thì chắc chắn nhân vật nữ chính sẽ lao vào và quát rằng các người đang làm gì vậy rồi lao vào bảo vệ nam chính nhưng đời không như là mơ , thay vì lao vào can ngăn thì Linh lại đứng đó âm thầm cổ vũ nhiệt tình . Một lúc sau đám kia vì bị anh đẹp trai uýnh cho tơi bời mà kéo nhau bỏ chạy . Sau khi lũ kia đi hết nó liền chạy tới chỗ anh đẹp trai kia và :
- Cậu gì ơi . Nhìn cậu ban nãy ngầu thiệt đó . Cậu tên gì vậy ? Cho mình làm quen được không ? nói rồi nó này bộ mặt hi vọng ngước lên nhìn Phong .
Chả thèm liếc nó một cái , Phong quay người đi luôn . Nhưng nó làm sao mà bỏ cuộc dễ vậy , khó khăn lắm mới tìm được một soái ca đích thực làm sao mà bỏ cuộc dễ thế được . Vội chạy theo Phong , Liếc thấy lô gô in trên áo của cậu Linh liền reo lên :
- Oa , cậu xem chúng ta có duyên chưa này ! Tớ với cậu học chung trường đấy ! Mà sao tớ lại không biết cậu nhỉ ? Mà thôi , giờ biết rồi ! Cậu cho tớ làm quen được không nói liến thoắng một hồi nhưng con bé vẫn không quên mục đích chính phải làm quen được Phong .
Còn về phía Phong , tự dưng đâu đâu lại có con nhỏ điên điên chạy tới làm quen .Mà nó ăn gì mà nói lắm thế ? Quay sang Linh , cậu quát :
- Ơ cái con này ! Mày ở đâu chui ra mà vô duyên thế ? Con gái đi làm quen trước không biết ngại à ? Biến đê ! Tao không có nhu cầu làm quen với con nhỏ chân ngắn ngư mày . bằng giọng cay nghiệt cậu chửi con bé một cách không thương tiếc .
Hazz . Nhưng những lời ấy nào có ảnh hưởng gì tới Linh . Cái mặt nó vẫn trơ ra , không một chút biểu hiện của sự xấu hổ . Đang định trả lời thì điện thoại reo lên . Nghe điện thoại xong quay lại đã thấy Phong biến đâu mất tiêu . Ôm một bụng tiếc nuối , Linh lết sác về nhà .
Sau khi đã yên vị trên chiếc ghế trong phòng , Linh vội rút điện thoại ra gọi cho con bạn .
- /Gọi gì thế nhợn / cái giọng ngái ngủ nghe tởm của con bạn vang trong điện thoại .
- /Mày có biết ở trường mình có anh nào đẹp trai không ?/ chẳng vòng vo nhiều con bé nhắm ngay vấn đề chính mà hỏi .
- /Mày hỏi làm gì ? Định bỏ tao theo chúng nó à ? / Hân vừa nói vừa giả bộ sụt sùi như đang khóc .
- / Khiếp , cái giọng mày nghe tởm quá đé ! Éo giỡn đâu ! Điều tra hộ cái mai tao mời bánh tráng trộn . Sao được không ? / Linh bắt đầu mở giọng dụ dỗ con bạn ham ăn mặc dù biết sau khi bao nó ăn thể nào cũng bị viêm màng túi ( T~T )
- / Úi giời ! Mày cứ để đấy tao tìm cho ! Tao là tao thương mày lắm đấy / nghe đến ăn Hân ngay lập tức sáng mắt , gật đầu đồng í ngay tức khắc .
- / Ờ ! Thôi máy sắp hết tiền tắt đây ! Nhớ tìm đấy /
- / Biết rồi ! Biết rồi ! Bye / nói qua loa vài câu rồi cúp máy .
Sau khi cúp máy nó nằm lăn ra giường tưởng tượng tới cái cảnh nó với Thiên tay trong trong tay đi trên một cánh đồng hoa đầy lãng mạn rồi ngửa đầu lên trần nhà cười điên dại . ( @~@ )
____________________________________________
Xin chào !!!! Tớ là mập ^_^
- Trần Gia Hân : bạn thân của Linh , gia đình khá giả , ngoại hình bình thường . Là một con điên chính hiệu và mê tín .
- Hoàng Khánh Phong : đẹp trai , gia đìng giàu có , học yếu , ăn chơi ,...gần như hư hỏng .
- Trịnh Gia Khiêm : bạn thằng trên , tính tình i nó .
__________________________________________
Linh tay phải cầm đien thoại , tay trái cầm ly trà sữa đang uống dở đi trên đường . Đi qua một ngõ nhỏ thấy bên trong có tiếng ồn , cái tính tò mò trong nó đột nhiên trỗi dậy một cách mạnh mẽ . Từng bước , từng bước tới gần con ngõ tới nơi nó ngó đầu vào thì ... ôi thôi ! Bên trong một tốp người đang đánh nhau với một người con trai . Nhìn tên đó mới đẹp trai làm sao . Trong tiểu thuyết thì chắc chắn nhân vật nữ chính sẽ lao vào và quát rằng các người đang làm gì vậy rồi lao vào bảo vệ nam chính nhưng đời không như là mơ , thay vì lao vào can ngăn thì Linh lại đứng đó âm thầm cổ vũ nhiệt tình . Một lúc sau đám kia vì bị anh đẹp trai uýnh cho tơi bời mà kéo nhau bỏ chạy . Sau khi lũ kia đi hết nó liền chạy tới chỗ anh đẹp trai kia và :
- Cậu gì ơi . Nhìn cậu ban nãy ngầu thiệt đó . Cậu tên gì vậy ? Cho mình làm quen được không ? nói rồi nó này bộ mặt hi vọng ngước lên nhìn Phong .
Chả thèm liếc nó một cái , Phong quay người đi luôn . Nhưng nó làm sao mà bỏ cuộc dễ vậy , khó khăn lắm mới tìm được một soái ca đích thực làm sao mà bỏ cuộc dễ thế được . Vội chạy theo Phong , Liếc thấy lô gô in trên áo của cậu Linh liền reo lên :
- Oa , cậu xem chúng ta có duyên chưa này ! Tớ với cậu học chung trường đấy ! Mà sao tớ lại không biết cậu nhỉ ? Mà thôi , giờ biết rồi ! Cậu cho tớ làm quen được không nói liến thoắng một hồi nhưng con bé vẫn không quên mục đích chính phải làm quen được Phong .
Còn về phía Phong , tự dưng đâu đâu lại có con nhỏ điên điên chạy tới làm quen .Mà nó ăn gì mà nói lắm thế ? Quay sang Linh , cậu quát :
- Ơ cái con này ! Mày ở đâu chui ra mà vô duyên thế ? Con gái đi làm quen trước không biết ngại à ? Biến đê ! Tao không có nhu cầu làm quen với con nhỏ chân ngắn ngư mày . bằng giọng cay nghiệt cậu chửi con bé một cách không thương tiếc .
Hazz . Nhưng những lời ấy nào có ảnh hưởng gì tới Linh . Cái mặt nó vẫn trơ ra , không một chút biểu hiện của sự xấu hổ . Đang định trả lời thì điện thoại reo lên . Nghe điện thoại xong quay lại đã thấy Phong biến đâu mất tiêu . Ôm một bụng tiếc nuối , Linh lết sác về nhà .
Sau khi đã yên vị trên chiếc ghế trong phòng , Linh vội rút điện thoại ra gọi cho con bạn .
- /Gọi gì thế nhợn / cái giọng ngái ngủ nghe tởm của con bạn vang trong điện thoại .
- /Mày có biết ở trường mình có anh nào đẹp trai không ?/ chẳng vòng vo nhiều con bé nhắm ngay vấn đề chính mà hỏi .
- /Mày hỏi làm gì ? Định bỏ tao theo chúng nó à ? / Hân vừa nói vừa giả bộ sụt sùi như đang khóc .
- / Khiếp , cái giọng mày nghe tởm quá đé ! Éo giỡn đâu ! Điều tra hộ cái mai tao mời bánh tráng trộn . Sao được không ? / Linh bắt đầu mở giọng dụ dỗ con bạn ham ăn mặc dù biết sau khi bao nó ăn thể nào cũng bị viêm màng túi ( T~T )
- / Úi giời ! Mày cứ để đấy tao tìm cho ! Tao là tao thương mày lắm đấy / nghe đến ăn Hân ngay lập tức sáng mắt , gật đầu đồng í ngay tức khắc .
- / Ờ ! Thôi máy sắp hết tiền tắt đây ! Nhớ tìm đấy /
- / Biết rồi ! Biết rồi ! Bye / nói qua loa vài câu rồi cúp máy .
Sau khi cúp máy nó nằm lăn ra giường tưởng tượng tới cái cảnh nó với Thiên tay trong trong tay đi trên một cánh đồng hoa đầy lãng mạn rồi ngửa đầu lên trần nhà cười điên dại . ( @~@ )
____________________________________________
Xin chào !!!! Tớ là mập ^_^
/9
|