Chương 833
Anh ta đã liên lạc với Du Ân, nhưng Du Ân nói mình cũng không biết Tống Nghênh đã đi đâu.
Lúc trước, Chu Mi kiên quyết bỏ con của Dịch Thận Chi để chuyển đến phía Nam, giờ Tống Nghênh lại mất tích.
Du Ân, người vốn luôn hiền lành, nay lại trở nên tàn nhẫn hơn, tuyên bố trước công chúng rằng cô sẽ không quay lại với Phó Đình Viễn.
Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?
Ai ai cũng khiến người ta phải lo lắng.
Bọn họ rất công bằng, giống như đã bàn bạc hết rồi, trong năm này sẽ khiến cho mỗi người bọn họ không ai được sống yên ổn.
Phó Đình Viễn trở mình và quay mặt vào ghế sô pha, anh vẫn chưa hồi phục sau trận đả kích tối qua, anh không có tâm trạng để trò chuyện với Hứa Hàng: “Nếu cậu không còn chuyện gì nữa thì về đi.”
Hứa Hàng nhớ tới mục đích đến thăm của mình: “Ông nội cậu gọi điện thoại không được nên bảo tôi tới gặp cậu.”
Lúc này Phó Đình Viễn mới chú ý tới điện thoại, chắc là tối qua điện thoại hết pin.
Còn về tại sao hết pin là do tối qua anh say, đã liên tục gọi cho Du Ân.
Anh biết mình không thể gọi được nhưng vẫn ngoan cố gọi cho đến khi điện thoại hết pin, anh ngủ quên lúc nào không hay.
Anh lẩm bẩm: “Lát nữa tôi sẽ gọi cho ông.”
Hứa Hàng đứng dậy định an ủi Phó Đình Viễn vài câu, nhưng sau đó nhận thấy mình cũng không khá hơn Phó Đình Viễn là bao nên xoay người đi mất.
Phó Đình Viễn còn đỡ, ít nhất anh còn biết Du Ân đang ở đâu.
Nhưng còn anh ta thì sao? Không thể liên lạc được với Tống Nghênh, cho dù có lời muốn nói thì cũng chẳng tìm được người ta để nói.
Đến bây giờ anh ta mới phát hiện ra trước đây anh ta không hiểu Tống Nghênh, giờ cũng không hiểu.
Tống Nghênh vừa bỏ đi, anh ta không biết phải tìm cô ấy ở đâu.
Sau khi Hứa Hàng đi khỏi, Phó Đình Viễn ngồi trên ghế sô pha một lúc, sau đó đứng dậy cầm điện thoại đi sạc pin, gọi điện cho ông cụ nói rằng anh vẫn ổn.
Sau khi cúp điện thoại, anh nhìn lướt qua tin tức trên điện thoại di động, nhìn thoáng qua vẻ mặt lạnh lùng của Du Ân, đã thế cô lại còn nói chưa bao giờ nghĩ sẽ hợp lại với anh, lồng ngu anh quặn thắt, suýt chút nữa đã bị tức chết.
Tô Ngưng nhanh chóng tìm ra chỗ ở của Ngô Mẫn, lập tức báo với Du Ân, Tô Ngưng đề nghị trên điện thoại: “Sắp đến giao thừa rồi, sao không đợi sang năm mới hãy xử lý những phiền phức này?”
“Không.” Giọng điệu của Du Ân rất dứt khoát: “Không, tớ phải lợi dụng dịp tết nguyên đán này, mọi người ở nhà không làm gì để đăng những vụ tai tiếng của Tử Dạ lên, như vậy sẽ gây được sự chú ý rất cao.”
Tô Ngưng vừa nghĩ, quả nhiên là như vậy.
Giao thừa, mọi người đều ở nhà, ngọn lửa nhiều chuyện trong lòng mỗi người sẽ càng bùng cháy mạnh hơn, lúc này lại nổ ra vụ tai tiếng của Tử Dạ, e rằng cả nước sẽ biết có một kẻ đê tiện và nhân vật phản diện vô liêm sỉ như vậy.
/914
|