Chương 648
Trong phòng vệ sinh, Từ Sướng cố nén cơn say, lấy điện thoại di động ra xem một phần mềm gì đó.
Trong phần mềm xuất hiện một chấm đỏ đang bắt đầu di chuyển, đó chính là xe của Phó Đình Viễn và Du Ân đang đi trên đường.
Anh ta lập tức cất điện thoại rồi đứng dậy, bước chân ra khỏi phòng vệ sinh có chút loạng choạng do men say, cầm chìa khóa xe rồi ra ngoài cùng với Thẩm Dao.
Thẩm Dao lái xe trên đường, thuận tiện nhìn Từ Sướng đang ngồi ghế phụ nói: “Em thấy anh có vẻ say cũng không nhẹ đâu, đợi lát nữa tới nhà em rồi anh không cần phải kêu tài xế tới đón, cứ ngủ ở đấy một hôm đi.”
“Được.” Tự Sướng nhắm hai mắt, đáp lời cô ta.
Xe đã chạy được một đoạn đường, Thẩm Dao đột nhiên hạ cửa sổ xe xuống.
Có lẽ do sợ Tự Sướng cảm thấy lạnh, nên Thẩm Dao chủ động lên tiếng giải thích trước: “Có thể là vừa rồi được ăn cơm anh nấu nên có phần kích động, hiện giờ tim em đập nhanh lắm, em cũng thấy hơi nóng nữa, nên muốn mở cửa sổ hít thở không khí.”
Tự Sướng nhẹ giọng đáp: “Không sao hết, anh không lạnh.”
Thời điểm hai người chạy đến một đoạn đường nào đó, Từ sướng nói: “Em dừng xe ở ven đường chút, phía trước là quán cà phê em thích, để anh chạy đi mua cho em ly cà phê.”
Trong lòng Tự sướng chỉ nghĩ có cô ta, điều này khiến Thầm Dao vui mừng muốn chết được.
Thời điểm Thẩm Dao ngồi trong xe chờ Tự Sướng, cô ta cảm thấy lòng càng lúc càng nóng nảy.
Ở chiều ngược lại có một chiếc xe đang đi tới, biển số xe bắt mắt kia khiến cảm xúc của Thẩm Dao nhất thời trở nên kích động.
Đó là xe của Phó Đình Viễn.
Lời Tự Sướng nói vang bên tai cô ta, nếu giờ phút này Phó Đình Viễn xuất hiện trước mặt anh, anh nhất định sẽ lái xe tông anh ta…
Thẩm Dao chỉ cảm thấy nhịp đập trái tim càng lúc càng dồn dập, thời điểm hồi phục lại tinh thần, cô ta mới phát hiện ra, cô ta đã khởi động xe, lòng bàn chân đặt trên chân ga.
Nhất thời, Thẩm Dao cảm thấy có chút kinh sợ, cô ta đương nhiên biết hành vi lái xe đâm người này là không đúng, loại hành vi ác liệt này thậm chí còn nghiêm trọng hơn việc cô ta cố ý vu oan hãm hại Du Ân.
Nhưng mà cô ta càng muốn lý trí, thì cơ thể cô ta lại càng như mất khống chế, bàn chân đạp mạnh chân ga rồi phóng tới đụng trúng xe của Phó Đình Viễn.
Một tiếng động lớn vang lên, chiếc xe của Phó Đình Viễn vốn đang chạy bình thường trên đường bị xe của Thẩm Dao đâm trúng thì lắc lư vài vòng rồi tông vào lan can bên đường.
Thẩm Dao vỡ đầu chảy máu hôn mê bất tỉnh ngay tại chỗ, cách đó không xa, Từ Sướng đang đứng ở quán cà phê, trong tay vẫn cầm cốc cà phê còn ấm nóng, thản nhiên cong khóe môi để lộ ra nụ cười vui vẻ.
Chuyện rõ như ban ngày, Thẩm Dao ngang nhiên lái xe đâm người, chỉ sợ là anh ta có “Vì cô ta mà mời” luật sư thần thông quảng đại cũng không có cách nào biện hộ cho cô ta vô tội.
Phạm tội lần nữa trong thời gian được bảo lãnh, chỉ e là thời gian ngồi tù của cô ta lại tăng thêm mấy năm.
Nếu, Phó Đình Viễn hoặc là Du Ân ở xe đối diện kia gặp bất trắc gì, ví dụ như tử vong hoặc bị thương, Thẩm Dao sẽ lập tức mang tội danh giết người, có bị xử án tử hình thì cũng không quá.
Vì dẫu sao, người cô ta đả thương chính là con gái nhà họ Diệp ở thủ đô, và cả người cầm quyền nhà họ Phó ở Giang Thành.
Chiêu thức này của anh ta, vẫn là chiêu một hòn đá trúng hai con chim như cũ.
/914
|