Sau Khi Vai Ác Phản Diện Trọng Sinh

Chương 8.2

/398


Chương 8.2

"Thân thế của cậu tôi có biết một chút. Mạo muội nói một chút, dĩ nhiên rất bi thảm, nhưng cũng là lợi thế lớn nhất của cậu. Nếu không có cách nào thay đổi sự thật, thì cậu phải học lợi dụng tất cả những thứ này, lúc thích hợp yếu thế một chút cũng không có gì không tốt. Mọi người ngưỡng mộ kẻ mạnh, mà trời sinh lại đồng tình với kẻ yếu. Đây là điều rất mâu thuẫn. Nếu như cậu lợi dụng nó tốt thì cũng không có gì bất lợi cả."

"Những kỹ xảo nhỏ mà tôi dạy cho cậu thật ra không phải họ không biết. Có thể xem như là trong lòng biết rõ ràng, có người chịu tốn tâm tư vì cậu, dù sao cũng tốt hơn không có ai phản ứng với cậu. Chúng ta làm ngành dịch vụ, hợp lại chính là chút tâm tư thủ đoạn này. Cậu cảm thấy đầu óc của mình không nhớ tốt được thì hãy ghi những thứ này lên trên sổ. Lúc rảnh rỗi thì mở ra xem."

"Tuy nhiên cậu phải nhớ kỹ, những thứ này cậu tự biết là được rồi. Tuyệt đối đừng đem chúng ra trước mặt người khác. Miễn cho tâm ý thay lòng đổi dạ, hiệu quả sẽ giảm đi rất nhiều."

Từ đó về sau, Đào Mộ bắt đầu viết nhật ký.

Sau khi sống lại, Đào Mộ ngoại trừ mỗi ngày viết nhật ký, còn mua mấy quyển sổ để ghi chép lại những sự kiện quan trọng sẽ xảy ra trong mười năm tới—— bao gồm cả scandal trong giới giải trí, kỷ lục phòng vé, hạng mục giải thưởng, thống kê ratings, biến động giá cổ phiếu trên thị trường chứng khoán, thời hạn giao hàng tăng giảm, tin tức xã hội chấn động một thời, tình hình chính trị pháp luật nhiều vô số trong nước ngoài nước, việc to việc nhỏ bất kể chi tiết nào, dựa theo thời gian và các nội dung mà phân chia, nhớ bao nhiêu viết bấy nhiêu, thỉnh thoảng còn có thể bổ sung thêm một chút. Vì để tránh cho nội dung của quyển nhật ký truyền ra ngoài, Đào Mộ còn cố ý phát minh ra một mật mã mà chỉ có mình cậu mới có thể hiểu được.

Theo hồi ức không bị gián đoạn, Đào Mộ cũng vui vẻ phát hiện ra trí nhớ của mình hình như đã tốt hơn rồi. Nói ví dụ như, lúc trước Đào Mộ chỉ có thể nhớ lại đại khái những gì đã xảy ra ở một giai đoạn nhất định, nhưng theo giấc mơ không ngừng hợp nhất, thời điểm Đào Mộ nhớ lại những chuyện này, thậm chí có thể chính xác thời gian và chi tiết cụ thể của các sự việc, bao gồm giọng điệu và sắc mặt của mỗi người khi đang nói chuyện. Có đôi khi trong lúc vô tình còn nghe được đôi câu vài lời, thời gian qua rất lâu vẫn còn có thể nhớ đến rõ ràng.

Đại Mao và Tiểu Béo đã quen với việc Đào Mộ viết nhật ký mỗi ngày trước khi đi ngủ từ lâu. Đối với việc Đào Mộ viết nhật ký còn bất chợt nảy ra ý tưởng phát minh ra mật mã càng tập mãi thành quen —— dù sao lúc này người ta còn chưa qua hết thời kỳ trung nhị, giữa đám bạn học việc dùng ngôn ngữ sao Hoả để tán gẫu là rất phổ biến. Đào Mộ thân là nhân tài kiệt xuất trong đám bệnh trung nhị, viết nhật ký còn muốn phát minh mật mã chỉ thuộc về mình, cũng không phải chuyện gì kỳ lạ nữa.

Vừa vặn ngược lại, ở trong mắt Đại Mao, Tiểu Béo, Đào Mộ như thế trái lại còn rất ngầu.

"Anh Mộ anh quá trâu bò, không hổ là anh Mộ của chúng ta." Đại Mao giơ ngón tay về phía Đào Mộ: "Đúng rồi anh Mộ, đây là quà sinh nhật em tặng cho anh."

Bởi vì Đào Mộ có bệnh sạch sẽ nên Đại Mao cũng bị ép mỗi ngày phải tắm hai lần, sau khi tắm rửa xong thì đưa cho Đào Mộ món quà đã chuẩn bị xong từ sớm.

Là một loại máy tính xách tay thương vụ. Vỏ ngoài kim loại màu trắng vô cùng thời thượng, Đại Mao cảm thấy đặc biệt thích hợp với anh Mộ nhà họ.

Tiểu Béo cũng lấy quà sinh nhật mà bản thân đã chuẩn bị kỹ càng ra, lại chính là smart phone mà Đào Mộ tâm tâm niệm niệm: "Không phải là anh vẫn luôn muốn đổi điện thoại di động à. Ghét bỏ mẫu và tính năng của điện thoại thông minh bên thành phố H không tốt bằng ở Bắc Kinh. Đây là chiếc điện thoại di động mới nhất mà em cố ý nhờ bạn cùng lớp ở nước Mĩ mua đó. Thế nào, nó hoàn toàn phù hợp với thẩm mỹ của anh Mộ đúng không?"

Đào Mộ hơi run run, chợt cười nói: "Cảm ơn, tôi đều rất thích."

"Khà khà!" Đại Mao, Tiểu Béo vò đầu bứt tóc, thuận thế ngồi ở hai bên người Đào Mộ. Đại Mao móc ra một cái bình rượu thuốc trị bầm, phong cách rất dân tộc: "Đây là anh em vai võ phụ trong đoàn phim giới thiệu cho em, nói là trị mấy vết bầm tím cực kỳ hiệu quả. Anh Mộ, em lấy rượu thuốc ra xoa cho anh nhé?"

Đào Mộ đang định đồng ý thì điện thoại di động của Đại Mao đột nhiên vang lên.

Đại Mao liếc mắt nhìn số điện thoại hiện lên trên điện thoại, trực tiếp đưa điện thoại di động đưa cho Đào Mộ: "Là viện trưởng Đào."

Động tác viết nhật ký của Đào Mộ hơi dừng lại một chút. Nhận lấy điện thoại di động, đứng dậy ra ban công.

"Tiểu Mộ, sinh nhật vui vẻ." Giọng nói hiền lành của viện trưởng Đào vang lên từ bên kia ống nghe: "Con, cái thằng nhỏ này, tại sao lúc đi lại đưa điện thoại di động cho Tiểu Viễn? Bà liên lạc khắp nơi cũng không tìm được con, vất vả lắm mới tìm được cha của Vương Dã, mới hỏi được số điện thoại của Vương Dã. Con ở bên kia như thế nào?"

 

 


/398

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status