Chương 6.3
"Đến đây, hai ta uống một ly! Anh Cẩu của em nói ngày hôm nay anh ấy đắc tội với em và anh em của em ở đoàn kịch, buổi tối muốn chịu đòn nhận tội, còn sợ em không chấp nhận. Vậy em cho chị mặt mũi, hai ta cụng một cái —— "
Không đợi Đào Mộ mở miệng, Dư Mị đặc biệt ngả ngớn nói bổ sung: "Chỉ cần em đồng ý tha thứ cho anh Cẩu, chị dâu uống chén rượu giao bôi với em cũng được."
Dư Mị vừa mới nói ra câu này, mấy anh em của Cẩu Nhật Tân không quá thoải mái nhíu nhíu mày. Đương nhiên họ cũng không có mẫn cảm đến vậy, vẫn ngồi ở đây ồn ào khen hay. Đối với loại người làm việc ngả ngớn mà làm như quen thân này từ trước đến giờ Đào Mộ không hề quan tâm, điều này sẽ làm cậu nhớ tới thời điểm mà cậu nhất định phải đối phó với các kiểu khách khi cậu làm việc trong quán bar hoặc những nơi khác ở đời trước —— ví dụ như thấy sắc nảy lòng tham, hoặc là mượn rượu giả điên.
Mấy năm trở về nhà họ Thẩm kia, cậu không muốn nhắc tới những kinh nghiệm này. Nhưng mà dù sao nhóm sứ giả hộ hoa của Thẩm Dục có thể dùng đủ loại cách trong các loại trường hợp để nhắc nhở cậu, quá khứ của Đào Mộ cậu thấp kém cỡ nào —— vì kiếm chút phần trăm hoa hồng bán rượu, cũng có thể nuốt giận vào bụng ra vẻ lấy lòng. Dùng này để chứng minh rằng tại thời điểm đối mặt với lợi ích to lớn hơn cậu nhất định sẽ vì đạt được mục đích mà không chừa thủ đoạn nào, gián tiếp xác minh Đào Mộ chính là người dối trá khéo đưa đẩy lòng dạ kín đáo như vậy, không sánh được với Thẩm Dục ngây thơ hồn nhiên phẩm cách cao quý.
Tất nhiên sau đó họ cũng dùng sự thật chứng minh, Đào Mộ chính xác là loại người nham hiểm ác độc dối trá đố kỵ đó.
Đào Mộ chưa bao giờ phủ nhận cậu chính là loại người dối trá mà ích kỷ kia. Thế nhưng những vấn đề này không liên quan đến lợi ích, Đào Mộ cũng vui vẻ đến thể hiện phong độ và nhân phẩm của mình. Cũng vì điều này, mặc dù đáy lòng rất không thích tác phong làm việc của Dư Mị, Đào Mộ vẫn cầm ly bia lên hướng về phía Cẩu Nhật Tân đụng một cái: "Rượu giao bôi thì thôi đi, tôi muốn uống một ly với anh Cẩu, chúng ta nở nụ cười quên hết thù oán đi."
Nói xong, Đào Mộ cực kỳ thẳng thắn uống một hơi cạn sạch một ly bia ướp lạnh lớn đầy kia. Có lẽ vì thời điểm ở cô nhi viện tiết kiệm quen rồi, cho nên động tác uống bia của Đào Mộ hết sức sạch sẽ. Mặc dù là cầm ly lớn uống ừng ực, cũng không có giống như nhiều người để bia chảy xuống cằm, uống mà trên mặt trên cổ chỗ nào cũng có bia. Cậu ngược lại ung dung thong thả uống không thừa một giọt nào, sau khi uống hết giọt cuối cùng thì úp ngược ly bia lại. Lúc đó Cẩu Nhật Tân còn chưa uống hết một nửa, không thể không bái phục chịu thua. Vừa uống bia vừa giơ ngón tay cái về phía Đào Mộ.
Đại Mao Tiểu Béo và nhóm anh em vai phụ của Cẩu Nhật Tân đồng loạt vỗ tay tán thưởng khen hay. Đại khái là bởi vì hành động cho bậc thang đi xuống này của Đào Mộ đúng khẩu vị của họ, Cẩu Nhật Tân cùng với nhóm anh em vai phụ của anh ta ngày càng có ấn tượng tốt hơn về ba người Đào Mộ. Bầu không khí cũng ngày càng trở nên hòa hợp.
Đàn ông mà, không cần biết bao nhiêu tuổi, lúc tụ tập chung một chỗ uống quá nhiều thì không tránh khỏi muốn khoác lác. Cẩu Nhật Tân nói phải tự phạt ba ly thì ngồi cách bạn gái anh ta điên cuồng nốc ba chai bia oán giận, lôi cánh tay Đào Mộ bắt đầu nói khoác về những chiến tích huy hoàng trong quá khứ của mình —— anh ta tự xưng là đệ tử tục gia của phái Võ Đang, nói võ thuật của mình cũng rất tốt, cũng từng làm diễn viên đóng thế của rất nhiều minh tinh lớn, trong đó còn có một số người là minh tinh rất nổi tiếng trong giới giải trí.
"... Thật ra tôi không cảm thấy đám người kia lợi hại hơn tôi bao nhiêu đâu. Là do họ may mắn hơn tôi thôi, nếu đổi lại là tôi ở trước ống kính, cũng chưa chắc gì tới đã kém hơn họ. Đánh võ mà, chỉ cần động tác đẹp là được rồi, hơn nữa tôi lớn lên cũng không khó coi như vậy đi?"
/398
|