Lão thái giám hỏi tiếp Đường Tiêu một câu.
Đường Tiêu trước đó đã chuẩn bị một lý do thoái thác, hắn sau khi vào truyền tống vừa vặn gặp hai phe võ giả của ma võ đại lục sống mãi với nhau đối phương chết hơn mười người hắn liều mạng tới gần người chết nhặt túi trữ vật của bọn họ sau đó cầm lấy thất sắc hạch đào mà trở về.
- Nói như vậy vận khí của ngươi đúng là không tệ. Từ khi thánh thượng treo giải cho tới nay nhiều ngày như vậy không có người nào trở về từ long vực bí cảnh, lần này ngươi có thể mang về thất sắc hạch đào như vậy là có thể luyện hóa thành thọ nguyên, thánh thượng nghe được rất vui vẻ có ý truyền chỉ cho lão thân tự mình ra nghênh tiếp ngươi.
Tiền công công vừa nói vừa đánh giá Đường Tiêu cao thấp.
- Tạ thánh thượng long ân, tạ công công nâng đỡ đúng rồi tại hạ lần này từ Long Vực bí cảnh đi ra còn có rất nhiều bảo bối linh thạch của ma võ đại lục xin công công nhận lấy.
Đường Tiêu lấy ra một túi trữ vật sau đó đưa vào tay của Tiền công công.
- A, để ta xem xem.
Lão thái giám tiếp nhận túi trữ vật xem xét một hồi, thần sắc sau đó trở nên hòa hoãn rất nhiều.
Một đường nói chuyện xong Đường Tiêu liền qua được trạm gác không gặp phải bất kỳ ngăn cản gì, nhưng sau khi tiến vào trong một cánh cửa một đội binh sĩ liền đi theo,.
Đường Tiêu vẫn cúi đầu một đường theo Tiền công công đi tới trên chiếc cầu của sông hộ thành, rốt cuộc cũng tới màn sáng phòng ngự cực lớn bao phủ.
Màn sáng phòng ngự toát ra ánh sáng xanh nhàn nhạt, nhìn có vẻ dày vài chục trượng, thần thức của Đường Tiêu thầm tiến vào nhưng được vài tấc là không thể tiến vào thêm chút nào nữa.
Lão thái giám trực tiếp tiến vào trong màn sáng, thấy Đường Tiêu không tiến tới y liền gọi hắn một tiếng.
- Công công còn chưa cho tại hạ lệnh bài thông hành.
Đường Tiêu làm bộ sợ hãi liếc nhìn màn sáng này sau đó nói một tiếng với Tiền công công.
- Thông hành lệnh bài chỉ có tác dụng ở cửa khẩu kia, bản công công tự mình mang ngươi tới đây dĩ nhiên là không cần thông hành lệnh bài gì cả. Màn sáng này tuy có vẻ dọa người nhưng không có tác dụng ngăn cản người bình thường, chỉ có tác dụng với những hồn thi, một khi hồn thiết di qua sẽ bị thiên lôi đánh chết, cho nên ngươi không cần phải lo lắng.
Lão thái giám bước lại nhìn về phía Đường Tiêu mà giải thích.
Lòng Đường Tiêu trầm xuống mọi chuyện xem ra không hề thuận lợi, không biết đạo thiên lôi này có bao nhiêu lợi hại nhưng kiểu phòng ngự cấm chế như vậy thì tuyệt đối không thể bình thường.
- Ngươi sợ hãi như vậy hẳn là hồn thi?
Lão thái giám thấy Đường Tiêu do dự không tới thì nhịn không được hỏi hắn một tiếng.
Mấy binh sĩ canh giữ bên ngoài nhìn chằm chằm vào Đường Tiêu, ánh mắt lạnh lùng như kiếm.
Đường Tiêu suy nghĩ định giết mấy người này sau đó ném mấy người Triệu Thanh vào bên trong nhưng các nàng vẫn chưa tỉnh cho dù ném vào vẫn bị người ta đẩy ra.
Nhìn vô số cường nỏ cách đó không xa Đường Tiêu liền bỏ suy nghĩ này đi.
- Công công nói đùa.
Đường Tiêu trả lời lão thái giám kia một câu sau đó giẫm chân tiến vào bên trong màn sáng cấm chế.
Đi vào cũng chết không đi vào cũng chết, chi bằng đi vào còn có một đường sinh cơ.
Có lẽ ông trời sẽ không công kích người đã thoát thai hoán cốt.
.....
- Có bổn tọa tọa trấn còn có hồn thi dám xông vào đây muốn chết hay sao?
Đúng lúc này thiên giới giám sát Bành Thao đột nhiên mở mắt ra hóa thành một đạo bạch quang hướng về phía chỗ thiên lôi bổ kính mà bắn tới.
Tuy nhiên cảnh tượng trước mắt khiên người ta phải kinh ngạc, nhất là Tiền công công y phát hiện ra thiếu niên kia bị luồng sáng đánh trúng mà vẫn tiến vào bên trong, xem ra hồn thi này lợi hại cỡ nào may mà lúc nãy hắn không ra tay với mình nếu không hậu quả không biết thế nào nữa.
Hai gã thái giám ở bên trong kể lại Bành Thao lập tức hiểu được mọi chuyện phát sinh, hồn thi kia rõ ràng có thể chịu một đòn của thiên lôi cũng khiến cho Bành Thao phải kinh ngạc một phen.
Phải biết rằng với tu vi Thiên Nguyên cấp của hắn hiện tại người chịu được một đòn thiên lôi ở trong Huyền Vũ đại lục không có mấy ai.
- Hắn trốn vào trong sông hộ thành sao?
Bành Thao mở rộng thần thức tìm kiếm một phen ngay lập tức hắn phát hiện ra dưới nước có chỗ khác thường.
Bành Thao chuẩn bị ra tay thì đột nhiên dừng lại ngưng một lát một màn quang ảnh xuất hiện, sau đó một mộc lỗi đã hiện ra bên cạnh hắn.
- Đi, đem người kia bắt cho bổn tọa.
Đường Tiêu xác định là chống được một đòn của thiên lôi tuy nhiên tổn thất của hắn cũng thảm trọng.
Trong một khắc trước khi bước vào màn sáng cấm chế Đường Tiêu đã do dự, hắn vẫn ôm một chút hi vọng may mắn sau khi mình thoát thai hoán cốt thì không tính là thân thể đoạt xá nữa khả năng cấm chế quang mang kia không phát hiện ra chỗ dị thường của hắn.
Tuy nhiên tất cả không giống như Đường Tiêu hi vọng hoặc hắn đã đánh giá thấp năng lực nhận biết hồn thi của thiên giới, đạo thiên lôi này khiến cho hắn không có khả năng phản ứng chút nào trực tiếp bổ xuống.
Trong nháy mắt khi thiên lôi bổ xuống Đường Tiêu đã mất hết can đảm cho rằng mình khó mà thoát khỏi cái chết.
Nhưng không ngờ đúng lúc này long tinh ở trong hồ lô dừa đột nhiên bay ra ngạnh kháng tiếp nhận một đòn này.
Long tinh bị đánh tan thàn từng đoàn sương mù màu đỏ nhưng đã ngăn cản hơn phân nửa uy lực của thiên lôi bảo vệ thân thể Đường Tiêu không bị đánh cho thành khét lẹt.
Nhưng cũng không thể tiêu giảm hết thiên lôi đánh lên trên người của Đường Tiêu thân thể của hắn nhiều chỗ bị bỏng, cháy khét lẹt.
Sau đó long tinh này hóa thành một đao sương mù cuốn lấy năng lượng thiên lôi vào bên trong hồ lô dừa, Đường Tiêu cũng trong nháy mắt lui ra khỏi màn sáng này, nhanh chóng trốn vào bên trong sông hộ thành.
Tuy Đường Tiêu biết rằng đây cũng không phải là chỗ ẩn thân tốt, nhưng sau khi bị trọng thương hắn không còn cách nào khác rồi.
Bởi vì bất kể là tiến vào trong Huyền Vũ thành hay là lui về sau đối mặt với hắc diện tướng quân Đường Tiêu đều phải thúc thủ chịu trói.
Tất cả đều đã xong sao?
Đường Tiêu nín thở ở dưới sông hộ thành cảm nhận đau nhức ở trong cơ thể mình mà chìm xuống đáy cốc.
Thương thế của hắn dùng tốc độ nhanh nhất khép lại nhưng tuyệt vọng lại tràn ngập, tất cả những cố gắng trước đây xem ra đã uổng phí rồi, về sau không vào được màn sáng kia chỉ có thể bị hủy diệt trong bí cảnh này.
Hơn nữa thiên lôi sẽ làm kinh động Huyền Vũ thành bọn họ sẽ tăng cường lực lượng phòng ngự, sẽ có một lượng lớn cường giả tới đây truy bắt Đường Tiêu.
Tuy nhiên đúng lúc này đi vào trong màn nước lại là một con rối.
Đường Tiêu trước đó đã chuẩn bị một lý do thoái thác, hắn sau khi vào truyền tống vừa vặn gặp hai phe võ giả của ma võ đại lục sống mãi với nhau đối phương chết hơn mười người hắn liều mạng tới gần người chết nhặt túi trữ vật của bọn họ sau đó cầm lấy thất sắc hạch đào mà trở về.
- Nói như vậy vận khí của ngươi đúng là không tệ. Từ khi thánh thượng treo giải cho tới nay nhiều ngày như vậy không có người nào trở về từ long vực bí cảnh, lần này ngươi có thể mang về thất sắc hạch đào như vậy là có thể luyện hóa thành thọ nguyên, thánh thượng nghe được rất vui vẻ có ý truyền chỉ cho lão thân tự mình ra nghênh tiếp ngươi.
Tiền công công vừa nói vừa đánh giá Đường Tiêu cao thấp.
- Tạ thánh thượng long ân, tạ công công nâng đỡ đúng rồi tại hạ lần này từ Long Vực bí cảnh đi ra còn có rất nhiều bảo bối linh thạch của ma võ đại lục xin công công nhận lấy.
Đường Tiêu lấy ra một túi trữ vật sau đó đưa vào tay của Tiền công công.
- A, để ta xem xem.
Lão thái giám tiếp nhận túi trữ vật xem xét một hồi, thần sắc sau đó trở nên hòa hoãn rất nhiều.
Một đường nói chuyện xong Đường Tiêu liền qua được trạm gác không gặp phải bất kỳ ngăn cản gì, nhưng sau khi tiến vào trong một cánh cửa một đội binh sĩ liền đi theo,.
Đường Tiêu vẫn cúi đầu một đường theo Tiền công công đi tới trên chiếc cầu của sông hộ thành, rốt cuộc cũng tới màn sáng phòng ngự cực lớn bao phủ.
Màn sáng phòng ngự toát ra ánh sáng xanh nhàn nhạt, nhìn có vẻ dày vài chục trượng, thần thức của Đường Tiêu thầm tiến vào nhưng được vài tấc là không thể tiến vào thêm chút nào nữa.
Lão thái giám trực tiếp tiến vào trong màn sáng, thấy Đường Tiêu không tiến tới y liền gọi hắn một tiếng.
- Công công còn chưa cho tại hạ lệnh bài thông hành.
Đường Tiêu làm bộ sợ hãi liếc nhìn màn sáng này sau đó nói một tiếng với Tiền công công.
- Thông hành lệnh bài chỉ có tác dụng ở cửa khẩu kia, bản công công tự mình mang ngươi tới đây dĩ nhiên là không cần thông hành lệnh bài gì cả. Màn sáng này tuy có vẻ dọa người nhưng không có tác dụng ngăn cản người bình thường, chỉ có tác dụng với những hồn thi, một khi hồn thiết di qua sẽ bị thiên lôi đánh chết, cho nên ngươi không cần phải lo lắng.
Lão thái giám bước lại nhìn về phía Đường Tiêu mà giải thích.
Lòng Đường Tiêu trầm xuống mọi chuyện xem ra không hề thuận lợi, không biết đạo thiên lôi này có bao nhiêu lợi hại nhưng kiểu phòng ngự cấm chế như vậy thì tuyệt đối không thể bình thường.
- Ngươi sợ hãi như vậy hẳn là hồn thi?
Lão thái giám thấy Đường Tiêu do dự không tới thì nhịn không được hỏi hắn một tiếng.
Mấy binh sĩ canh giữ bên ngoài nhìn chằm chằm vào Đường Tiêu, ánh mắt lạnh lùng như kiếm.
Đường Tiêu suy nghĩ định giết mấy người này sau đó ném mấy người Triệu Thanh vào bên trong nhưng các nàng vẫn chưa tỉnh cho dù ném vào vẫn bị người ta đẩy ra.
Nhìn vô số cường nỏ cách đó không xa Đường Tiêu liền bỏ suy nghĩ này đi.
- Công công nói đùa.
Đường Tiêu trả lời lão thái giám kia một câu sau đó giẫm chân tiến vào bên trong màn sáng cấm chế.
Đi vào cũng chết không đi vào cũng chết, chi bằng đi vào còn có một đường sinh cơ.
Có lẽ ông trời sẽ không công kích người đã thoát thai hoán cốt.
.....
- Có bổn tọa tọa trấn còn có hồn thi dám xông vào đây muốn chết hay sao?
Đúng lúc này thiên giới giám sát Bành Thao đột nhiên mở mắt ra hóa thành một đạo bạch quang hướng về phía chỗ thiên lôi bổ kính mà bắn tới.
Tuy nhiên cảnh tượng trước mắt khiên người ta phải kinh ngạc, nhất là Tiền công công y phát hiện ra thiếu niên kia bị luồng sáng đánh trúng mà vẫn tiến vào bên trong, xem ra hồn thi này lợi hại cỡ nào may mà lúc nãy hắn không ra tay với mình nếu không hậu quả không biết thế nào nữa.
Hai gã thái giám ở bên trong kể lại Bành Thao lập tức hiểu được mọi chuyện phát sinh, hồn thi kia rõ ràng có thể chịu một đòn của thiên lôi cũng khiến cho Bành Thao phải kinh ngạc một phen.
Phải biết rằng với tu vi Thiên Nguyên cấp của hắn hiện tại người chịu được một đòn thiên lôi ở trong Huyền Vũ đại lục không có mấy ai.
- Hắn trốn vào trong sông hộ thành sao?
Bành Thao mở rộng thần thức tìm kiếm một phen ngay lập tức hắn phát hiện ra dưới nước có chỗ khác thường.
Bành Thao chuẩn bị ra tay thì đột nhiên dừng lại ngưng một lát một màn quang ảnh xuất hiện, sau đó một mộc lỗi đã hiện ra bên cạnh hắn.
- Đi, đem người kia bắt cho bổn tọa.
Đường Tiêu xác định là chống được một đòn của thiên lôi tuy nhiên tổn thất của hắn cũng thảm trọng.
Trong một khắc trước khi bước vào màn sáng cấm chế Đường Tiêu đã do dự, hắn vẫn ôm một chút hi vọng may mắn sau khi mình thoát thai hoán cốt thì không tính là thân thể đoạt xá nữa khả năng cấm chế quang mang kia không phát hiện ra chỗ dị thường của hắn.
Tuy nhiên tất cả không giống như Đường Tiêu hi vọng hoặc hắn đã đánh giá thấp năng lực nhận biết hồn thi của thiên giới, đạo thiên lôi này khiến cho hắn không có khả năng phản ứng chút nào trực tiếp bổ xuống.
Trong nháy mắt khi thiên lôi bổ xuống Đường Tiêu đã mất hết can đảm cho rằng mình khó mà thoát khỏi cái chết.
Nhưng không ngờ đúng lúc này long tinh ở trong hồ lô dừa đột nhiên bay ra ngạnh kháng tiếp nhận một đòn này.
Long tinh bị đánh tan thàn từng đoàn sương mù màu đỏ nhưng đã ngăn cản hơn phân nửa uy lực của thiên lôi bảo vệ thân thể Đường Tiêu không bị đánh cho thành khét lẹt.
Nhưng cũng không thể tiêu giảm hết thiên lôi đánh lên trên người của Đường Tiêu thân thể của hắn nhiều chỗ bị bỏng, cháy khét lẹt.
Sau đó long tinh này hóa thành một đao sương mù cuốn lấy năng lượng thiên lôi vào bên trong hồ lô dừa, Đường Tiêu cũng trong nháy mắt lui ra khỏi màn sáng này, nhanh chóng trốn vào bên trong sông hộ thành.
Tuy Đường Tiêu biết rằng đây cũng không phải là chỗ ẩn thân tốt, nhưng sau khi bị trọng thương hắn không còn cách nào khác rồi.
Bởi vì bất kể là tiến vào trong Huyền Vũ thành hay là lui về sau đối mặt với hắc diện tướng quân Đường Tiêu đều phải thúc thủ chịu trói.
Tất cả đều đã xong sao?
Đường Tiêu nín thở ở dưới sông hộ thành cảm nhận đau nhức ở trong cơ thể mình mà chìm xuống đáy cốc.
Thương thế của hắn dùng tốc độ nhanh nhất khép lại nhưng tuyệt vọng lại tràn ngập, tất cả những cố gắng trước đây xem ra đã uổng phí rồi, về sau không vào được màn sáng kia chỉ có thể bị hủy diệt trong bí cảnh này.
Hơn nữa thiên lôi sẽ làm kinh động Huyền Vũ thành bọn họ sẽ tăng cường lực lượng phòng ngự, sẽ có một lượng lớn cường giả tới đây truy bắt Đường Tiêu.
Tuy nhiên đúng lúc này đi vào trong màn nước lại là một con rối.
/593
|