Chiến sĩ đao thuẫn Ái Đức Hoa mới hơn ba mươi tuổi, cực kỳ cường tráng. Nhìn qua y như một tên đầu gấu. Y mặc trên người một bộ khôi giáp dày, xem ra có thể chịu sức đấm mạnh. Tên Thích khách Địch Phật thì ốm hơn một chút, nhưng động tác dưới chân thì lại rất nhanh.
Ma Vũ đại lục ở trên chính là võ giả, ở dưới là Địa Nguyên cấp bốn. Toàn bộ gọi chung là Vi học đồ. Địa Nguyên cấp bốn có cách gọi khác nhau. Đối ứng với Địa Nguyên cấp bốn, cấp năm, cấp sáu là Địa Nguyên cấp thấp, trung cấp, và cao cấp.
Võ giả Ma Vũ đại lục có thể tu luyện thành nhất thể. Có người tu luyện được hộ thể cương khí, giống như đang mặc một chiếc áo giáp dày. Kỵ sĩ Chiến sĩ, Thánh Điện cũng chuyên môn tu luyện bộ pháp công kích năng lực như Thích khách, Đạo tặc. Còn Thợ săn thì chuyên tu luyện năng lực công kích bằng cung tiễn, các loại phương thức ma pháp.
Võ học thiên biến vạn hóa. Mặc dù ai cũng có sở trường riêng, nhưng “vạn biến bất kỳ tông (dù thay đổi đến muôn lần thì bản chất vẫn không thay đổi). Ngươi mạnh thì có thể quét ngang hết thảy. Ngươi yếu thì cũng chỉ có thể để mặc người ta chém giết. Tại cái Bí Cảnh này cũng như vậy.
Đường Tiêu thấy đối phương khinh địch như vậy, hắn đương nhiên không ngại đến tiêu diệt đối phương từng người một. Tất nhiên, tốc độ phải nhanh. Nhất định trước khi đối phương kịp phản ứng trước tiêu diệt một, sau đó sẽ giết hai tên còn lại. Vô luận là đánh hay chạy thì có vẻ thoải mái hơn một chút.
Biết rõ tu vi hiện tại của mình, mới chỉ đạt đến võ giả Địa Nguyên cấp bốn thì đặt chân vào Bí cảnh để tìm kiếm thất hạch đào sẽ rất nguy hiểm. Cho nên, Đường Tiêu một mực tránh né việc đánh nhau với người khác. Nhưng hắn cũng không phải là quả hồng mềm. Nếu khiến hắn nổi giận, cho dù giống như cá liều chết cắn rách lưới cũng phải làm đến cùng.
Không cần phải nói, nếu quả thật đã đến tuyệt cảnh, Đường Tiêu sẽ lấy Hồng Viêm và Thiên Trảm ra, khi gặp một người sẽ giết một người. Đương nhiên, khi nào đến mức cuối cùng thì mới cân nhắc để dùng. Hai thanh kiếm này thực lực rất mạnh, Đường Tiêu phải đạt đến Địa Nguyên cấp bốn mới có thể phát huy đầy đủ năng lực của nó. Nếu bây giờ tự nhiên lấy ra dùng thì thật sự đáng tiếc.
Còn có sức mạnh của ý chí hắn nữa. Một khi phát ra ngoài thì võ giả dưới Thiên Nguyên cấp sẽ không phải là đối thủ của hắn. Đương nhiên, đó chỉ là khi bị dồn đến con đường sinh tử, nhất định phải cùng sống chết với đối phương thì mới cân nhắc lại.
Nhưng Đường Tiêu hiện tại trên tay ngoài trừ việc liều mạng thì cũng nắm giữ một số con át chủ bài khác. Có thể trong lúc nguy nan lấy ra hỗ trợ.
Hiện tại, trong tay Đường Tiêu là đại giới tiễn giá trị rất lớn do hắn Vi Liên chế tạo ra bao gồm Hỏa trận, Ngưng Hỏa trận, Thiêu đốt hỏa trận, Cưỡng chế trận cùng Bạo hỏa trận năm đạo trận pháp. Trong đó có siêu cường hỏa phù: đạn phù bắn ra lửa.
Quá trình chế tạo ra Đạn phù bắn ra lửa cũng giống như quá trình chế tạo Hỏa cầu phù, Thiêu đốt hỏa phù. Chỉ có điều là sau khi chế tạo ra Thiêu đốt hỏa phù, thì có thể đánh vào một Cưỡng chế trận, vững chắc về sau. Có thể trên một đạo phù tương tự một lần nữa đánh vào Cương hỏa trận, Ngưng hỏa trận, Thiêu đốt hỏa trận ba đạo trận pháp. Đồng thời vẫn có thể dùng Cưỡng chế trận để ngăn chặn. Năm lần bảy lượt như vậy, cuối cùng sẽ áp dụng trên Bạo hỏa trận.
Đạn phù bắn ra lửa này uy lực còn lớn hơn so với năm cái Thiêu đốt hỏa phù. Nhưng quá trình chế tác lại thập phần nguy hiểm hơn. Nếu cẩn thận sẽ làm nổ chết mình. Đường Tiêu cùng với Vi Liên thí nghiệm mấy chục lần mới thành công. Và hai người còn bị thương đến mấy lần.
Đường Tiêu lúc trước rất muốn mạo hiểm đem đạo phù này đánh vào sáu cái Thiêu đốt hỏa trận. Nhưng Vi Liên nói cái gì cũng không chịu.
Cho nên, Đạn phù bắn ra lửa này quả thực dùng không dễ. Nếu không phải vạn bất đắc dĩ, Đường Tiêu cũng sẽ không đem nó ra dùng.
Mà bây giờ, thời điểm vạn bất đắc dĩ đã đến rồi.
Thích khách Địch Phật vốn muốn giết Đường Tiêu, nghe được Chiến sĩ Đao thuẫn Ái Đức Hoa nói như vậy, trong miệng niệm niệm vài từ, trước phát ra một cương khí hộ thể, sau đó mới hướng Đường Tiêu bước gần đến.
Đối với Huyền Vũ đại lục, các loại niệm chú kết trận kiếm và vật, ngưng tụ vòng phòng ngự chính là khẩu quyết. Còn Ma Vũ đại lục thì gọi là chú ngữ. Vô luận là khẩu quyết hay chú ngữ thì trên nguyên lý, uy lực phát huy cũng tương đương nhau.
Thích khách Địch Phật công pháp tu luyện chủ yếu là thân thể nhanh nhẹn cùng độ mạnh khi công kích đối phương. Nhưng tu luyện cái này thì phải hy sinh cương khí hộ thể. Cho nên, y tuy cùng với Chiến sĩ đao thuẫn Ái Đức Hoa đều là thực lực Địa Nguyên cấp bốn, nhưng cương khí hộ thể lại không được mạnh. Đương nhiên, thực lực công kích và độ linh hoạt phải cao hơn Chiến sĩ đao thuẫn Ái Đức Hoa.
Đường Tiêu nếu giờ phút này còn không hiện thân thoát khỏi khối nham thạch thì sau khi Thích khách Địch Phật đến, hắn sẽ bị mất đi không gian xê dịch. Nhưng nếu hắn hiện thân đằng sau khối nham thạch, rất có thể sẽ bị cung tiễn của tên Thợ săn Tra Lý bắn lén. Tuy Chiến sĩ đao thuẫn Ái Đức Hoa nói tặng Đường Tiêu cho Thích khách Địch Phật làm vật huấn luyện, nhưng cũng không đảm bảo tên Thợ săn Tra Lý kia không bởi vì tay ngứa ngáy mà tặng cho Đường Tiêu một mũi tên vụng trộm.
Nói thì chậm nhưng khi làm thì nhanh. Ngay khi Thích khách Địch Phật đến gần Đường Tiêu khoảng bốn trượng, lá bùa trong tay phải Đường Tiêu lập tức hóa thành tro bụi. Một đạo ngân quang hướng Thích khách Địch Phật bay đến, hóa thành một sợi dây xích, lập tức đem tên Thích khách Địch Phật trói lại trong đó.
Cùng lúc đó, bên tay trái Đường Tiêu cũng có một lá bùa hóa thành tro bụi. Một đạo hồng quang ánh lên. Khu vực của Thích khách Địch Phật ngưng tụ lại thành một bức tường lửa. Vốn đang định chém đứt sợi dây xích trên người mình, Thích khách Địch Phật lúc này vội ngưng tụ cương khí hộ thể, chống cự lại bức tường lửa đang bốc cháy cạnh y.
Bức tường lửa này hỏa diễm trùng thiên, không chỉ bao vây Thích khách bên trong, mà còn cản trở tầm mắt của tay Thợ săn Tra Lý cách đó không xa. Khiến cho y không có cách nào đánh lén Đường Tiêu nhảy ra từ sau lưng khối nham thạch.
Lá bùa bức tường lửa, lá bùa dây xích đương nhiên đều là Đường Tiêu từ chỗ Vi Liên lấy được. Tuy lực công kích có hạn, nhưng nếu chưa gặp qua cái loại đấu pháp lá bùa này thì rất có thể trong lúc nhất thời chân tay luống cuống, không biết nên ứng phó như thế nào.
Ma Vũ đại lục ở trên chính là võ giả, ở dưới là Địa Nguyên cấp bốn. Toàn bộ gọi chung là Vi học đồ. Địa Nguyên cấp bốn có cách gọi khác nhau. Đối ứng với Địa Nguyên cấp bốn, cấp năm, cấp sáu là Địa Nguyên cấp thấp, trung cấp, và cao cấp.
Võ giả Ma Vũ đại lục có thể tu luyện thành nhất thể. Có người tu luyện được hộ thể cương khí, giống như đang mặc một chiếc áo giáp dày. Kỵ sĩ Chiến sĩ, Thánh Điện cũng chuyên môn tu luyện bộ pháp công kích năng lực như Thích khách, Đạo tặc. Còn Thợ săn thì chuyên tu luyện năng lực công kích bằng cung tiễn, các loại phương thức ma pháp.
Võ học thiên biến vạn hóa. Mặc dù ai cũng có sở trường riêng, nhưng “vạn biến bất kỳ tông (dù thay đổi đến muôn lần thì bản chất vẫn không thay đổi). Ngươi mạnh thì có thể quét ngang hết thảy. Ngươi yếu thì cũng chỉ có thể để mặc người ta chém giết. Tại cái Bí Cảnh này cũng như vậy.
Đường Tiêu thấy đối phương khinh địch như vậy, hắn đương nhiên không ngại đến tiêu diệt đối phương từng người một. Tất nhiên, tốc độ phải nhanh. Nhất định trước khi đối phương kịp phản ứng trước tiêu diệt một, sau đó sẽ giết hai tên còn lại. Vô luận là đánh hay chạy thì có vẻ thoải mái hơn một chút.
Biết rõ tu vi hiện tại của mình, mới chỉ đạt đến võ giả Địa Nguyên cấp bốn thì đặt chân vào Bí cảnh để tìm kiếm thất hạch đào sẽ rất nguy hiểm. Cho nên, Đường Tiêu một mực tránh né việc đánh nhau với người khác. Nhưng hắn cũng không phải là quả hồng mềm. Nếu khiến hắn nổi giận, cho dù giống như cá liều chết cắn rách lưới cũng phải làm đến cùng.
Không cần phải nói, nếu quả thật đã đến tuyệt cảnh, Đường Tiêu sẽ lấy Hồng Viêm và Thiên Trảm ra, khi gặp một người sẽ giết một người. Đương nhiên, khi nào đến mức cuối cùng thì mới cân nhắc để dùng. Hai thanh kiếm này thực lực rất mạnh, Đường Tiêu phải đạt đến Địa Nguyên cấp bốn mới có thể phát huy đầy đủ năng lực của nó. Nếu bây giờ tự nhiên lấy ra dùng thì thật sự đáng tiếc.
Còn có sức mạnh của ý chí hắn nữa. Một khi phát ra ngoài thì võ giả dưới Thiên Nguyên cấp sẽ không phải là đối thủ của hắn. Đương nhiên, đó chỉ là khi bị dồn đến con đường sinh tử, nhất định phải cùng sống chết với đối phương thì mới cân nhắc lại.
Nhưng Đường Tiêu hiện tại trên tay ngoài trừ việc liều mạng thì cũng nắm giữ một số con át chủ bài khác. Có thể trong lúc nguy nan lấy ra hỗ trợ.
Hiện tại, trong tay Đường Tiêu là đại giới tiễn giá trị rất lớn do hắn Vi Liên chế tạo ra bao gồm Hỏa trận, Ngưng Hỏa trận, Thiêu đốt hỏa trận, Cưỡng chế trận cùng Bạo hỏa trận năm đạo trận pháp. Trong đó có siêu cường hỏa phù: đạn phù bắn ra lửa.
Quá trình chế tạo ra Đạn phù bắn ra lửa cũng giống như quá trình chế tạo Hỏa cầu phù, Thiêu đốt hỏa phù. Chỉ có điều là sau khi chế tạo ra Thiêu đốt hỏa phù, thì có thể đánh vào một Cưỡng chế trận, vững chắc về sau. Có thể trên một đạo phù tương tự một lần nữa đánh vào Cương hỏa trận, Ngưng hỏa trận, Thiêu đốt hỏa trận ba đạo trận pháp. Đồng thời vẫn có thể dùng Cưỡng chế trận để ngăn chặn. Năm lần bảy lượt như vậy, cuối cùng sẽ áp dụng trên Bạo hỏa trận.
Đạn phù bắn ra lửa này uy lực còn lớn hơn so với năm cái Thiêu đốt hỏa phù. Nhưng quá trình chế tác lại thập phần nguy hiểm hơn. Nếu cẩn thận sẽ làm nổ chết mình. Đường Tiêu cùng với Vi Liên thí nghiệm mấy chục lần mới thành công. Và hai người còn bị thương đến mấy lần.
Đường Tiêu lúc trước rất muốn mạo hiểm đem đạo phù này đánh vào sáu cái Thiêu đốt hỏa trận. Nhưng Vi Liên nói cái gì cũng không chịu.
Cho nên, Đạn phù bắn ra lửa này quả thực dùng không dễ. Nếu không phải vạn bất đắc dĩ, Đường Tiêu cũng sẽ không đem nó ra dùng.
Mà bây giờ, thời điểm vạn bất đắc dĩ đã đến rồi.
Thích khách Địch Phật vốn muốn giết Đường Tiêu, nghe được Chiến sĩ Đao thuẫn Ái Đức Hoa nói như vậy, trong miệng niệm niệm vài từ, trước phát ra một cương khí hộ thể, sau đó mới hướng Đường Tiêu bước gần đến.
Đối với Huyền Vũ đại lục, các loại niệm chú kết trận kiếm và vật, ngưng tụ vòng phòng ngự chính là khẩu quyết. Còn Ma Vũ đại lục thì gọi là chú ngữ. Vô luận là khẩu quyết hay chú ngữ thì trên nguyên lý, uy lực phát huy cũng tương đương nhau.
Thích khách Địch Phật công pháp tu luyện chủ yếu là thân thể nhanh nhẹn cùng độ mạnh khi công kích đối phương. Nhưng tu luyện cái này thì phải hy sinh cương khí hộ thể. Cho nên, y tuy cùng với Chiến sĩ đao thuẫn Ái Đức Hoa đều là thực lực Địa Nguyên cấp bốn, nhưng cương khí hộ thể lại không được mạnh. Đương nhiên, thực lực công kích và độ linh hoạt phải cao hơn Chiến sĩ đao thuẫn Ái Đức Hoa.
Đường Tiêu nếu giờ phút này còn không hiện thân thoát khỏi khối nham thạch thì sau khi Thích khách Địch Phật đến, hắn sẽ bị mất đi không gian xê dịch. Nhưng nếu hắn hiện thân đằng sau khối nham thạch, rất có thể sẽ bị cung tiễn của tên Thợ săn Tra Lý bắn lén. Tuy Chiến sĩ đao thuẫn Ái Đức Hoa nói tặng Đường Tiêu cho Thích khách Địch Phật làm vật huấn luyện, nhưng cũng không đảm bảo tên Thợ săn Tra Lý kia không bởi vì tay ngứa ngáy mà tặng cho Đường Tiêu một mũi tên vụng trộm.
Nói thì chậm nhưng khi làm thì nhanh. Ngay khi Thích khách Địch Phật đến gần Đường Tiêu khoảng bốn trượng, lá bùa trong tay phải Đường Tiêu lập tức hóa thành tro bụi. Một đạo ngân quang hướng Thích khách Địch Phật bay đến, hóa thành một sợi dây xích, lập tức đem tên Thích khách Địch Phật trói lại trong đó.
Cùng lúc đó, bên tay trái Đường Tiêu cũng có một lá bùa hóa thành tro bụi. Một đạo hồng quang ánh lên. Khu vực của Thích khách Địch Phật ngưng tụ lại thành một bức tường lửa. Vốn đang định chém đứt sợi dây xích trên người mình, Thích khách Địch Phật lúc này vội ngưng tụ cương khí hộ thể, chống cự lại bức tường lửa đang bốc cháy cạnh y.
Bức tường lửa này hỏa diễm trùng thiên, không chỉ bao vây Thích khách bên trong, mà còn cản trở tầm mắt của tay Thợ săn Tra Lý cách đó không xa. Khiến cho y không có cách nào đánh lén Đường Tiêu nhảy ra từ sau lưng khối nham thạch.
Lá bùa bức tường lửa, lá bùa dây xích đương nhiên đều là Đường Tiêu từ chỗ Vi Liên lấy được. Tuy lực công kích có hạn, nhưng nếu chưa gặp qua cái loại đấu pháp lá bùa này thì rất có thể trong lúc nhất thời chân tay luống cuống, không biết nên ứng phó như thế nào.
/593
|