Đạo phù triện kia kỳ quái hỏi Đường Tiêu một câu, hiển nhiên nó đối với bốn chữ thế giới sự thật có hơi hoang mang.
- Ngươi không muốn rời khỏi đây sao
- Rời khỏi đây làm gì, đi nơi nào?
- Được rồi vậy ngươi không còn giá trị lợi dụng nữa, ta tiêu diệt ngươi.
Đường Tiêu buồn bực giống như mình đang hỏi một người mù.
- Khoan khoan ngươi khoan động thủ ngươi vừa mới tới đây phải không?
Đạo phù triện kia tựa hồ đã hiểu ra cho nên hỏi Đường Tiêu một tiếng.
- Đúng thế.
- Ta có thể nói cho ngươi biết một phương pháp cho ngươi né tránh công kích của hư không quét sạch tuy nhiên ngươi phải đáp ứng không được phép hủy diệt ta.
- Hư không quét sạch là gì?
- Đó là một thứ rất đáng sợ.
Thanh âm của phù triện kia tựa hồ trở nên run rẩy.
- Chúng t là nhưng rác rưởi ở trong hư không, những hư không quét sạch này nhìn thấy chúng ta sẽ phát ra một đạo tuyến tử vọng, chúng ta một khi bị những đạo tuyến tử vong đó đánh tới thì lập tức trở nên tan thành mây khói không tồn tại được nữa, khiến cho chúng ta không cách nào tồn tại được.
- Ừ vậy ngươi nói cho ta biết một chút làm thế nào để tránh khỏi hư không quét sạch ta sẽ đáp ứng không hủy diệt ngươi.
- Muốn không bị hư không quét sạch phá hủy ngươi trước hết phải đầy đủ năng lượng, nhưng năng lượng của ngươi càng lớn thì càng dễ bị bọn họ chú ý, lúc đó thì càng dễ bị phá hủy.
Đường Tiêu suy nghĩ một thoáng ý niệm của hắn hình thành trong đầu, mỗi quả linh phù do chín miếng phù triện tạo thành, nói cách khác theo những miếng linh phù này mà nói, hắn hiện tại đã đủ năng lượng ở chỗ này, không bị hư không quét sạch nữa.
Thấy Đường Tiêu cả buổi không lên tiếng, đạo phù triện kia liền trốn qua bên cạnh, Đường Tiêu liền đuổi theo.
- Ngươi đã nói rồi ngươi không phá hủy ta.
Đạo phù triện kia liền lên tiếng.
- Ngươi còn chưa nói cho ta biết hoàn toàn làm thế nào để tránh né hắc ám hư không.
Đường Tiêu nhắc nhở hắn một tiếng, hắn mới chỉ nói bước đầu tiên còn những bước sau nữa.
- À đúng rồi ngươi ngoại trừ hình thể đầy đủ năng lượng thì còn phải hoạt động, để cho chính mình yên tĩnh chỉ cần ngươi có bất kỳ biến hóa tư tưởng nào những năng lượng kia sẽ phát hiện ra hư không quét sạch ngươi.
Đạo phù triện kia vội vàng bổ sung.
- Hư không quét sạch có số lượng bao nhiêu, bình thường xuất hiện ở nơi nào, bao lâu sẽ xuất hiện một lần?
Đường Tiêu hỏi một câu.
- Số lượng của chúng nhiều không thể đo được, xuất hiện ở chỗ nào cũng không có quy luật, chúng tùy thời có khả năng xuất hiện.
Đạo phù triện kia nghĩ nghĩ rồi bổ sung một phen:
- Lúc năng lượng chấn động bọn họ sẽ có tỷ lệ xuất hiện nhiều hơn, cho nên hồn đoàn cỡ lớn như ngươi tốt nhất là nên né tránh.
Đường Tiêu cả buổi không lên tiếng, phù triện kia hỏi hắn một câu;
- Ta có thể đi được chưa?
- Ta vừa rồi cùng ngươi đánh nhau sẽ xuất hiện năng lượng chấn động chứ?
Đường Tiêu lại hướng về phía phù triện mà hỏi.
- Không cả hai chúng ta đều rất yếu, ở trong hắc ám hư không năng lượng chấn động không ít, hư không quét sạch sẽ không chú ý tới chúng ta.
- Được rồi vấn đề cuối cùng ta hỏi ngươi, ngươi tên là gì?
- Tên của ta...
Đạo phù triện kia tựa hồ rơi vào một hoàn cảnh hỗn loạn hắn cất tiếng nói:
- Cửu Nhất Đại Đế.
- Phức tạp như vậy làm gì/
Đường Tiêu không kiên nhẫn được nữa:
- Về sau ta gọi ngươi là tiểu cửu cử, ngươi gọi ta là Đường Tiêu.
- Được ta tên là tiểu cửu cuử.
- Được rồi đi thôi.
Từ trong miệng của tiểu cửu cửu lấy được tin tức hữu dụng như vậy Đường Tiêu quyết định tha cho hắn, hơn nữa nó cũng chỉ là một đạo phù triện có linh hồn yếu ớt cho dù nuốt vào Đường Tiêu cũng không có nhiều tác dụng.
Tiểu Cửu Cửu đến sát bên cạnh Đường Tiêu, giống như hơi thở, không một chút tiếng động. Đương nhiên, đây là thứ tốt nhất còn sống mà nó tìm được. Càng không có tư tưởng, không có năng lượng thì lại càng sống lâu trong cái thế giới hư không hắc ám này. Cho nên, trải qua một thời gian dài, nó không còn nhớ rõ danh tự, sớm đã trở nên mất trí nhớ, chỉ là đần độn mà phiêu du trong thế giới hư không hắc ám.
Đường Tiêu lại không giống như Tiểu Cửu Cửu. Hắn vẫn một mực cố gắng nhớ lại kinh nghiệm của hai kiếp, cố gắng nhớ kỹ hết thảy những sự việc hoặc con người cần nhớ. Hắn thủy chung không có buông tha ý niệm muốn quay trở lại Áo Bỉ Đảo.
- Những cái biết nói kia ở đâu vậy?
Đường Tiêu hỏi Cửu Cửu một câu.
- Tất cả những linh hồn đều phiêu diêu tự tại bốn phía, tránh né việc đụng phải Hư không thanh lọc. Không gặp được chúng là may mắn rồi. Nhưng nếu đụng phải những cái đầu lớn, coi chừng chúng ăn thịt ngươi đấy.
- Ngươi nói giống như chưa nói vậy.
Hắc hắc! Tiểu Cửu Cửu cười một cách không có ý tứ.
Kế tiếp, Đường Tiêu càng không ngừng bốn phía phiêu diêu. Dựa vào cảm giác nhạy cảm của Tiểu Cửu Cửu, không ngừng tránh né Hư không thanh lọc, cùng những hồn đoàn cường đại. Đồng thời thông qua việc tiêu diệt những linh hồn nhỏ yếu đã cường hóa sức mạnh của mình.
Ba tháng trôi qua, Đường Tiêu sức mạnh một phù triện rốt cuộc biến thành hai. Đường Tiêu cứ như vậy mà buồn chán phiêu du, rốt cuộc từ một đoàn hồn mà hắn đánh bại biết được một tin tức. Muốn rời khỏi hắc ám hư không thì phải xuyên qua Ly Tử Phong Bạo mới được.
Ly Tử Phong Bạo trong hắc ám hư không chính là vết nứt không gian. Vết nứt không gian không ổn định. Một khi xuất hiện, tất nhiên là khiến cho không trung xuất hiện mãnh liệt Ly Tử Phong Bạo. Trung tâm của Ly Tử Phong Bạo trên cơ bản chính là vị trí của vết nứt không gian.
Vết nứt không gian mở ra, thời gian có dài có ngắn, trên căn bản cũng không theo một quy luật nào. Về phần không gian sau khi vượt qua vết nứt, phải chăng có thể trở lại thế giới vốn có thì cũng không biết rõ. Bởi vì không có linh hồn nào biết rõ chuyện này. Nếu như biết rõ thì đã không còn ở lại cái thế giới hắc ám hư không này rồi.
Vết nứt không gian một khi hình thành sẽ sinh ra năng lượng chấn động thật lớn. Hư không thanh lọc cũng sẽ biết đến. Những hư không thanh lọc này ở trong hắc ám hư không với ý đồ tại những vùng gần khe hở thanh trừ những hồn đoàn có ý định bỏ trốn. Còn một nhiệm vụ khác chính là lợi dụng đặc thù của chúng để tiến hành tu bổ khe hở của hư không.
Những linh hồn cho dù có cường đại nhưng trước mặt hư không thanh lọc cũng chỉ là mây bay. Một đạo bắn xuống thì lập tức hồn tiêu phách tán.
- Ngươi không muốn rời khỏi đây sao
- Rời khỏi đây làm gì, đi nơi nào?
- Được rồi vậy ngươi không còn giá trị lợi dụng nữa, ta tiêu diệt ngươi.
Đường Tiêu buồn bực giống như mình đang hỏi một người mù.
- Khoan khoan ngươi khoan động thủ ngươi vừa mới tới đây phải không?
Đạo phù triện kia tựa hồ đã hiểu ra cho nên hỏi Đường Tiêu một tiếng.
- Đúng thế.
- Ta có thể nói cho ngươi biết một phương pháp cho ngươi né tránh công kích của hư không quét sạch tuy nhiên ngươi phải đáp ứng không được phép hủy diệt ta.
- Hư không quét sạch là gì?
- Đó là một thứ rất đáng sợ.
Thanh âm của phù triện kia tựa hồ trở nên run rẩy.
- Chúng t là nhưng rác rưởi ở trong hư không, những hư không quét sạch này nhìn thấy chúng ta sẽ phát ra một đạo tuyến tử vọng, chúng ta một khi bị những đạo tuyến tử vong đó đánh tới thì lập tức trở nên tan thành mây khói không tồn tại được nữa, khiến cho chúng ta không cách nào tồn tại được.
- Ừ vậy ngươi nói cho ta biết một chút làm thế nào để tránh khỏi hư không quét sạch ta sẽ đáp ứng không hủy diệt ngươi.
- Muốn không bị hư không quét sạch phá hủy ngươi trước hết phải đầy đủ năng lượng, nhưng năng lượng của ngươi càng lớn thì càng dễ bị bọn họ chú ý, lúc đó thì càng dễ bị phá hủy.
Đường Tiêu suy nghĩ một thoáng ý niệm của hắn hình thành trong đầu, mỗi quả linh phù do chín miếng phù triện tạo thành, nói cách khác theo những miếng linh phù này mà nói, hắn hiện tại đã đủ năng lượng ở chỗ này, không bị hư không quét sạch nữa.
Thấy Đường Tiêu cả buổi không lên tiếng, đạo phù triện kia liền trốn qua bên cạnh, Đường Tiêu liền đuổi theo.
- Ngươi đã nói rồi ngươi không phá hủy ta.
Đạo phù triện kia liền lên tiếng.
- Ngươi còn chưa nói cho ta biết hoàn toàn làm thế nào để tránh né hắc ám hư không.
Đường Tiêu nhắc nhở hắn một tiếng, hắn mới chỉ nói bước đầu tiên còn những bước sau nữa.
- À đúng rồi ngươi ngoại trừ hình thể đầy đủ năng lượng thì còn phải hoạt động, để cho chính mình yên tĩnh chỉ cần ngươi có bất kỳ biến hóa tư tưởng nào những năng lượng kia sẽ phát hiện ra hư không quét sạch ngươi.
Đạo phù triện kia vội vàng bổ sung.
- Hư không quét sạch có số lượng bao nhiêu, bình thường xuất hiện ở nơi nào, bao lâu sẽ xuất hiện một lần?
Đường Tiêu hỏi một câu.
- Số lượng của chúng nhiều không thể đo được, xuất hiện ở chỗ nào cũng không có quy luật, chúng tùy thời có khả năng xuất hiện.
Đạo phù triện kia nghĩ nghĩ rồi bổ sung một phen:
- Lúc năng lượng chấn động bọn họ sẽ có tỷ lệ xuất hiện nhiều hơn, cho nên hồn đoàn cỡ lớn như ngươi tốt nhất là nên né tránh.
Đường Tiêu cả buổi không lên tiếng, phù triện kia hỏi hắn một câu;
- Ta có thể đi được chưa?
- Ta vừa rồi cùng ngươi đánh nhau sẽ xuất hiện năng lượng chấn động chứ?
Đường Tiêu lại hướng về phía phù triện mà hỏi.
- Không cả hai chúng ta đều rất yếu, ở trong hắc ám hư không năng lượng chấn động không ít, hư không quét sạch sẽ không chú ý tới chúng ta.
- Được rồi vấn đề cuối cùng ta hỏi ngươi, ngươi tên là gì?
- Tên của ta...
Đạo phù triện kia tựa hồ rơi vào một hoàn cảnh hỗn loạn hắn cất tiếng nói:
- Cửu Nhất Đại Đế.
- Phức tạp như vậy làm gì/
Đường Tiêu không kiên nhẫn được nữa:
- Về sau ta gọi ngươi là tiểu cửu cử, ngươi gọi ta là Đường Tiêu.
- Được ta tên là tiểu cửu cuử.
- Được rồi đi thôi.
Từ trong miệng của tiểu cửu cửu lấy được tin tức hữu dụng như vậy Đường Tiêu quyết định tha cho hắn, hơn nữa nó cũng chỉ là một đạo phù triện có linh hồn yếu ớt cho dù nuốt vào Đường Tiêu cũng không có nhiều tác dụng.
Tiểu Cửu Cửu đến sát bên cạnh Đường Tiêu, giống như hơi thở, không một chút tiếng động. Đương nhiên, đây là thứ tốt nhất còn sống mà nó tìm được. Càng không có tư tưởng, không có năng lượng thì lại càng sống lâu trong cái thế giới hư không hắc ám này. Cho nên, trải qua một thời gian dài, nó không còn nhớ rõ danh tự, sớm đã trở nên mất trí nhớ, chỉ là đần độn mà phiêu du trong thế giới hư không hắc ám.
Đường Tiêu lại không giống như Tiểu Cửu Cửu. Hắn vẫn một mực cố gắng nhớ lại kinh nghiệm của hai kiếp, cố gắng nhớ kỹ hết thảy những sự việc hoặc con người cần nhớ. Hắn thủy chung không có buông tha ý niệm muốn quay trở lại Áo Bỉ Đảo.
- Những cái biết nói kia ở đâu vậy?
Đường Tiêu hỏi Cửu Cửu một câu.
- Tất cả những linh hồn đều phiêu diêu tự tại bốn phía, tránh né việc đụng phải Hư không thanh lọc. Không gặp được chúng là may mắn rồi. Nhưng nếu đụng phải những cái đầu lớn, coi chừng chúng ăn thịt ngươi đấy.
- Ngươi nói giống như chưa nói vậy.
Hắc hắc! Tiểu Cửu Cửu cười một cách không có ý tứ.
Kế tiếp, Đường Tiêu càng không ngừng bốn phía phiêu diêu. Dựa vào cảm giác nhạy cảm của Tiểu Cửu Cửu, không ngừng tránh né Hư không thanh lọc, cùng những hồn đoàn cường đại. Đồng thời thông qua việc tiêu diệt những linh hồn nhỏ yếu đã cường hóa sức mạnh của mình.
Ba tháng trôi qua, Đường Tiêu sức mạnh một phù triện rốt cuộc biến thành hai. Đường Tiêu cứ như vậy mà buồn chán phiêu du, rốt cuộc từ một đoàn hồn mà hắn đánh bại biết được một tin tức. Muốn rời khỏi hắc ám hư không thì phải xuyên qua Ly Tử Phong Bạo mới được.
Ly Tử Phong Bạo trong hắc ám hư không chính là vết nứt không gian. Vết nứt không gian không ổn định. Một khi xuất hiện, tất nhiên là khiến cho không trung xuất hiện mãnh liệt Ly Tử Phong Bạo. Trung tâm của Ly Tử Phong Bạo trên cơ bản chính là vị trí của vết nứt không gian.
Vết nứt không gian mở ra, thời gian có dài có ngắn, trên căn bản cũng không theo một quy luật nào. Về phần không gian sau khi vượt qua vết nứt, phải chăng có thể trở lại thế giới vốn có thì cũng không biết rõ. Bởi vì không có linh hồn nào biết rõ chuyện này. Nếu như biết rõ thì đã không còn ở lại cái thế giới hắc ám hư không này rồi.
Vết nứt không gian một khi hình thành sẽ sinh ra năng lượng chấn động thật lớn. Hư không thanh lọc cũng sẽ biết đến. Những hư không thanh lọc này ở trong hắc ám hư không với ý đồ tại những vùng gần khe hở thanh trừ những hồn đoàn có ý định bỏ trốn. Còn một nhiệm vụ khác chính là lợi dụng đặc thù của chúng để tiến hành tu bổ khe hở của hư không.
Những linh hồn cho dù có cường đại nhưng trước mặt hư không thanh lọc cũng chỉ là mây bay. Một đạo bắn xuống thì lập tức hồn tiêu phách tán.
/593
|