Sát Vương

Chương 150: Đấu với Lưu Đình

/593


Hơn mười tên sĩ tốt còn lại đứng ở sau lưng Đường Tiêu, tay cầm đao nhưng không dám tiến tới gần, ngay cả đánh lén cũng không dám.

- Ngươi biết vì sao ta phải giết ngươi không?

Lưu Đình tràn ngập hận ý cất tiếng nó hiển nhiên là cường giả cấp Địa Nguyên, hắn đối với việc giết chết Đường Tiêu nắm chắc mười phần.

Đường Tiêu cho dù có vung đao nhanh hơn nữa, với hộ thể cương khí của cường giả Địa Nguyên cũng chỉ là uổng công mà thôi, Ân Dương có thể nhanh chóng dễ dàng bóp chết một võ giả Nhân Nguyên.

- Không cần biết.

Đường Tiêu lộ vẻ lạnh nhạt, hỏi một sát thủ tại sao ngươi bị đuổi giết thì giống như hỏi tại sao đói bụng lại bị ăn cơm vậy, vấn đề này nhàm chán vô cùng.

- Ngươi một chút cũng không hiếu kỳ sao?

Lưu Đình kìm chế hận ý trong lòng mình lại hỏi Đường Tiêu một câu.

- Ngươi nhanh chóng chết đi rồi ta tò mò với một xác chết làm gì?

Đường Tiêu cười lạnh một tiếng.

- Hừ ngươi giống hệt như lão tử tạp chủng của ngươi cùng cuồng vọng cực độ.

Lưu Đình phẫn hận tới cực điểm, Đường Tiêu lớn lên giống hệt với Đường Uyên, khiến cho hắn không khỏi tức giận vô cùng.

Diệt môn chi thù, bất cộng đại thiên.

- Cuồng vọng sao, nếu như ngày nào đó ngươi cũng mạnh như ta thì ngươi cũng có thể cuồng vọng.

Đường Tiêu đối với sự chửi rủa của Lưu Đình không chút nào để ý, một người động thủ giết chó, còn để ý tới chó sủa làm gì.

- Ngươi mạnh? ha ha ha Nhân Nguyên cấp mà cũng nói là mạnh, chết đi!

Lưu Đình cũng không nói thêm nữa, nếu như để Đường Tiêu nói tiếp hắn không chịu nổi nữa.

Bàn tay của Lưu Đình lộ ra một liễu diệp đao tràn ngập hàn ý đánh tới Đường Tiêu, cùng lúc đó thần minh chiến giáp cũng bọc lên trên người của hắn, hướng về phía Đường Tiêu mà lao tới, hiển nhiên hắn mặc kệ Liễu Diệp đao có đánh trúng mục tiêu hay không hắn cũng phải cò cưa chiêu thức với Đường Tiêu.

Cường giả Địa Nguyên cấp phát động công kích, cùng với võ giả Nhân Nguyên cấp hoàn toàn không thể so sánh.

Đường Tiêu tuy bề ngoài coi khinh Lưu Đình nhưng ở trong chiến đấu hắn không hề dám chủ quan, thứ nhất hắn có tu vi Nhân Nguyên ngũ cấp đối phó với một võ giả Địa Nguyên cấp, song phương thực lực đối lập rất nhiều, thứ mà Đường Tiêu dựa dẫm chỉ là pháp khí cường hãn của hắn.

Mai rùa lập tức hiện lên, ngăn cản trước mặt liễu diệp đao tuy vẫn bị xuyên thủng tuy nhiên mai rùa đã ngăn cản một phần lực đạo và kình lực, Tinh cương sĩ tốt sau đó liền xuất hiện, triệt để ngăn cản lực đạo của liễu diệp đao sau đó Đường Tiêu thu hồi mai rùa và tinh cương sĩ tốt thân hình ngưng khí hóa điêu phi thân bay lên, đập bay chuôi liễu diệp đao đã hết lực.

Tuy thế đao mà Lưu Đình phát ra rất ác liệt và lăng lệ nhưng không thể qua được hai tầng phòng ngự pháp khí của Đường Tiêu, khiến cho Đường Tiêu trong lòng đại định xem ra võ giả Địa Nguyên công kích cũng không có gì mạnh hơn.

Lưu Đình mượn thế đao mà phi thân vọt tới một đạo phù triện bay ra lập tức hóa thành cự chưởng dùng thế thái sơn áp đỉnh, hướng về phía tuyết điêu mà hung hăng đánh tới, muốn cho hắn trở thành một đống thịt vụn.

Đường Tiêu không tránh không né, một tiếng hô vang lên, Giải Kiềm Kích hiện ra phá tan hư không đánh về phía Lưu Đình, trong nháy mắt khi Giải Kiềm Kích bay ra, yêu khí xung quanh bắt đầu rung động lắc lư, phù triện bàn tay khổng lồ mà Lưu Đình ngưng kết bị xuyên qua Giải Kiềm Kích thế vẫn không giảm tiếp tục tấn công về phía bản thể của Lưu Đình.

Bàn tay khổng lồ của Lưu Đình tuy bị Giải Kiềm Kích xuyên thủng nhưng tàn chưởng của hắn vẫn tiếp tục đánh tới Đường Tiêu, mai rùa một lần nữa bay ra chắn trước ngực của Đường Tiêu, vừa rồi liễu diệp đam tuy đâm thủ mai rùa hiển nhiên đã được Đường Tiêu đưa vào trong Yêu Thối Ma Hồ chữa trị rồi.

Lưu Đình vung chưởng ra hiển nhiên đã quyết tâm bóp chết Đường Tiêu hắn điều động chân khí ở trong cơ thể, một ngụm tinh khí phun ra, bàn tay khổng lồ ngưng tụ thành hình lực đạo cường đại như muốn bẻ vụn mai rùa của Đường Tiêu, tiếp tục hướng về phía Đường Tiêu đã ngưng hình thành tuyết điêu mà đánh tới, hiển nhiên Lưu Đình muốn dùng một chưởng này làm chung kết chiến đấu với hắn.

Cùng lúc đó Giải Kiềm Kích của Đường Tiêu cũng tới trước mặt của Lưu Đình, cánh tay của Lưu Đình vung lên, muốn dùng một đòn mạnh mẽ này ngăn cản lại hắn không ngờ rằng Giải Kiềm Kích lại vô cùng uy mãnh, căn bản hắn không thể nào chống cự được, chỉ nghe hai tiếng rắc rắc vang lên, bàn tay đã bị Giải Kiềm Kích làm cho gãy lìa, xương trắng cũng lộ ra.

Lực đạo của Giải Kiềm Kích cũng không giảm trực tiếp đâm vào ngực của hắn, khiến cho hắn bị vỡ đi vài khúc xương sườn, thân thể của hắn từ trên không trung mà nặng nề rơi xuống, nương theo một tiếng hét thảm, cả người Lưu Đình đã rơi xuống mặt đất.

Bàn tay khổng lồ của Lưu Đình cũng đã tung chưởng chộp tới con tuyết điêu do Đường Tiêu hóa thân thành, hai đạo phù triện một xanh một trắng từ trong người tuyết điêu theo đó mạnh mẽ phóng ra, những mong cự lại lực đạo từ cự trảo đó quét qua nhưng ai ngờ trong giây lát đã bị nghiền cho nát bấy. Cùng lúc đó Đường Tiêu cũng khôi phục nguyên trạng hình người, đem Vạn Luyện Thần Minh Chiến Giáp bọc lại trên người.

Lưu Đình sau khi dùng đơn chưởng khổng lồ bóp nát hai đạo phù triện một xanh một trắng kia thì quy trảo ngoặt sang trực tiếp tấn công bản thể của Đường Tiêu, thật lực định bóp nát đối phương vào trong lòng bàn tay. Đáng tiếc, lần này hắn không thể bóp chết Đường Tiêu mà chỉ khiến cho Vạn Luyện Thần Minh Chiến Giáp rung động chút ít, chỉ hơn mười giây sau, lực đạo trong cự chưởng vừa rồi rốt cục đã tiêu hao hết không còn lại chút vết tích.

- Làm sao có thể chứ!

Lưu Đình trong mắt mười phần khiếp sợ nhìn Đường Tiêu, “tên này không phải chỉ có tu vi cấp năm Nhân Nguyên sao? Cự chưởng toàn lực rõ ràng lại không bóp chết được hắn! Mà chiến kích vừa đen vừa nặng hắn vừa ném tới là loại thần binh lợi khí gì? Lực công kích mới uy mãnh làm sao! Đơn giản vậy mà đã phá được Bách Luyện Thần Minh Chiến Giáp của hắn!”

Đường Tiêu chậm rãi đáp xuống mặt đất, toàn thân là một bộ Vạn Luyện Thần Minh Chiến Giáp màu bạc, lấp lánh hiện ra ba màu xanh trắng hồng trên đó, trong tay cầm theo một cây Giải Kiềm Kích toàn thân toát ra yêu khí màu đen, từng bước một tiến về phía Lưu Đình như một chiến thần sừng sững đứng trước mặt hắn.

Đường Tiêu trong nội tâm thực ra cũng không bình tĩnh nổi chứ chả thong dong như những gì vừa cố thể hiện. Chiêu thức ban nãy quả thực hung hiểm, Lưu Đình đem hơn phân nửa chân khí đều ngưng tụ ở một chưởng kia với lực đạo quét qua. Nếu như không có Ngạc mai rùa và Vạn Luyện Thần Minh Chiến Giáp bảo vệ, Đường Tiêu dĩ nhiên đã bị một chưởng kia của cao thủ cấp Địa Nguyên, Lưu Đình đánh cho tan xương nát thịt rồi!


/593

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status