Biệt viện-Tể tướng phủ...
Lưu Hoa Nguyệt sau khi trèo tường vào phủ chỉ có một ý nghĩ: Thân thể này cần rèn luyện thật nhiều mới bằng nàng lúc 16 tuổi của hiện tại.
Nàng quay đầu lại thì bắt gặp Châu nhi lúng túng:“ Tiểu thư... người nói cho Châu nhi biết có chuyện gì với ngài không? Từ lúc tiểu thư tỉnh lại... em thấy tiểu thư lạ lắm!”
Lưu Hoa Nguyệt thở dài:“ Từ giờ ta đã thông suốt rồi, chúng ta chỉ có thể dựa vào chính mình thôi em có hiểu không?” Châu nhi cao hứng đáp:“ Tiểu thư người đã trưởng thành rồi!”
Nàng chỉ nhẹ giọng:“ Châu nhi, em mau đi với ta tới hoa viên.”
Lưu Hoa Nguyệt sau khi trèo tường vào phủ chỉ có một ý nghĩ: Thân thể này cần rèn luyện thật nhiều mới bằng nàng lúc 16 tuổi của hiện tại.
Nàng quay đầu lại thì bắt gặp Châu nhi lúng túng:“ Tiểu thư... người nói cho Châu nhi biết có chuyện gì với ngài không? Từ lúc tiểu thư tỉnh lại... em thấy tiểu thư lạ lắm!”
Lưu Hoa Nguyệt thở dài:“ Từ giờ ta đã thông suốt rồi, chúng ta chỉ có thể dựa vào chính mình thôi em có hiểu không?” Châu nhi cao hứng đáp:“ Tiểu thư người đã trưởng thành rồi!”
Nàng chỉ nhẹ giọng:“ Châu nhi, em mau đi với ta tới hoa viên.”
/81
|