Editor: Maria Nyoko
Như Ý nhanh chóng chuyển vòng một từ Tù thất ở trong đầu, sau đó liền nhớ tới, vừa vào sơn môn, nghe Chấp Kiếm trưởng lão nói ban đêm tra được người, vả lại đã đưa đến tù thất.
Nghĩ đến, đó chính là một nơi thẩm tra người.
Tù thất ở đâu? Nàng xoay người lại, hỏi nha đầu bên cạnh: Hoặc là ngươi mang ta đi, hoặc là chỉ phương hướng cho ta, ta đi sang xem một chút!
Cô nương muốn đi tù thất? Ly Yên có chút khó xử, nhưng cũng không kiên quyết phản đối, chỉ là tốt bụng nhắc nhở: Đó là nơi thẩm tra phản đồ Đào Nhiên Cư, lệ khí quá nặng, hay là cô nương không đi thì tốt hơn.
Nhưng Mạnh ở nơi nào! Như Ý quay đầu lại nhìn nàng: Hắn có thể đi, ta tự nhiên cũng có thể đi! Hơn ba mươi người giết nhau chỉ còn bảy, ta đều nhìn, còn sợ lệ khí gì.
Dứt lời, cất bước đi ra bên ngoài.
Ly Yên bất đắc dĩ, cũng sẽ không khuyên, chỉ đi theo ở phía sau.
Mà nếu tính nhanh sẽ phát hiện vấn đề ——
Mới vừa rồi thời điểm ta tắm còn có thể nghe trong sân có người làm, thế nào sau một hồi một người đều không có?
Ly Yên than nhẹ, mở miệng đáp:
Bởi vì mọi người đều bị gọi đi tù thất rồi.
Vậy sao ngươi không đi? Nàng nói lên chất vấn.
Ly Yên lại nói:
Bởi vì phải ở cùng với cô nương, cho nên Mị Nguyệt đặc biệt tới nói cho nô tỳ có thể không đi tù thất bên kia.
Ồ! Nàng gật đầu, Vậy bây giờ ngươi theo ta đi đi! đến lúc đó ta rất muốn xem một chút, để cho mọi người tập hợp lại rồi thẩm huấn (thẩm tra và giáo huấn) là sao.
Nàng tự nhiên đến xem hay chỉ lí giải là thẩm huấn, hoặc là sau thẩm huấn chính là chết, hơn nữa còn thi hành tại chỗ.
Gọi toàn bộ mọi người đi, khả năng này chính là khiến tất cả mọi người tới xem một chút, kết quả của phản đồ .
Điểm này dễ hiểu! Đổi lại là nàng, sau khi bị người mình bán, nếu còn sống, chuyện thứ nhất phải làm chính là đòi lại một công đạo.
Mà công đạo trên đời như thế nào? —— cường giả! Cường giả dĩ nhiên chính là công đạo
Như Ý nhanh chóng chuyển vòng một từ Tù thất ở trong đầu, sau đó liền nhớ tới, vừa vào sơn môn, nghe Chấp Kiếm trưởng lão nói ban đêm tra được người, vả lại đã đưa đến tù thất.
Nghĩ đến, đó chính là một nơi thẩm tra người.
Tù thất ở đâu? Nàng xoay người lại, hỏi nha đầu bên cạnh: Hoặc là ngươi mang ta đi, hoặc là chỉ phương hướng cho ta, ta đi sang xem một chút!
Cô nương muốn đi tù thất? Ly Yên có chút khó xử, nhưng cũng không kiên quyết phản đối, chỉ là tốt bụng nhắc nhở: Đó là nơi thẩm tra phản đồ Đào Nhiên Cư, lệ khí quá nặng, hay là cô nương không đi thì tốt hơn.
Nhưng Mạnh ở nơi nào! Như Ý quay đầu lại nhìn nàng: Hắn có thể đi, ta tự nhiên cũng có thể đi! Hơn ba mươi người giết nhau chỉ còn bảy, ta đều nhìn, còn sợ lệ khí gì.
Dứt lời, cất bước đi ra bên ngoài.
Ly Yên bất đắc dĩ, cũng sẽ không khuyên, chỉ đi theo ở phía sau.
Mà nếu tính nhanh sẽ phát hiện vấn đề ——
Mới vừa rồi thời điểm ta tắm còn có thể nghe trong sân có người làm, thế nào sau một hồi một người đều không có?
Ly Yên than nhẹ, mở miệng đáp:
Bởi vì mọi người đều bị gọi đi tù thất rồi.
Vậy sao ngươi không đi? Nàng nói lên chất vấn.
Ly Yên lại nói:
Bởi vì phải ở cùng với cô nương, cho nên Mị Nguyệt đặc biệt tới nói cho nô tỳ có thể không đi tù thất bên kia.
Ồ! Nàng gật đầu, Vậy bây giờ ngươi theo ta đi đi! đến lúc đó ta rất muốn xem một chút, để cho mọi người tập hợp lại rồi thẩm huấn (thẩm tra và giáo huấn) là sao.
Nàng tự nhiên đến xem hay chỉ lí giải là thẩm huấn, hoặc là sau thẩm huấn chính là chết, hơn nữa còn thi hành tại chỗ.
Gọi toàn bộ mọi người đi, khả năng này chính là khiến tất cả mọi người tới xem một chút, kết quả của phản đồ .
Điểm này dễ hiểu! Đổi lại là nàng, sau khi bị người mình bán, nếu còn sống, chuyện thứ nhất phải làm chính là đòi lại một công đạo.
Mà công đạo trên đời như thế nào? —— cường giả! Cường giả dĩ nhiên chính là công đạo
/414
|