Trong hầm chỉ còn Thạch Nham.
Trong hầm To như vậy, bầy tới hơn trăm tới một ngàn các loại tài liệu luyện khí, luyện đan, rực rỡ muôn màu, khiến cho người ta hoa cả mắt.
trên mỗi một loại tài liệu tu luyện đều có giấy vàng ghi rõ tên và công dụng chủ yếu.
Chỉ cần là luyện khí sư, luyện dược sư tới đây, xem ghi chú bên trên là hiểu ngay, lập tức sẽ biết loại tài liệu tu luyện này nên dùng để luyện bí bảo và đan dược gì, về phần hỏa hậu và phân lượng chính xác thì phải trông vào thủ đoạn của luyện khí sư và luyện dược sư.
Dựa theo lời Dương Trác thì muốn thành một luyện khí sư, cần phải có nhân hỏa, có thể vận dụng địa hỏa thì là tốt nhất, nếu trong người có thiên hỏa, luyện khí sư kém đến mấy cũng có thể luyện chế ra được bí bảo bất phàm.
Nhân hỏa là kém cỏi nhất, địa hỏa tốt hơn, thiên hỏa thì chứ có thể gặp chứ không thể cầu, thiên hỏa chính là thần khí trong tay luyện khí sư và luyện dược sư!
Lọt vào trong tầm mắt tất cả đều là tài liệu luyện khí, Thạch Nham trong cơ thể có Huyền Băng Hàn Diễm, Địa Tâm Hỏa, Cửu U Phệ Hồn Diễm, trong đó Địa Tâm Hỏa có thể nói là hỏa chủng tuyệt hảo để luyện khí, trong Huyễn Không Giới, còn có một quyển yếu quyết luyện khí, tới từ dị địa thần bí, kém cỏi nhất cũng là luyện khí sư thánh cấp lưu lại.
Hỏa chủng, tài liệu, bí quyết luyện khí bí quyết ba yếu tố phải có của một luyện khí sư, hắn lúc này toàn bộ có đủ.
Chỉ cần hắn có tâm muốn nghiên cứu thì có thể trở thành một luyện khí sư, dùng hỏa viêm và tài liệu của mình để luyện chế ra đủ loại bí bảo hiệu quả khác nhau, có thể thôi phát ra toàn bộ đặc điểm của bí bảo, cung cấp trợ lực tuyệt hảo cho mình.
Ngồi ngay ngắn trong hầm, Thạch Nham trầm mặc, nhíu mày suy nghĩ.
Trong huyệt khiếu, từng dòng tình tự tiêu cực lặng lẽ trào ra, đủ loại niệm đầu đủ để làm hỗn loạn tâm chí dần dần nảy sinh, dần dần tràn ngập trong óc hắn.
Lúc trước xuất thủ đánh chết đoàn người Minh Hải, dùng từ cức vực trường khiến hơn mười tên võ giả tan xương nát thịt, lực lượng tiêu cực từ trên người những người đó toàn bộ rót vào trong huyệt khiếu của hắn, khiến huyệt khiếu của hắn lúc này lờ mờ đau nhức, chuyển vận năng lượng tiêu cực cho hắn.
Lúc này, năng lượng tiêu cực đang được tinh lọc, bắt đầu sinh ra lực cắn trả, ảnh hưởng tới tâm chí của hắn.
Bởi vì biết phải trải qua một kiếp này, hắn mới cực lực yêu cầu ở lại trong hầm, muốn bằng vào ý chí cứng cỏi hóa giải tất cả.
Tâm thần ùa vào Huyết Văn Giới, hắn gọi Huyền Băng Hàn Diễm, một đóa hỏa viêm màu tắng như hoa băng chậm rãi chui ra, nổi lơ lửng trước mắt hắn.
Đóng băng ta lại, trước khi thần trí của ta chưa khôi phục bình thường, chưa đưa ra chỉ thị mới cho ngươi thì đừng mở khóa.
Thạch Nham truyền tin thần thức.
Huyền Băng Hàn Diễm lập tức đáp lại.
Những năm gần đây, Huyền Băng Hàn Diễm vẫn ở trong Huyết Văn Giới, đã sớm biết rõ đủ loại quái dị thần bí của hắn, nó đối với các loại thói quen của Thạch Nham cũng có nhận thức rõ ràng, biết nên vào lúc nào giúp Thạch Nham giảm bớt áp lực trên thân thể.
Huyền Băng Hàn Diễm đột nhiên phóng xuất ra khí tức băng hàn cực độ, hàn khí này ngưng mà không tiêu tan, hóa thành từng dòng sương khói màu sắc rót vào thân thể hắn.
Rắc rắc!
Thân thể Thạch Nham bắt đầu bị một tầng bông tuyết bao trùm, trên người truyền ra thanh âm đông lạnh ngưng kết, trong ba giây ngắn ngủi, thân thể hắn đã bị một tầng băng cứng dày năm thước bao phủ.
Như một người băng, Thạch Nham ngồi ngay ngắn ở đó, không hề động đậy, đã bị dị lực này đóng băng.
Huyền Băng Hàn Diễm thân là thiên hỏa cổ xưa. Thiện dùng cực hàn chi lực trong thiên địa, chỉ cần từ trong Huyết Văn Giới đi ra thì nó có thể thôi phát toàn bộ hàn khí, có thể bao phủ một tòa hòn đảo, chỉ cần một thoáng là có thể đóng băng Thạch Nham.
Trong Băng nham, Thạch Nham lặng lẽ tinh lọc năng lượng tiêu cực.
Trong băng nham cho dù là trong lòng phát sinh đủ loại ý nghĩ thô bạo thì cũng khó mà hành động được, chỉ có thể bị quản chế trong băng nham.
Khí tức được tinh lọc ra trong năng lượng tiêu cực ùa vào trong óc hắn, tựa hồ đã bị Huyền Băng Hàn Diễm ảnh hưởng, ngay cả duy cũng như bị đóng băng.
dưới loại trạng thái này hắn không cần lo lắng sẽ điên cuồng phá hoại đồ chung quanh, có thể an tâm chờ tinh lọc toàn bộ lực tiêu cực.
Thời gian một ngày trôi qua.
Toàn bộ năng lượng tiêu cực bị tinh lọc, hóa thành từng dòng dị lực thần bí lặng lẽ từ trong bảy trăm hai mươi khiếu huyệt ùa ra, rót vào gân mạch, xương cốt, máu của hắn để cường hóa thân thể hắn, tăng cường độ tinh khiết của tinh nguyên cho hắn, ở trong lòng bàn tay hắn ngưng luyện ra bốn giọt bất tử chi huyết.
Một bộ phận dị lực thần bí bị tinh thần vũ hồn hấp thu, khiến tinh thần vũ hồn lưu chuyển ra tinh quang ánh sáng ngọc, vô số tinh điểm, hoạt động ngay ở trên tim hắn, theo tinh thần áo nghĩa, đang tăng cường sự hấp thu và tụ tập của tinh thần vũ hồn đối với tinh thần dị năng, khiến tinh thần vũ hồn trưởng thành tiến hóa vững vàng hơn.
Thạch Nham chậm rãi tỉnh lại.
Hắn lập tức nhận thấy được toàn thân cực độ băng hàn, tâm thần khẽ động, hắn lại truyền ra niệm đầu cho Huyền Băng Hàn Diễm.
Huyền Băng Hàn Diễm hóa thành băng hoa, đột nhiên truyền ra một cỗ hấp lực, chỉ thấy lãnh diễm trên người hắn nhất nhất bay hết, toàn bộ rót vào trong Huyền Băng Hàn Diễm.
Trong nháy mắt, băng nham bao trùm toàn thân hắn liền biến mất vô tung vô ảnh, giống như chưa bao giờ xuất hiện.
Thở ra một hơi, cảm thụ được biến hóa của tinh thần vũ hồn, bên trong lòng bàn tay có thêm bốn giọt bất tử chi huyết, Thạch Nham mỉm cười, nói với Huyền Băng Hàn Diễm: Được rồi.
Ta về trong giới chỉ đây. Huyền Băng Hàn Diễm đáp lại.
Chờ một chút.
Thạch Nham đột nhiên nhíu mày, ngăn Huyền Băng Hàn Diễm lại
Sao vậy?
Chúng ta lúc trước đã từng ước định, đợi cho ta bước vào niết bàn cảnh rồi thì ta có thể cho ngươi tự do. Thạch Nham vẻ mặt nghiêm nghị: Lúc trước sau khi ta bước vào niết bàn cảnh bởi vì tình thế đặc thù, ngươi lâm vào trạng thái yên lặng, ta không thể thực hiện lời hứa. Hiện giờ.
Ta tạm thời không muốn rời khỏi. Không đợi Thạch Nham nói xong, Huyền Băng Hàn Diễm đã truyền tin: Ta lúc trước muốn rời khỏi ngươi là vì ta cảm thấy ngươi có lẽ ở một ngày nào đó sẽ muốn mạnh mẽ chiếm lấy tất cả của ta, coi ta là nô dịch. Tựa như chủ nhân trước kia của ta, coi ta như bí bảo, có điều như vậy một đoạn thời gian ở chung, ta phát hiện ngươi và hắn khác nhau.
Hả? Thạch Nham sửng sốt một chút, kinh ngạc nói: Nói như vậy, ngươi không định rời khỏi ta ư?
Tạm thời còn không có quyết định này. Huyền Băng Hàn Diễm trầm ngâm một chút, truyền tin: Chờ ta sau khi phát hiện được nơi để ta thích hợp tiến hóa, ta sẽ nói với ngươi, tới lúc đó ta hy vọng ngươi có thể để ta rời khỏi. Hiện tại thì chưa, ta vẫn tiếp tục ở cùng một chỗ với ngươi, tên gia hỏa ngươi coi như là ngoại tộc của nhân tộc, ở với ngươi tựa hồ an toàn hơn một mình ra ngoài rồi để những võ giả Thần cảnh khác bắt.
Thạch Nham bật cười.
Niệm đầu Trong lòng lại giật giật, chỉ thấy Địa Tâm Hỏa và Thánh Linh Thần cũng từ trong Huyết Văn Giới bay ra, bao gồm cả yêu trùng chi vương.
Huyền Băng Hàn Diễm, Địa Tâm Hỏa, Thánh Linh Thần, yêu trùng chi vương, Phệ Kim Tàm ba loại sinh mệnh thể kỳ dị, hai loại yêu thú, đồng thời hiện thân trong hầm, tạo thành từng vòng năng lượng ngũ thải ban lan, lấy Thạch Nham làm trung tâm rồi khuếch tán ra.
Thu lại năng lượng của các ngươi đi.
Thạch Nham sắc mặt khẽ biến, vội vàng quát lên một tiếng lớn, tinh nguyên khổng lồ trong cơ thể bỗng nhiên vận chuyển, hình thành một ô quang thuẫn cực lớn, trong nháy mắt bọc lại năng lượng ba động ngũ thải ban lan này.
Năm loại sinh mệnh nghe thấy hắn lo lắng kêu lên thì vội vàng khóa năng lượng, không tiếp tục để tỏa ra.
Đợi cho năng lượng thu lại rồi, trong hầm khôi phục bình tĩnh, Thạch Nham mới cau mày nhẹ giọng nói: Mọi người có thể ở cũng một chỗ, coi như là có duyên phận, lần này để mọi người ra là muốn nói rõ một chút.
Huyền Băng Hàn Diễm, Địa Tâm Hỏa, Thánh Linh Thần hóa thành ba đoàn quang, phân biệt bồng bềnh phía trước hắn, Phệ Kim Tàm và yêu trùng chi vương thì một trái một phải, cũng lẳng lặng chờ gì đó.
Ta biết loại máu tươi này của ta đối với các ngươi có thực thể thì có hiệu quả cực kỳ đặc thù. Thạch Nham trầm, nhìn về phía Phệ Kim Tàm và yêu trùng chi vương: Ta hứa, tư nay về sau, chỉ cần ta sống, cứ cách mỗi một tháng đều sẽ ban cho các ngươi một giọt máu tươi, giúp các ngươi tiến hóa.
Hắn cường điệu nhìn về phía yêu trùng chi vương: Bất luận ngươi là cho ta sinh mệnh nguyên dịch hay không, chỉ cần ngươi ở lại bên cạnh ta thì lời hứa này vẫn sẽ hữu hiệu. Cho dù là tương lai sinh mệnh nguyên dịch của ngươi đều cho ta hết rồi thì quy định hôm nay vẫn sẽ không thay đổi.
Nói xong, hắn vươn tay ra chỉ, nặn ra hai giọt bất tử chi huyết đỏ sẫm, dùng niệm đầu bọc lấy rồi di động về phía Phệ Kim Tàm và yêu trùng chi vương.
Hai loại sinh mệnh có thực thể này sau khi nhìn thấy bất tử chi huyết thì đều lộ ra ánh mắt bức thiết, vội vàng nuốt vào hai giọt bất tử chi huyết, sau khi thì lại nhìn về phía Thạch Nham, ánh mắt bỗng nhiên trở nên hữu hảo hơn.
Cười cười gật đầu, Thạch Nham lại nhìn về phía Huyền Băng Hàn Diễm, Thánh Linh Thần và Địa Tâm Hỏa: Ta không biết sự tiến hóa của các ngươi cần loại cơ duyên và thiên tài địa bảo đặc thù nào. Nhưng ta lúc này hứa rằng, nếu một khi ta có được tài liệu có lợi đối với các ngươi , ta sẽ ngay lập tức cho các ngươi, giúp các ngươi tiến hóa nhanh hơn, về sau, nếu các ngươi phát hiện ra chỗ tu luyện nào tốt, ta cũng sẽ không ép buộc gì các ngươi, để cho các ngươi đi.
Huyền Băng Hàn Diễm, Thánh Linh Thần, Địa Tâm Hỏa, ba loại sinh mệnh không có thực thể nghe thấy thì cũng cùng nhau truyền đến niệm đầu, đều tâm sinh cảm kích.
Ở trong hầm này có các loại tài liệu tu luyện, những tài liệu tu luyện này hữu dụng đối với đại đa số nhân loại nhân loại. Ta không biết các ngươi có cần không, các ngươi có thể đi một vòng, nếu phát hiện thứ gì thích hợp cho các ngươi tiến hóa thì không cần khách khí, cứ tự tiện mà lấy.
Huyền Băng Hàn Diễm, Thánh Linh Thần, Địa Tâm Hỏa nghe vậy thì lập tức cảm xúc kích động, trực tiếp bay đi, bắt đầu hoạt động trong hầm.
Thật sự có tài liệu thích hợp với sự tiến hóa của ba loại sinh mệnh này.
Ba loại sinh mệnh thể đi một vòng trong hầm, không ngờ đều chọn lựa một hai dạng phù hợp với sự tiến hóa của chúng, ba loại sinh mệnh hấp thu tài liệu này rồi quay về trước mặt hắn.
Thạch Nham mắt sáng lên.
Trong hầm To như vậy, bầy tới hơn trăm tới một ngàn các loại tài liệu luyện khí, luyện đan, rực rỡ muôn màu, khiến cho người ta hoa cả mắt.
trên mỗi một loại tài liệu tu luyện đều có giấy vàng ghi rõ tên và công dụng chủ yếu.
Chỉ cần là luyện khí sư, luyện dược sư tới đây, xem ghi chú bên trên là hiểu ngay, lập tức sẽ biết loại tài liệu tu luyện này nên dùng để luyện bí bảo và đan dược gì, về phần hỏa hậu và phân lượng chính xác thì phải trông vào thủ đoạn của luyện khí sư và luyện dược sư.
Dựa theo lời Dương Trác thì muốn thành một luyện khí sư, cần phải có nhân hỏa, có thể vận dụng địa hỏa thì là tốt nhất, nếu trong người có thiên hỏa, luyện khí sư kém đến mấy cũng có thể luyện chế ra được bí bảo bất phàm.
Nhân hỏa là kém cỏi nhất, địa hỏa tốt hơn, thiên hỏa thì chứ có thể gặp chứ không thể cầu, thiên hỏa chính là thần khí trong tay luyện khí sư và luyện dược sư!
Lọt vào trong tầm mắt tất cả đều là tài liệu luyện khí, Thạch Nham trong cơ thể có Huyền Băng Hàn Diễm, Địa Tâm Hỏa, Cửu U Phệ Hồn Diễm, trong đó Địa Tâm Hỏa có thể nói là hỏa chủng tuyệt hảo để luyện khí, trong Huyễn Không Giới, còn có một quyển yếu quyết luyện khí, tới từ dị địa thần bí, kém cỏi nhất cũng là luyện khí sư thánh cấp lưu lại.
Hỏa chủng, tài liệu, bí quyết luyện khí bí quyết ba yếu tố phải có của một luyện khí sư, hắn lúc này toàn bộ có đủ.
Chỉ cần hắn có tâm muốn nghiên cứu thì có thể trở thành một luyện khí sư, dùng hỏa viêm và tài liệu của mình để luyện chế ra đủ loại bí bảo hiệu quả khác nhau, có thể thôi phát ra toàn bộ đặc điểm của bí bảo, cung cấp trợ lực tuyệt hảo cho mình.
Ngồi ngay ngắn trong hầm, Thạch Nham trầm mặc, nhíu mày suy nghĩ.
Trong huyệt khiếu, từng dòng tình tự tiêu cực lặng lẽ trào ra, đủ loại niệm đầu đủ để làm hỗn loạn tâm chí dần dần nảy sinh, dần dần tràn ngập trong óc hắn.
Lúc trước xuất thủ đánh chết đoàn người Minh Hải, dùng từ cức vực trường khiến hơn mười tên võ giả tan xương nát thịt, lực lượng tiêu cực từ trên người những người đó toàn bộ rót vào trong huyệt khiếu của hắn, khiến huyệt khiếu của hắn lúc này lờ mờ đau nhức, chuyển vận năng lượng tiêu cực cho hắn.
Lúc này, năng lượng tiêu cực đang được tinh lọc, bắt đầu sinh ra lực cắn trả, ảnh hưởng tới tâm chí của hắn.
Bởi vì biết phải trải qua một kiếp này, hắn mới cực lực yêu cầu ở lại trong hầm, muốn bằng vào ý chí cứng cỏi hóa giải tất cả.
Tâm thần ùa vào Huyết Văn Giới, hắn gọi Huyền Băng Hàn Diễm, một đóa hỏa viêm màu tắng như hoa băng chậm rãi chui ra, nổi lơ lửng trước mắt hắn.
Đóng băng ta lại, trước khi thần trí của ta chưa khôi phục bình thường, chưa đưa ra chỉ thị mới cho ngươi thì đừng mở khóa.
Thạch Nham truyền tin thần thức.
Huyền Băng Hàn Diễm lập tức đáp lại.
Những năm gần đây, Huyền Băng Hàn Diễm vẫn ở trong Huyết Văn Giới, đã sớm biết rõ đủ loại quái dị thần bí của hắn, nó đối với các loại thói quen của Thạch Nham cũng có nhận thức rõ ràng, biết nên vào lúc nào giúp Thạch Nham giảm bớt áp lực trên thân thể.
Huyền Băng Hàn Diễm đột nhiên phóng xuất ra khí tức băng hàn cực độ, hàn khí này ngưng mà không tiêu tan, hóa thành từng dòng sương khói màu sắc rót vào thân thể hắn.
Rắc rắc!
Thân thể Thạch Nham bắt đầu bị một tầng bông tuyết bao trùm, trên người truyền ra thanh âm đông lạnh ngưng kết, trong ba giây ngắn ngủi, thân thể hắn đã bị một tầng băng cứng dày năm thước bao phủ.
Như một người băng, Thạch Nham ngồi ngay ngắn ở đó, không hề động đậy, đã bị dị lực này đóng băng.
Huyền Băng Hàn Diễm thân là thiên hỏa cổ xưa. Thiện dùng cực hàn chi lực trong thiên địa, chỉ cần từ trong Huyết Văn Giới đi ra thì nó có thể thôi phát toàn bộ hàn khí, có thể bao phủ một tòa hòn đảo, chỉ cần một thoáng là có thể đóng băng Thạch Nham.
Trong Băng nham, Thạch Nham lặng lẽ tinh lọc năng lượng tiêu cực.
Trong băng nham cho dù là trong lòng phát sinh đủ loại ý nghĩ thô bạo thì cũng khó mà hành động được, chỉ có thể bị quản chế trong băng nham.
Khí tức được tinh lọc ra trong năng lượng tiêu cực ùa vào trong óc hắn, tựa hồ đã bị Huyền Băng Hàn Diễm ảnh hưởng, ngay cả duy cũng như bị đóng băng.
dưới loại trạng thái này hắn không cần lo lắng sẽ điên cuồng phá hoại đồ chung quanh, có thể an tâm chờ tinh lọc toàn bộ lực tiêu cực.
Thời gian một ngày trôi qua.
Toàn bộ năng lượng tiêu cực bị tinh lọc, hóa thành từng dòng dị lực thần bí lặng lẽ từ trong bảy trăm hai mươi khiếu huyệt ùa ra, rót vào gân mạch, xương cốt, máu của hắn để cường hóa thân thể hắn, tăng cường độ tinh khiết của tinh nguyên cho hắn, ở trong lòng bàn tay hắn ngưng luyện ra bốn giọt bất tử chi huyết.
Một bộ phận dị lực thần bí bị tinh thần vũ hồn hấp thu, khiến tinh thần vũ hồn lưu chuyển ra tinh quang ánh sáng ngọc, vô số tinh điểm, hoạt động ngay ở trên tim hắn, theo tinh thần áo nghĩa, đang tăng cường sự hấp thu và tụ tập của tinh thần vũ hồn đối với tinh thần dị năng, khiến tinh thần vũ hồn trưởng thành tiến hóa vững vàng hơn.
Thạch Nham chậm rãi tỉnh lại.
Hắn lập tức nhận thấy được toàn thân cực độ băng hàn, tâm thần khẽ động, hắn lại truyền ra niệm đầu cho Huyền Băng Hàn Diễm.
Huyền Băng Hàn Diễm hóa thành băng hoa, đột nhiên truyền ra một cỗ hấp lực, chỉ thấy lãnh diễm trên người hắn nhất nhất bay hết, toàn bộ rót vào trong Huyền Băng Hàn Diễm.
Trong nháy mắt, băng nham bao trùm toàn thân hắn liền biến mất vô tung vô ảnh, giống như chưa bao giờ xuất hiện.
Thở ra một hơi, cảm thụ được biến hóa của tinh thần vũ hồn, bên trong lòng bàn tay có thêm bốn giọt bất tử chi huyết, Thạch Nham mỉm cười, nói với Huyền Băng Hàn Diễm: Được rồi.
Ta về trong giới chỉ đây. Huyền Băng Hàn Diễm đáp lại.
Chờ một chút.
Thạch Nham đột nhiên nhíu mày, ngăn Huyền Băng Hàn Diễm lại
Sao vậy?
Chúng ta lúc trước đã từng ước định, đợi cho ta bước vào niết bàn cảnh rồi thì ta có thể cho ngươi tự do. Thạch Nham vẻ mặt nghiêm nghị: Lúc trước sau khi ta bước vào niết bàn cảnh bởi vì tình thế đặc thù, ngươi lâm vào trạng thái yên lặng, ta không thể thực hiện lời hứa. Hiện giờ.
Ta tạm thời không muốn rời khỏi. Không đợi Thạch Nham nói xong, Huyền Băng Hàn Diễm đã truyền tin: Ta lúc trước muốn rời khỏi ngươi là vì ta cảm thấy ngươi có lẽ ở một ngày nào đó sẽ muốn mạnh mẽ chiếm lấy tất cả của ta, coi ta là nô dịch. Tựa như chủ nhân trước kia của ta, coi ta như bí bảo, có điều như vậy một đoạn thời gian ở chung, ta phát hiện ngươi và hắn khác nhau.
Hả? Thạch Nham sửng sốt một chút, kinh ngạc nói: Nói như vậy, ngươi không định rời khỏi ta ư?
Tạm thời còn không có quyết định này. Huyền Băng Hàn Diễm trầm ngâm một chút, truyền tin: Chờ ta sau khi phát hiện được nơi để ta thích hợp tiến hóa, ta sẽ nói với ngươi, tới lúc đó ta hy vọng ngươi có thể để ta rời khỏi. Hiện tại thì chưa, ta vẫn tiếp tục ở cùng một chỗ với ngươi, tên gia hỏa ngươi coi như là ngoại tộc của nhân tộc, ở với ngươi tựa hồ an toàn hơn một mình ra ngoài rồi để những võ giả Thần cảnh khác bắt.
Thạch Nham bật cười.
Niệm đầu Trong lòng lại giật giật, chỉ thấy Địa Tâm Hỏa và Thánh Linh Thần cũng từ trong Huyết Văn Giới bay ra, bao gồm cả yêu trùng chi vương.
Huyền Băng Hàn Diễm, Địa Tâm Hỏa, Thánh Linh Thần, yêu trùng chi vương, Phệ Kim Tàm ba loại sinh mệnh thể kỳ dị, hai loại yêu thú, đồng thời hiện thân trong hầm, tạo thành từng vòng năng lượng ngũ thải ban lan, lấy Thạch Nham làm trung tâm rồi khuếch tán ra.
Thu lại năng lượng của các ngươi đi.
Thạch Nham sắc mặt khẽ biến, vội vàng quát lên một tiếng lớn, tinh nguyên khổng lồ trong cơ thể bỗng nhiên vận chuyển, hình thành một ô quang thuẫn cực lớn, trong nháy mắt bọc lại năng lượng ba động ngũ thải ban lan này.
Năm loại sinh mệnh nghe thấy hắn lo lắng kêu lên thì vội vàng khóa năng lượng, không tiếp tục để tỏa ra.
Đợi cho năng lượng thu lại rồi, trong hầm khôi phục bình tĩnh, Thạch Nham mới cau mày nhẹ giọng nói: Mọi người có thể ở cũng một chỗ, coi như là có duyên phận, lần này để mọi người ra là muốn nói rõ một chút.
Huyền Băng Hàn Diễm, Địa Tâm Hỏa, Thánh Linh Thần hóa thành ba đoàn quang, phân biệt bồng bềnh phía trước hắn, Phệ Kim Tàm và yêu trùng chi vương thì một trái một phải, cũng lẳng lặng chờ gì đó.
Ta biết loại máu tươi này của ta đối với các ngươi có thực thể thì có hiệu quả cực kỳ đặc thù. Thạch Nham trầm, nhìn về phía Phệ Kim Tàm và yêu trùng chi vương: Ta hứa, tư nay về sau, chỉ cần ta sống, cứ cách mỗi một tháng đều sẽ ban cho các ngươi một giọt máu tươi, giúp các ngươi tiến hóa.
Hắn cường điệu nhìn về phía yêu trùng chi vương: Bất luận ngươi là cho ta sinh mệnh nguyên dịch hay không, chỉ cần ngươi ở lại bên cạnh ta thì lời hứa này vẫn sẽ hữu hiệu. Cho dù là tương lai sinh mệnh nguyên dịch của ngươi đều cho ta hết rồi thì quy định hôm nay vẫn sẽ không thay đổi.
Nói xong, hắn vươn tay ra chỉ, nặn ra hai giọt bất tử chi huyết đỏ sẫm, dùng niệm đầu bọc lấy rồi di động về phía Phệ Kim Tàm và yêu trùng chi vương.
Hai loại sinh mệnh có thực thể này sau khi nhìn thấy bất tử chi huyết thì đều lộ ra ánh mắt bức thiết, vội vàng nuốt vào hai giọt bất tử chi huyết, sau khi thì lại nhìn về phía Thạch Nham, ánh mắt bỗng nhiên trở nên hữu hảo hơn.
Cười cười gật đầu, Thạch Nham lại nhìn về phía Huyền Băng Hàn Diễm, Thánh Linh Thần và Địa Tâm Hỏa: Ta không biết sự tiến hóa của các ngươi cần loại cơ duyên và thiên tài địa bảo đặc thù nào. Nhưng ta lúc này hứa rằng, nếu một khi ta có được tài liệu có lợi đối với các ngươi , ta sẽ ngay lập tức cho các ngươi, giúp các ngươi tiến hóa nhanh hơn, về sau, nếu các ngươi phát hiện ra chỗ tu luyện nào tốt, ta cũng sẽ không ép buộc gì các ngươi, để cho các ngươi đi.
Huyền Băng Hàn Diễm, Thánh Linh Thần, Địa Tâm Hỏa, ba loại sinh mệnh không có thực thể nghe thấy thì cũng cùng nhau truyền đến niệm đầu, đều tâm sinh cảm kích.
Ở trong hầm này có các loại tài liệu tu luyện, những tài liệu tu luyện này hữu dụng đối với đại đa số nhân loại nhân loại. Ta không biết các ngươi có cần không, các ngươi có thể đi một vòng, nếu phát hiện thứ gì thích hợp cho các ngươi tiến hóa thì không cần khách khí, cứ tự tiện mà lấy.
Huyền Băng Hàn Diễm, Thánh Linh Thần, Địa Tâm Hỏa nghe vậy thì lập tức cảm xúc kích động, trực tiếp bay đi, bắt đầu hoạt động trong hầm.
Thật sự có tài liệu thích hợp với sự tiến hóa của ba loại sinh mệnh này.
Ba loại sinh mệnh thể đi một vòng trong hầm, không ngờ đều chọn lựa một hai dạng phù hợp với sự tiến hóa của chúng, ba loại sinh mệnh hấp thu tài liệu này rồi quay về trước mặt hắn.
Thạch Nham mắt sáng lên.
/1608
|