Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Cô ta bị cái ngữ điệu khinh bỉ của gã làm cho tức giận, nhìn gã với ánh mắt bất mãn, lạnh lùng câu môi: “Anh thông minh? Anh mà đã thông minh thì sẽ không thất bại nhiều lần như vậy, không phải anh nói giết chết Lê Tố Phương rồi gán lỗi lên người Tư Hạo, thì Lê Hiểu Mạn sẽ hận Tư Hạo thấu xương, và như vậy là có thể chia rẽ bọn họ sao? Kết quả thế nào, anh giết chết Lê Tố Phương, sau đó xóa sạch các đoạn video giám sát, cố ý giữ lại đoạn Tư Hạo bóp cổ Lê Tố Phương, Lê Hiểu Mạn nhìn thấy đoạn video kia nhưng vẫn không bị lừa cho rằng Tư Hạo là hung thủ giết chết mẹ ả, còn cùng với anh ấy yêu yêu thương thương, anh tự cho là kế hoạch của anh thiên y vô phùng(*), không thể thất bại cơ mà.”
(*) Thiên y vô phùng: Không chê vào đâu được, hoàn hảo.
Nghe ra giọng nói ngập tràn xem thường của cô ta, ánh mắt gã âm u: “Kết quả kia là một điều bất trắc, là tôi quá xem thường Lê Hiểu Mạn.”
“Bất trắc? Bất trắc cũng đến nhiều lần như vậy sao? Trần Lan, Lý Tuyết, Trương Hồng, mấy người kia đều được anh sắp xếp, thế có ai đã thành công chia rẽ Tư Hạo và Lê Hiểu Mạn chưa? À, còn có bức ảnh anh trộm chụp Lê Hiểu Mạn và Hàn Cẩn Hi năm năm trước, anh muốn cho Tư Hạo hiểu lầm Lê Hiểu Mạn, liền cũng thất bại y như vậy, Tư Hạo chỉ tin Lê Hiểu Mạn, không tin vào đống ảnh của anh. Nếu không phải anh để tôi bố trí hãm hại Tư Hạo, lợi dụng lúc anh ấy còn đang hôn mê trộm chụp ảnh anh ấy cùng với tôi rồi gởi cho Lê Hiểu Mạn, thì Tư Hạo cũng sẽ không hận tôi đến thấu xương, còn nhẫn tâm nổ súng với tôi. Anh nhiều lần cho rằng kế hoạch của anh rất hoàn hảo, nhưng một lần lại một lần thất bại, bọn họ chia cách năm năm, rồi lại ở bên nhau, tôi thật không tài nào thấu rõ, năm năm qua không có Tư Hạo ở cạnh Lê Hiểu Mạn, vậy tại sao anh không dứt khoát giết cô ta đi?”
Gã lạnh lùng nhìn chằm chằm cô ta, khóe môi cong lên nham hiểm: “Thế nào? Tôi giúp cô nhiều như vậy, bây giờ cô bắt đầu oán trách tôi? Nếu không phải tôi, thì cô căn bản không thể ‘trộm long tráo phượng’ mang Allen đi mà thần không biết quỷ cũng không hay, hay cả cơ hội cô muốn lợi dụng Allen để có được Tư Hạo một chấm cũng không có, cô thật sự nên cảm ơn tôi, nếu không phải tôi, phỏng chừng cô không thể sớm làm mẹ như vậy rồi, cũng không có cơ hội nuôi con trai ruột của Long Tư Hạo.”
Cô ta hung hăn nhắm chặt mắt, hai tay xiết chặt: “Nếu không phải vì muốn có được Tư Hao, tôi mới không thèm nuôi con của Tư Hạo với con khốn kia, bây giờ chỉ cần nhìn thấy Allen là tôi liền nghĩ đến cảnh tượng con khốn kia cùng Tư Hạo ân ái, rốt cuộc khi nào anh mới muốn chúng ta mang theo Allen đến tìm Lê Hiểu Mạn, tôi đã không còn kiên nhẫn để chờ đợi nữa rồi, tôi không vui, thì nhất định Lê Hiểu Mạn cũng không được vui, tôi tin rằng nếu như cô ta biết Allen là do tôi cùng Tư Hạo sinh ra, chắc chắn ả sẽ sụp đổ, không một người phụ nữ nào nhìn thấy đứa con mà người đàn ông mình tha thiết yêu cùng người phụ nữ khác sinh ra lại có thể thờ ơ không đau lòng.”
“Tốt nhất là cô chớ làm càng, hôm nay cô đã dấy lên nghi ngờ trong Long Tư Hạo, ngay lập tức rời khỏi nơi đây, tôi không cho phép cô đi gặp anh ta và Lê Hiểu Mạn, cô không được phép để Allen đi gặp bọn họ, nếu lần sau cô còn tự ý hành động như vậy, tôi sẽ đưa Allen đi, để cô vĩnh viễn không có cơ hội đoạt lại Long Tư Hạo từ tay Lê Hiểu Mạn.”
Nói xong, người bí ẩn nhanh chóng đứng dậy chuẩn bị rời đi.
Cô ta nhìn thấy gã đứng dậy thì cũng đứng lên theo, híp mắt nhìn gã hỏi: “Chờ đã, tôi có một vấn đề muốn hỏi anh, rốt cuộc anh là ai? Tại sao lại rõ tôi với Tư Hạo như lòng bàn tay? Anh giúp tôi là vì cái gì? Anh cũng hận Lê Hiểu Mạn sao? Còn có, Tư Hạo mất tích năm năm, đến cùng là anh ấy đi đâu? Năm năm qua tại sao anh lại không nói tin tức về anh ấy với tôi?”
Bước chân gã hơi dừng lại, nhưng vẫn không xoay người lại, âm thanh vô cùng lạnh lẽo: “Tôi sẽ không trả lời bất cứ câu hỏi nào của cô, một số việc không nên hỏi nhiều là tốt nhất, nếu không, chính là cô tự mình đi tìm đường chết.”
Nói xong, gã dứt khoát rời đi.
Thấy vậy cô ta nhanh chóng đuổi theo, nhưng khi ra đến cửa thì không còn thấy bóng dáng người bí ẩn kia ở đâu nữa.
Đáy mắt cô ta chất chứa đầy rẫy nghi ngờ, đến cùng người đàn ông bí ẩn kia là ai?
Tại sao gã lại thấu rõ chuyện của Tư Hạo như vậy, thấu rõ tính cách của Tư Hạo như vậy, thậm chí còn thấu rõ hơn cả cô ta.
Gã giúp cô ta là vì cái gì?
Người phụ nữ một bên nghĩ một bên nghi, rồi trở lại phòng khách.
Ra khỏi Hoa Hồng Uyển, Long Tư Hạo vừa mới trở về biệt thự ven hồ Thủy Lộ thì nhận được điện thoại của Lạc Thụy, nói rằng đoạn video ghi chép ra vào ở Hoa Hồng Uyển đã được gởi đến cho anh, nhưng những đoạn băng giám sát trên hành lang thì vẫn chưa lấy được.
Cô ta bị cái ngữ điệu khinh bỉ của gã làm cho tức giận, nhìn gã với ánh mắt bất mãn, lạnh lùng câu môi: “Anh thông minh? Anh mà đã thông minh thì sẽ không thất bại nhiều lần như vậy, không phải anh nói giết chết Lê Tố Phương rồi gán lỗi lên người Tư Hạo, thì Lê Hiểu Mạn sẽ hận Tư Hạo thấu xương, và như vậy là có thể chia rẽ bọn họ sao? Kết quả thế nào, anh giết chết Lê Tố Phương, sau đó xóa sạch các đoạn video giám sát, cố ý giữ lại đoạn Tư Hạo bóp cổ Lê Tố Phương, Lê Hiểu Mạn nhìn thấy đoạn video kia nhưng vẫn không bị lừa cho rằng Tư Hạo là hung thủ giết chết mẹ ả, còn cùng với anh ấy yêu yêu thương thương, anh tự cho là kế hoạch của anh thiên y vô phùng(*), không thể thất bại cơ mà.”
(*) Thiên y vô phùng: Không chê vào đâu được, hoàn hảo.
Nghe ra giọng nói ngập tràn xem thường của cô ta, ánh mắt gã âm u: “Kết quả kia là một điều bất trắc, là tôi quá xem thường Lê Hiểu Mạn.”
“Bất trắc? Bất trắc cũng đến nhiều lần như vậy sao? Trần Lan, Lý Tuyết, Trương Hồng, mấy người kia đều được anh sắp xếp, thế có ai đã thành công chia rẽ Tư Hạo và Lê Hiểu Mạn chưa? À, còn có bức ảnh anh trộm chụp Lê Hiểu Mạn và Hàn Cẩn Hi năm năm trước, anh muốn cho Tư Hạo hiểu lầm Lê Hiểu Mạn, liền cũng thất bại y như vậy, Tư Hạo chỉ tin Lê Hiểu Mạn, không tin vào đống ảnh của anh. Nếu không phải anh để tôi bố trí hãm hại Tư Hạo, lợi dụng lúc anh ấy còn đang hôn mê trộm chụp ảnh anh ấy cùng với tôi rồi gởi cho Lê Hiểu Mạn, thì Tư Hạo cũng sẽ không hận tôi đến thấu xương, còn nhẫn tâm nổ súng với tôi. Anh nhiều lần cho rằng kế hoạch của anh rất hoàn hảo, nhưng một lần lại một lần thất bại, bọn họ chia cách năm năm, rồi lại ở bên nhau, tôi thật không tài nào thấu rõ, năm năm qua không có Tư Hạo ở cạnh Lê Hiểu Mạn, vậy tại sao anh không dứt khoát giết cô ta đi?”
Gã lạnh lùng nhìn chằm chằm cô ta, khóe môi cong lên nham hiểm: “Thế nào? Tôi giúp cô nhiều như vậy, bây giờ cô bắt đầu oán trách tôi? Nếu không phải tôi, thì cô căn bản không thể ‘trộm long tráo phượng’ mang Allen đi mà thần không biết quỷ cũng không hay, hay cả cơ hội cô muốn lợi dụng Allen để có được Tư Hạo một chấm cũng không có, cô thật sự nên cảm ơn tôi, nếu không phải tôi, phỏng chừng cô không thể sớm làm mẹ như vậy rồi, cũng không có cơ hội nuôi con trai ruột của Long Tư Hạo.”
Cô ta hung hăn nhắm chặt mắt, hai tay xiết chặt: “Nếu không phải vì muốn có được Tư Hao, tôi mới không thèm nuôi con của Tư Hạo với con khốn kia, bây giờ chỉ cần nhìn thấy Allen là tôi liền nghĩ đến cảnh tượng con khốn kia cùng Tư Hạo ân ái, rốt cuộc khi nào anh mới muốn chúng ta mang theo Allen đến tìm Lê Hiểu Mạn, tôi đã không còn kiên nhẫn để chờ đợi nữa rồi, tôi không vui, thì nhất định Lê Hiểu Mạn cũng không được vui, tôi tin rằng nếu như cô ta biết Allen là do tôi cùng Tư Hạo sinh ra, chắc chắn ả sẽ sụp đổ, không một người phụ nữ nào nhìn thấy đứa con mà người đàn ông mình tha thiết yêu cùng người phụ nữ khác sinh ra lại có thể thờ ơ không đau lòng.”
“Tốt nhất là cô chớ làm càng, hôm nay cô đã dấy lên nghi ngờ trong Long Tư Hạo, ngay lập tức rời khỏi nơi đây, tôi không cho phép cô đi gặp anh ta và Lê Hiểu Mạn, cô không được phép để Allen đi gặp bọn họ, nếu lần sau cô còn tự ý hành động như vậy, tôi sẽ đưa Allen đi, để cô vĩnh viễn không có cơ hội đoạt lại Long Tư Hạo từ tay Lê Hiểu Mạn.”
Nói xong, người bí ẩn nhanh chóng đứng dậy chuẩn bị rời đi.
Cô ta nhìn thấy gã đứng dậy thì cũng đứng lên theo, híp mắt nhìn gã hỏi: “Chờ đã, tôi có một vấn đề muốn hỏi anh, rốt cuộc anh là ai? Tại sao lại rõ tôi với Tư Hạo như lòng bàn tay? Anh giúp tôi là vì cái gì? Anh cũng hận Lê Hiểu Mạn sao? Còn có, Tư Hạo mất tích năm năm, đến cùng là anh ấy đi đâu? Năm năm qua tại sao anh lại không nói tin tức về anh ấy với tôi?”
Bước chân gã hơi dừng lại, nhưng vẫn không xoay người lại, âm thanh vô cùng lạnh lẽo: “Tôi sẽ không trả lời bất cứ câu hỏi nào của cô, một số việc không nên hỏi nhiều là tốt nhất, nếu không, chính là cô tự mình đi tìm đường chết.”
Nói xong, gã dứt khoát rời đi.
Thấy vậy cô ta nhanh chóng đuổi theo, nhưng khi ra đến cửa thì không còn thấy bóng dáng người bí ẩn kia ở đâu nữa.
Đáy mắt cô ta chất chứa đầy rẫy nghi ngờ, đến cùng người đàn ông bí ẩn kia là ai?
Tại sao gã lại thấu rõ chuyện của Tư Hạo như vậy, thấu rõ tính cách của Tư Hạo như vậy, thậm chí còn thấu rõ hơn cả cô ta.
Gã giúp cô ta là vì cái gì?
Người phụ nữ một bên nghĩ một bên nghi, rồi trở lại phòng khách.
Ra khỏi Hoa Hồng Uyển, Long Tư Hạo vừa mới trở về biệt thự ven hồ Thủy Lộ thì nhận được điện thoại của Lạc Thụy, nói rằng đoạn video ghi chép ra vào ở Hoa Hồng Uyển đã được gởi đến cho anh, nhưng những đoạn băng giám sát trên hành lang thì vẫn chưa lấy được.
/1063
|