Sắc Yêu Ngọt Ngào

Chương 56

/64


Lục Tống Thụy nghe vậy ngạc nhiên liếc mắt nhìn anh một cái: “Biết rồi, mẹ sẽ nói rõ với ba con, bảo ông ấy thu lại tính tình chút, già đầu rồi, hở một chút liền giống như pháo nổ, nghĩ trong nhà cũng là doanh trại à.”

“Cảm ơn mẹ.” Lục Xuyên cười cười với bà, Lục Tống Thụy nghe thấy cũng không nhịn được mặt giãn ra, người ta nói con trai cưới vợ quên mẹ, lúc trước bà còn lo lắng sau khi con trai có bạn gái, có thể càng thêm bất hòa với gia đình hay không, bây giờ xem ra, giống như không có chuyện như vậy, lập tức sinh thêm nhiều tò mò với bạn gái của anh.

Lục Xuyên lại hàn huyên với bà một lát, tính thời gian không khác biệt lắm, liền đứng dậy tạm biệt bà, lái xe trở về Bán Đảo Thành Ban. Kim Hạ ở phòng bếp, để hộp giữ lạnh vào tủ lạnh, thấy anh trở về: “Ba em chuẩn bị cho anh chút canh xương, ngày mai anh có muốn mang một ít đến cơ quan, giữa trưa ăn không?”

“Được.” Lục Xuyên từ phía sau ôm chặt cô, cằm gác lên hõm vai cô: “Em xem, cha vợ thật thương anh.”

Kim Hạ thúc khuỷu tay về phía sau đụng anh cái: “Cái gì mà cha vợ, nghĩ thật hay.”

Lục Xuyên ôm cô, không thuận theo không chấp nhận: “Ba em đã đồng ý em sống chung với anh, không phải chính là thừa nhận anh là con rễ ông sao? Ông không phải là cha vợ anh thì là gì.”

Bên tai Kim Hạ có chút nóng đỏ, không tiếp tục thảo luận đề tài này với anh: “Anh buổi tối thăm ba mẹ anh, bọn họ vui mừng chứ?”

“Mẹ anh rất vui mừng, ba anh à, lần này không gặp, trở lại quân khu rồi.” Lục Xuyên hà hơi bên tai cô: “Em cô vợ xấu này, khi nào thì theo anh trở về gặp ba mẹ chồng?”

Kim Hạ cứ nghĩ đến phải gặp tư lệnh, liền trực giác lùi bước: “Gặp cha mẹ còn sớm quá, chúng ta mới sống chung không bao lâu.”

“Sao mà sớm? Anh cũng gặp người nhà em rồi.” Lục Xuyên hôn vành tai cô: “Em cũng nên gặp cha mẹ anh chứ?”

Lỗ tai Kim Hạ tê dại một trận, rụt cổ né tránh: “Lại nói, em còn chưa chuẩn bị tâm lý thật tốt, có chút sợ hãi.”

Lục Xuyên cười: “Sợ cái gì? Ba anh cũng không ăn em.”

“Không biết vì sao, em chỉ là có chút sợ hãi.”

Lục Xuyên biết cô còn chưa chuẩn bị tâm lý tốt, nên không ép buộc cô nữa, động tay trên thắt lưng cô: “Mẹ anh ngược lại rất hứng thú với em.”

Kim Hạ nhột ở trong lòng anh xoay loạn: “Đừng cù, đừng cù, rất nhột a.”

Cô yếu đuối không còn sức giãy dụa, ở trong mắt Lục Xuyên, giống như mời gọi, ôm ngang cô lên, anh đi nhanh vào phòng ngủ, hai mắt rực sáng: “Anh cũng rất có hứng thứ với em đấy.”

Đặt cô lên giường, anh liền thô bạo đè lên, gỡ gỡ, kéo kéo, khoảng cách của hai người trong lúc đó kéo sát lại, Lục Xuyên bá đạo hôn lên môi cô, liếm lưỡi mút vào, tiếp theo dọc theo gò má, vành tai, cổ, xương quai xanh, ngực, không ngừng hôn môi cắn cắn xuống dưới.

Cả người Kim Hạ nóng lên, bàn tay hơi thô ráp của anh chạy trên toàn thân cô, mỗi một chỗ đụng đến, đều nóng rực, cuối cùng đứng ở sau đầu gối cô, cầm hai chân cô kéo sang hai bên, lại nâng mông cô lên trên, đầu cúi xuống, một cái gì đó ẩm ướt linh hoạt mềm nhũn chui vào khe hở kia, Kim Hạ lập tức than nhẹ ra tiếng.

Mỗi một lần liếm lưỡi ma sát, đều mang đến tê dại mãnh liệt, làm cho cả người cô run rẩy, cô gần như theo bản năng đứng dậy, nghênh đón đầu lưỡi anh tiến vào, ở chỗ sâu trong thân thể co rút một trận kịch liệt xong, cô choáng váng hoa mắt ngã trên giường, Lục Xuyên thấy đã ép cô đến ý loạn tình mê, liền đỡ lấy chính mình thẳng lưng đâm vào. Kim Hạ trong hỗn độn bỗng nhiên nhận ra điều gì, lập tức tỉnh táo lại, liên tục lui thân về phía sau, lên án: “Anh không mang bao.”

Lục Xuyên không nghĩ đến cô còn nhớ đến việc này, quỷ kế bị phát hiện, cũng không hoảng hốt, thản nhiên sát lại, cầm bắp đùi cô: “Bảo bối, anh không định mang bao, anh muốn yêu em thật tốt.”

Hai chân Kim Hạ bị anh kéo cằng gần như thành hình chữ trình(呈), thô dài kia ngay tại lối vào ma sát như có như không, khiến cho thân thể một trận khát vọng mãnh liệt một trận, thêm con ngươi như đá đen của anh, lúc này mang theo dụ hoặc vô tận, làm cho cô mấy lần muốn gật đầu, nhưng: “Hôm nay không phải là kỳ an toàn của em, nếu anh làm nhưng vậy, trúng thưởng thì sao bây giờ?”“Trúng thì sinh thôi.” Anh vốn đang có chủ ý này.

“Nhưng chúng ta còn chưa có…”

“Chưa kết hôn?” Lục Xuyên đến gần hôn nhẹ cô một cái, giọng nói khàn khàn: “Này còn không đơn giản, có rảnh chúng ta đến cục nhân dân, làm chuyện này.”

Kim Hạ thay đổi sắc mặt, quở trách: “Ai muốn cùng anh đến cục nhận dân, tóm lại hôm nay không mang bao thì không làm.”

“…” Vợ tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng, Lục Xuyên bại trận, từ trong ngăn kéo tủ đầu giường lấy ra bao cao su, xé mở đội vào, vận động kịch liệt này mới có thể tiếp tục tiến hành.

*

Liên tiếp vài lần trên giường, Kim Hạ đều bắt bớ Lục Xuyên vận động trái quy tắc, đặc biệt trước khi đạt đến cao trào, thì vét sạch ý thức của cô, để cho cô ý loạn tình mê, nhưng từ lần đầu tiên trở đi, ngay trong đầu cô luôn kéo căng dây cung, khi anh tiến vào trong cô, hơn nữa chú ý anh có làm biện pháp an toàn hay không.

Lục Xuyên cũng nhận ra được chiêu này đã vô dụng, cô có điều cảnh giác, mình sao lại ép buộc, xấu lắm, chỉ cần cô không chịu, anh đều không có khả năng thành công, cho nên tiếp theo anh đều quy củ, làm việc theo điều khoản.

Sau khi vào hè, ông Kim Đầu cùng bà nội đều có chút kiềm chế không được, nhân dịp cuối tuần Kim Hạ về nhà, hai ông bà liền hỏi: “Con gái, con cùng Lục Xuyên tính như thế nào? Khi nào thì kết hôn a?”

Đột nhiên bị hỏi, Kim hạ có chút e lệ, nhưng rõ ràng vấn đề này đối với người lớn mà nói là rất tự nhiên, cũng rất quan trọng: “Chưa biết khi nào thì kết hôn, con còn chưa gặp cha mẹ anh ấy.”

Bà nội kinh ngạc: “Sao, Tiểu Lục chưa nói mang cháu về gặp người lớn?”

Kim Hạ cúi đầu: “Không phải, anh ấy nói muốn dẫn con trở về, là chính con còn sợ hãi, nói anh ấy chờ một chút.”

“Có gì phải sợ, bọn họ cũng khong phải là yêu quái, còn có thể ăn người hay sao?” Bà nội cười cười nói: “Cháu gái, nghe bà nói đi, lần sau Tiểu Lục nhắc lại mang con về nhà, con phải đi a, chúng ta cũng không làm chuyện xấu, đi đứng ngay thẳng, không có gì phải sợ.”

Kim Hạ miễn cưỡng cười cười: “Bà nội, cháu biết, cháu tự mình có chừng mực.”

*

Kế tiếp Lục Xuyên phải đi Thượng Hải không ít hơn 2 tuần, đây là lần đầu tiên hai người tách ra, sau khi ở chung, Kim Hạ có chút luyến tiếc, cho nên lúc anh thu dọn hành lý, biểu tình có chút chán nản, Lục Xuyên phát hiện, ôm cô vào lòng, cọ cọ chóp mũi cô: “Sao vậy, luyến tiếc?”

Kim Hạ mặt cứng ngắc gật đầu, Lục Xuyên không khỏi cười rộ lên: “Vậy em xin phép đi cùng anh đi.”

“Không được, năm nay xin nghỉ thật nhiều, lại xin em rất ngại.” Lúc trước bà nội bị gãy chân, ngày nghỉ của cô đã vượt quy định.

“Có gì mà ngại, anh nói với Hướng Nam một tiếng là được, lại nói em nhân viên Nhân Hằng phải đi tiếp cổ đông Nhân Hằng là điều hiển nhiên.”

Kim Hạ liếc mắt khoét anh một cái: “Đáng ghét, không cần sử dụng đặc quyền tùy tiện, giống như biến thành em đi theo làm trò đùa.”

Lục Xuyên cười ôm chặt khuôn mặt của cô hôn một lúc: “Được rồi, em ngoan ngoãn ở lại Bắc Kinh, chờ anh trở lại.”

Lục Xuyên đi rồi, mỗi ngày hai người ban ngày gửi tin nhắn, buổi tối nấu cháo điện thoại, chẳng qua không gặp được mặt, đưa tay không sờ được, không có cảm giác được ôm, cực kỳ khó chịu, buổi tối Kim Hạ có chút mất ngủ, có khi nửa đêm tỉnh lại, đụng đến bên cạnh không có ai, lại sợ nhảy dựng.

Cô thật sự chịu không được, liền vụng trộm đặt chuyến bay buổi tối thứ sáu, bay đến Thượng Hải cho anh ngạc nhiên. Gọi xe đến khách san của anh, trên xe nhận được điện thoại của anh: “Bảo bối, sao vừa rồi lại tắt điện thoại?”

Cô ở trên máy bay, tất nhiên không khởi động máy, Kim hạ nói dối: “Di động hết pin, mới vừa sạc. Bây giờ anh ở đâu?”

“Tiếp khách xong vừa trở về khách sạn. Đúng rồi, ngày mai em về nhà, nhớ đem theo mấy hộp cá đại dương, để cho người lớn ăn khỏe.”

“Được.”

Hai người nói đâu đâu một lúc, Lục Xuyên nói: “Bảo bối, anh nhớ em.”

Kim Hạ nhẹ ừ một tiếng: “Em cũng nhớ anh.”

“Ngoan, nhịn vài ngày nữa anh sẽ trở lại.”

“Vâng.”

“Vậy em đi ngủ sớm một chút, tắt máy trước.”

“Ngủ ngon.”

Tắt di dộng, Kim Hạ cười giống như con mèo ăn vụng, thật vất vả đến khách sạn, cô khẩn cấp nhảy xuống xe, đến thẳng phòng anh.

Lục Xuyên mở cửa ra, đứng trước mắt là người mình ngày ngày thương nhớ, nhớ đến xa cuối chân trời, đại não từ trước đến nay luôn luôn linh hoạt cũng chậm một lát, mới một tay ôm lấy cô vào lòng: “Lá gan em càng lúc càng lớn, càng dám gạt anh.”

“Em muốn làm anh ngạc nhiên.”

Lục Xuyên gắt gao ôm cô: “Mua vé máy bay khi nào?”

“Hôm kia.”

“Em được đấy, giấu anh ba ngày.”

Kim Hạ cười ha ha, lúc này Lục Xuyên mới buông cô ra, cầm túi xách trên tay cô:

“Đi vào.”

Kim Hạ nhíu mày: “Cứ như vậy để em vào? Trong phòng không giấu xinh đẹp nào?”

Lục Xuyên nâng cằm cô lên, híp mắt nhìn: “Vốn chuẩn bị giấu, nhưng em đã đưa đến cửa, thì đêm nay anh cố mà hưởng dụng em thôi.” Nói xong liền kéo cô vào, cửa vừa đóng đã ép người lên tường bắt đầu cởi quần áo: “Bảo bối, em đến thật đúng lúc, anh đã nghẹn mấy ngày, nếu không hạ hỏa sẽ vô năng mất.”

Kim Hạ giãy khỏi anh trốn vào phòng tắm, vừa chạy vừa cười nói: “Em mới xuống máy bay, anh để em tắm rửa một cái đã.”

Lục Xuyên liền đuổi theo đi vào, kết quả là hai người cùng nhau tắm, trong phòng tắm làm một lần, ôm về giường lại làm một lần nữa, lúc này mới miễn cưỡng yên tĩnh.

Nằm trên ga giường khô ráo, anh ôm cô từ sau lưng, mười ngón đan vào nhau, giao nắm trước ngực cô, tình cảm sâu nặng, không tự chủ lại nhắc đến chuyện kia: “Bảo bối, theo anh trở về gặp người lớn đi.”

Kim Hạ im lặng một lát, nhẹ nhàng gật đầu: “Được thì được, chỉ sợ bọn họ không thích em.”

Lục Xuyên ho khan hai tiếng: “Nếu anh không đoán sai, bọn họ có thể sẽ không thích em lắm.”

Kim Hạ đã đoán được điều đó, đây cũng là nguyên nhân cô e ngại, nhưng cô vẫn đá anh một cái: “Anh nói như vậy, căn bản không phải là giúp đỡ được không?”

“Sao không phải anh đang giúp đỡ, anh là hợp lý giảm bớt sự mong đợi của em, miễn cho em kết quả là thất vọng. Em không cần hy vọng xa vời bọn họ sẽ thích em, chỉ cần không chán ghét em là được, một mình anh thật sự yêu em là đủ rồi.”

Kim Hạ phốc cười ra tiếng, cọ cọ xát xát giống như con mèo: “Vậy anh nói cho em nghe một chút đi, ba mẹ anh đều ghét cái gì?”

Lục Xuyên bắt đầu nói tỉ mỉ cho cô, giống như thi sinh trước cuộc thi, thầy giáo chỉ trọng tâm cho, mãi đến nửa đêm cũng không có buồn ngủ. Hai người ước định tốt, đợi sau khi anh đi công tác trở về, liền sắp xếp thời gian, dẫn cô đi gặp người lớn.


/64

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status