Thế là lại ngồi học tiếp. Nhưng rồi…
-Cái này mà cũng sai được à? >_<
Chết này!
-Áaaaaaa!!!
Bao nhiêu bực bội cô ấy đều dồn hết vô cú búng lần này thì phải. Đôi mắt cậu ta căng ra.
-Tôi cáu rồi nghen! >”<
-Là do cậu mà.
Vân My thản nhiên.
-Đồ con mèo xấu xa, độc ác, cậu rõ là đang trả thù tôi.
-Nghĩ sao cũng được.
-Với tư cách là một người bạn trai của cậu, tôi yêu cầu được nhận sự đền bù.
-Sao cũng…
-Sao cũng được?☻
-Ko!
Xém chút trúng bẫy. Hú hồn!
-Tôi muốn được đền bù, cậu nhìn trán tôi coi, sưng đỏ lên cả rồi. T________T
-Con nít!
- >”<
Tự nhiên Vân My lại để ý đến chiếc khăn cậu ta đeo trên cổ.
-Thôi được rồi, tôi sẽ đến bù.
-Thiệt hả? ^-^
Như mất điện gặp ánh sáng. =_=
-Nhắm mắt lại đi.
-Nhắm mắt?
-Đúng thế.
Cậu ta cười thầm trong bụng.
“Ko lẽ lại giống hôm sinh nhật?☻”
Nhưng sau một hồi nhắm mắt, cái mà cậu ta nhận được lại là…
-Khăn của tôi???
-Ko lẽ của tôi?
-Sao cậu có được?
-Cái mà lần đó cậu kêu tôi dục vô thùng rác đó.
-Cái gì?
Cậu ta nhăn nhéo với câu trả lời của Vân My.
-Cậu lượm đồ đã dục vô thùng rác để làm quà đền bù cho tôi đó hả? >_<
Sao cậu ta ko chịu hiểu theo những cách thông thoáng hơn nhỉ? = =”
-Ko phải với cậu mấy chiếc khăn đó rất quan trọng sao? Mỗi lần tôi đụng đến chúng là cậu đều nổi điên lên còn gì. Nên tôi nghĩ dẫu sao cũng là một thứ quan trọng với cậu ko nên dục đi như thế.
Ngẫm nghĩ một hồi cậu ta mới ớ ra mấu chốt của vấn đề.
-Đừng có nói là suốt từ bấy giờ cậu luôn cất giữ khăn của tôi nghen!
-Ừ.
Những câu trả lời của Vân My thường thật là thẳng thắn. Đúng là hiếm có người con gái nào lại được như Vân My hết.
“Cũng nhờ nó mà tôi nhận ra là mình đơn phương với cậu.”
Thấy điệu bộ ko được bình thường lắm của Vân My khi cứ cúi xuống mấy quyển tập, cậu ta hơi cười và thật nhẹ nắm lấy tay Vân My. Hơi giật mình ngẩng lên nhìn cậu ta. Nụ cười của cậu ta lúc nào cũng đẹp hết. Tất nhiên là trừ mấy điều cười xấu xa ma quái của cậu ta ra. Hình như đây là lần đầu tiên hai người nắm tay nhau một cách bình yên thế này.
-Có muốn biết một sự thật nữa ko?
-…
-Thực ra số phận đã sắp đặt tôi nhất định sẽ thích cậu.
-…?
Tôi cũng ko hiểu.
-Vì đơn giản mẹ tôi đã có mặt trên đời này và sinh ra tôi, để tôi có thể gặp được con mèo như cậu – một con mèo rất giống mẹ tôi. ^_^
-…
Ko nói được lời nào vì quá cảm động.
-Nếu ko có mẹ tôi thì tôi sẽ ko bao giờ thích cậu, nhưng biết sao được, mẹ tôi lại có mặt trên đời này mất rồi. ^_^
So sweet luôn!!!
Im lặng một hồi, cả hai ko nói gì, chỉ nắm tay nhau như thế, cũng ko nhìn nhau. Gì vậy cà? Cũng thấy có chút bối rối và hơi mất tự nhiên, Vân My quyết định chuyển chủ đề.
-Tôi…có thể…biết về vết sẹo trên cổ cậu…?
Cậu ta đã định sẽ ko kể chuyện đó ra với bất kì ai nữa, nhưng mà trước sự dịu dàng của Vân My tự nhiên cậu ta lại ko kiềm chế nổi mà nói hết thảy mọi thứ. Ánh mắt Vân My hơi xa xăm khi nghe về câu chuyện của cậu ta. Rồi bàn tay cô ấy khẽ đưa lên xoa nhẹ vết sẹo.
-Làm gì thế? Nhột! >_<
^.^ Làm người ta mắc cười quá đi, Nam Nam ơi, Nam Nam à! ^o^
-Tôi đã nói nó là một vết sẹo đẹp mà.
-Nói vớ vẩn gì thế?
-Chỉ có con người cậu là xấu thôi.
-Gì? >”<
-Đừng vì một chuyện do con gái gây ra mà lại đóng cửa trái tim mình với tất cả những người con gái khác quan tâm đến mình.
-Cậu quan tâm đến tôi sao?
-Ko.
-Ko thì đừng nói linh tinh triết lí này nọ đi, khó chịu…
Bỗng nhiên Vân My ghé sát mặt lại phía cậu ta, giật mình, nuốt nước bọt.
-Làm trò…gì thế hả?
Coi cậu ta mất bình tĩnh kìa. Haha! ^0^ Rồi ko nói gì mà nhẹ nhàng đáp lại vết sẹo trên cổ của cậu ta một nụ hôn. Tim cậu ta đập liên hồi, trông vẻ mặt thì ********. Lần thứ hai cô gái của chúng ta chủ động làm những việc như thế này rồi, thật anh hùng ko tưởng nổi. Nhưng dẫu sao vẫn phải nói thật, nhìn cái cảnh này ko đúng góc độ thì lại tưởng Vân My là ma cà rồng đang hút máu người. Chính tôi cũng nuốt nước bọt luôn.
Vân My nhìn cậu ta và cũng nở một nụ cười thiên thần.
-Tôi…tôi hỏi cậu…đang làm cái gì thế hả? >_<
-Hi vọng nó sẽ giúp cậu quên đi cảm giác khó chịu của quá khứ. ^_^
Tim cậu ta vẫn đập nhanh nhẹn như đang chạy maraton. Rất lâu sau cậu ta mới nói được lên lời.
-Cậu có biết mình vừa làm một hành động ngu ngốc như thế nào ko hả? >”<
Nổi cáu rồi!
-Tôi chỉ là…
Nhanh chóng, Vân My biến thành con cá trong tay của cậu ta. Vẫn là hành động ôm lấy eo quen thuộc.
-Cậu có biết tôi đã phải cố gắng kiềm chế như thế nào ko mà còn châm lửa vô tổ ong như thế hả?
Ackk!!! Ra là thế!
Lần này lại làm Vân My nuốt nước bọt khiếp sợ rồi.
-Giờ thì tôi sẽ ko cho qua hành động ngớ ngẩn đó của cậu đâu.
-Tôi biết mình sai rồi, từ nay sẽ ko dám như thế nữa.
Khổ thân cô bé!
-Ko, sao phải thế chứ, từ nay cậu cứ nên như khi nãy là được, là con trai tôi cũng chán phải kiềm chế lắm rồi.
Vân My đỏ mặt lên vì tức tối, rồi đánh cho cậu ta vài cái vô người. Đó cũng là lúc cậu ta ko thể kìm nén được việc một người con trai muốn làm trước người con gái mình thích. Nụ hôn cấp độ I nhẹ nhàng đó đã nhanh chóng làm tiêu tan mọi ý nghĩ trong đầu của Vân My, bằng chứng là cổ buông xuôi mọi hành động đang dang dở của mình, mọi giác quan cũng như ngừng hoạt động.
Nhận thấy Vân My đã bình tĩnh hơn, cậu ta cũng ko ôm chặt cô ấy như trước nữa. Phải tạo một tư thế thoải mái khi hôn mà. Hơi dừng lại nửa chừng để nhìn biểu hiện của Vân My. Đúng như cậu ta đoán, mặt cổ đang đỏ lừ vì ngượng, mỗi lần cậu ta hành động như thế đều nhìn thấy vẻ mặt rất chi là đáng yêu đến mắc cười của cổ.
Cậu ta tiếp tục nở một nụ cười để giúp Vân My bớt ngượng hơn. Và Vân My cũng hơi cười đáp lại. Trong những câu chuyện của tôi luôn có những nụ hôn chia hai vì tôi rất thích như thế, thật là ngọt ngào mà.
Và chẳng có gì lạ khi S.A lại ko thể kết thúc bằng một sự ngọt ngào quen thuộc như thế cả.
Nụ hôn này dù là cấp độ mấy thì cũng đủ sức khiến trái tim ai đó thực sự tan chảy thôi. Tôi chắc đấy.
Một bầu trời đêm đầy sao, sáng lung linh, dịu dàng nhưng thật tuyệt vời.
Tình yêu của ai đó cũng giống như những vì sao như thế…
* * *
Giống như một ngôi sao…trong trái tim tôi
Bạn cứ như thế suốt những ngày tháng dài
Cả tôi và bạn đều cần sự tự do
Giống như một ngôi sao trên bầu trời kia vậy
Thứ ánh sáng mà bạn mang đến trong cuộc đời tôi, nó đã làm tôi cảm thấy thật mơ hồ, ôi ko!
Ôi…tôi đã yêu bạn mất rồi~
Tôi vẫn không hiểu điều đó có nghĩa là gì
Tôi chưa khi nào tranh cãi với một ai đó ngoài bạn ra
Chúng ta dường như có thể làm tất cả mọi thứ cùng nhau
Tâm trí tôi đang rối ren…
Giống như một bài hát…trong tâm trí tôi
Bạn cứ như thế một khoảng thời gian rất dài
Cả tôi và bạn đều cần một sự bình yên
Giống như những giai điệu trong một bài hát vậy
Thứ âm thanh mà bạn mang đến cho tâm hồn tôi, nó đã làm tôi như được sống thêm lần nữa
Ôi, tình yêu của tôi~
Tôi vẫn không hiểu điều đó có nghĩa là gì
Tôi chưa khi nào tranh cãi với một ai đó ngoài bạn ra
Chúng ta dường như có thể làm tất cả mọi thứ cùng nhau
Tâm trí tôi đang rối ren…
Yeah~ yeah~ lalala…~
Tình yêu của chúng ta giống như một ngôi sao, cứ lấp lánh dù là bất cứ khi nào
Chúng ta có thể lạc lối sau đó quay trở lại như những ngôi sao lên rồi lại lặn…lên rồi lại lặn~
…
* * *
S.A will come back!
All is still over yet!
******* THE END *******
-Cái này mà cũng sai được à? >_<
Chết này!
-Áaaaaaa!!!
Bao nhiêu bực bội cô ấy đều dồn hết vô cú búng lần này thì phải. Đôi mắt cậu ta căng ra.
-Tôi cáu rồi nghen! >”<
-Là do cậu mà.
Vân My thản nhiên.
-Đồ con mèo xấu xa, độc ác, cậu rõ là đang trả thù tôi.
-Nghĩ sao cũng được.
-Với tư cách là một người bạn trai của cậu, tôi yêu cầu được nhận sự đền bù.
-Sao cũng…
-Sao cũng được?☻
-Ko!
Xém chút trúng bẫy. Hú hồn!
-Tôi muốn được đền bù, cậu nhìn trán tôi coi, sưng đỏ lên cả rồi. T________T
-Con nít!
- >”<
Tự nhiên Vân My lại để ý đến chiếc khăn cậu ta đeo trên cổ.
-Thôi được rồi, tôi sẽ đến bù.
-Thiệt hả? ^-^
Như mất điện gặp ánh sáng. =_=
-Nhắm mắt lại đi.
-Nhắm mắt?
-Đúng thế.
Cậu ta cười thầm trong bụng.
“Ko lẽ lại giống hôm sinh nhật?☻”
Nhưng sau một hồi nhắm mắt, cái mà cậu ta nhận được lại là…
-Khăn của tôi???
-Ko lẽ của tôi?
-Sao cậu có được?
-Cái mà lần đó cậu kêu tôi dục vô thùng rác đó.
-Cái gì?
Cậu ta nhăn nhéo với câu trả lời của Vân My.
-Cậu lượm đồ đã dục vô thùng rác để làm quà đền bù cho tôi đó hả? >_<
Sao cậu ta ko chịu hiểu theo những cách thông thoáng hơn nhỉ? = =”
-Ko phải với cậu mấy chiếc khăn đó rất quan trọng sao? Mỗi lần tôi đụng đến chúng là cậu đều nổi điên lên còn gì. Nên tôi nghĩ dẫu sao cũng là một thứ quan trọng với cậu ko nên dục đi như thế.
Ngẫm nghĩ một hồi cậu ta mới ớ ra mấu chốt của vấn đề.
-Đừng có nói là suốt từ bấy giờ cậu luôn cất giữ khăn của tôi nghen!
-Ừ.
Những câu trả lời của Vân My thường thật là thẳng thắn. Đúng là hiếm có người con gái nào lại được như Vân My hết.
“Cũng nhờ nó mà tôi nhận ra là mình đơn phương với cậu.”
Thấy điệu bộ ko được bình thường lắm của Vân My khi cứ cúi xuống mấy quyển tập, cậu ta hơi cười và thật nhẹ nắm lấy tay Vân My. Hơi giật mình ngẩng lên nhìn cậu ta. Nụ cười của cậu ta lúc nào cũng đẹp hết. Tất nhiên là trừ mấy điều cười xấu xa ma quái của cậu ta ra. Hình như đây là lần đầu tiên hai người nắm tay nhau một cách bình yên thế này.
-Có muốn biết một sự thật nữa ko?
-…
-Thực ra số phận đã sắp đặt tôi nhất định sẽ thích cậu.
-…?
Tôi cũng ko hiểu.
-Vì đơn giản mẹ tôi đã có mặt trên đời này và sinh ra tôi, để tôi có thể gặp được con mèo như cậu – một con mèo rất giống mẹ tôi. ^_^
-…
Ko nói được lời nào vì quá cảm động.
-Nếu ko có mẹ tôi thì tôi sẽ ko bao giờ thích cậu, nhưng biết sao được, mẹ tôi lại có mặt trên đời này mất rồi. ^_^
So sweet luôn!!!
Im lặng một hồi, cả hai ko nói gì, chỉ nắm tay nhau như thế, cũng ko nhìn nhau. Gì vậy cà? Cũng thấy có chút bối rối và hơi mất tự nhiên, Vân My quyết định chuyển chủ đề.
-Tôi…có thể…biết về vết sẹo trên cổ cậu…?
Cậu ta đã định sẽ ko kể chuyện đó ra với bất kì ai nữa, nhưng mà trước sự dịu dàng của Vân My tự nhiên cậu ta lại ko kiềm chế nổi mà nói hết thảy mọi thứ. Ánh mắt Vân My hơi xa xăm khi nghe về câu chuyện của cậu ta. Rồi bàn tay cô ấy khẽ đưa lên xoa nhẹ vết sẹo.
-Làm gì thế? Nhột! >_<
^.^ Làm người ta mắc cười quá đi, Nam Nam ơi, Nam Nam à! ^o^
-Tôi đã nói nó là một vết sẹo đẹp mà.
-Nói vớ vẩn gì thế?
-Chỉ có con người cậu là xấu thôi.
-Gì? >”<
-Đừng vì một chuyện do con gái gây ra mà lại đóng cửa trái tim mình với tất cả những người con gái khác quan tâm đến mình.
-Cậu quan tâm đến tôi sao?
-Ko.
-Ko thì đừng nói linh tinh triết lí này nọ đi, khó chịu…
Bỗng nhiên Vân My ghé sát mặt lại phía cậu ta, giật mình, nuốt nước bọt.
-Làm trò…gì thế hả?
Coi cậu ta mất bình tĩnh kìa. Haha! ^0^ Rồi ko nói gì mà nhẹ nhàng đáp lại vết sẹo trên cổ của cậu ta một nụ hôn. Tim cậu ta đập liên hồi, trông vẻ mặt thì ********. Lần thứ hai cô gái của chúng ta chủ động làm những việc như thế này rồi, thật anh hùng ko tưởng nổi. Nhưng dẫu sao vẫn phải nói thật, nhìn cái cảnh này ko đúng góc độ thì lại tưởng Vân My là ma cà rồng đang hút máu người. Chính tôi cũng nuốt nước bọt luôn.
Vân My nhìn cậu ta và cũng nở một nụ cười thiên thần.
-Tôi…tôi hỏi cậu…đang làm cái gì thế hả? >_<
-Hi vọng nó sẽ giúp cậu quên đi cảm giác khó chịu của quá khứ. ^_^
Tim cậu ta vẫn đập nhanh nhẹn như đang chạy maraton. Rất lâu sau cậu ta mới nói được lên lời.
-Cậu có biết mình vừa làm một hành động ngu ngốc như thế nào ko hả? >”<
Nổi cáu rồi!
-Tôi chỉ là…
Nhanh chóng, Vân My biến thành con cá trong tay của cậu ta. Vẫn là hành động ôm lấy eo quen thuộc.
-Cậu có biết tôi đã phải cố gắng kiềm chế như thế nào ko mà còn châm lửa vô tổ ong như thế hả?
Ackk!!! Ra là thế!
Lần này lại làm Vân My nuốt nước bọt khiếp sợ rồi.
-Giờ thì tôi sẽ ko cho qua hành động ngớ ngẩn đó của cậu đâu.
-Tôi biết mình sai rồi, từ nay sẽ ko dám như thế nữa.
Khổ thân cô bé!
-Ko, sao phải thế chứ, từ nay cậu cứ nên như khi nãy là được, là con trai tôi cũng chán phải kiềm chế lắm rồi.
Vân My đỏ mặt lên vì tức tối, rồi đánh cho cậu ta vài cái vô người. Đó cũng là lúc cậu ta ko thể kìm nén được việc một người con trai muốn làm trước người con gái mình thích. Nụ hôn cấp độ I nhẹ nhàng đó đã nhanh chóng làm tiêu tan mọi ý nghĩ trong đầu của Vân My, bằng chứng là cổ buông xuôi mọi hành động đang dang dở của mình, mọi giác quan cũng như ngừng hoạt động.
Nhận thấy Vân My đã bình tĩnh hơn, cậu ta cũng ko ôm chặt cô ấy như trước nữa. Phải tạo một tư thế thoải mái khi hôn mà. Hơi dừng lại nửa chừng để nhìn biểu hiện của Vân My. Đúng như cậu ta đoán, mặt cổ đang đỏ lừ vì ngượng, mỗi lần cậu ta hành động như thế đều nhìn thấy vẻ mặt rất chi là đáng yêu đến mắc cười của cổ.
Cậu ta tiếp tục nở một nụ cười để giúp Vân My bớt ngượng hơn. Và Vân My cũng hơi cười đáp lại. Trong những câu chuyện của tôi luôn có những nụ hôn chia hai vì tôi rất thích như thế, thật là ngọt ngào mà.
Và chẳng có gì lạ khi S.A lại ko thể kết thúc bằng một sự ngọt ngào quen thuộc như thế cả.
Nụ hôn này dù là cấp độ mấy thì cũng đủ sức khiến trái tim ai đó thực sự tan chảy thôi. Tôi chắc đấy.
Một bầu trời đêm đầy sao, sáng lung linh, dịu dàng nhưng thật tuyệt vời.
Tình yêu của ai đó cũng giống như những vì sao như thế…
* * *
Giống như một ngôi sao…trong trái tim tôi
Bạn cứ như thế suốt những ngày tháng dài
Cả tôi và bạn đều cần sự tự do
Giống như một ngôi sao trên bầu trời kia vậy
Thứ ánh sáng mà bạn mang đến trong cuộc đời tôi, nó đã làm tôi cảm thấy thật mơ hồ, ôi ko!
Ôi…tôi đã yêu bạn mất rồi~
Tôi vẫn không hiểu điều đó có nghĩa là gì
Tôi chưa khi nào tranh cãi với một ai đó ngoài bạn ra
Chúng ta dường như có thể làm tất cả mọi thứ cùng nhau
Tâm trí tôi đang rối ren…
Giống như một bài hát…trong tâm trí tôi
Bạn cứ như thế một khoảng thời gian rất dài
Cả tôi và bạn đều cần một sự bình yên
Giống như những giai điệu trong một bài hát vậy
Thứ âm thanh mà bạn mang đến cho tâm hồn tôi, nó đã làm tôi như được sống thêm lần nữa
Ôi, tình yêu của tôi~
Tôi vẫn không hiểu điều đó có nghĩa là gì
Tôi chưa khi nào tranh cãi với một ai đó ngoài bạn ra
Chúng ta dường như có thể làm tất cả mọi thứ cùng nhau
Tâm trí tôi đang rối ren…
Yeah~ yeah~ lalala…~
Tình yêu của chúng ta giống như một ngôi sao, cứ lấp lánh dù là bất cứ khi nào
Chúng ta có thể lạc lối sau đó quay trở lại như những ngôi sao lên rồi lại lặn…lên rồi lại lặn~
…
* * *
S.A will come back!
All is still over yet!
******* THE END *******
/65
|