Tất cả mọi người lại bị ngạc nhiên thêm lần nữa, trời ơi, lại tăng thêm hai trăm tỷ nữa à? Quay lại nhìn thì mọi người thấy người tăng giá chính là Cao Phong, người vẫn ngồi yên từ nãy đến giờ.
Trước lúc đó, có rất nhiều người nghĩ rằng thanh niên trẻ tuổi như Cao Phong đến đây để xem cho vui vậy thôi. Bởi vì buổi đấu giá đã trôi qua được vài tiếng đồng hồ mà Cao Phong chưa từng đưa ra một cái giá nào cả, anh chỉ nhắm hai mắt lại cứ như đang ngủ quên đi vậy.
Có vài người nghĩ chắc Cao Phong theo chân Lâm Vạn Quân đến buổi đấu giá ngày hôm nay là để học hỏi thêm kinh nghiệm cho bản thân thôi.
Vậy mà bây giờ, Cao Phong không ra tay thì thôi nhưng đã ra tay là rút ra một con số lên đến một nghìn không trăm năm mươi tỷ, phá luôn kỉ lục của buổi đấu giá này. Đúng là khiến cho người ta cực kỳ khiếp sợ.
Long Tuấn Hạo cũng từ từ quay đầu lại nhìn, trên khỏe miệng là vẻ hơi nghiền ngẫm. "Đã là đàn ông thì phải chơi lớn!" Long Tuấn Hạo cười một tiếng đầy lạnh lùng, bộc lộ hết vẻ ngang ngược của mình ra ngoài rồi giơ tay hét lớn: "Hai nghìn một trăm tỷ!"
Đang một nghìn không trăm năm mươi tỷ, tăng giá gấp đổi lên thành hai nghìn một trăm tỷ.
Long Tuấn Hạo, cậu chủ của Tập đoàn nhà họ Long nổi tiếng là người ngang ngược, độc đoán, quả là không hồ là danh bất hư truyền.
Tất cả mọi người có mặt tại buổi đấu giả đều vô cùng khiếp sợ.
Một vài người kinh doanh ở thành phố Hà Nội cũng dần thấy rõ tình hình. Đối với Cao Phong và Long Tuấn Hạo mà nói thì thì giá trị của sợi dây chuyền trái tim của biển xanh đã không còn quan trọng nữa. Mà điều quan trọng nhất chính là ai có thể cầm lấy sợi dây chuyện này để tặng cho Kim Tuyết Mai, và đây cũng chính là lí do khiến Long Tuấn Hạo hét ra cái giá hai nghìn một trăm triệu.
Long Tuấn Hạo không quan tâm Kim Tuyết Mai có thích sợi dây chuyền đó hay không, nhưng anh ta nhất định phải tặng nó cho cô mới được. Liệu rằng Cao Phong, chồng hiện tại của Kim Tuyết Mai có thể bảo vệ được danh dự của mình trước một người muốn tặng quà cho vợ mình hay không?
Suy nghĩ của tất cả mọi người đều chuyển hướng, họ quay đầu nhìn về phía Cao Phong thêm lần nữa.
Liệu cậu con rể vô dụng, bất tài nhà họ Kim có thể có nhiều tiền như vậy không? Liệu anh có dám đấu giá với Long Tuấn Hạo tới cùng hay không?
Dưới con mắt của bao người, Cao Phong chỉ cười nhạt một tiếng, không vội ra giá "Nếu tôi chơi với cậu đến cùng thì tôi sợ là cậu không chơi nổi đâu." Cao Phong mở lời một cách thản nhiên. Câu nói đó làm cho rất nhiều người ngồi trong hội trường muốn cười đến rụng răng. "Chắc Cao Phong là người đầu tiên có gan nói như vậy với anh Long đấy nhỉ?" "Ha ha, Tập đoàn nhà họ Long là Tập đoàn đa quốc gia mà bản thân anh Long cũng có vô số tài sản mà, anh Long không chơi nổi ấy à?" "Nực cười! Đúng là nực cười thật đấy! Cao Phong tuổi còn trẻ nên mạnh miệng quá." Long Tuấn Hạo cũng hơi bất ngờ vì anh ta không nghĩ là Cao Phong lại có niềm tin mạnh mẽ như vậy. "Tôi cũng muốn xem xem cậu có cách nào khiến tôi không đỡ nổi." Long Tuấn Hạo nhìn Cao Phong chăm chằm rồi nói.
Cao Phong chỉ khẽ lắc đầu rồi giơ tay lên: "Ba nghìn năm trăm tỷ!" "Ôi..." Tất cả mọi người đều vô cùng ngạc nhiên. Là ba nghìn năm trăm tỷ, một con số trên trời đấy.
Con số này là phá vỡ kỉ lục cuộc đấu giá trước đó của Vũ Hoàng Lê, giám đốc sáng lập Tập đoàn nhà họ Vũ.
Ngay lúc này, có rất nhiều ánh mắt nhìn về phía Cao Phong bằng những cảm xúc thay đổi không ngừng.
||||| Truyện đề cử: Thiên Đạo Đồ Thư Quán |||||
Tưởng Khải Minh còn ngạc nhiên hơn nhiều, anh ta còn tưởng Long Tuấn Hạo sẽ đánh bại Cao Phong một cách vô cùng dễ dàng nữa chứ.
Long Tuấn Hạo nhìn Cao Phong hai giây rồi từ từ mở lời: "Bốn nghìn hai trăm tỷ!" "Năm nghìn hai trăm năm mươi tỷ!" Long Tuấn Hạo vừa dứt lời thì Cao Phong đã đưa ra một cái giá khác ngay tức khắc.
Long Tuấn Hạo dám tăng giá thì Cao Phong cũng dám đuổi theo. "Cậu!" Long Tuần Hạo hơi sững người. "Sáu nghìn ba trăm tỷ!" Long Tuấn Hạo vừa mở miệng thì Cao Phong lại trả giá thêm một lần nữa. "Tôi..." Long Tuấn Hạo đã lộ vẻ bối rối. "Bảy nghìn tỷ!"
Long Tuấn Hạo: "….", trên mặt anh ta là vẻ không còn gì để nói.
Chỉ cần anh ta vừa phát ra một âm thanh thôi là Cao Phong sẽ tăng giá ngay tức khắc, đây là hành động gì vậy?
Sau khi do dự một lúc, Long Tuấn Hạo hít sâu một hơi rồi nghiến răng nghiến lợi mà nói: "Cao Phong, cậu... "Mười nghìn năm trăm tỷ!"
Cao Phong ngẩng đầu lên, ánh mắt bình lặng và yên ả. Anh không nhìn Long Tuấn Hạo mà chỉ nhìn thẳng về phía trước rồi tăng giá thêm lần nữa.
Câu nói cuối cùng này của anh khiến tất cả mọi người không một ai dám tăng giá.
Long Tuấn Hạo không nói lời nào mà ngồi xuống ghế, chịu thua tại trận.
Hóa ra đây chính là hàm ý trong câu nói đó của Cao
Phong. "Nếu tôi chơi với cậu đến cùng thì tôi sợ là cậu không chơi nổi"
Bây giờ thì Long Tuấn Hạo phải thừa nhận một điều rằng, đúng là anh ta không chơi nổi nữa rồi.
Sợi dây chuyền trái tim của biển xanh có giá khởi điểm là hai mươi tỷ, vậy mà chỉ bằng vài câu nói của Cao Phong, sợi dây chuyền đó đã có giá lên đến mười nghìn năm trăm tỷ.
Mọi người vẫn đang cực kỳ kinh hoàng, rốt cuộc thì cái cậu Cao Phong này có bao nhiêu tiền vậy?
Ban đầu buổi đấu giá vô cùng ồn ào náo nhiệt nhưng bây giờ chỉ còn lại vẻ tĩnh mịch như tờ.
Vẻ mặt Cao Phong vô cùng lạnh nhạt.
Trong mắt Long Tuấn Hạo ngập đầy vẻ ngạc nhiên.
Còn đảm con nhà giàu ở thành phố Hà Nội như Tưởng Khải Minh thì cực kỳ khiếp sợ trong lòng.
Còn những người giàu có thì đều đang nghẹn họng nhìn trân trối vì không nói nên lời. Và trên khán đài là Lý Khánh Vân đang sợ hãi đến mức tái mặt lại.
Chỉ trong một buổi đấu giá mà cả trăm nghìn cảnh tượng dị thường đã diễn ra.
Vung tay một cái ném ra mười nghìn năm trăm tỷ, để làm được điều này thì không phải chỉ cần có tài sản là được đâu. Bởi vì nó còn đại diện cho rất nhiều điều khác nữa.
Chỉ trong nháy mắt mà ánh mắt của những người trong hội trường dành cho Cao Phong đều thay đổi rất nhiều. Nếu có thể kết giao với người có tiền có quyền như vậy thì dù chỉ quen mặt thôi cũng đã là điều vô cùng vinh hạnh rồi. "Chú Lâm, có phải cháu bốc đồng quá rồi không?" Cao Phong hỏi bằng giọng nhàn nhạt. Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Lâm Vạn Quân sửng sốt một lát rồi vội vàng trả lời bằng giọng thật khẽ: "Cậu Phong lo lắng nhiều quá rồi, cậu là con cả của nhà họ Cao cơ mà, một chút tiền này có là gì đầu. Thậm chí không cần dựa vào nhà họ Cao, chỉ cần dùng dự án Galaxy hoặc là vô số tiền bạc của công ty Galaxy thì cậu cũng có thể vung ra một số tiền nhiều như vậy rồi" "Hơn nữa, đối với đàn ông thì có một số thứ không thể cần đo đong đếm bằng tiền được."
Cao Phong khẽ gật đầu rồi nhìn về phía Lý Khánh Vân đang đứng trên khán đài. Lý Khánh Vân bị Cao Phong nhìn thì mới phản ứng lại, thậm chí cô ta còn đứng không vững nữa. "Còn có vị nào muốn ra giả nữa không?"
Dường như câu này chỉ là hỏi cho có mà thôi.
Cuối cùng, sợi dây chuyền trái tim của biển xanh của Nữ hoàng Anh vẫn bị Cao Phong giành được.
Câu nói ngày hôm qua của Long Tuấn Hạo cũng trở thành một trò cười. Sau bao năm thì đây là lần đầu tiên mà Long Tuấn Hạo thất hứa, chắc là trong lòng anh ta cảm thấy ngột ngạt và bức bối lắm. "Anh Long, chắc chắn cái tên Cao Phong đó không thể mọi ra nhiều tiền như vậy được đầu, vì cậu ta chỉ là thằng ở rể của nhà họ Kim thôi mà." "Mười nghìn năm trăm tỷ đấy, nhà họ Kim có khuynh gia bại sản thì cũng không moi ở đâu ra được nhiều tiền như vậy đâu." Tưởng Khải Minh nói. "Nếu cậu ta dám đùa giỡn với tôi như vậy thì tôi sẽ dồn cậu ta vào đường chết." Long Tuấn Hạo lên tiếng.
Anh ta đã điều tra rõ ràng về lí lịch của Cao Phong trong vòng ba năm trở lại đây, và được biết Cao Phong chỉ là con rể nhà họ Kim. Nhưng cách biểu hiện của Cao Phong khiến Long Tuấn Hạo cho rằng chắc chắn Cao Phong không phải là người đơn giản như thế.
Theo tin tức thu thập được thì họ đã loại trừ trường hợp Cao Phong chính là cậu Cao ở Thành phố Đà Nẵng, nhưng dù sao thì Long Tuần Hạo cũng không dám coi khinh Cao Phong nữa. "Cậu ta có đùa giỡn anh Long hay không thì để chúng tôi kiểm chứng một chút là biết ngay"
Tưởng Khải Minh nói xong thì đứng dậy: "Mọi người, tôi là Tưởng Khải Minh của nhà họ Tưởng ở Hà Nội, quả thật con số mười nghìn năm trăm tỷ khiến người khác vô cùng khiếp sợ, ngay cả Khải Minh là tôi đây cũng kinh hãi không thôi. Nhưng theo tôi, số tiền đó nhiều như vậy thì chúng ta vẫn nên kiểm chứng tận mắt, đúng không mọi người?"
Tưởng Khải Minh vừa nói xong thì đã có rất nhiều người gật đầu hùa theo.
Nếu người nói ra con số mười nghìn năm trăm tỷ đó là Long Tuấn Hạo thì hiển nhiên là sẽ không có ai nghi ngờ, vì kinh tế của nhà họ Long thừa khả năng để chi trả. Dù Long Tuấn Hạo có đánh liều mà lôi kéo vốn của Tập đoàn đi đấu giá thì cũng có thể lấy ra được số tiền đó.
Nhưng con số mười nghìn năm trăm tỷ là do Cao Phong nói ra, người biết anh thì đều rõ anh chỉ là người đến ở rể nhà họ Kim. Người không biết anh thì lại càng nghi ngờ nhiều hơn, họ nghĩ rằng cậu thanh niên ăn mặc trông có vẻ bình thường này mà lại có thể lấy ra số tiền lên đến mười nghìn năm trăm tỷ cơ á.
Trước lúc đó, có rất nhiều người nghĩ rằng thanh niên trẻ tuổi như Cao Phong đến đây để xem cho vui vậy thôi. Bởi vì buổi đấu giá đã trôi qua được vài tiếng đồng hồ mà Cao Phong chưa từng đưa ra một cái giá nào cả, anh chỉ nhắm hai mắt lại cứ như đang ngủ quên đi vậy.
Có vài người nghĩ chắc Cao Phong theo chân Lâm Vạn Quân đến buổi đấu giá ngày hôm nay là để học hỏi thêm kinh nghiệm cho bản thân thôi.
Vậy mà bây giờ, Cao Phong không ra tay thì thôi nhưng đã ra tay là rút ra một con số lên đến một nghìn không trăm năm mươi tỷ, phá luôn kỉ lục của buổi đấu giá này. Đúng là khiến cho người ta cực kỳ khiếp sợ.
Long Tuấn Hạo cũng từ từ quay đầu lại nhìn, trên khỏe miệng là vẻ hơi nghiền ngẫm. "Đã là đàn ông thì phải chơi lớn!" Long Tuấn Hạo cười một tiếng đầy lạnh lùng, bộc lộ hết vẻ ngang ngược của mình ra ngoài rồi giơ tay hét lớn: "Hai nghìn một trăm tỷ!"
Đang một nghìn không trăm năm mươi tỷ, tăng giá gấp đổi lên thành hai nghìn một trăm tỷ.
Long Tuấn Hạo, cậu chủ của Tập đoàn nhà họ Long nổi tiếng là người ngang ngược, độc đoán, quả là không hồ là danh bất hư truyền.
Tất cả mọi người có mặt tại buổi đấu giả đều vô cùng khiếp sợ.
Một vài người kinh doanh ở thành phố Hà Nội cũng dần thấy rõ tình hình. Đối với Cao Phong và Long Tuấn Hạo mà nói thì thì giá trị của sợi dây chuyền trái tim của biển xanh đã không còn quan trọng nữa. Mà điều quan trọng nhất chính là ai có thể cầm lấy sợi dây chuyện này để tặng cho Kim Tuyết Mai, và đây cũng chính là lí do khiến Long Tuấn Hạo hét ra cái giá hai nghìn một trăm triệu.
Long Tuấn Hạo không quan tâm Kim Tuyết Mai có thích sợi dây chuyền đó hay không, nhưng anh ta nhất định phải tặng nó cho cô mới được. Liệu rằng Cao Phong, chồng hiện tại của Kim Tuyết Mai có thể bảo vệ được danh dự của mình trước một người muốn tặng quà cho vợ mình hay không?
THÔNG TIN HỮU ÍCH
Suy nghĩ của tất cả mọi người đều chuyển hướng, họ quay đầu nhìn về phía Cao Phong thêm lần nữa.
Liệu cậu con rể vô dụng, bất tài nhà họ Kim có thể có nhiều tiền như vậy không? Liệu anh có dám đấu giá với Long Tuấn Hạo tới cùng hay không?
Dưới con mắt của bao người, Cao Phong chỉ cười nhạt một tiếng, không vội ra giá "Nếu tôi chơi với cậu đến cùng thì tôi sợ là cậu không chơi nổi đâu." Cao Phong mở lời một cách thản nhiên. Câu nói đó làm cho rất nhiều người ngồi trong hội trường muốn cười đến rụng răng. "Chắc Cao Phong là người đầu tiên có gan nói như vậy với anh Long đấy nhỉ?" "Ha ha, Tập đoàn nhà họ Long là Tập đoàn đa quốc gia mà bản thân anh Long cũng có vô số tài sản mà, anh Long không chơi nổi ấy à?" "Nực cười! Đúng là nực cười thật đấy! Cao Phong tuổi còn trẻ nên mạnh miệng quá." Long Tuấn Hạo cũng hơi bất ngờ vì anh ta không nghĩ là Cao Phong lại có niềm tin mạnh mẽ như vậy. "Tôi cũng muốn xem xem cậu có cách nào khiến tôi không đỡ nổi." Long Tuấn Hạo nhìn Cao Phong chăm chằm rồi nói.
Cao Phong chỉ khẽ lắc đầu rồi giơ tay lên: "Ba nghìn năm trăm tỷ!" "Ôi..." Tất cả mọi người đều vô cùng ngạc nhiên. Là ba nghìn năm trăm tỷ, một con số trên trời đấy.
Con số này là phá vỡ kỉ lục cuộc đấu giá trước đó của Vũ Hoàng Lê, giám đốc sáng lập Tập đoàn nhà họ Vũ.
Ngay lúc này, có rất nhiều ánh mắt nhìn về phía Cao Phong bằng những cảm xúc thay đổi không ngừng.
||||| Truyện đề cử: Thiên Đạo Đồ Thư Quán |||||
Tưởng Khải Minh còn ngạc nhiên hơn nhiều, anh ta còn tưởng Long Tuấn Hạo sẽ đánh bại Cao Phong một cách vô cùng dễ dàng nữa chứ.
Long Tuấn Hạo nhìn Cao Phong hai giây rồi từ từ mở lời: "Bốn nghìn hai trăm tỷ!" "Năm nghìn hai trăm năm mươi tỷ!" Long Tuấn Hạo vừa dứt lời thì Cao Phong đã đưa ra một cái giá khác ngay tức khắc.
Long Tuấn Hạo dám tăng giá thì Cao Phong cũng dám đuổi theo. "Cậu!" Long Tuần Hạo hơi sững người. "Sáu nghìn ba trăm tỷ!" Long Tuấn Hạo vừa mở miệng thì Cao Phong lại trả giá thêm một lần nữa. "Tôi..." Long Tuấn Hạo đã lộ vẻ bối rối. "Bảy nghìn tỷ!"
Long Tuấn Hạo: "….", trên mặt anh ta là vẻ không còn gì để nói.
Chỉ cần anh ta vừa phát ra một âm thanh thôi là Cao Phong sẽ tăng giá ngay tức khắc, đây là hành động gì vậy?
Sau khi do dự một lúc, Long Tuấn Hạo hít sâu một hơi rồi nghiến răng nghiến lợi mà nói: "Cao Phong, cậu... "Mười nghìn năm trăm tỷ!"
Cao Phong ngẩng đầu lên, ánh mắt bình lặng và yên ả. Anh không nhìn Long Tuấn Hạo mà chỉ nhìn thẳng về phía trước rồi tăng giá thêm lần nữa.
Câu nói cuối cùng này của anh khiến tất cả mọi người không một ai dám tăng giá.
Long Tuấn Hạo không nói lời nào mà ngồi xuống ghế, chịu thua tại trận.
Hóa ra đây chính là hàm ý trong câu nói đó của Cao
Phong. "Nếu tôi chơi với cậu đến cùng thì tôi sợ là cậu không chơi nổi"
Bây giờ thì Long Tuấn Hạo phải thừa nhận một điều rằng, đúng là anh ta không chơi nổi nữa rồi.
Sợi dây chuyền trái tim của biển xanh có giá khởi điểm là hai mươi tỷ, vậy mà chỉ bằng vài câu nói của Cao Phong, sợi dây chuyền đó đã có giá lên đến mười nghìn năm trăm tỷ.
Mọi người vẫn đang cực kỳ kinh hoàng, rốt cuộc thì cái cậu Cao Phong này có bao nhiêu tiền vậy?
Ban đầu buổi đấu giá vô cùng ồn ào náo nhiệt nhưng bây giờ chỉ còn lại vẻ tĩnh mịch như tờ.
Vẻ mặt Cao Phong vô cùng lạnh nhạt.
Trong mắt Long Tuấn Hạo ngập đầy vẻ ngạc nhiên.
Còn đảm con nhà giàu ở thành phố Hà Nội như Tưởng Khải Minh thì cực kỳ khiếp sợ trong lòng.
Còn những người giàu có thì đều đang nghẹn họng nhìn trân trối vì không nói nên lời. Và trên khán đài là Lý Khánh Vân đang sợ hãi đến mức tái mặt lại.
Chỉ trong một buổi đấu giá mà cả trăm nghìn cảnh tượng dị thường đã diễn ra.
Vung tay một cái ném ra mười nghìn năm trăm tỷ, để làm được điều này thì không phải chỉ cần có tài sản là được đâu. Bởi vì nó còn đại diện cho rất nhiều điều khác nữa.
Chỉ trong nháy mắt mà ánh mắt của những người trong hội trường dành cho Cao Phong đều thay đổi rất nhiều. Nếu có thể kết giao với người có tiền có quyền như vậy thì dù chỉ quen mặt thôi cũng đã là điều vô cùng vinh hạnh rồi. "Chú Lâm, có phải cháu bốc đồng quá rồi không?" Cao Phong hỏi bằng giọng nhàn nhạt. Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Lâm Vạn Quân sửng sốt một lát rồi vội vàng trả lời bằng giọng thật khẽ: "Cậu Phong lo lắng nhiều quá rồi, cậu là con cả của nhà họ Cao cơ mà, một chút tiền này có là gì đầu. Thậm chí không cần dựa vào nhà họ Cao, chỉ cần dùng dự án Galaxy hoặc là vô số tiền bạc của công ty Galaxy thì cậu cũng có thể vung ra một số tiền nhiều như vậy rồi" "Hơn nữa, đối với đàn ông thì có một số thứ không thể cần đo đong đếm bằng tiền được."
Cao Phong khẽ gật đầu rồi nhìn về phía Lý Khánh Vân đang đứng trên khán đài. Lý Khánh Vân bị Cao Phong nhìn thì mới phản ứng lại, thậm chí cô ta còn đứng không vững nữa. "Còn có vị nào muốn ra giả nữa không?"
Dường như câu này chỉ là hỏi cho có mà thôi.
Cuối cùng, sợi dây chuyền trái tim của biển xanh của Nữ hoàng Anh vẫn bị Cao Phong giành được.
Câu nói ngày hôm qua của Long Tuấn Hạo cũng trở thành một trò cười. Sau bao năm thì đây là lần đầu tiên mà Long Tuấn Hạo thất hứa, chắc là trong lòng anh ta cảm thấy ngột ngạt và bức bối lắm. "Anh Long, chắc chắn cái tên Cao Phong đó không thể mọi ra nhiều tiền như vậy được đầu, vì cậu ta chỉ là thằng ở rể của nhà họ Kim thôi mà." "Mười nghìn năm trăm tỷ đấy, nhà họ Kim có khuynh gia bại sản thì cũng không moi ở đâu ra được nhiều tiền như vậy đâu." Tưởng Khải Minh nói. "Nếu cậu ta dám đùa giỡn với tôi như vậy thì tôi sẽ dồn cậu ta vào đường chết." Long Tuấn Hạo lên tiếng.
Anh ta đã điều tra rõ ràng về lí lịch của Cao Phong trong vòng ba năm trở lại đây, và được biết Cao Phong chỉ là con rể nhà họ Kim. Nhưng cách biểu hiện của Cao Phong khiến Long Tuấn Hạo cho rằng chắc chắn Cao Phong không phải là người đơn giản như thế.
Theo tin tức thu thập được thì họ đã loại trừ trường hợp Cao Phong chính là cậu Cao ở Thành phố Đà Nẵng, nhưng dù sao thì Long Tuần Hạo cũng không dám coi khinh Cao Phong nữa. "Cậu ta có đùa giỡn anh Long hay không thì để chúng tôi kiểm chứng một chút là biết ngay"
Tưởng Khải Minh nói xong thì đứng dậy: "Mọi người, tôi là Tưởng Khải Minh của nhà họ Tưởng ở Hà Nội, quả thật con số mười nghìn năm trăm tỷ khiến người khác vô cùng khiếp sợ, ngay cả Khải Minh là tôi đây cũng kinh hãi không thôi. Nhưng theo tôi, số tiền đó nhiều như vậy thì chúng ta vẫn nên kiểm chứng tận mắt, đúng không mọi người?"
Tưởng Khải Minh vừa nói xong thì đã có rất nhiều người gật đầu hùa theo.
Nếu người nói ra con số mười nghìn năm trăm tỷ đó là Long Tuấn Hạo thì hiển nhiên là sẽ không có ai nghi ngờ, vì kinh tế của nhà họ Long thừa khả năng để chi trả. Dù Long Tuấn Hạo có đánh liều mà lôi kéo vốn của Tập đoàn đi đấu giá thì cũng có thể lấy ra được số tiền đó.
Nhưng con số mười nghìn năm trăm tỷ là do Cao Phong nói ra, người biết anh thì đều rõ anh chỉ là người đến ở rể nhà họ Kim. Người không biết anh thì lại càng nghi ngờ nhiều hơn, họ nghĩ rằng cậu thanh niên ăn mặc trông có vẻ bình thường này mà lại có thể lấy ra số tiền lên đến mười nghìn năm trăm tỷ cơ á.
/860
|