"Cậu chủ Long! Ông Long nói, mọi chuyện sẽ do cậu quyết định, ông ta sẽ lui về phía sau không nhúng tay vào nữa!" "Tôi tin rằng cậu sẽ không làm ông ta thất vọng." Vu Đường Bẫn đứng phía sau Long Tuấn Hạo cúi thấp người, giọng nói cung kính.
Long Tuấn Hạo chậm rãi thu hồi ánh mắt, giọng nói lạnh lùng: "Ở thành phố Hà Nội này, dưới khu dân cư cao cấp Bồng Thiên này, tất cả chỉ như con kiến." "Một nhân vật giống như con kiến, tại sao phải lãng phí nhiều thời gian? Dùng thế lực mạnh mẽ đã tập hợp bấy lâu ra một đòn chí mạng, đây mới là việc chúng ta cần làm.
Tinh thần Vu Đường Bân bị chấn động, sau đó nói: "Cậu chủ Long tự tin như vậy, thật tốt!" "Tôi ở tam giác vàng ba năm, không dựa vào thế lực của tập đoàn Long Thiên, tôi từ một tên tiểu tốt leo lên vị trí thống lĩnh hàng vạn binh lính." "Sự tự tin của tôi là kết quả của việc đánh đổi vô số máu và mạng người mà ra." Long Tuấn Hạo chậm rãi ngửa đầu, khóe miệng hiện lên một nụ cười đầy hoài niệm.
Vu Đường Bản cũng xúc động, dừng một chút rồi hỏi: "Cậu chủ Long, hiện giờ cậu có thể lực, nếu cậu muốn, có thể tùy ý phái người đi chiếm giữ thành phố Hà Nội, âm thầm chặt đầu tập đoàn bất động sản Phong Mai"
Nhưng, Vu Đường Bẫn còn chưa nói xong, đã bị Long Tuấn Hạo phất tay. "Ở Thương Ngôn, vào khoảnh khắc tôi bỏ xuống bộ quân trang kia, thì tôi chính là một thương nhân! Tuy nói thương trường như chiến trường, sự giao tranh trong giới kinh doanh vẫn rất khác so với sự chiến đấu ở ngoài chiến trường!" "Dùng thủ đoạn để chiến thắng, không có ý nghĩa gì." "Hơn nữa, chúng ta cùng với bất động sản Phong Mai còn chưa đến nông nỗi một mất một còn." "Cho nên đừng nhắc lại chuyện này nữa." Long Tuấn Hạo khẽ nhíu mày. "Dạ, da, cậu chủ Long." Vu Đường Bần liên tục gật đầu.
Long Tuấn Hạo trầm ngâm trong hai giây, cầm văn kiện trong tay lật xem, bỗng nhiên cau chặt mày hỏi: "Tập đoàn nhà họ Vương đã lọt vào danh sách là thành viên dự trữ của hội làm ăn ở Hà Nội, vì sao chỉ sau một đêm đã sup do?"
Vu Đường Bẫn vội đưa tay lấy tập tài liệu, do dự một chút vẫn trả lời: "Nghe nói... Nghe nói đằng nhà họ Vũ Hoàng Minh đó, muốn gặp mặt Kim Tuyết Mai..... "Hừ!" Không đợi Vu Đường Bẫn nói hết, Long Tuấn Hạo nháy mắt đã toát ra luồng hơi thở lạnh như băng.
Hơi thở khát máu và chết người, khiến một người đã đi qua rất nhiều sóng gió như Vu Đường Bẫn cảm thấy trái tim như thắt chặt lại. "Nói tiếp." ánh mắt Long Tuấn Hạo lạnh như băng. "Chính là... Chính là Vũ Hoàng Minh có ý đồ với Kim Tuyết Mai, sau đó mới làm cô ấy... cậu chủ Long, cậu đừng kích động, cũng không xảy ra chuyện gì..." Vu Đường Bản vừa cẩn thận nói, vừa quan sát thái độ của Long Tuấn Hạo, thấy anh ta có dấu hiệu nổi giận, liền lập tức giải thích. Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Long Tuấn Hạo chậm rãi thu hồi ánh mắt, giọng nói lạnh lùng: "Ở thành phố Hà Nội này, dưới khu dân cư cao cấp Bồng Thiên này, tất cả chỉ như con kiến." "Một nhân vật giống như con kiến, tại sao phải lãng phí nhiều thời gian? Dùng thế lực mạnh mẽ đã tập hợp bấy lâu ra một đòn chí mạng, đây mới là việc chúng ta cần làm.
Tinh thần Vu Đường Bân bị chấn động, sau đó nói: "Cậu chủ Long tự tin như vậy, thật tốt!" "Tôi ở tam giác vàng ba năm, không dựa vào thế lực của tập đoàn Long Thiên, tôi từ một tên tiểu tốt leo lên vị trí thống lĩnh hàng vạn binh lính." "Sự tự tin của tôi là kết quả của việc đánh đổi vô số máu và mạng người mà ra." Long Tuấn Hạo chậm rãi ngửa đầu, khóe miệng hiện lên một nụ cười đầy hoài niệm.
Vu Đường Bản cũng xúc động, dừng một chút rồi hỏi: "Cậu chủ Long, hiện giờ cậu có thể lực, nếu cậu muốn, có thể tùy ý phái người đi chiếm giữ thành phố Hà Nội, âm thầm chặt đầu tập đoàn bất động sản Phong Mai"
Nhưng, Vu Đường Bẫn còn chưa nói xong, đã bị Long Tuấn Hạo phất tay. "Ở Thương Ngôn, vào khoảnh khắc tôi bỏ xuống bộ quân trang kia, thì tôi chính là một thương nhân! Tuy nói thương trường như chiến trường, sự giao tranh trong giới kinh doanh vẫn rất khác so với sự chiến đấu ở ngoài chiến trường!" "Dùng thủ đoạn để chiến thắng, không có ý nghĩa gì." "Hơn nữa, chúng ta cùng với bất động sản Phong Mai còn chưa đến nông nỗi một mất một còn." "Cho nên đừng nhắc lại chuyện này nữa." Long Tuấn Hạo khẽ nhíu mày. "Dạ, da, cậu chủ Long." Vu Đường Bần liên tục gật đầu.
Long Tuấn Hạo trầm ngâm trong hai giây, cầm văn kiện trong tay lật xem, bỗng nhiên cau chặt mày hỏi: "Tập đoàn nhà họ Vương đã lọt vào danh sách là thành viên dự trữ của hội làm ăn ở Hà Nội, vì sao chỉ sau một đêm đã sup do?"
Vu Đường Bẫn vội đưa tay lấy tập tài liệu, do dự một chút vẫn trả lời: "Nghe nói... Nghe nói đằng nhà họ Vũ Hoàng Minh đó, muốn gặp mặt Kim Tuyết Mai..... "Hừ!" Không đợi Vu Đường Bẫn nói hết, Long Tuấn Hạo nháy mắt đã toát ra luồng hơi thở lạnh như băng.
Hơi thở khát máu và chết người, khiến một người đã đi qua rất nhiều sóng gió như Vu Đường Bẫn cảm thấy trái tim như thắt chặt lại. "Nói tiếp." ánh mắt Long Tuấn Hạo lạnh như băng. "Chính là... Chính là Vũ Hoàng Minh có ý đồ với Kim Tuyết Mai, sau đó mới làm cô ấy... cậu chủ Long, cậu đừng kích động, cũng không xảy ra chuyện gì..." Vu Đường Bản vừa cẩn thận nói, vừa quan sát thái độ của Long Tuấn Hạo, thấy anh ta có dấu hiệu nổi giận, liền lập tức giải thích. Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Long Tuấn Hạo nghe tới đó, giọng nói mới đỡ giận giữ vài phần, chậm rãi nói: "Nói tiếp đi." "Sau đó tập đoàn nhà họ Vũ liền bị tiêu diệt chỉ trong vòng một đêm! Nghe nói Vũ Hoàng Minh đã mất tích, sống chết chưa rõ! Vũ Hoàng Lê cũng người nhà rời khỏi thành phố Hà Nội." Vu Đường Bân kể lại một cách chi tiết. "Thật là tốt!" Long Tuấn Hạo giọng nói lạnh lùng: "Nếu ta có ở đây lúc đó, cả nhà họ Vũ đều phải chết, diệt cỏ phải diệt tận gốc." "Phải... " Vu Đường Bẫn cúi đầu đáp. "Ai đã ra tay?" Long Tuấn Hạo hỏi lại. "Điều này tôi cũng chỉ suy đoán là do thế lực của tập đoàn Long Thiên, thế nhưng không thể điều tra ra được." Sắc mặt Vu Đường Bẫn có chút xấu hổ.
Long Tuấn hạo khẽ gật đầu, sau đó nói: "Ngày kia, tôi muốn cho tất cả người dân của thành phố Hà Nội biết, ai mới là chủ của thành phố Hà Nội này! Nhưng trước hết, chúng ta còn việc quan trọng hơn phải làm. "Tôi đã biết ạ." Vu Đường Bẫn gật đầu.
Từ sáng đến chiều, một ngày cứ thế trôi qua.
Thành phố Hà Nội là một mảnh đất sóng yên biển lặng, khác xa với những sóng gió của mấy ngày qua. Nhiều người không khỏi bàng hoàng và nghi ngờ, tình hình như vậy có chút không thích hợp.
Vốn dĩ, rất nhiều người ở Hà Nội nghĩ rằng, Long Tuấn Hạo với tính cách thô bạo cùng thủ đoạn tàn nhẫn quay về, thành phố Hà Nội chắc chắn sẽ đối mặt với một màn mưa máu.
Chỉ có như vậy, mới phù hợp với tính cách của Long Tuần Thiên.
Những người này đã đợi chờ một ngày, nhưng vẫn là không đợi được gió bão
Tập đoàn Long Mai, hiệp hội thương mại thủ đô Hà Nội, bất động sản Phong Mai, vẫn hoạt động bình thường, không có bất kỳ động thái nào.
Có những người cảm thấy kinh ngạc, có những người trong lòng lóe lên một ý tưởng.
Nhiều người cảm nhận được, chuyện này không đơn giản như vậy, đấy không phải phong cách làm việc của Long Tuấn Hạo.
Sự bình yên trước mắt chỉ là báo hiệu cho sóng gió sau này. cả thành phố Hà Nội, đều bao phủ bởi sự bão táp được ngụy trang dưới sự yên lặng, loại áp lực này khiến người khác không thở được.
Mọi người, đều lẳng lặng chờ đợi.
Rốt cục vào lúc sáu giờ chiều, hiệp hội thương mại thủ đô Hà Nội truyền ra tin tức.
Cuộc đấu giá Hà Nội ba năm một lần ở thành phố Hà Nội, được liên kết từ vô số các công ty, mà trong đó hội thương mại thủ đô Hà Nội cũng là một thành viên.
Hơn nữa, cuộc đấu giá Hà Nội năm nay truyền ra một tin tức.
Một chiếc vòng cổ từng được nữ hoàng Anh đeo sẽ đem bán đấu giá.
Sau khi tin tức này truyền ra, cả thành phố Hà Nội đều trong không khí sục sôi.
Mà rất nhanh, tập đoàn Long Thiên theo sát và chuẩn bị tinh thần ra giá.
Long Tuấn Hạo, con trai chủ tịch tập đoàn Long Thiên đã nhắm đến, anh ta muốn dùng thế lực của mình lấy bằng được chiếc vòng cổ đó để tặng cho Kim Tuyết Mai, làm cho cô trở thành một nữ chủ của thành phố Hà Nội.
Long Tuấn Hạo lên tiếng, rất nhiều người ở thành phố Hà Nội nháy mắt đã hiểu được.
Thực tế, tập đoàn Long mai chưa có bất kỳ hành động nào, là vì nguyên nhân này!
Nhiều người nghĩ đến một việc, năm năm trước khi Long Tuấn Hạo rời khỏi thành phố, từng đã nói đến. "Chỉ có thể nói, địa vị của Kim Tuyết Mai trong lòng anh Long rất cao, thậm chí còn quan trọng hơn thành phố Hà Nội. "Cho nên, anh Long chưa ra tay, chính là vì sợ Kim Tuyết Mai sợ hãi?" Tưởng Khải Minh nhỏ giọng suy đoán. Tưởng Hưng Thịnh không nói gì, lông mày khẽ nhíu lại, đứng ở cửa sổ sát đất nhìn ra bên ngoài. "Cao Phong có khả năng tiêu diệt được thế lực nhà họ Ngô, cho dù là lão Lâm Quân Triệu có trợ giúp, thì phần lớn năng lực cũng là của Cao Phong! Cao Phong sao có thể tha cho Long Tuấn Hạo, người đang thèm muốn vợ của mình?" Tưởng Hưng Thịnh híp mắt lại.
Tưởng Khải Minh cười ảm đạm, nói: "Cha, thế nên anh Long làm như vậy, ngoài việc để cho Kim Tuyết Mai hiểu được tấm lòng của anh ta ra, vẫn là đang tuyên chiến! Tuyên chiến với Cao Phong, đúng là một hòn đá giết chết hai con chim." "Tập đoàn Long Thiên tuyên chiến với tập đoàn bất động sản Phong Mai, không khác gì anh Long chính là đang tuyên chiến với Cao Phong, chồng của Kim Tuyết Mai, thành phố Hà Nội này càng ngày càng thú vị." Khỏe miệng Tưởng Khải Minh nhếch mang theo sự suy tư.
Ngồi trên núi nhìn hai con hổ đánh nhau, đối với nhà họ Tưởng mà nói chỉ có thể có lợi. "Xem ra trong trận đấu giá ngày mai, người nổi tiếng nhất chính là Cao Phong và Long Tuấn Hạo?" Tưởng Hưng Thịnh hỏi.
Tưởng Khải Minh hơi nhếch môi, nói: "Chính xác mà nói, thể lực của anh Long không đấu lại được với thế lực của Cao Phong, Long Thiên rất có thực lực, cha anh ta được mọi người rất kính nể?"
Tưởng Hưng Thịnh khẽ gật đầu, anh ta đương nhiên biết đến chuyện này.
Tập đoàn Long Thiên chính là một tập đoàn đa quốc gia lớn, Long Tuấn Hạo lại ngồi trên vị trí lãnh đạo ở Tam Giác Vàng, vơ vét được không ít của cải.
Ở trận đấu giá này, ai có thể đấu lại được thế lực nhà họ long?
/860
|