Nhưng rồi nghĩ đến ước hẹn một tháng, Cao Phong vẫn không nói ra.
Về thân phận thật của anh thì không cần phải nói. Thứ nhất, nhà họ Cao không cho phép Cao Phong làm thế.
Thứ hai, bây giờ không phải lúc thích hợp để tuyên bố thân phận.
Cao Phong dự định chờ đến sinh nhật Kim Tuyết Mai vào tháng sau, anh sẽ thả đầy cánh hoa hồng tại trung tâm biệt thự, tặng cô làm quà sinh nhật.
Sau đó kể cho cô nghe hết toàn bộ, tất tần tật mọi điều.
Đợi đến ngày ấy, Cao Phong cũng đã về nhà họ Cao, đấy là lúc anh đối diện trực tiếp với họ.
Nhà họ Cao nợ Cao Phong, đương nhiên anh phải lấy lại tất cả!
Cụ Cao nợ gì, Cao Phong cũng sẽ lấy lại hết!
"Biệt thự này là con mượn tiền bạn, chỉ mới thanh toán một phần thôi, phần còn lại từ từ trả." Cao Phong thầm cân nhắc rồi giải thích như vậy.
"Thì ra là thế..."
Nghe Cao Phong nói vậy, đoàn người Kiều Thu Vân mới thở phào nhẹ nhõm.
Cao Phong bảo thế thì họ mới cảm thấy bình thường. .
Nếu anh nói trắng ra rằng mình trả hết khoản tiền sáu tỷ để lấy căn biệt thự này, thành thật mà nói, họ sẽ không đời nào tin.
"Lúc trước Tuyết Mai có nói với con, không phải Tuyết Ngọc sắp về sao ạ? Cô ấy bảo là nhà hơi nhỏ, muốn đổi căn khác lớn hơn."
"Gần đây con đang lo chuyện này, kết quả Hồ Quốc Khánh tìm con rồi cầu xin các kiểu, con đành đồng ý dùng căn nhà này."
"Nào ngờ... lại đúng lúc như thế." Cao Phong cũng chẳng biết phải làm sao, anh thật sự không ngờ mọi chuyện khéo đến vậy!
Nghe Cao Phong nói thế, Kim Tuyết Mai khá bất ngờ. Vì sao cô không nhớ nhỉ, mình đã nói với Cao Phong những lời ấy từ lúc nào.
Nhưng thỉnh thoảng cô hờn dỗi với anh rằng phòng ở hiện tại hơi nhỏ, đấy là sự thật.
"Vậy cũng tốt, sau này dì hai các con sẽ khiêm tốn hơn chút." Kiều Thu Vân đành phải xua tay.
"Chị, Cao Phong, hai người vì em nên mới mua biệt thự này ư?" Kim Tuyết Ngọc nghe Cao Phong nói mấy câu kia, cô ta thật sự bị làm cho cảm động.
Nếu Kim Tuyết Ngọc không về, nhà cũ cũng đủ chỗ, hai phòng ngủ đủ cho bốn người bọn họ ở.
"Đương nhiên, chỉ cần ngày nào cô chưa gả đi, trong nhà luôn có phòng dành cho cô. Dù gả chồng rồi, ở đây cũng có phòng cho cô."
"Lát nữa cô phải đi chọn đấy, xem mình thích phòng nào thì ở phòng đó." Cao Phong mỉm trả lời.
Bây giờ là cơ hội để anh làm dịu mối quan hệ với Kim Tuyết Ngọc.
Tuy Cao Phong không thèm để ý cái nhìn của người khác, nhưng dù sao Kim Tuyết Ngọc cũng là em gái của Kim Tuyết Mai. Quan hệ giữa anh và cô ta đâu thể luôn luôn bế tắc?
Nghe Cao Phong nói vậy, vợ chồng Kiều Thu Vân mừng rỡ, Kim Tuyết Mai cũng vui lắm.
Kim Tuyết Ngọc càng cảm động hơn, đôi mắt đỏ hoe ngay tại chỗ. Cô ta nói: "Cao Phong, chị, cảm ơn hai người."
"Nhóc con, em nói gì đấy? Chị với anh rể mà em còn khách sáo như vậy." Kim Tuyết Mai nhìn Kim Tuyết Ngọc và trách cứ.
Kế tiếp, Cao Phong lại dẫn nhóm người Kiều Thu Vân tham quan biệt thự lần nữa.
Tuy trước đó đã tham quan một vòng, nhưng tâm trạng hiện giờ đã khác.
Vừa rồi bị Kiều Thục Lan chế giễu nên họ tham quan mà ôm bụng tức, hơn nữa cho dù đồ đạc có đẹp thì cũng thuộc về người khác.
Bây giờ khác rồi. Mời đọc truyện trên truyen88.net
Giờ đây mọi người đều hãnh diện, tâm trạng thoải mái, hơn nữa còn vô cùng lo lắng.
Đó là cảm giác lo âu khi biết đây là đồ đạc của nhà mình.
"Mẹ, mọi người cứ tùy ý xem đi, hễ rảnh thì có thể dọn tới bất kỳ lúc nào, đến ngày đó con sẽ giao chìa khóa cho Tuyết Mai." Cao Phong nói với ba người nhà Kiều Thu Vân.
"Ôi, được được được!" Kiều Thu Vân gật đầu liên tục.
Bây giờ bà với Kim Tuyết Ngọc, cộng thêm Kim Ngọc Hải - Thái độ của ba người dành cho Cao Phong đều thay đổi hẳn.
Đùa sao, đây là biệt thự của Cao Phong đó!
Dù không có quan hệ người nhà, bây giờ Cao Phong cũng là chủ của biệt thự, họ dám không khách sáo với anh à?
Đợi họ đi rồi, Kim Tuyết Mai đột nhiên quay đầu, nghiêm túc cẩn thận nhìn Cao Phong.
"Cao Phong, anh nói thật với em đi, có phải anh chưa từng nói thật không, em cảm thấy anh đang gạt nhà em." Kim Tuyết Mai đưa tay vén tóc, nhìn kỹ Cao Phong.
Cao Phong biết rằng Kim Tuyết Mai thông minh nhạy bén, chắc chắn sẽ phát hiện chỗ khác thường.
Nhưng bây giờ chưa phải lúc thẳng thắn với cô.
"Tuyết Mai, em phải tin anh. Tất cả những gì anh làm đều không có hại cho em và nhà chúng ta." Cao Phong nghiêm túc nhìn Kim Tuyết Mai.
"Em biết, nhưng em cảm thấy anh đang gạt em rất nhiều chuyện, nhiều chuyện lắm cơ. Em cũng không dám suy đoán lung tung."
"Thậm chí anh làm em cảm thấy chúng ta đang.. đang dần xa lạ, bởi vì thế giới của anh thật sự rất thần bí..." Kim Tuyết Mai thầm than một câu.
Cao Phong im lặng giây lát, sau đó chủ động vươn tay kéo Kim Tuyết Mai vào lòng.
Cơ thể Kim Tuyết Mai cứng đờ, cuối cùng cô cũng không tránh ra, mặc cho Cao Phong ôm mình.
Cao Phong ôm cô vào phòng rất lâu, bàn tay khẽ vỗ về mái tóc của Kim Tuyết Mai, cảm xúc trong lòng anh bắt đầu trào dâng.
"Tuyết Mai, hãy tin em. Anh nói một tháng tức là một tháng thôi."
"Một tháng sau, anh sẽ cho em một đáp án vừa lòng." Cao Phong nghiêm túc nói thế.
"Đôi khi em nghĩ, có phải một mình anh chịu đựng nhiều thứ lắm không, em không hiểu được áp lực."
"Nếu đúng như vậy, em hi vọng anh có thể nói cho em biết, để em cùng anh gánh vác tất cả."
Kim Tuyết Mai vùi đầu vào lòng Cao Phong, ngón tay cô nhẹ nhàng vẽ vòng tròn trên ngực anh.
Cao Phong vô cùng cảm động, hóa ra Kim Tuyết Mai suy nghĩ như vậy. Cô muốn biết anh đang làm gì, muốn giúp anh san sẻ áp lực.
Nhưng mọi áp lực Cao Phong đang gánh chịu, làm sao Kim Tuyết Mai có thể tưởng tượng được...
Kim Tuyết Mai vốn không giúp được gì. .
Nếu cô có thể nắm giữ toàn bộ doanh nghiệp nhà họ Kim thì đã có khả năng góp sức hỗ trợ Cao Phong.
Nhưng trước mắt cô vẫn chưa làm được.
"Không sao, cho anh một thời gian, anh sẽ nói cho em hiểu." Cao Phong khẽ vuốt tóc Kỷ Tuyệt Vũ, anh ngửi mùi hương dầu gội thơm lừng trên tóc cô, cảm thấy lòng mình yên tâm hơn.
"À phải Cao Phong, anh nói sẽ cho em sự ngạc nhiên vào ngày sinh nhật, không phải là căn biệt thự này chứ?” Kim Tuyết Mai đột nhiên ngẩng đầu lên hỏi.
Cao Phong cười nhẹ, anh hơi nhếch mép: "Cái này tính là gì chứ, tính là ngạc nhiên gì chứ. Đợi đến ngày sinh nhật, anh cho em món quà khó lòng tưởng tượng.”
Giọng điệu của anh vô cùng tự tin, khiến cõi lòng Kim Tuyết Mai ngập tràn sự chờ mong.
Cả hai ôm ấp nhau, bầu không khí ấm áp hiếm có yên lặng xoay quanh hai người.
Tại nhà Lê Trọng Việt.
"Anh Lương xem này, Kim Tuyết Ngọc chụp hình ở đâu ấy nhỉ? Đây là đang ở biệt thự sao?"
Lâm Thiên Hùng lấy di động, mở ảnh chụp trong phạm vi bạn bè ra rồi đưa cho Lê Trọng Việt xem.
Thì ra Kim Tuyết Ngọc chụp vài bức ảnh ở biệt thự rồi đăng lên, hiện giờ đã có vài bình luận dưới bài đăng.
Về thân phận thật của anh thì không cần phải nói. Thứ nhất, nhà họ Cao không cho phép Cao Phong làm thế.
Thứ hai, bây giờ không phải lúc thích hợp để tuyên bố thân phận.
Cao Phong dự định chờ đến sinh nhật Kim Tuyết Mai vào tháng sau, anh sẽ thả đầy cánh hoa hồng tại trung tâm biệt thự, tặng cô làm quà sinh nhật.
Sau đó kể cho cô nghe hết toàn bộ, tất tần tật mọi điều.
Đợi đến ngày ấy, Cao Phong cũng đã về nhà họ Cao, đấy là lúc anh đối diện trực tiếp với họ.
Nhà họ Cao nợ Cao Phong, đương nhiên anh phải lấy lại tất cả!
Cụ Cao nợ gì, Cao Phong cũng sẽ lấy lại hết!
"Biệt thự này là con mượn tiền bạn, chỉ mới thanh toán một phần thôi, phần còn lại từ từ trả." Cao Phong thầm cân nhắc rồi giải thích như vậy.
"Thì ra là thế..."
Nghe Cao Phong nói vậy, đoàn người Kiều Thu Vân mới thở phào nhẹ nhõm.
Cao Phong bảo thế thì họ mới cảm thấy bình thường. .
Nếu anh nói trắng ra rằng mình trả hết khoản tiền sáu tỷ để lấy căn biệt thự này, thành thật mà nói, họ sẽ không đời nào tin.
"Lúc trước Tuyết Mai có nói với con, không phải Tuyết Ngọc sắp về sao ạ? Cô ấy bảo là nhà hơi nhỏ, muốn đổi căn khác lớn hơn."
"Gần đây con đang lo chuyện này, kết quả Hồ Quốc Khánh tìm con rồi cầu xin các kiểu, con đành đồng ý dùng căn nhà này."
"Nào ngờ... lại đúng lúc như thế." Cao Phong cũng chẳng biết phải làm sao, anh thật sự không ngờ mọi chuyện khéo đến vậy!
Nghe Cao Phong nói thế, Kim Tuyết Mai khá bất ngờ. Vì sao cô không nhớ nhỉ, mình đã nói với Cao Phong những lời ấy từ lúc nào.
Nhưng thỉnh thoảng cô hờn dỗi với anh rằng phòng ở hiện tại hơi nhỏ, đấy là sự thật.
"Vậy cũng tốt, sau này dì hai các con sẽ khiêm tốn hơn chút." Kiều Thu Vân đành phải xua tay.
"Chị, Cao Phong, hai người vì em nên mới mua biệt thự này ư?" Kim Tuyết Ngọc nghe Cao Phong nói mấy câu kia, cô ta thật sự bị làm cho cảm động.
Nếu Kim Tuyết Ngọc không về, nhà cũ cũng đủ chỗ, hai phòng ngủ đủ cho bốn người bọn họ ở.
"Đương nhiên, chỉ cần ngày nào cô chưa gả đi, trong nhà luôn có phòng dành cho cô. Dù gả chồng rồi, ở đây cũng có phòng cho cô."
"Lát nữa cô phải đi chọn đấy, xem mình thích phòng nào thì ở phòng đó." Cao Phong mỉm trả lời.
Bây giờ là cơ hội để anh làm dịu mối quan hệ với Kim Tuyết Ngọc.
Tuy Cao Phong không thèm để ý cái nhìn của người khác, nhưng dù sao Kim Tuyết Ngọc cũng là em gái của Kim Tuyết Mai. Quan hệ giữa anh và cô ta đâu thể luôn luôn bế tắc?
Nghe Cao Phong nói vậy, vợ chồng Kiều Thu Vân mừng rỡ, Kim Tuyết Mai cũng vui lắm.
Kim Tuyết Ngọc càng cảm động hơn, đôi mắt đỏ hoe ngay tại chỗ. Cô ta nói: "Cao Phong, chị, cảm ơn hai người."
"Nhóc con, em nói gì đấy? Chị với anh rể mà em còn khách sáo như vậy." Kim Tuyết Mai nhìn Kim Tuyết Ngọc và trách cứ.
Kế tiếp, Cao Phong lại dẫn nhóm người Kiều Thu Vân tham quan biệt thự lần nữa.
Tuy trước đó đã tham quan một vòng, nhưng tâm trạng hiện giờ đã khác.
Vừa rồi bị Kiều Thục Lan chế giễu nên họ tham quan mà ôm bụng tức, hơn nữa cho dù đồ đạc có đẹp thì cũng thuộc về người khác.
Bây giờ khác rồi. Mời đọc truyện trên truyen88.net
Giờ đây mọi người đều hãnh diện, tâm trạng thoải mái, hơn nữa còn vô cùng lo lắng.
Đó là cảm giác lo âu khi biết đây là đồ đạc của nhà mình.
"Ôi, được được được!" Kiều Thu Vân gật đầu liên tục.
Bây giờ bà với Kim Tuyết Ngọc, cộng thêm Kim Ngọc Hải - Thái độ của ba người dành cho Cao Phong đều thay đổi hẳn.
Đùa sao, đây là biệt thự của Cao Phong đó!
Dù không có quan hệ người nhà, bây giờ Cao Phong cũng là chủ của biệt thự, họ dám không khách sáo với anh à?
Đợi họ đi rồi, Kim Tuyết Mai đột nhiên quay đầu, nghiêm túc cẩn thận nhìn Cao Phong.
"Cao Phong, anh nói thật với em đi, có phải anh chưa từng nói thật không, em cảm thấy anh đang gạt nhà em." Kim Tuyết Mai đưa tay vén tóc, nhìn kỹ Cao Phong.
Cao Phong biết rằng Kim Tuyết Mai thông minh nhạy bén, chắc chắn sẽ phát hiện chỗ khác thường.
Nhưng bây giờ chưa phải lúc thẳng thắn với cô.
"Tuyết Mai, em phải tin anh. Tất cả những gì anh làm đều không có hại cho em và nhà chúng ta." Cao Phong nghiêm túc nhìn Kim Tuyết Mai.
"Em biết, nhưng em cảm thấy anh đang gạt em rất nhiều chuyện, nhiều chuyện lắm cơ. Em cũng không dám suy đoán lung tung."
"Thậm chí anh làm em cảm thấy chúng ta đang.. đang dần xa lạ, bởi vì thế giới của anh thật sự rất thần bí..." Kim Tuyết Mai thầm than một câu.
Cao Phong im lặng giây lát, sau đó chủ động vươn tay kéo Kim Tuyết Mai vào lòng.
Cơ thể Kim Tuyết Mai cứng đờ, cuối cùng cô cũng không tránh ra, mặc cho Cao Phong ôm mình.
Cao Phong ôm cô vào phòng rất lâu, bàn tay khẽ vỗ về mái tóc của Kim Tuyết Mai, cảm xúc trong lòng anh bắt đầu trào dâng.
"Tuyết Mai, hãy tin em. Anh nói một tháng tức là một tháng thôi."
"Một tháng sau, anh sẽ cho em một đáp án vừa lòng." Cao Phong nghiêm túc nói thế.
"Đôi khi em nghĩ, có phải một mình anh chịu đựng nhiều thứ lắm không, em không hiểu được áp lực."
"Nếu đúng như vậy, em hi vọng anh có thể nói cho em biết, để em cùng anh gánh vác tất cả."
Kim Tuyết Mai vùi đầu vào lòng Cao Phong, ngón tay cô nhẹ nhàng vẽ vòng tròn trên ngực anh.
Cao Phong vô cùng cảm động, hóa ra Kim Tuyết Mai suy nghĩ như vậy. Cô muốn biết anh đang làm gì, muốn giúp anh san sẻ áp lực.
Nhưng mọi áp lực Cao Phong đang gánh chịu, làm sao Kim Tuyết Mai có thể tưởng tượng được...
Kim Tuyết Mai vốn không giúp được gì. .
Nếu cô có thể nắm giữ toàn bộ doanh nghiệp nhà họ Kim thì đã có khả năng góp sức hỗ trợ Cao Phong.
Nhưng trước mắt cô vẫn chưa làm được.
"Không sao, cho anh một thời gian, anh sẽ nói cho em hiểu." Cao Phong khẽ vuốt tóc Kỷ Tuyệt Vũ, anh ngửi mùi hương dầu gội thơm lừng trên tóc cô, cảm thấy lòng mình yên tâm hơn.
"À phải Cao Phong, anh nói sẽ cho em sự ngạc nhiên vào ngày sinh nhật, không phải là căn biệt thự này chứ?” Kim Tuyết Mai đột nhiên ngẩng đầu lên hỏi.
Cao Phong cười nhẹ, anh hơi nhếch mép: "Cái này tính là gì chứ, tính là ngạc nhiên gì chứ. Đợi đến ngày sinh nhật, anh cho em món quà khó lòng tưởng tượng.”
Giọng điệu của anh vô cùng tự tin, khiến cõi lòng Kim Tuyết Mai ngập tràn sự chờ mong.
Cả hai ôm ấp nhau, bầu không khí ấm áp hiếm có yên lặng xoay quanh hai người.
Tại nhà Lê Trọng Việt.
"Anh Lương xem này, Kim Tuyết Ngọc chụp hình ở đâu ấy nhỉ? Đây là đang ở biệt thự sao?"
Lâm Thiên Hùng lấy di động, mở ảnh chụp trong phạm vi bạn bè ra rồi đưa cho Lê Trọng Việt xem.
Thì ra Kim Tuyết Ngọc chụp vài bức ảnh ở biệt thự rồi đăng lên, hiện giờ đã có vài bình luận dưới bài đăng.
/860
|