Từ ông chủ phòng tập thể thao Phong Ninh, rồi lại đến bất động sản Phong Mai của Tổng giám đốc Lâm Vạn Quân, cùng với rất nhiều nhân vật lớn và tỷ phú ở thành phố Hà Nội, đều quen biết Cao Phong.
Thậm chí ngay cả bảo vệ khu biệt thự Khu dân cư Phương Đông, cũng cư xử cung kính với Cao Phong như thế.
Cao Phong anh. Rốt cuộc là chuyện như thế nào?
Lúc này Kim Tuyết Ngọc không nói chuyện, nhưng cũng dựng lỗ tai lên nghe.
"Anh nói anh mua căn biệt thự này, có lẽ em... Sẽ không tin." Cao Phong cười nhạt một tiếng nghiền ngẫm trả lời.
"Em chắc chắn không tin! Đây chính là khu biệt Khu dân cư Phương Đông đấy!” Lúc này, Kim Tuyết Mai lắc đầu.
Mà Kim Tuyết Ngọc càng thêm bĩu môi, vẻ mặt không kiên nhẫn.
Đã đến lúc nào rồi mà Cao Phong còn có tâm trạng nói giỡn vậy?
“Chẳng lẽ anh còn chưa nhìn ra, một nhà dì hai đang giễu cợt chúng ta sao? Anh còn tâm trạng nói đùa ư?" Giọng điệu Kim Tuyết Ngọc rất khó chịu.
"Aiz." Kim Tuyết Mai than nhẹ một tiếng không nói gì, cái đề tài này xem như đến đây là chấm dứt.
Rất nhanh, ba chiếc xe đã đi tới trước cửa ngôi biệt thự kia. Kiều Thục Lan vội vàng không thể đợi được xuống xe, những người khác cũng chầm chậm đi xuống xe.
"Chậc chậc, Quốc Khách? Đây chắc là biệt thự của con? Nghe nói bỏ ra hơn sáu tỷ lận, đúng không?" Kiều Thục Lan cố ý nói lớn.
“Ờ, là..." Hồ Quốc Khánh có chút chột dạ liếc nhìn Cao Phong, thấy vẻ mặt Cao Phong lạnh nhạt, mới dám yếu ớt gật đầu trả lời.
Hồ Quốc Khánh đang ở trước mặt chủ nhân chân chính của biệt thự, nói cho người khác biết đây là biệt thự của Hồ Quốc Khánh anh ta, loại cảm giác này, đúng là thật sự có tật giật mình mà!
“Tọa Bắc hướng Nam, vị trí địa lý nổi bật, diện tích cũng không nhỏ, phong cách kiến trúc là kiểu mà mẹ thích."
"Hơn sáu tỷ, đáng giá để mua!" Kiều Thục Lan giống như một người thành thạo, gật đầu bình luận. Sau đó vung tay lên nói: "Mở cửa, chúng ta vào xem."
Hồ Quốc Khánh vội vàng lấy chìa khoá ra, đi đến cổng chính trước biệt thự, chuẩn bị mở cửa lớn ra.
Nhưng mà... chìa khóa của biệt thự này thật sự nhiều lắm.
Bởi vì phòng trong căn biệt thự này, ít cũng phải có mười phòng trở lên, vì vậy đương nhiên cũng có rất nhiều chìa khóa.
Đây lại là lần đầu tiên Hồ Quốc
Khánh dùng chìa khoá mở cửa, không ngờ thử ba cái, cũng không thể mở cửa ra.
“Thử cái chìa khóa hình thập tự lớn nhất kia xem.” Đúng lúc này, Cao Phong thản nhiên mở miệng nói.
“Cậu nói cái gì? Cậu thì biết cái gì"
“Đây là căn biệt thự của Quốc Khánh, cậu còn có thể hiểu rõ hơn nó sao?"
"Đây chính là biệt thự, chứ không phải là nhà dân thông thường của các cậu, không cùng một dạng đâu." Kiều Thục Lan đột nhiên quay đầu, nhìn Cao Phong hừ lạnh một tiếng.
"Đúng đấy, cửa loại biệt thự giá cao này, ngay cả thấy anh cũng chưa từng thấy qua, sao anh có thể biết rõ chìa khoá nào trong một đống chìa khóa này?" Con trai Kiều Thục Lan cũng cười khẩy một tiếng.
"Mẹ, em, hai người đừng nói nữa..." Lý Quyên Tú khó hiểu liếc nhìn Cao Phong, trong mắt cô ta tràn đầy áy náy, sau đó lại vội vàng ngăn cản hai người Kiều Thục Lan.
Kim Tuyết Mai cũng kéo Cao Phong một cái, ý bảo Cao Phong đừng nói nữa.
Còn Kiều Thu Vân và Kim Tuyết Ngọc thì vẻ mặt khó coi, trong lòng cảm thấy sao Cao Phong không hiểu chuyện như vậy?
Giữ im lặng không nói lời nào, nhanh chóng nhìn hết phòng, rồi về nhà không tốt sao?
Cần gì phải chủ động mở miệng, đây không phải là đang gấp gáp khiến cho bọn Kiều Thục Lan nói móc?
Hồ Quốc Khánh thì vội vàng quay đầu, gật đầu nở một nụ cười với Cao Phong, sau đó cầm chìa khoá hình Thập tự mà Cao Phong nói, rồi quay về phía cửa lớn biệt thự và mở ra.
"Lạch cạch!"
Chìa khoá quay, biệt thự lập tức được mở ra.
Mọi người đều là sững sờ, thật đúng là để cho Cao Phong nói đúng?
"Dừng! Mèo mù đụng phải chuột chết mà thôi." Con trai Kiều Thục Lan - Lý Siêu, bĩu môi khinh thường nói. Hồ Quốc Khánh không cho bọn họ thêm cơ hội nói chuyện, vội vàng bảo mọi người đi vào.
Thiết bị lắp đặt và trang trí trong sân biệt thự này càng làm cho hai mắt người ta tỏa sáng.
Những chung cư thông thường dân ở bên ngoài, vừa nhìn giá đã thấy cao vô cùng rồi, nhưng hiện tại nhìn cách trang trí của biệt thự này, bọn họ mới hiểu được rằng những biệt thự ngoài kia so với căn này thì đều là đồ bỏ đi!
Cho dù là sàn nhà dưới chân hay là mặt cỏ nhân tạo trong sân, cùng với bồn hoa cùng chậu tinh xảo kia, đều đã thể hiện rõ là giá trị rất cao.
"Chậc chậc, không sai! Phong cảnh hợp lòng người, không khí tươi mát, về sau tôi phải ở đây rồi."
"Em gái, hay là các em cũng dời qua đây, đừng ở cái chỗ tồi tàn kia nữa, kia đâu phải là chỗ ở!”
"Yên tâm đi, chị nói bừa vài câu với Quốc Khách thôi là các em có thể đây rồi, chị sẽ không thu tiền thuê nhà của các em!"
Kiều Thục Lan rất hào phóng nói xong, trên mặt bà ta tràn đầy kiêu căng.
"Dạ dạ dạ, người một nhà cả mà, dì ba muốn ở đây, thì đó là đương nhiên, lúc nào cũng có thể ở." Hồ Quốc Khánh cuống quít gật đầu.
Kiều Thục Lan nói như vậy, chỉ là vì thể hiện để có cảm giác về sự ưu việt. Mà lời này của Hồ Quốc Khánh nói, có thể thật sự phát ra từ trong lòng rồi.
Nếu Cao Phong muốn, đừng nói để cho bọn người Kiều Thu Vân vào được, coi như là hiện tại đuổi cả nhà Hồ Quốc Khánh ra, Hồ Quốc Khánh cũng ngay cả cái rắm cũng không dám thả.
“Ý tốt của chị hai chúng em xin nhận." Kiều Thu Vân cười lớn trả lời.
Kiều Thục Lan đã biết rõ Kiều Thu Vân sẽ trả lời như vậy, bà ta vẫn biết rõ tính cách Kiều Thu Vân thế nào đấy.
"Ha ha, vậy được rồi, chúng ta đi vào trong biệt thự xem một chút đi, Quốc Khách, mở cửa!" Kiều Thục Lan chắp tay sau lưng, hướng phía nhà chính biệt thự mà đi đến.
Hồ Quốc Khánh bèn vội vàng tiến lên, lấy ra chìa khoá mở cửa.
Lần này Cao Phong không nói lời nhắc nhở nào nữa, Hồ Quốc Khánh thử chừng năm sáu chìa mới mở được cửa phòng ra.
“Cái kia...Mẹ, dì Ba, tôi và Quốc Khách cũng chỉ mới vừa mua căn biệt thự này, vì vậy có chút chưa quen.."
Lý Quyên Tú giống như là sợ người khác phát hiện cái gì, cười lớn giải thích nói.
Vốn mọi người còn không cảm thấy có cái gì, nhưng mà nghe Lý Quyên Tú giải thích như vậy, không nhịn được có chút suy nghĩ nhiều.
Đặc biệt là Kim Tuyết Mai, không nhịn được liếc nhìn Cao Phong.
Vẻ mặt Cao Phong thản nhiên, hoàn toàn không nhìn ra lúc này anh đang suy nghĩ điều gì.
Nhưng Kim Tuyết Mai rất rõ ràng, lúc nãy lúc Cao Phong nhắc Hồ Quốc Khánh dùng chìa khoá hình Thập tự mở cửa, giọng điệu vô cùng tự tin tùy ý.
Giống như là, Cao Phong biết rõ, chỉ có cái chiếc chìa khoá kia mới là chìa khoá cửa lớn biệt thự.
Nhưng, cho dù Kim Tuyết Mai nghĩ như thế nào, cũng tuyệt đối sẽ không nghĩ đến biệt thự này chính là của Cao Phong!
Sau đó, mọi người cùng tiến vào trong biệt thự.
Đồ trang trí trong biệt thự có giá rất cao, trong xa hoa lộ ra sự sang trọng, khiến cho người ta có cảm giác như được thấy cung điện.
Thảm lông dê mềm mại, toàn bộ đồ dùng trong nhà đều là hàng đặt theo yêu cầu, ghế sa lon tinh xảo bằng da thật.
Trên đỉnh đầu treo đèn thủy tinh cực lớn, không chỗ nào không hiện ra xa xỉ và đẳng cấp cả.
Phù!
Trong ánh mắt Kiều Thu Vân, Kim Ngọc Hải, cùng với Kim Tuyết Ngọc thậm chí bao gồm cả Kim Tuyết Mai cũng đều là lộ ra chờ mong.
Căn nhà này, thật sự rất lớn, rất đẹp!
Lúc còn sống có thể ở trong căn nhà này, tuyệt đối là chết cũng không tiếc rồi!
"Chậc chậc, chi phí trang trí biệt thự này, chỉ sợ cũng có thể mua được một căn nhà lớn rồi nhỉ?" Kiều Thục Lan chậc chậc ngợi khen một hồi.
Đối với những lời này của bà ta,
không có có bất cứ người nào phản bác.
Mà Lý Siêu thì giống như chủ nhân biệt thự, đi dạo bốn phía trong đại sảnh biệt thự.
"Ồ, đây là cái gì?" Bỗng nhiên, Lý Siêu cầm lấy một thứ gì đó trên mặt bàn.
Đôi mắt Hồ Quốc Khánh trừng lớn trong nháy mắt, đây chính là lần đầu tiên anh ta vào trong biệt thự đấy!
Trong biệt thự có thể có đồ vật gì đó, coi như là có vật phẩm tư nhân, thì đó cũng không phải là của Hồ Quốc Khánh anh ta đâu.
Không phải của Hồ Quốc Khánh, vậy nhất định là của Cao Phong đó!
"Cái gì?" Trái tim Hồ Quốc Khánh kinh hoàng, vội vàng đi tới.
Thậm chí ngay cả bảo vệ khu biệt thự Khu dân cư Phương Đông, cũng cư xử cung kính với Cao Phong như thế.
Cao Phong anh. Rốt cuộc là chuyện như thế nào?
Lúc này Kim Tuyết Ngọc không nói chuyện, nhưng cũng dựng lỗ tai lên nghe.
"Anh nói anh mua căn biệt thự này, có lẽ em... Sẽ không tin." Cao Phong cười nhạt một tiếng nghiền ngẫm trả lời.
"Em chắc chắn không tin! Đây chính là khu biệt Khu dân cư Phương Đông đấy!” Lúc này, Kim Tuyết Mai lắc đầu.
Mà Kim Tuyết Ngọc càng thêm bĩu môi, vẻ mặt không kiên nhẫn.
Đã đến lúc nào rồi mà Cao Phong còn có tâm trạng nói giỡn vậy?
“Chẳng lẽ anh còn chưa nhìn ra, một nhà dì hai đang giễu cợt chúng ta sao? Anh còn tâm trạng nói đùa ư?" Giọng điệu Kim Tuyết Ngọc rất khó chịu.
"Aiz." Kim Tuyết Mai than nhẹ một tiếng không nói gì, cái đề tài này xem như đến đây là chấm dứt.
Rất nhanh, ba chiếc xe đã đi tới trước cửa ngôi biệt thự kia. Kiều Thục Lan vội vàng không thể đợi được xuống xe, những người khác cũng chầm chậm đi xuống xe.
"Chậc chậc, Quốc Khách? Đây chắc là biệt thự của con? Nghe nói bỏ ra hơn sáu tỷ lận, đúng không?" Kiều Thục Lan cố ý nói lớn.
“Ờ, là..." Hồ Quốc Khánh có chút chột dạ liếc nhìn Cao Phong, thấy vẻ mặt Cao Phong lạnh nhạt, mới dám yếu ớt gật đầu trả lời.
Hồ Quốc Khánh đang ở trước mặt chủ nhân chân chính của biệt thự, nói cho người khác biết đây là biệt thự của Hồ Quốc Khánh anh ta, loại cảm giác này, đúng là thật sự có tật giật mình mà!
“Tọa Bắc hướng Nam, vị trí địa lý nổi bật, diện tích cũng không nhỏ, phong cách kiến trúc là kiểu mà mẹ thích."
"Hơn sáu tỷ, đáng giá để mua!" Kiều Thục Lan giống như một người thành thạo, gật đầu bình luận. Sau đó vung tay lên nói: "Mở cửa, chúng ta vào xem."
Hồ Quốc Khánh vội vàng lấy chìa khoá ra, đi đến cổng chính trước biệt thự, chuẩn bị mở cửa lớn ra.
Nhưng mà... chìa khóa của biệt thự này thật sự nhiều lắm.
Bởi vì phòng trong căn biệt thự này, ít cũng phải có mười phòng trở lên, vì vậy đương nhiên cũng có rất nhiều chìa khóa.
Đây lại là lần đầu tiên Hồ Quốc
Khánh dùng chìa khoá mở cửa, không ngờ thử ba cái, cũng không thể mở cửa ra.
“Thử cái chìa khóa hình thập tự lớn nhất kia xem.” Đúng lúc này, Cao Phong thản nhiên mở miệng nói.
“Cậu nói cái gì? Cậu thì biết cái gì"
“Đây là căn biệt thự của Quốc Khánh, cậu còn có thể hiểu rõ hơn nó sao?"
"Đây chính là biệt thự, chứ không phải là nhà dân thông thường của các cậu, không cùng một dạng đâu." Kiều Thục Lan đột nhiên quay đầu, nhìn Cao Phong hừ lạnh một tiếng.
"Đúng đấy, cửa loại biệt thự giá cao này, ngay cả thấy anh cũng chưa từng thấy qua, sao anh có thể biết rõ chìa khoá nào trong một đống chìa khóa này?" Con trai Kiều Thục Lan cũng cười khẩy một tiếng.
"Mẹ, em, hai người đừng nói nữa..." Lý Quyên Tú khó hiểu liếc nhìn Cao Phong, trong mắt cô ta tràn đầy áy náy, sau đó lại vội vàng ngăn cản hai người Kiều Thục Lan.
Kim Tuyết Mai cũng kéo Cao Phong một cái, ý bảo Cao Phong đừng nói nữa.
Còn Kiều Thu Vân và Kim Tuyết Ngọc thì vẻ mặt khó coi, trong lòng cảm thấy sao Cao Phong không hiểu chuyện như vậy?
Giữ im lặng không nói lời nào, nhanh chóng nhìn hết phòng, rồi về nhà không tốt sao?
Cần gì phải chủ động mở miệng, đây không phải là đang gấp gáp khiến cho bọn Kiều Thục Lan nói móc?
Hồ Quốc Khánh thì vội vàng quay đầu, gật đầu nở một nụ cười với Cao Phong, sau đó cầm chìa khoá hình Thập tự mà Cao Phong nói, rồi quay về phía cửa lớn biệt thự và mở ra.
"Lạch cạch!"
Chìa khoá quay, biệt thự lập tức được mở ra.
Mọi người đều là sững sờ, thật đúng là để cho Cao Phong nói đúng?
"Dừng! Mèo mù đụng phải chuột chết mà thôi." Con trai Kiều Thục Lan - Lý Siêu, bĩu môi khinh thường nói. Hồ Quốc Khánh không cho bọn họ thêm cơ hội nói chuyện, vội vàng bảo mọi người đi vào.
Thiết bị lắp đặt và trang trí trong sân biệt thự này càng làm cho hai mắt người ta tỏa sáng.
Những chung cư thông thường dân ở bên ngoài, vừa nhìn giá đã thấy cao vô cùng rồi, nhưng hiện tại nhìn cách trang trí của biệt thự này, bọn họ mới hiểu được rằng những biệt thự ngoài kia so với căn này thì đều là đồ bỏ đi!
"Chậc chậc, không sai! Phong cảnh hợp lòng người, không khí tươi mát, về sau tôi phải ở đây rồi."
"Em gái, hay là các em cũng dời qua đây, đừng ở cái chỗ tồi tàn kia nữa, kia đâu phải là chỗ ở!”
"Yên tâm đi, chị nói bừa vài câu với Quốc Khách thôi là các em có thể đây rồi, chị sẽ không thu tiền thuê nhà của các em!"
Kiều Thục Lan rất hào phóng nói xong, trên mặt bà ta tràn đầy kiêu căng.
"Dạ dạ dạ, người một nhà cả mà, dì ba muốn ở đây, thì đó là đương nhiên, lúc nào cũng có thể ở." Hồ Quốc Khánh cuống quít gật đầu.
Kiều Thục Lan nói như vậy, chỉ là vì thể hiện để có cảm giác về sự ưu việt. Mà lời này của Hồ Quốc Khánh nói, có thể thật sự phát ra từ trong lòng rồi.
Nếu Cao Phong muốn, đừng nói để cho bọn người Kiều Thu Vân vào được, coi như là hiện tại đuổi cả nhà Hồ Quốc Khánh ra, Hồ Quốc Khánh cũng ngay cả cái rắm cũng không dám thả.
“Ý tốt của chị hai chúng em xin nhận." Kiều Thu Vân cười lớn trả lời.
Kiều Thục Lan đã biết rõ Kiều Thu Vân sẽ trả lời như vậy, bà ta vẫn biết rõ tính cách Kiều Thu Vân thế nào đấy.
"Ha ha, vậy được rồi, chúng ta đi vào trong biệt thự xem một chút đi, Quốc Khách, mở cửa!" Kiều Thục Lan chắp tay sau lưng, hướng phía nhà chính biệt thự mà đi đến.
Hồ Quốc Khánh bèn vội vàng tiến lên, lấy ra chìa khoá mở cửa.
Lần này Cao Phong không nói lời nhắc nhở nào nữa, Hồ Quốc Khánh thử chừng năm sáu chìa mới mở được cửa phòng ra.
“Cái kia...Mẹ, dì Ba, tôi và Quốc Khách cũng chỉ mới vừa mua căn biệt thự này, vì vậy có chút chưa quen.."
Lý Quyên Tú giống như là sợ người khác phát hiện cái gì, cười lớn giải thích nói.
Vốn mọi người còn không cảm thấy có cái gì, nhưng mà nghe Lý Quyên Tú giải thích như vậy, không nhịn được có chút suy nghĩ nhiều.
Đặc biệt là Kim Tuyết Mai, không nhịn được liếc nhìn Cao Phong.
Vẻ mặt Cao Phong thản nhiên, hoàn toàn không nhìn ra lúc này anh đang suy nghĩ điều gì.
Nhưng Kim Tuyết Mai rất rõ ràng, lúc nãy lúc Cao Phong nhắc Hồ Quốc Khánh dùng chìa khoá hình Thập tự mở cửa, giọng điệu vô cùng tự tin tùy ý.
Giống như là, Cao Phong biết rõ, chỉ có cái chiếc chìa khoá kia mới là chìa khoá cửa lớn biệt thự.
Nhưng, cho dù Kim Tuyết Mai nghĩ như thế nào, cũng tuyệt đối sẽ không nghĩ đến biệt thự này chính là của Cao Phong!
Sau đó, mọi người cùng tiến vào trong biệt thự.
Đồ trang trí trong biệt thự có giá rất cao, trong xa hoa lộ ra sự sang trọng, khiến cho người ta có cảm giác như được thấy cung điện.
Thảm lông dê mềm mại, toàn bộ đồ dùng trong nhà đều là hàng đặt theo yêu cầu, ghế sa lon tinh xảo bằng da thật.
Trên đỉnh đầu treo đèn thủy tinh cực lớn, không chỗ nào không hiện ra xa xỉ và đẳng cấp cả.
Phù!
Trong ánh mắt Kiều Thu Vân, Kim Ngọc Hải, cùng với Kim Tuyết Ngọc thậm chí bao gồm cả Kim Tuyết Mai cũng đều là lộ ra chờ mong.
Căn nhà này, thật sự rất lớn, rất đẹp!
Lúc còn sống có thể ở trong căn nhà này, tuyệt đối là chết cũng không tiếc rồi!
"Chậc chậc, chi phí trang trí biệt thự này, chỉ sợ cũng có thể mua được một căn nhà lớn rồi nhỉ?" Kiều Thục Lan chậc chậc ngợi khen một hồi.
Đối với những lời này của bà ta,
không có có bất cứ người nào phản bác.
Mà Lý Siêu thì giống như chủ nhân biệt thự, đi dạo bốn phía trong đại sảnh biệt thự.
"Ồ, đây là cái gì?" Bỗng nhiên, Lý Siêu cầm lấy một thứ gì đó trên mặt bàn.
Đôi mắt Hồ Quốc Khánh trừng lớn trong nháy mắt, đây chính là lần đầu tiên anh ta vào trong biệt thự đấy!
Trong biệt thự có thể có đồ vật gì đó, coi như là có vật phẩm tư nhân, thì đó cũng không phải là của Hồ Quốc Khánh anh ta đâu.
Không phải của Hồ Quốc Khánh, vậy nhất định là của Cao Phong đó!
"Cái gì?" Trái tim Hồ Quốc Khánh kinh hoàng, vội vàng đi tới.
/860
|