“Bốp!”
Cao Phong lại một lần nữa lấy chứng minh thư của mình ra, ném thẳng lên mặt nhân viên bảo vệ kia.
“Đi kiểm tra!”
"Anh!" Nhân viên bảo vệ bị chứng minh thư ném trúng mặt, trong lòng rất căm tức.
"Tôi đã kiểm tra rồi, anh vốn không phải chủ trong khu này.”
"Lúc trước không phải, không có nghĩa sau này không phải, không phải vừa rồi, không có nghĩa hiện giờ không phải.”
"Tôi không có thời gian lãng phí với anh, nhanh đi kiểm tra!”
Cao Phong lạnh nhạt nhìn nhân viên bảo vệ, trong mắt là uy nghiêm không thể kháng cự.
Tiếp xúc với ánh mắt của Cao Phong, cơ thể của nhân viên bảo vệ không nhịn được hơi chấn động, vậy mà nhặt chứng minh thư lên theo bản năng, xám xịt tiến vào trong trạm gác.
"Có người đúng là có tật xấu, người ta đều đã kiểm tra rồi, còn bảo người ta đi thăm dò, tự cho là đúng” Hạ Vy lại nói mát.
"Được rồi cục cưng, đừng ở đây lãng phí thời gian, chúng ta vẫn nên đi vào thì hơn!” Trương Kiên mỉm cười, vươn tay ôm lấy eo Hạ Vy.
"Dạ chồng, chúng ta vẫn nên nhanh vào thôi, đến biệt thự của chúng ta nghỉ ngơi!”
"Có một số người, chỉ có thể bị nhân viên bảo vệ ngăn lại, ha ha!”
Trong lòng Hạ Vy rất vui sướng, kéo cánh tay của Trương Kiên muốn đi về phía chiếc xe Mercedes.
"Tôi nói này Cao Phong, anh không có tư cách đi vào khu biệt thự này, ngay cả xe đỗ ở đây cũng không có tư cách, cho nên anh nhanh lái chiếc xe rách này đi!”
Hạ Vy vừa đi, vừa không quên kêu lên một câu.
Cao Phong lẳng lặng đứng tại chỗ không nói một lời, trên gương mặt đều là hờ hững.
Muốn chơi sao? Vậy thì tôi sẽ chơi với hai người!
“Anh... Anh Cao!”
Lúc Hạ Vy và Trương Kiên chuẩn bị lên xe rời đi, nhân viên bảo vệ đi kiểm tra, bỗng nhiên chạy từ trong trạm gác ra.
Mà bây giờ, trên gương mặt của nhân viên bảo vệ này đều là khiếp sợ, bộ dạng hoảng sợ chạy chậm về phía Cao Phong.
Hạ Vy và Trương Kiên cùng nhướng mày, nhìn về phía nhân viên bảo vệ này.
"Anh anh anh... Anh Cao, tôi...” Hiện giờ nhân viên bảo vệ bị dọa tới mức mặt không còn chút máu, lắp bắp nhìn Cao Phong.
Nhìn thấy biểu hiện này của nhân viên bảo vệ, Hạ Vy vô cùng kinh ngạc.
Sao chỉ trong vòng hai phút ngắn ngủi, nhân viên bảo vệ này đã thay đổi thái độ đối với Cao Phong thế?
"Đã kiểm tra xong rồi à?" Cao Phong thản nhiên hỏi.
"Đã kiểm tra, đã kiểm tra xong, anh Cao, vừa rồi là tôi không thấy rõ.."
“Có lẽ là thông tin trên hệ thống chưa cập nhật, mong anh trăm ngàn lần đừng chấp nhặt với tôi!”
Nhân viên bảo vệ càng nói càng hoảng, hai chân mềm nhũn thiếu chút nữa là quỳ xuống rồi.
Tuy anh ta không quỳ, nhưng anh ta đã cúi đầu thấp 90 độ đối với Cao Phong.
Giống như rất hối hận, đồng thời hai tay còn đưa chứng minh thư cho Cao Phong.
Hạ Vy và Trương Kiên vô cùng hoảng sợ.
Nhân viên bảo vệ này, vậy mà cung kính với Cao Phong như vậy, còn cúi đầu với anh?
Chẳng lẽ Cao Phong...
Thật sự mua biệt thự ở đây?
Nhưng Trương Kiên cũng mua biệt thự, nhân viên bảo vệ kia cùng lắm là chào hỏi ông ta, có bao giờ cúi đầu với ông ta đâu?
"Anh... Anh ta.." Hạ Vy lắp bắp, gương mặt rất hoảng sợ, vươn tay chỉ Cao Phong nhưng không thể nói ra một câu.
"Bây giờ tôi có thể đi vào được chưa?” Vẻ mặt Cao Phong châm chọc nhìn thoáng qua Hạ Vy, sau đó lạnh nhạt hỏi.
"Có thể có thể có thể! Bây giờ tôi có thể mở cửa cho anh Cao!” Nhân viên bảo vệ gật đầu như gà con mổ thóc đáp.
"Khoan đã! Bây giờ xe của tôi có tư cách đỗ ở đây không?” Cao Phong lại hỏi.
Nhân viên bảo vệ có chút không rõ ý của Cao Phong, nhưng vẫn vội vàng gật đầu nói: “Có thể có thể, mọi chuyện đều theo ý của anh Cao hết!”
"Ha ha, vậy là được rồi, tôi đi vào có việc, xe để ở đây đi.” Cao Phong nói xong, lập tức khóa xe lại, đi thẳng tới lối đi bộ ngay bên cửa.
Nhân viên bảo vệ, cùng với Hạ Vy còn có Trương Kiên đều lập tức há to miệng!
Xem ý của Cao Phong, vậy mà anh muốn đỗ xe ở nơi này sao? Anh đây là cố ý đúng không?
"Nhất định là anh ta cố ý, chính vì chặn xe của chúng ta, không cho chúng ta đi vào!” Hạ Vy nghiến răng nghiến lợi nói.
Cửa khu biệt thự này, bên trái là để ô ta ra, bên phải là đi vào.
Hiện giờ Cao Phong đỗ xe ở phía trước, xe của Trương Kiên không thể đi qua, trừ khi ông ta có thể bay.
Hoặc là ông ta phải từ lối đi này lùi ra ngoài, lựa chọn con đường dành cho lối ra, để đi vào trong khu biệt thự.
Nhưng làm như thế thì phải đi đường vòng rất xa, bởi vì con đường ra vào không kề nhau, mà vòng quanh khu biệt thự một vòng.
Nói cách khác, đi vào khu biệt thự, phải vòng một vòng rất xa mới có thể ra khỏi cửa ra.
"Cậu bảo cậu ta chuyển xe đi! Là chủ trong khu biệt thự này thì sao, chủ thì có thể chặn đường đi à?" Trương Kiên lạnh lùng nói.
"Anh ta, anh ta là chủ trong khu biệt thự của chúng tôi, cho nên có quyền đỗ xe ở đây... Tổng giám đốc Trương ông cứ chậm rãi đi đi!"
Không nghĩ tới nhân viên bảo vệ như biến thành người khác, trực tiếp từ chối yêu cầu của Trương Kiên.
Nói đùa, Trương Kiên không biết, nhưng nhân viên bảo vệ này còn có thể không biết sao?
Vừa rồi lúc anh ta kiểm tra thông tin về Cao Phong, đợi anh ta thấy rõ thông tin xong, cả người như bị điện giật!
Anh ta nhìn thấy gì đây?
Thấy Cao Phong có hai biệt thự ở trong khu biệt thự này, hai biệt thự đấy!
Được rồi, có lẽ hai biệt thự không tính là gì.
Với thực lực của Trương Kiên, nếu muốn mua mà nói, tốn hơn hai mươi tỷ cũng có thể mua hai biệt thự ở bên ngoài!
Nhưng nhân viên bảo vệ nhìn thấy rõ, trong hai biệt thự của Cao Phong, có một biệt thự ở trung tâm của khu dân cư Phương Đông!
Biệt thự trung tâm đó giống như ngai vàng của đế vương!
Trong khu dân cư Phương Đông này, chỉ có một biệt thự trung tâm mà thôi!
Giá trị của ngôi biệt thự kia, phải hơn hai trăm tỷ!
Mà chủ nhân của biệt thự trung tâm, vậy mà là Cao Phong, vậy thân phận và tài lực của Cao Phong, sẽ khủng bố cỡ nào?
Nhân viên bảo vệ thật sự không dám tưởng tượng, với thân phận của Cao Phong, muốn đối phó mình, vậy mình chết cũng không biết chết như thế nào.
Vậy mà lúc trước mình còn dám giúp Trương Kiên đối phó Cao Phong, quả thực là ngu ngốc!
Hiện giờ đã biết thân phận của Cao Phong xong, anh ta đâu dám trêu chọc Cao Phong nữa.
Cho dù đắc tội với Trương Kiên, anh ta cũng tuyệt đối không thể đắc tội Cao Phong một xíu nào!
“Cậu!”
Thấy thái độ này của nhân viên bảo vệ, trong lòng Trương Kiên và Hạ Vy vô cùng bực bội.
Nhưng mà không có bất cứ biện pháp gì.
"Trái lại em muốn nhìn xem, anh ta có thể mua nổi biệt thự dạng gì!" Hạ Vy tức giận giậm chân, cùng Trương Kiên đi vào trong khu biệt thự.
Khu biệt thự này thực sự rất rộng.
Thực ra ở nơi này không có nhiều bất động sản, căn bản không ở được nhiều dân cư.
Nhưng mỗi một biệt thự ở đây đều riêng biệt, có sân riêng, còn có bãi đỗ xe riêng gì đó nữa.
Mỗi một nhà đều chiếm diện tích rất lớn, cho nên nếu hợp vào nhau, vậy thì diện tích không thể dùng bằng mét vuông nữa.
Mấy chục ngàn mét vuông tính là gì? Phải dùng đơn vị héc ta mới thích hợp.
Cao Phong quan sát bản đồ khu biệt thự ở ven đường, phát hiện biệt thự trung tâm cách nơi này một khoảng rất ха.
Ít nhất cũng phải tận năm kilomet.
Cao Phong lại một lần nữa lấy chứng minh thư của mình ra, ném thẳng lên mặt nhân viên bảo vệ kia.
“Đi kiểm tra!”
"Anh!" Nhân viên bảo vệ bị chứng minh thư ném trúng mặt, trong lòng rất căm tức.
"Tôi đã kiểm tra rồi, anh vốn không phải chủ trong khu này.”
"Lúc trước không phải, không có nghĩa sau này không phải, không phải vừa rồi, không có nghĩa hiện giờ không phải.”
"Tôi không có thời gian lãng phí với anh, nhanh đi kiểm tra!”
Cao Phong lạnh nhạt nhìn nhân viên bảo vệ, trong mắt là uy nghiêm không thể kháng cự.
Tiếp xúc với ánh mắt của Cao Phong, cơ thể của nhân viên bảo vệ không nhịn được hơi chấn động, vậy mà nhặt chứng minh thư lên theo bản năng, xám xịt tiến vào trong trạm gác.
"Có người đúng là có tật xấu, người ta đều đã kiểm tra rồi, còn bảo người ta đi thăm dò, tự cho là đúng” Hạ Vy lại nói mát.
"Được rồi cục cưng, đừng ở đây lãng phí thời gian, chúng ta vẫn nên đi vào thì hơn!” Trương Kiên mỉm cười, vươn tay ôm lấy eo Hạ Vy.
"Dạ chồng, chúng ta vẫn nên nhanh vào thôi, đến biệt thự của chúng ta nghỉ ngơi!”
"Có một số người, chỉ có thể bị nhân viên bảo vệ ngăn lại, ha ha!”
Trong lòng Hạ Vy rất vui sướng, kéo cánh tay của Trương Kiên muốn đi về phía chiếc xe Mercedes.
"Tôi nói này Cao Phong, anh không có tư cách đi vào khu biệt thự này, ngay cả xe đỗ ở đây cũng không có tư cách, cho nên anh nhanh lái chiếc xe rách này đi!”
Hạ Vy vừa đi, vừa không quên kêu lên một câu.
Cao Phong lẳng lặng đứng tại chỗ không nói một lời, trên gương mặt đều là hờ hững.
Muốn chơi sao? Vậy thì tôi sẽ chơi với hai người!
“Anh... Anh Cao!”
Lúc Hạ Vy và Trương Kiên chuẩn bị lên xe rời đi, nhân viên bảo vệ đi kiểm tra, bỗng nhiên chạy từ trong trạm gác ra.
Mà bây giờ, trên gương mặt của nhân viên bảo vệ này đều là khiếp sợ, bộ dạng hoảng sợ chạy chậm về phía Cao Phong.
Hạ Vy và Trương Kiên cùng nhướng mày, nhìn về phía nhân viên bảo vệ này.
"Anh anh anh... Anh Cao, tôi...” Hiện giờ nhân viên bảo vệ bị dọa tới mức mặt không còn chút máu, lắp bắp nhìn Cao Phong.
Nhìn thấy biểu hiện này của nhân viên bảo vệ, Hạ Vy vô cùng kinh ngạc.
Sao chỉ trong vòng hai phút ngắn ngủi, nhân viên bảo vệ này đã thay đổi thái độ đối với Cao Phong thế?
"Đã kiểm tra xong rồi à?" Cao Phong thản nhiên hỏi.
"Đã kiểm tra, đã kiểm tra xong, anh Cao, vừa rồi là tôi không thấy rõ.."
“Có lẽ là thông tin trên hệ thống chưa cập nhật, mong anh trăm ngàn lần đừng chấp nhặt với tôi!”
Nhân viên bảo vệ càng nói càng hoảng, hai chân mềm nhũn thiếu chút nữa là quỳ xuống rồi.
Tuy anh ta không quỳ, nhưng anh ta đã cúi đầu thấp 90 độ đối với Cao Phong.
Giống như rất hối hận, đồng thời hai tay còn đưa chứng minh thư cho Cao Phong.
Hạ Vy và Trương Kiên vô cùng hoảng sợ.
Nhân viên bảo vệ này, vậy mà cung kính với Cao Phong như vậy, còn cúi đầu với anh?
Chẳng lẽ Cao Phong...
Thật sự mua biệt thự ở đây?
Nhưng Trương Kiên cũng mua biệt thự, nhân viên bảo vệ kia cùng lắm là chào hỏi ông ta, có bao giờ cúi đầu với ông ta đâu?
"Anh... Anh ta.." Hạ Vy lắp bắp, gương mặt rất hoảng sợ, vươn tay chỉ Cao Phong nhưng không thể nói ra một câu.
"Bây giờ tôi có thể đi vào được chưa?” Vẻ mặt Cao Phong châm chọc nhìn thoáng qua Hạ Vy, sau đó lạnh nhạt hỏi.
"Có thể có thể có thể! Bây giờ tôi có thể mở cửa cho anh Cao!” Nhân viên bảo vệ gật đầu như gà con mổ thóc đáp.
"Khoan đã! Bây giờ xe của tôi có tư cách đỗ ở đây không?” Cao Phong lại hỏi.
Nhân viên bảo vệ có chút không rõ ý của Cao Phong, nhưng vẫn vội vàng gật đầu nói: “Có thể có thể, mọi chuyện đều theo ý của anh Cao hết!”
"Ha ha, vậy là được rồi, tôi đi vào có việc, xe để ở đây đi.” Cao Phong nói xong, lập tức khóa xe lại, đi thẳng tới lối đi bộ ngay bên cửa.
Nhân viên bảo vệ, cùng với Hạ Vy còn có Trương Kiên đều lập tức há to miệng!
Xem ý của Cao Phong, vậy mà anh muốn đỗ xe ở nơi này sao? Anh đây là cố ý đúng không?
"Nhất định là anh ta cố ý, chính vì chặn xe của chúng ta, không cho chúng ta đi vào!” Hạ Vy nghiến răng nghiến lợi nói.
Cửa khu biệt thự này, bên trái là để ô ta ra, bên phải là đi vào.
Hiện giờ Cao Phong đỗ xe ở phía trước, xe của Trương Kiên không thể đi qua, trừ khi ông ta có thể bay.
Hoặc là ông ta phải từ lối đi này lùi ra ngoài, lựa chọn con đường dành cho lối ra, để đi vào trong khu biệt thự.
Nhưng làm như thế thì phải đi đường vòng rất xa, bởi vì con đường ra vào không kề nhau, mà vòng quanh khu biệt thự một vòng.
Nói cách khác, đi vào khu biệt thự, phải vòng một vòng rất xa mới có thể ra khỏi cửa ra.
"Cậu bảo cậu ta chuyển xe đi! Là chủ trong khu biệt thự này thì sao, chủ thì có thể chặn đường đi à?" Trương Kiên lạnh lùng nói.
"Anh ta, anh ta là chủ trong khu biệt thự của chúng tôi, cho nên có quyền đỗ xe ở đây... Tổng giám đốc Trương ông cứ chậm rãi đi đi!"
Không nghĩ tới nhân viên bảo vệ như biến thành người khác, trực tiếp từ chối yêu cầu của Trương Kiên.
Nói đùa, Trương Kiên không biết, nhưng nhân viên bảo vệ này còn có thể không biết sao?
Vừa rồi lúc anh ta kiểm tra thông tin về Cao Phong, đợi anh ta thấy rõ thông tin xong, cả người như bị điện giật!
Anh ta nhìn thấy gì đây?
Thấy Cao Phong có hai biệt thự ở trong khu biệt thự này, hai biệt thự đấy!
Được rồi, có lẽ hai biệt thự không tính là gì.
Với thực lực của Trương Kiên, nếu muốn mua mà nói, tốn hơn hai mươi tỷ cũng có thể mua hai biệt thự ở bên ngoài!
Nhưng nhân viên bảo vệ nhìn thấy rõ, trong hai biệt thự của Cao Phong, có một biệt thự ở trung tâm của khu dân cư Phương Đông!
Biệt thự trung tâm đó giống như ngai vàng của đế vương!
Trong khu dân cư Phương Đông này, chỉ có một biệt thự trung tâm mà thôi!
Giá trị của ngôi biệt thự kia, phải hơn hai trăm tỷ!
Mà chủ nhân của biệt thự trung tâm, vậy mà là Cao Phong, vậy thân phận và tài lực của Cao Phong, sẽ khủng bố cỡ nào?
Nhân viên bảo vệ thật sự không dám tưởng tượng, với thân phận của Cao Phong, muốn đối phó mình, vậy mình chết cũng không biết chết như thế nào.
Vậy mà lúc trước mình còn dám giúp Trương Kiên đối phó Cao Phong, quả thực là ngu ngốc!
Hiện giờ đã biết thân phận của Cao Phong xong, anh ta đâu dám trêu chọc Cao Phong nữa.
Cho dù đắc tội với Trương Kiên, anh ta cũng tuyệt đối không thể đắc tội Cao Phong một xíu nào!
“Cậu!”
Thấy thái độ này của nhân viên bảo vệ, trong lòng Trương Kiên và Hạ Vy vô cùng bực bội.
Nhưng mà không có bất cứ biện pháp gì.
"Trái lại em muốn nhìn xem, anh ta có thể mua nổi biệt thự dạng gì!" Hạ Vy tức giận giậm chân, cùng Trương Kiên đi vào trong khu biệt thự.
Khu biệt thự này thực sự rất rộng.
Thực ra ở nơi này không có nhiều bất động sản, căn bản không ở được nhiều dân cư.
Nhưng mỗi một biệt thự ở đây đều riêng biệt, có sân riêng, còn có bãi đỗ xe riêng gì đó nữa.
Mỗi một nhà đều chiếm diện tích rất lớn, cho nên nếu hợp vào nhau, vậy thì diện tích không thể dùng bằng mét vuông nữa.
Mấy chục ngàn mét vuông tính là gì? Phải dùng đơn vị héc ta mới thích hợp.
Cao Phong quan sát bản đồ khu biệt thự ở ven đường, phát hiện biệt thự trung tâm cách nơi này một khoảng rất ха.
Ít nhất cũng phải tận năm kilomet.
/860
|