Không giống như khung cảnh sôi động của những khu nhà mới mở kia, nơi này không có nhiều người lắm, thậm chí là gần như không có người.
Quả thực là vắng như chùa Bà Đanh.
Dù sao là khu dân cư cao cấp nhất thành phố Hà Nội, cho dù là nhà thấp nhất ở nơi này, một mét vuông cũng phải trên sáu mươi triệu.
Một ngôi nhà cũng phải sáu tỷ, hơn nữa đây là loại kém nhất, lên trên sẽ tăng gấp đôi.
Giá tiền này, thực sự không phải người bình thường có thể mua được.
Cho nên làm ăn ở bên này, xem như là buôn bán ế ẩm.
Trong đại sảnh chỉ có vài ba người,
đang vây quanh mô hình thực thể.
Xung quanh thì có một số cô gái xinh đẹp mặc trang phục công sở màu đen, đi tất lưới.
Dù sao khu dân cư Phương Đông là khu dân cư cao cấp nhất, ngay cả nhân viên tiêu thụ của bộ phận bán hàng, đều được lựa chọn tỉ mỉ, tất cả đều có giá trị nhan sắc không thấp.
"Chào anh, chào mừng anh tới bộ phận bán hàng của khu dân cư Phương Đông”
Cao Phong mới đi vào đại sảnh phòng bán hàng, hai cô gái xinh đẹp mặc đồ công sở màu đen đi tới, mỉm cười ngọt ngào với Cao Phong.
Sau khi nhìn thấy quần áo trên người Cao Phong, trong mắt hai cô gái hiện lên chút kinh ngạc, nhưng nhanh chóng che giấu.
Cao Phong cũng cúi đầu nhìn quần áo của mình một lát, sau đó lạnh nhạt dời mắt.
Lúc này Cao Phong chỉ mặc quần áo thoải mái, tuy cấp bậc không cao nhưng không rẻ.
Chẳng qua Cao Phong mới từ trong công trường đi ra, cho nên trên người không thể tránh khỏi có chút bụi đất.
Nhìn giống như nông dân mới trồng hoa màu xong.
Chẳng qua hai cô gái này rất chuyên nghiệp, bọn họ chỉ hơi sửng sốt một lát rồi nhanh chóng che giấu đi, trên mặt lại một lần nữa nở nụ cười.
Khách hàng ăn mặc giản dị, nhưng có thể mua được nhà như này, không phải là bọn họ chưa từng thấy, cho nên tất nhiên là sẽ không để ý lắm.
"Thưa anh, anh có yêu cầu gì không? Tôi có thể dẫn anh đi thăm quan các kiểu nhà ở của chúng tôi."
Một nhân viên bán hàng vừa vươn tay mời, vừa lễ phép nói với Cao Phong.
"Tôi có thể... Đến nhà vệ sinh trước được không?” Cao Phong vươn tay chỉ về phía phòng vệ sinh ở bên cạnh.
Anh vừa mới nói xong, nhân viên bán hàng này lập tức ngây ngẩn cả người, mà mấy nhân viên bán hàng khác ở xung quanh đều lập tức xoay đầu nhìn sang bên này.
Ngay vừa rồi, bọn họ còn nghĩ nói không chừng Cao Phong là loại người mặt ngoài khiêm tốn, thực tế lại là người rất giàu.
Ngay tháng trước, còn có một chú trung niên đi xe đạp tới.
Lúc ấy cũng bị người ta khinh thường, kết quả người ta vừa ra tay đã mua một ngôi nhà mười hai tỷ, còn trả toàn bộ.
Cho nên từ ngày đó về sau, người nhìn có vẻ không có tiền như vậy, trái lại bọn họ càng coi trọng.
Lần này cũng thế, nhưng Cao Phong vừa tới đã mượn phòng vệ sinh, hơn mười nhân viên bán hàng lập tức mất đi hứng thú, xoay người đi sang một bên.
Trong đó có một người thanh niên mỉm cười, trên mặt tràn ngập khinh thường.
Người thanh niên kia mặc âu phục được cắt may khéo léo, chân đi đôi giày Gucci, tóc được chải chuốt tỉ mỉ, vừa nhìn là biết cậu ấm có tiền.
Trên ngón tay là chìa khóa của một chiếc xe SUV, quả thật không phải người bình thường.
“Khụ, không thể sao?" Cao Phong thản nhiên hỏi.
"À, phòng vệ sinh ở bên kia, anh đi đi.” Nhân viên bán hàng bên cạnh Cao Phong bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó chỉ hướng cho Cao Phong.
Tuy trong lòng có chút thất vọng, nhưng cô ta không biểu hiện ra mặt.
“Ừ, cảm ơn cô.”
Cao Phong xoay người đi về phía phòng vệ sinh, không để ý tới ánh mắt của mấy khách hàng ở bên kia.
Cao Phong vừa đi vào, lập tức nhìn thấy một người phụ nữ cao gầy đang soi gương trang điểm.
Nhìn qua, có vẻ người phụ nữ này lớn tuổi hơn Cao Phong, trên người có dáng vẻ của người phụ nữ trưởng thành, dáng ngườin cân đối, có một loại hương vị đặc biệt.
Lúc này cơ thể của cô ta hơi nghiêng về trước, phía sau hơi lồi ra, khiến người ta không nhịn được mơ màng.
Nhìn thấy cô ta ở đây, Cao Phong không nhịn được hơi sửng sốt, vội vàng nhìn bên ngoài cửa.
Lúc này mới phát hiện, phòng vệ sinh này là cùng cửa đi vào, sau đó bên trái là toilet nam, bên phải là toilet nữ.
"Nhìn cái gì? Chưa từng thấy gái xinh à?" Người phụ nữ này vừa tô son môi, vừa liếc mắt nhìn Cao Phong qua gương.
Sau khi đánh giá từ trên xuống dưới Cao Phong, cô ta không nhịn được khinh bỉ.
Cao Phong lạnh nhạt nhìn thoáng qua cô ta, sau đó lập tức đi vào toilet nam, không để ý tới người phụ nữ này.
"Hừ, đồ vừa nghèo vừa xấu!” Thấy Cao Phong không nói một lời, đi thẳng vào WC, người phụ nữ khinh thường nói.
Động tác đẩy cửa của Cao Phong dừng một lát, sau đó lắc đầu, vẫn không nói tiếp.
Mà sau khi Cao Phong ra khỏi phòng vệ sinh, anh phát hiện người phụ nữ kia vẫn chưa đi.
Hơn nữa người phụ nữ này giống như đang chỉnh áo lót bên trong lên cao.
Dường như làm thế, có thể khiến mình to hơn.
Động tác này đúng lúc bị Cao Phong đi ra nhìn thấy, người phụ nữ vội vàng bỏ tay xuống, trừng mắt nhìn Cao Phong.
"Công nhân nông dân ở đâu ra thế, có ghê tởm không?” Người phụ nữ hừ lạnh một tiếng.
"Công nhân nông dân cũng là người, không ăn gạo nhà cô, cô nói chuyện chú ý một chút.” Cao Phong vừa vặn vòi nước, vừa lạnh nhạt trả lời.
"Ha ha, nực cười! Nếu không chúng tôi mua nhà, đám công nhân xây nhà cho ai ? Các người không xây nhà, chẳng phải sẽ thất nghiệp sao?” Người phụ nữ cười mỉa một tiếng.
"Không có công nhân xây nhà, cô ở đâu? Không có nông dân trồng lương thực, cô ăn cái gì?"
Cao Phong chẳng muốn so đo với người phụ nữ này, nói câu này xong, lập tức xoay người muốn rời khỏi nhà vệ sinh.
“Cậu đứng lại đó cho tôi! Tôi nói cho cậu biết, chúng tôi mua nhà mua đồ ăn là dùng tiền mua, sao nào? Chúng tôi có tiền muốn làm gì chẳng được.” Người phụ nữ hơi tức giận.
"Có lúc, cô tiêu tiền chưa chắc đã mua nổi.” Cao Phong cười mỉa, xoay người đi ra ngoài.
Người phụ nữ vội nói: “Đúng là nực cười, nhưng ít ra cũng hơn loại người không có tiền như cậu, chỉ biết nhìn lén tôi thôi."
Cao Phong không để ý tới người phụ nữ này, anh đi đến chỗ máy sấy làm khô tay, sau đó lập tức đi về phía nhân viên bán hàng vừa rồi.
Xã hội hiện giờ, làm gì cũng trích phần trăm hoa hồng, mua nhà cũng như vậy.
Vừa rồi thái độ của nhân viên bán hàng kia khá tốt, cho nên phần trăm hoa hồng mua nhà của Cao Phong, đương nhiên phải để cô ta nhận.
"Thưa anh, anh còn có chuyện gì sao?” Nhìn thấy sau khi Cao Phong đi ra, anh lập tức đi về phía mình, nhân viên bán hàng này hơi kinh ngạc.
"Cô dẫn tôi đi xem...” Cao Phong vừa định để nhân viên bán hàng này dẫn anh đi xem mô hình nhà một lúc, phía sau đột nhiên truyền đến một giọng nói, trực tiếp cắt ngang lời của Cao Phong.
"Chồng à! Có người đùa giỡn em!”
Giọng nói này nghe qua có vẻ làm nũng và hơi tức giận, nhưng Cao Phong mơ hồ nhận ra được, là giọng người phụ nữ vừa rồi.
Đương nhiên, giọng nói của cô ta lúc này, khác hoàn toàn với lúc nói chuyện cùng Cao Phong.
Cao Phong hơi nhíu mày, sau đó xoay người lại, lập tức nhìn thấy người phụ nữ vừa rồi đi về phía một người thanh niên.
Mà người thanh niên kia, thật trùng hợp, đúng là người bày tỏ khinh thường với Cao Phong lúc trước, cậu chủ có tiền kia.
"Ai đùa giỡn em hả? Muốn chết sao?” Người thanh niên nghe thấy vậy lập tức
KRể quý rể hiền)
Chương 170: Có t...m gì thì làm sao
định để nhân viên bán hàng này dẫn anh đi xem mô hình nhà một lúc, phía sau đột nhiên truyền đến một giọng nói, trực tiếp cắt ngang lời của Cao Phong.
"Chồng à! Có người đùa giỡn em!”
Giọng nói này nghe qua có vẻ làm nũng và hơi tức giận, nhưng Cao Phong mơ hồ nhận ra được, là giọng người phụ nữ vừa rồi.
Đương nhiên, giọng nói của cô ta lúc này, khác hoàn toàn với lúc nói chuyện cùng Cao Phong.
Cao Phong hơi nhíu mày, sau đó xoay người lại, lập tức nhìn thấy người phụ nữ vừa rồi đi về phía một người thanh niên.
Mà người thanh niên kia, thật trùng hợp, đúng là người bày tỏ khinh thường với Cao Phong lúc trước, cậu chủ có tiền kia.
"Ai đùa giỡn em hả? Muốn chết sao?” Người thanh niên nghe thấy vậy lập tức quay đầu, tức giận kêu lên.
Quả thực là vắng như chùa Bà Đanh.
Dù sao là khu dân cư cao cấp nhất thành phố Hà Nội, cho dù là nhà thấp nhất ở nơi này, một mét vuông cũng phải trên sáu mươi triệu.
Một ngôi nhà cũng phải sáu tỷ, hơn nữa đây là loại kém nhất, lên trên sẽ tăng gấp đôi.
Giá tiền này, thực sự không phải người bình thường có thể mua được.
Cho nên làm ăn ở bên này, xem như là buôn bán ế ẩm.
Trong đại sảnh chỉ có vài ba người,
đang vây quanh mô hình thực thể.
Xung quanh thì có một số cô gái xinh đẹp mặc trang phục công sở màu đen, đi tất lưới.
Dù sao khu dân cư Phương Đông là khu dân cư cao cấp nhất, ngay cả nhân viên tiêu thụ của bộ phận bán hàng, đều được lựa chọn tỉ mỉ, tất cả đều có giá trị nhan sắc không thấp.
"Chào anh, chào mừng anh tới bộ phận bán hàng của khu dân cư Phương Đông”
Cao Phong mới đi vào đại sảnh phòng bán hàng, hai cô gái xinh đẹp mặc đồ công sở màu đen đi tới, mỉm cười ngọt ngào với Cao Phong.
Sau khi nhìn thấy quần áo trên người Cao Phong, trong mắt hai cô gái hiện lên chút kinh ngạc, nhưng nhanh chóng che giấu.
Cao Phong cũng cúi đầu nhìn quần áo của mình một lát, sau đó lạnh nhạt dời mắt.
Lúc này Cao Phong chỉ mặc quần áo thoải mái, tuy cấp bậc không cao nhưng không rẻ.
Chẳng qua Cao Phong mới từ trong công trường đi ra, cho nên trên người không thể tránh khỏi có chút bụi đất.
Nhìn giống như nông dân mới trồng hoa màu xong.
Chẳng qua hai cô gái này rất chuyên nghiệp, bọn họ chỉ hơi sửng sốt một lát rồi nhanh chóng che giấu đi, trên mặt lại một lần nữa nở nụ cười.
Khách hàng ăn mặc giản dị, nhưng có thể mua được nhà như này, không phải là bọn họ chưa từng thấy, cho nên tất nhiên là sẽ không để ý lắm.
"Thưa anh, anh có yêu cầu gì không? Tôi có thể dẫn anh đi thăm quan các kiểu nhà ở của chúng tôi."
Một nhân viên bán hàng vừa vươn tay mời, vừa lễ phép nói với Cao Phong.
"Tôi có thể... Đến nhà vệ sinh trước được không?” Cao Phong vươn tay chỉ về phía phòng vệ sinh ở bên cạnh.
Anh vừa mới nói xong, nhân viên bán hàng này lập tức ngây ngẩn cả người, mà mấy nhân viên bán hàng khác ở xung quanh đều lập tức xoay đầu nhìn sang bên này.
Ngay vừa rồi, bọn họ còn nghĩ nói không chừng Cao Phong là loại người mặt ngoài khiêm tốn, thực tế lại là người rất giàu.
Ngay tháng trước, còn có một chú trung niên đi xe đạp tới.
Lúc ấy cũng bị người ta khinh thường, kết quả người ta vừa ra tay đã mua một ngôi nhà mười hai tỷ, còn trả toàn bộ.
Cho nên từ ngày đó về sau, người nhìn có vẻ không có tiền như vậy, trái lại bọn họ càng coi trọng.
Lần này cũng thế, nhưng Cao Phong vừa tới đã mượn phòng vệ sinh, hơn mười nhân viên bán hàng lập tức mất đi hứng thú, xoay người đi sang một bên.
Trong đó có một người thanh niên mỉm cười, trên mặt tràn ngập khinh thường.
Người thanh niên kia mặc âu phục được cắt may khéo léo, chân đi đôi giày Gucci, tóc được chải chuốt tỉ mỉ, vừa nhìn là biết cậu ấm có tiền.
Trên ngón tay là chìa khóa của một chiếc xe SUV, quả thật không phải người bình thường.
“Khụ, không thể sao?" Cao Phong thản nhiên hỏi.
"À, phòng vệ sinh ở bên kia, anh đi đi.” Nhân viên bán hàng bên cạnh Cao Phong bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó chỉ hướng cho Cao Phong.
Tuy trong lòng có chút thất vọng, nhưng cô ta không biểu hiện ra mặt.
“Ừ, cảm ơn cô.”
Cao Phong xoay người đi về phía phòng vệ sinh, không để ý tới ánh mắt của mấy khách hàng ở bên kia.
Cao Phong vừa đi vào, lập tức nhìn thấy một người phụ nữ cao gầy đang soi gương trang điểm.
Nhìn qua, có vẻ người phụ nữ này lớn tuổi hơn Cao Phong, trên người có dáng vẻ của người phụ nữ trưởng thành, dáng ngườin cân đối, có một loại hương vị đặc biệt.
Lúc này cơ thể của cô ta hơi nghiêng về trước, phía sau hơi lồi ra, khiến người ta không nhịn được mơ màng.
Lúc này mới phát hiện, phòng vệ sinh này là cùng cửa đi vào, sau đó bên trái là toilet nam, bên phải là toilet nữ.
"Nhìn cái gì? Chưa từng thấy gái xinh à?" Người phụ nữ này vừa tô son môi, vừa liếc mắt nhìn Cao Phong qua gương.
Sau khi đánh giá từ trên xuống dưới Cao Phong, cô ta không nhịn được khinh bỉ.
Cao Phong lạnh nhạt nhìn thoáng qua cô ta, sau đó lập tức đi vào toilet nam, không để ý tới người phụ nữ này.
"Hừ, đồ vừa nghèo vừa xấu!” Thấy Cao Phong không nói một lời, đi thẳng vào WC, người phụ nữ khinh thường nói.
Động tác đẩy cửa của Cao Phong dừng một lát, sau đó lắc đầu, vẫn không nói tiếp.
Mà sau khi Cao Phong ra khỏi phòng vệ sinh, anh phát hiện người phụ nữ kia vẫn chưa đi.
Hơn nữa người phụ nữ này giống như đang chỉnh áo lót bên trong lên cao.
Dường như làm thế, có thể khiến mình to hơn.
Động tác này đúng lúc bị Cao Phong đi ra nhìn thấy, người phụ nữ vội vàng bỏ tay xuống, trừng mắt nhìn Cao Phong.
"Công nhân nông dân ở đâu ra thế, có ghê tởm không?” Người phụ nữ hừ lạnh một tiếng.
"Công nhân nông dân cũng là người, không ăn gạo nhà cô, cô nói chuyện chú ý một chút.” Cao Phong vừa vặn vòi nước, vừa lạnh nhạt trả lời.
"Ha ha, nực cười! Nếu không chúng tôi mua nhà, đám công nhân xây nhà cho ai ? Các người không xây nhà, chẳng phải sẽ thất nghiệp sao?” Người phụ nữ cười mỉa một tiếng.
"Không có công nhân xây nhà, cô ở đâu? Không có nông dân trồng lương thực, cô ăn cái gì?"
Cao Phong chẳng muốn so đo với người phụ nữ này, nói câu này xong, lập tức xoay người muốn rời khỏi nhà vệ sinh.
“Cậu đứng lại đó cho tôi! Tôi nói cho cậu biết, chúng tôi mua nhà mua đồ ăn là dùng tiền mua, sao nào? Chúng tôi có tiền muốn làm gì chẳng được.” Người phụ nữ hơi tức giận.
"Có lúc, cô tiêu tiền chưa chắc đã mua nổi.” Cao Phong cười mỉa, xoay người đi ra ngoài.
Người phụ nữ vội nói: “Đúng là nực cười, nhưng ít ra cũng hơn loại người không có tiền như cậu, chỉ biết nhìn lén tôi thôi."
Cao Phong không để ý tới người phụ nữ này, anh đi đến chỗ máy sấy làm khô tay, sau đó lập tức đi về phía nhân viên bán hàng vừa rồi.
Xã hội hiện giờ, làm gì cũng trích phần trăm hoa hồng, mua nhà cũng như vậy.
Vừa rồi thái độ của nhân viên bán hàng kia khá tốt, cho nên phần trăm hoa hồng mua nhà của Cao Phong, đương nhiên phải để cô ta nhận.
"Thưa anh, anh còn có chuyện gì sao?” Nhìn thấy sau khi Cao Phong đi ra, anh lập tức đi về phía mình, nhân viên bán hàng này hơi kinh ngạc.
"Cô dẫn tôi đi xem...” Cao Phong vừa định để nhân viên bán hàng này dẫn anh đi xem mô hình nhà một lúc, phía sau đột nhiên truyền đến một giọng nói, trực tiếp cắt ngang lời của Cao Phong.
"Chồng à! Có người đùa giỡn em!”
Giọng nói này nghe qua có vẻ làm nũng và hơi tức giận, nhưng Cao Phong mơ hồ nhận ra được, là giọng người phụ nữ vừa rồi.
Đương nhiên, giọng nói của cô ta lúc này, khác hoàn toàn với lúc nói chuyện cùng Cao Phong.
Cao Phong hơi nhíu mày, sau đó xoay người lại, lập tức nhìn thấy người phụ nữ vừa rồi đi về phía một người thanh niên.
Mà người thanh niên kia, thật trùng hợp, đúng là người bày tỏ khinh thường với Cao Phong lúc trước, cậu chủ có tiền kia.
"Ai đùa giỡn em hả? Muốn chết sao?” Người thanh niên nghe thấy vậy lập tức
KRể quý rể hiền)
Chương 170: Có t...m gì thì làm sao
định để nhân viên bán hàng này dẫn anh đi xem mô hình nhà một lúc, phía sau đột nhiên truyền đến một giọng nói, trực tiếp cắt ngang lời của Cao Phong.
"Chồng à! Có người đùa giỡn em!”
Giọng nói này nghe qua có vẻ làm nũng và hơi tức giận, nhưng Cao Phong mơ hồ nhận ra được, là giọng người phụ nữ vừa rồi.
Đương nhiên, giọng nói của cô ta lúc này, khác hoàn toàn với lúc nói chuyện cùng Cao Phong.
Cao Phong hơi nhíu mày, sau đó xoay người lại, lập tức nhìn thấy người phụ nữ vừa rồi đi về phía một người thanh niên.
Mà người thanh niên kia, thật trùng hợp, đúng là người bày tỏ khinh thường với Cao Phong lúc trước, cậu chủ có tiền kia.
"Ai đùa giỡn em hả? Muốn chết sao?” Người thanh niên nghe thấy vậy lập tức quay đầu, tức giận kêu lên.
/860
|