Khi trời sáng, Gobue-chan đã Tiến hóa thành Hobgoblin. Để chúc mừng cô ấy, chúng tôi tặng cho cô ấy một món quà. Đây là một phụ kiện làm từ răng nanh.
Thông thường sau khi buổi tập luyện kết thúc, các Goblin sẽ phân tán ra đi săn.
Tuy nhiên, hôm nay, tất cả sẽ trải qua cuộc kiểm tra trang bị.
Các loại vũ khí cá nhân yếu và nhiều nhất mà lũ Goblin dùng là sừng Thỏ 1 Sừng, [Khiên Vỏ Giáp] và quần áo bình thường của chúng. Ở chỗ kiểm tra, chúng tôi chỉ đếm lấy số lượng, sau ba mươi phút trôi qua, tất cả cùng rời hang động. Lần này kế hoạch của tôi là tăng Level cho tất cả Goblin và tăng số lượng kỹ năng của tôi. Vì vậy, tôi ra lệnh một cuộc tấn công bất ngờ vào cơ sở khai thác mỏ của lũ Orc. Mặc dù không có thù hằn gì với lũ Orc, chúng tôi chỉ đơn giản muốn tồn tại.
Vì thế chúng tôi tấn công, chém giết và cắn xé thịt chúng.
Và bây giờ, tôi sẽ công bố kết quả. Quân của tôi chỉ bị thương nhẹ và không có ai tử trận. Còn với cơ sở khai thác mỏ của lũ Orc, chúng chết sạch, kể cả con Boss Orc và binh lính của hắn. Lý do chính cho kết quả như vậy là những buổi luyện tập chúng tôi trải qua, luôn tập trung vào không chỉ là tấn công mà còn cả phòng thủ. Để được như vậy tôi luôn phải nghiêm khắc, quyết đoán và không ngừng tra tấn lũ Goblin trong các trận đấu tập. Đó là lý do tại sao sức mạnh phòng thủ của chúng rất cao. Mặc dù, nguyên nhân chính vẫn là phần lớn tiềm năng chiến đấu của Boss Orc đã bị khóa lại bởi tơ Goblin của tôi và bị thọc tiết đến chết vì mất máu.
Cái gì? Hèn nhát sao? Tôi không đồng ý, trong thế giới tự nhiên này hành vi như vậy chả là gì cả. Vì khi bạn chết là hết, không quan tâm bạn hành động hèn nhát ra sao, kẻ còn sống sót cuối cùng mới là kẻ chiến thắng.
Thắng làm vua thua làm giặc.
Để luôn là người chiến thắng, tôi phải có cái đầu lạnh và một trái tim cứng rắn.
Sau khi cuộc chiến kết thúc, chúng tôi nghiền nát thảo dược như [Cỏ Thảo Dược] chúng tôi mang theo, bọc vào vải cho vào nước, và đặt chúng vào vết thương. Đó là cách chữa trị đơn giản nhưng hiệu quả đáng kinh ngạc.
Đối với những đứa có vết thương đe dọa đến tính mạng, với [Nghề-Giáo sĩ] tôi tiến hành sử dụng các kỹ năng ban phước lành cứu chữa vết thương của chúng.
Tôi nghĩ việc luyện tập phép thuật đã trở nên hữu ích, vì tôi đã thử rất nhiều cách cho đến khi nó hoạt động.
Dù cho cánh tay có bị băm nhỏ, nếu kỹ năng chữa trị của tôi được dùng nó sẽ mất một chút thời gian nhưng việc kết dính lại là có thể, trong một khoảng thời gian bạn sẽ có cảm giác đau đớn khó chịu, nhưng so với việc bị mất cánh tay thì đây chẳng là gì. Di chuyển cánh tay dường như có thể sau khi hồi phục. Tôi phải nói là kỹ năng chữa trị thật tuyệt vời.
Tôi vô cùng biết ơn kỹ năng này.
Hướng tới người phụ nữ từng là [Giáo sĩ], tôi chân thành cảm tạ sự hy sinh của cô ấy. Vì nếu không có kỹ năng này, số lượng của chúng tôi sẽ giảm đáng kể. Có lúc tôi đã chẳng quan tâm đến bao nhiêu đứa tụi nó chết, nhưng sau khi đào tạo chúng trong một khoảng thời gian dài, tôi bắt đầu xem chúng như cấp dưới xem chúng như thuộc hạ của mình (lúc trước là xem như tốt thí).
Vì vậy, nếu chúng cần sự giúp đỡ, tôi cũng sẵn lòng hỗ trợ chúng. Trong khi nghĩ về những cô gái đã chết, tôi cũng dành cho họ một lời cầu nguyện.
Trong khi tiến hành việc điều trị, Gobukichi-kun cùng với các Goblin không bị thương chạy đi thu thập lũ Orc và trang bị của chúng. Sau khi việc điều trị kết thúc, ngay lập tức tôi tiến hành bước tiếp theo của kế hoạch.
Dường như là cây kích của con Boss Orc được gia cố bằng vật liệu có ma thuật, vì vậy mà các cạnh của nó cực kỳ sắc bén. Kích thước nó cũng vừa phải, nên tôi quyết định chọn nó làm vũ khí mới cho tôi. Kiếm cũng tốt, nhưng tôi quen dùng vũ khí dài hơn. Có rất nhiều vũ khí khác và mỗi đứa sẽ nhận một vũ khí mới tốt hơn. Goblin có thứ hạng thấp nhất chuyển việc dùng sừng thỏ sang dùng kiếm ngắn, đây quả là một sự khác biệt đáng kể.
Và trên tất cả, còn có một số lượng lớn Hỏa Hồn Thạch, Lôi Hồn Thạch, còn có cả Phong Hồn Thạch và Địa Hồn Thạch mà tôi vẫn chưa ăn. Và trong cơ sở khai thác mỏ này vẫn còn nhiều điều cần khám phá.
Sau đó chúng tôi nhanh chóng lột sạch tài sản của lũ Orc, chúng tôi tụ tập lại để ăn thịt ngon. Để công bằng, chúng tôi quyết định phân chia thức ăn theo thứ hạng trong giải đấu, ai ở hạng cao sẽ được nhiều thức ăn hơn. Boss Orc và Orc Mage, vv những con có tiềm lực chiến đấu rất mạnh tất nhiên sẽ kết thúc cuộc đời trong bụng của tôi.
Học kỹ năng [Kêu gọi tập hợp].
Học kỹ năng [Cải thiện tiêu hóa].
Học kỹ năng [Thành thạo kích thuật]. (giống thành thạo kiếm thuật vậy đó!)
Trong khi mấy đứa Goblin vui vẻ với thịt Orc BBQ, một mình tôi ăn Hỏa, Lôi, Thủy, Địa, Phong Hồn Thạch như món tráng miệng.
Học kỹ năng [Điều khiển gió].
Học kỹ năng [Kháng phong].
Học kỹ năng [Điều khiển đất].
Học kỹ năng [Kháng địa].
Nhưng quan trọng hơn, thịt Orc BBQ thật thỏa mãn.
Thịt Orc tươi với hương vị và kết cấu đặc biệt, nó dường như là một loại thịt lợn cao cấp, cái vượt trội hơn là chất lượng của nó. Càng ăn càng thèm.
Mặc dù vậy tôi nhớ cơm và rượu, đặc biệt là rượu. Tôi nhớ nó rất nhiều, và gần như không thể chịu nổi nếu thiếu nó. Khi tôi nghĩ về việc chưa đụng đến một giọt rượu nào từ khi hồi sinh, tôi nhớ trên con đường mang rượu về nhà và bị đâm bởi Aoi. Tôi tự hỏi rằng chuyện gì xảy ra với số rượu đó...
Thánh cuồng rượu là đây.
Và như thế tôi mong muốn nhiều hơn về rượu. Và sau đó, khi trời tối, chúng tôi trở về hang động và lăn ra ngủ.
Thông thường sau khi buổi tập luyện kết thúc, các Goblin sẽ phân tán ra đi săn.
Tuy nhiên, hôm nay, tất cả sẽ trải qua cuộc kiểm tra trang bị.
Các loại vũ khí cá nhân yếu và nhiều nhất mà lũ Goblin dùng là sừng Thỏ 1 Sừng, [Khiên Vỏ Giáp] và quần áo bình thường của chúng. Ở chỗ kiểm tra, chúng tôi chỉ đếm lấy số lượng, sau ba mươi phút trôi qua, tất cả cùng rời hang động. Lần này kế hoạch của tôi là tăng Level cho tất cả Goblin và tăng số lượng kỹ năng của tôi. Vì vậy, tôi ra lệnh một cuộc tấn công bất ngờ vào cơ sở khai thác mỏ của lũ Orc. Mặc dù không có thù hằn gì với lũ Orc, chúng tôi chỉ đơn giản muốn tồn tại.
Vì thế chúng tôi tấn công, chém giết và cắn xé thịt chúng.
Và bây giờ, tôi sẽ công bố kết quả. Quân của tôi chỉ bị thương nhẹ và không có ai tử trận. Còn với cơ sở khai thác mỏ của lũ Orc, chúng chết sạch, kể cả con Boss Orc và binh lính của hắn. Lý do chính cho kết quả như vậy là những buổi luyện tập chúng tôi trải qua, luôn tập trung vào không chỉ là tấn công mà còn cả phòng thủ. Để được như vậy tôi luôn phải nghiêm khắc, quyết đoán và không ngừng tra tấn lũ Goblin trong các trận đấu tập. Đó là lý do tại sao sức mạnh phòng thủ của chúng rất cao. Mặc dù, nguyên nhân chính vẫn là phần lớn tiềm năng chiến đấu của Boss Orc đã bị khóa lại bởi tơ Goblin của tôi và bị thọc tiết đến chết vì mất máu.
Cái gì? Hèn nhát sao? Tôi không đồng ý, trong thế giới tự nhiên này hành vi như vậy chả là gì cả. Vì khi bạn chết là hết, không quan tâm bạn hành động hèn nhát ra sao, kẻ còn sống sót cuối cùng mới là kẻ chiến thắng.
Thắng làm vua thua làm giặc.
Để luôn là người chiến thắng, tôi phải có cái đầu lạnh và một trái tim cứng rắn.
Sau khi cuộc chiến kết thúc, chúng tôi nghiền nát thảo dược như [Cỏ Thảo Dược] chúng tôi mang theo, bọc vào vải cho vào nước, và đặt chúng vào vết thương. Đó là cách chữa trị đơn giản nhưng hiệu quả đáng kinh ngạc.
Đối với những đứa có vết thương đe dọa đến tính mạng, với [Nghề-Giáo sĩ] tôi tiến hành sử dụng các kỹ năng ban phước lành cứu chữa vết thương của chúng.
Tôi nghĩ việc luyện tập phép thuật đã trở nên hữu ích, vì tôi đã thử rất nhiều cách cho đến khi nó hoạt động.
Dù cho cánh tay có bị băm nhỏ, nếu kỹ năng chữa trị của tôi được dùng nó sẽ mất một chút thời gian nhưng việc kết dính lại là có thể, trong một khoảng thời gian bạn sẽ có cảm giác đau đớn khó chịu, nhưng so với việc bị mất cánh tay thì đây chẳng là gì. Di chuyển cánh tay dường như có thể sau khi hồi phục. Tôi phải nói là kỹ năng chữa trị thật tuyệt vời.
Tôi vô cùng biết ơn kỹ năng này.
Hướng tới người phụ nữ từng là [Giáo sĩ], tôi chân thành cảm tạ sự hy sinh của cô ấy. Vì nếu không có kỹ năng này, số lượng của chúng tôi sẽ giảm đáng kể. Có lúc tôi đã chẳng quan tâm đến bao nhiêu đứa tụi nó chết, nhưng sau khi đào tạo chúng trong một khoảng thời gian dài, tôi bắt đầu xem chúng như cấp dưới xem chúng như thuộc hạ của mình (lúc trước là xem như tốt thí).
Vì vậy, nếu chúng cần sự giúp đỡ, tôi cũng sẵn lòng hỗ trợ chúng. Trong khi nghĩ về những cô gái đã chết, tôi cũng dành cho họ một lời cầu nguyện.
Trong khi tiến hành việc điều trị, Gobukichi-kun cùng với các Goblin không bị thương chạy đi thu thập lũ Orc và trang bị của chúng. Sau khi việc điều trị kết thúc, ngay lập tức tôi tiến hành bước tiếp theo của kế hoạch.
Dường như là cây kích của con Boss Orc được gia cố bằng vật liệu có ma thuật, vì vậy mà các cạnh của nó cực kỳ sắc bén. Kích thước nó cũng vừa phải, nên tôi quyết định chọn nó làm vũ khí mới cho tôi. Kiếm cũng tốt, nhưng tôi quen dùng vũ khí dài hơn. Có rất nhiều vũ khí khác và mỗi đứa sẽ nhận một vũ khí mới tốt hơn. Goblin có thứ hạng thấp nhất chuyển việc dùng sừng thỏ sang dùng kiếm ngắn, đây quả là một sự khác biệt đáng kể.
Và trên tất cả, còn có một số lượng lớn Hỏa Hồn Thạch, Lôi Hồn Thạch, còn có cả Phong Hồn Thạch và Địa Hồn Thạch mà tôi vẫn chưa ăn. Và trong cơ sở khai thác mỏ này vẫn còn nhiều điều cần khám phá.
Sau đó chúng tôi nhanh chóng lột sạch tài sản của lũ Orc, chúng tôi tụ tập lại để ăn thịt ngon. Để công bằng, chúng tôi quyết định phân chia thức ăn theo thứ hạng trong giải đấu, ai ở hạng cao sẽ được nhiều thức ăn hơn. Boss Orc và Orc Mage, vv những con có tiềm lực chiến đấu rất mạnh tất nhiên sẽ kết thúc cuộc đời trong bụng của tôi.
Học kỹ năng [Kêu gọi tập hợp].
Học kỹ năng [Cải thiện tiêu hóa].
Học kỹ năng [Thành thạo kích thuật]. (giống thành thạo kiếm thuật vậy đó!)
Trong khi mấy đứa Goblin vui vẻ với thịt Orc BBQ, một mình tôi ăn Hỏa, Lôi, Thủy, Địa, Phong Hồn Thạch như món tráng miệng.
Học kỹ năng [Điều khiển gió].
Học kỹ năng [Kháng phong].
Học kỹ năng [Điều khiển đất].
Học kỹ năng [Kháng địa].
Nhưng quan trọng hơn, thịt Orc BBQ thật thỏa mãn.
Thịt Orc tươi với hương vị và kết cấu đặc biệt, nó dường như là một loại thịt lợn cao cấp, cái vượt trội hơn là chất lượng của nó. Càng ăn càng thèm.
Mặc dù vậy tôi nhớ cơm và rượu, đặc biệt là rượu. Tôi nhớ nó rất nhiều, và gần như không thể chịu nổi nếu thiếu nó. Khi tôi nghĩ về việc chưa đụng đến một giọt rượu nào từ khi hồi sinh, tôi nhớ trên con đường mang rượu về nhà và bị đâm bởi Aoi. Tôi tự hỏi rằng chuyện gì xảy ra với số rượu đó...
Thánh cuồng rượu là đây.
Và như thế tôi mong muốn nhiều hơn về rượu. Và sau đó, khi trời tối, chúng tôi trở về hang động và lăn ra ngủ.
/240
|