Ngay lúc mặt trời vừa nhô lên khỏi đường chân trời, chúng tôi đã đến được Làng Mason sau khi băng qua khu rừng. Vâng, vì tôi là một con Ogre, có rất nhiều sự ghê tởm và oán hận vì hầu hết dân làng đều là con người. Mặc dù với Công Chúa Tinh Nghịch ở trên vai, sự thận trọng lo lắng cũng chẳng giảm bớt được xíu nào. Họ cho rằng tôi chỉ là một con thú cưng hay một thứ gì đó tương tự.
Công Chúa có một cái nhẫn ma thuật với một con dấu được khắc trên đó mà nó đã nói với tôi một lần, là biểu tượng của Hoàng Tộc. Đây là vật phẩm hầu như không thể được trang bị bởi một người ngoài Hoàng Tộc. Không thể tháo ra khi đã mang chiếc nhẫn vào, và tạo nên một lời nguyền mạnh mẽ lên kẻ thù của người đeo nhẫn trong khu của thành viên Hoàng Tộc.
Nhờ vào chiếc nhẫn này, nó có thể ra lệnh cho dân làng.
Trước sự ngạc nhiên của tôi, đây quả là một ngôi làng tuyệt đẹp với nhiều cư dân và du khách. Tất cả bọn họ đều cúi đầu khi chúng tôi đi chung với Công Chúa.
Truyền thống này gần như tương tự với truyền thống của Samurai khi họ gặp chủ nhân của họ.
Sau đó thì tôi được nhận một lời mời tới nhà của ông Trưởng làng nơi qua tôi quyết định qua đêm ở đó. Ông Trưởng làng và vợ của ông ấy vẫn còn biểu hiện sợ hãi trước sự hiện diện của tôi, nên tôi lấy một ít trái cây và nấm trong <> và tặng cho họ.
Tôi cố gắng bắt chuyện với họ một cách tình cờ khi đang vui đùa cùng với Kumajirou và Kurosaburou.
Ở mức độ này, cần phải có thời gian, nhưng tôi vẫn có thể làm giảm bớt sự căng thẳng và bắt đầu thảo luận về ngôi làng với ông ấy.
Trên hết, cuộc trò chuyện này rất quan trọng cho việc quảng bá hình ảnh công cộng của tôi.
Sau khi trò chuyện được khoảng 2 giờ, họ cũng thấy thoải mái với sự hiện diện của tôi. Tôi lại có một lời mời của ông Trưởng làng là ông ấy sẽ là người hướng dẫn cho chúng tôi đến thác nước, đặc sản của ngôi làng này đấy.
Vì tôi cũng không vội với việc tắm suối nước nóng, tôi sẽ đi xem cái thác nước trước.
Nó nằm trong một con đường nhỏ không quá xa làng lắm. Chính bản thân cái thác nước cũng đã hùng vĩ rồi, và nước thì đổ xuống ầm ầm. Ở trước một cảnh tượng như vậy, chúng tôi nhìn chằm chằm vào cảnh vật một cách vô thức. Thác nước hùng vĩ đổ xuống từ độ cao khoảng 200m trên bầu trời. Trưởng làng thông báo cho chúng tôi thêm nhiều chi tiết khác. Mặc dù hầu hết thời gian tôi dành cho việc chiêm ngưỡng cái khung cảnh huyền ảo của tự nhiên.
Mặc dù vậy, với [Cảm ứng chuyển động] tôi đã phát hiện ra nhiều loài vật to lớn và hùng mạnh nằm im trong thác nước, nhưng tôi không biết đó là con quái gì?
Tôi quyết định tốt nhất là nên hỏi ông Trưởng làng cho chắc về những điều vừa thấy được.
Tôi phát hiện ra con quái vật đó được xem như một người giám hộ, con Boss của loài Misutenddo. Nó khá thân thiện nếu như bạn không tấn công nó. Vẫn có vài con quái vật hệ rồng ở trong đó nhưng hầu như chúng chỉ dành thời gian cho việc ngủ yên.
Mặc dù tôi thấy bản thân mình bị thôi thúc mãnh liệt bởi cám dỗ chiến đấu với những con quái này, nhưng tôi phải kiềm chế những cảm xúc trong tâm trí của tôi. Hơn nữa, ngay cả khi tôi sử dụng hết tất cả các kỹ năng hiện có, chuyện này coi bộ khó xơi hơn tôi tưởng để xử đẹp lũ quái này ngay bây giờ.
Trong khi vẫn nghĩ về việc sẽ quay lại chiến đấu với những con quái này vào một ngày không xa, tôi quyết định đắm mình trong suối nước nóng nổi tiếng.
Nhóm của tôi mang danh nghĩa của một thành viên trong Hoàng Tộc.
Tôi đã yêu cầu cả Dhammi-chan và Kazeoni-san (Wind Lord-san) đi hộ tống Công chúa tới suối nước nóng. Vì vậy, ngay cả khi một nhóm sát thủ bao vây họ, họ có thể hoặc là tiêu diệt chúng hoặc là cầm cự đủ lâu để tôi đến cứu họ.
Với sự an toàn của Công chúa đã được đảm bảo, tôi đã có thể tận hưởng suối nước nóng mà không cần phải lo nghĩ gì cả. Suối nước nóng của Làng Mason, giống như cái ở khu trại của chúng tôi, có nước nóng thật là dễ chịu.
Vì tôi cũng nhớ đến khu suối nước nóng ở chỗ tôi, tôi sẽ quay về ngay lập tức khi nhiệm vụ này hoàn thành.
Chắc chắn sẽ có nhiều thay đổi và cải tiến cho khu trại mà tôi sẽ thực hiện khi trở về. Có cả hàng đống việc cần phải làm đấy.
Tôi rời khỏi khu suối nước nóng này sau 1 giờ hoặc hơn và quay lại ngôi nhà của ông Trưởng làng.
Trong khi tôi ra ngoài, Kurosaburou và Kumajirou đã thu thập được một lượng lớn Kelpie, Boruforu, Thỏ Kiếm và Thỏ 1 Sừng. Chúng đang bận với việc uống máu từ những con quái này nên dân làng có thể nấu bọn quái.
Tôi chắc chắn sẽ khen ngợi chúng và đùa giỡn với chúng cho nỗ lực của chúng sau. Chúng cũng sẽ nhận được một lượng thịt rất lớn.
Vì có một lượng rất lớn thịt, tôi nói với Trưởng làng là tôi sẽ chia sẻ một ít cho toàn bộ dân làng cùng ăn. Kết quả là toàn bộ dân làng đã tụ tập lại tại đại sảnh cho một buổi tiệc ăn uống, đêm nay là dành cho lễ hội. Bóng tối đã bị phai mờ bởi ánh đuốc, đống lửa được đặt khắp mọi nơi trong làng.
Dân làng ngồi ăn uống cùng với khách du lịch, chia sẻ và cùng uống loại rượu địa phương mà không chút do dự. Ngay sau đó, mọi người trở nên phấn khích và bắt đầu nhảy múa và ca hát.
Tóc đỏ, Dhammi-chan và Thợ rèn-san tất cả họ đều quyết định đứng dậy để làm khuấy động không khí bằng cách mời các quý ông dân làng cùng nhảy. Tôi nhìn họ nhảy với một niềm vui. Mặc dù tôi dù không phải kiểu người dễ ghen tuông vì mấy chuyện này đâu, nhưng một chút ganh tị cũng tốt. Nó cũng không làm phiền lòng tôi, vì đó chỉ là một hình thức chào hỏi không hơn không kém.
Ngay cả bây giờ, với độ tuổi 60, ông Trưởng làng vẫn tham gia cuộc thi uống rượu của làng, nói rằng sẽ không thể thua bất kì một đối thủ trẻ tuổi nào, đặc biệt là khi nó là rượu của làng ổng. Bia rượu ở đây kém hơn rượu của tộc Elf rất nhiều, nhưng vị ngon thì loại nào cũng có.
Tôi cũng cho Trưởng làng một ít rượu của tộc Elf và ông ấy thở hổn hển với một âm thanh kinh ngạc. Cũng đâu thể ngăn được; rượu của tộc Elf ngon quá mà. Trưởng làng tiếp tục cạnh tranh với các đối thủ trẻ tuổi với một nụ cười lớn, uống sạch nhiều thùng rượu của làng này.
Khoảng 2 tiếng sau khi bữa tiệc bắt đầu khi mà có một tên dân làng say rượu thiếu suy nghĩ đã đến chạm vào Dhammi-chan ở phía sau (dê đấy). Tôi chỉ có thể kịp ngăn cản trước khi Dhammi-chan hoàn thành việc đánh tên đó nhừ tử. Tôi lại phải chữa trị cho hắn để đảm bảo hắn không chết vì vết thương, nhưng vẫn để lại sự trừng phạt cho hắn. Những chấn thương ở phần bụng không đủ lớn để phá vỡ nội tạng, nhưng trông có vẻ là khá đau đấy.
Lần tới nếu có một tai nạn tương tự như vậy xảy ra nữa, cô ấy có thể xé nát đầu của bất kì ai, nên tôi thật sự cần phải làm cho cô ấy bình tĩnh trở lại. Tôi ôm lấy cô ấy. Trên hết, là để cô ấy quên đi sự ngượng ngùng khi có một tên đàn ông chạm vào cô ấy. Giết tên đó có thể làm cô ấy hả giận nhanh hơn, nhưng trong tình trạng hiện tại, không nên ngoan cố mà làm vậy.
Tôi thì thầm nhẹ nhàng vào tai cô ấy là "Em không nên giết người." Để nói rằng nếu việc này có xảy ra bởi bất cứ tên nào khác, chính tôi sẽ là người lôi toàn bộ nội tạng của tên đó ra khỏi cơ thể của hắn, chính tôi thôi, nhưng bây giờ thì tình trạng này đã được giải quyết.
Đột nhiên, tôi nhận ra rằng toàn bộ dân làng đều trở nên im lặng. Tóc đỏ với cái tay đặt lên trán và sau đó thì ngã quỵ xuống với một tiếng "Phù".
Để thay đổi cái không khí này, tôi lấy ra vài thùng rượu và thách thức dân làng trong cuộc thi uống rượu. Nếu bất cứ ai có thể thắng được tôi thì tôi sẽ đưa cho người đó 4 tấm Thẻ Bạc, khoảng 40 000 đồng tiền vàng nếu ai muốn đổi.
Tất cả đàn ông dân làng đều đến vì 40 000 đồng tiền vàng với vẻ tự tin rằng sẽ chiến thắng được tôi sau khi nghe về phần thưởng.
Toàn bộ không khí của ngôi làng thay đổi hẳn, với sự cố vừa rồi dường như đã bị quên lãng.
Điều tôi có thể nói là, khi nói về 40 000 đồng tiền vàng, đó là một số tiền rất lớn cho một ngôi làng ở mức độ như vậy. Để cho dễ hiểu, với một ngôi làng như vầy, nó có thể duy trì cuộc sống của mọi thành viên trong làng trong khoảng hơn 2 tuần.
Đó có thể là lý do mà tại sao đôi mắt họ sáng lên. Họ nghĩ rằng có thể thắng được tôi thông qua số lượng tuyệt đối của họ. Họ cũng đã thấy tôi uống rượu với Trưởng làng, và nghĩ rằng có thể chuốc say tôi.
Trong khi đó, Công Chúa ngồi trên vai tôi suốt khoảng thời gian này, im lặng và thưởng thức buổi tiệc. Ngay cả với nó ở đó, tôi vẫn có thể uống với cả dân làng lẫn du khách và khách du lịch. Công Chúa ra lệnh cho tất cả mọi người phải vui vẻ cũng như đối với tôi là không được thua cuộc. Vâng, ngay cả không cần ra lệnh, tôi vẫn có thể hơi quá trớn.
Chỉ có một kết quả duy nhất thôi. Tôi đã khiến cho toàn bộ dân làng đa phần là nam giới và cả những người du khách và không thua một ai hết. Tôi cũng có chút tiến bộ đấy chứ... Chỉ say một xíu thôi nhưng tôi vẫn tỉnh táo vì tôi là một con Ogre. Tôi hoàn toàn có thể trục lợi cá nhân nếu bản thân tôi nói vậy, mức độ phấn khích như vậy là đủ rồi.
Trong khi ăn nhẹ một ít thịt tôi cũng nhận được một vài kỹ năng mới.
Học kỹ năng [Cấu tạo phù hợp để chiến đấu dưới nước].
Học kỹ năng [Tạo xương kiếm].
Học kỹ năng [Làn da cứng rắn].
Học kỹ năng [Tạo sừng sắc nhọn].
Một vài giờ sau khi buổi tiệc bắt đầu, mọi thứ trở nên yên ắng.
Tôi đã có thể ngủ một đêm ngon lành. Tôi cũng thấy phấn khích khi được uống quá trời rượu sau một khoảng thời gian dài.
Những cô gái cũng tham gia cuộc thi uống rượu, nên tất cả chúng tôi "trò chuyện" với nhau trước khi ngủ. Tôi nghi ngờ không biết có ai phiền không nhưng...
Công Chúa có một cái nhẫn ma thuật với một con dấu được khắc trên đó mà nó đã nói với tôi một lần, là biểu tượng của Hoàng Tộc. Đây là vật phẩm hầu như không thể được trang bị bởi một người ngoài Hoàng Tộc. Không thể tháo ra khi đã mang chiếc nhẫn vào, và tạo nên một lời nguyền mạnh mẽ lên kẻ thù của người đeo nhẫn trong khu của thành viên Hoàng Tộc.
Nhờ vào chiếc nhẫn này, nó có thể ra lệnh cho dân làng.
Trước sự ngạc nhiên của tôi, đây quả là một ngôi làng tuyệt đẹp với nhiều cư dân và du khách. Tất cả bọn họ đều cúi đầu khi chúng tôi đi chung với Công Chúa.
Truyền thống này gần như tương tự với truyền thống của Samurai khi họ gặp chủ nhân của họ.
Sau đó thì tôi được nhận một lời mời tới nhà của ông Trưởng làng nơi qua tôi quyết định qua đêm ở đó. Ông Trưởng làng và vợ của ông ấy vẫn còn biểu hiện sợ hãi trước sự hiện diện của tôi, nên tôi lấy một ít trái cây và nấm trong <
Tôi cố gắng bắt chuyện với họ một cách tình cờ khi đang vui đùa cùng với Kumajirou và Kurosaburou.
Ở mức độ này, cần phải có thời gian, nhưng tôi vẫn có thể làm giảm bớt sự căng thẳng và bắt đầu thảo luận về ngôi làng với ông ấy.
Trên hết, cuộc trò chuyện này rất quan trọng cho việc quảng bá hình ảnh công cộng của tôi.
Sau khi trò chuyện được khoảng 2 giờ, họ cũng thấy thoải mái với sự hiện diện của tôi. Tôi lại có một lời mời của ông Trưởng làng là ông ấy sẽ là người hướng dẫn cho chúng tôi đến thác nước, đặc sản của ngôi làng này đấy.
Vì tôi cũng không vội với việc tắm suối nước nóng, tôi sẽ đi xem cái thác nước trước.
Nó nằm trong một con đường nhỏ không quá xa làng lắm. Chính bản thân cái thác nước cũng đã hùng vĩ rồi, và nước thì đổ xuống ầm ầm. Ở trước một cảnh tượng như vậy, chúng tôi nhìn chằm chằm vào cảnh vật một cách vô thức. Thác nước hùng vĩ đổ xuống từ độ cao khoảng 200m trên bầu trời. Trưởng làng thông báo cho chúng tôi thêm nhiều chi tiết khác. Mặc dù hầu hết thời gian tôi dành cho việc chiêm ngưỡng cái khung cảnh huyền ảo của tự nhiên.
Mặc dù vậy, với [Cảm ứng chuyển động] tôi đã phát hiện ra nhiều loài vật to lớn và hùng mạnh nằm im trong thác nước, nhưng tôi không biết đó là con quái gì?
Tôi quyết định tốt nhất là nên hỏi ông Trưởng làng cho chắc về những điều vừa thấy được.
Tôi phát hiện ra con quái vật đó được xem như một người giám hộ, con Boss của loài Misutenddo. Nó khá thân thiện nếu như bạn không tấn công nó. Vẫn có vài con quái vật hệ rồng ở trong đó nhưng hầu như chúng chỉ dành thời gian cho việc ngủ yên.
Mặc dù tôi thấy bản thân mình bị thôi thúc mãnh liệt bởi cám dỗ chiến đấu với những con quái này, nhưng tôi phải kiềm chế những cảm xúc trong tâm trí của tôi. Hơn nữa, ngay cả khi tôi sử dụng hết tất cả các kỹ năng hiện có, chuyện này coi bộ khó xơi hơn tôi tưởng để xử đẹp lũ quái này ngay bây giờ.
Trong khi vẫn nghĩ về việc sẽ quay lại chiến đấu với những con quái này vào một ngày không xa, tôi quyết định đắm mình trong suối nước nóng nổi tiếng.
Nhóm của tôi mang danh nghĩa của một thành viên trong Hoàng Tộc.
Tôi đã yêu cầu cả Dhammi-chan và Kazeoni-san (Wind Lord-san) đi hộ tống Công chúa tới suối nước nóng. Vì vậy, ngay cả khi một nhóm sát thủ bao vây họ, họ có thể hoặc là tiêu diệt chúng hoặc là cầm cự đủ lâu để tôi đến cứu họ.
Với sự an toàn của Công chúa đã được đảm bảo, tôi đã có thể tận hưởng suối nước nóng mà không cần phải lo nghĩ gì cả. Suối nước nóng của Làng Mason, giống như cái ở khu trại của chúng tôi, có nước nóng thật là dễ chịu.
Vì tôi cũng nhớ đến khu suối nước nóng ở chỗ tôi, tôi sẽ quay về ngay lập tức khi nhiệm vụ này hoàn thành.
Chắc chắn sẽ có nhiều thay đổi và cải tiến cho khu trại mà tôi sẽ thực hiện khi trở về. Có cả hàng đống việc cần phải làm đấy.
Tôi rời khỏi khu suối nước nóng này sau 1 giờ hoặc hơn và quay lại ngôi nhà của ông Trưởng làng.
Trong khi tôi ra ngoài, Kurosaburou và Kumajirou đã thu thập được một lượng lớn Kelpie, Boruforu, Thỏ Kiếm và Thỏ 1 Sừng. Chúng đang bận với việc uống máu từ những con quái này nên dân làng có thể nấu bọn quái.
Tôi chắc chắn sẽ khen ngợi chúng và đùa giỡn với chúng cho nỗ lực của chúng sau. Chúng cũng sẽ nhận được một lượng thịt rất lớn.
Vì có một lượng rất lớn thịt, tôi nói với Trưởng làng là tôi sẽ chia sẻ một ít cho toàn bộ dân làng cùng ăn. Kết quả là toàn bộ dân làng đã tụ tập lại tại đại sảnh cho một buổi tiệc ăn uống, đêm nay là dành cho lễ hội. Bóng tối đã bị phai mờ bởi ánh đuốc, đống lửa được đặt khắp mọi nơi trong làng.
Dân làng ngồi ăn uống cùng với khách du lịch, chia sẻ và cùng uống loại rượu địa phương mà không chút do dự. Ngay sau đó, mọi người trở nên phấn khích và bắt đầu nhảy múa và ca hát.
Tóc đỏ, Dhammi-chan và Thợ rèn-san tất cả họ đều quyết định đứng dậy để làm khuấy động không khí bằng cách mời các quý ông dân làng cùng nhảy. Tôi nhìn họ nhảy với một niềm vui. Mặc dù tôi dù không phải kiểu người dễ ghen tuông vì mấy chuyện này đâu, nhưng một chút ganh tị cũng tốt. Nó cũng không làm phiền lòng tôi, vì đó chỉ là một hình thức chào hỏi không hơn không kém.
Ngay cả bây giờ, với độ tuổi 60, ông Trưởng làng vẫn tham gia cuộc thi uống rượu của làng, nói rằng sẽ không thể thua bất kì một đối thủ trẻ tuổi nào, đặc biệt là khi nó là rượu của làng ổng. Bia rượu ở đây kém hơn rượu của tộc Elf rất nhiều, nhưng vị ngon thì loại nào cũng có.
Tôi cũng cho Trưởng làng một ít rượu của tộc Elf và ông ấy thở hổn hển với một âm thanh kinh ngạc. Cũng đâu thể ngăn được; rượu của tộc Elf ngon quá mà. Trưởng làng tiếp tục cạnh tranh với các đối thủ trẻ tuổi với một nụ cười lớn, uống sạch nhiều thùng rượu của làng này.
Khoảng 2 tiếng sau khi bữa tiệc bắt đầu khi mà có một tên dân làng say rượu thiếu suy nghĩ đã đến chạm vào Dhammi-chan ở phía sau (dê đấy). Tôi chỉ có thể kịp ngăn cản trước khi Dhammi-chan hoàn thành việc đánh tên đó nhừ tử. Tôi lại phải chữa trị cho hắn để đảm bảo hắn không chết vì vết thương, nhưng vẫn để lại sự trừng phạt cho hắn. Những chấn thương ở phần bụng không đủ lớn để phá vỡ nội tạng, nhưng trông có vẻ là khá đau đấy.
Lần tới nếu có một tai nạn tương tự như vậy xảy ra nữa, cô ấy có thể xé nát đầu của bất kì ai, nên tôi thật sự cần phải làm cho cô ấy bình tĩnh trở lại. Tôi ôm lấy cô ấy. Trên hết, là để cô ấy quên đi sự ngượng ngùng khi có một tên đàn ông chạm vào cô ấy. Giết tên đó có thể làm cô ấy hả giận nhanh hơn, nhưng trong tình trạng hiện tại, không nên ngoan cố mà làm vậy.
Tôi thì thầm nhẹ nhàng vào tai cô ấy là "Em không nên giết người." Để nói rằng nếu việc này có xảy ra bởi bất cứ tên nào khác, chính tôi sẽ là người lôi toàn bộ nội tạng của tên đó ra khỏi cơ thể của hắn, chính tôi thôi, nhưng bây giờ thì tình trạng này đã được giải quyết.
Đột nhiên, tôi nhận ra rằng toàn bộ dân làng đều trở nên im lặng. Tóc đỏ với cái tay đặt lên trán và sau đó thì ngã quỵ xuống với một tiếng "Phù".
Để thay đổi cái không khí này, tôi lấy ra vài thùng rượu và thách thức dân làng trong cuộc thi uống rượu. Nếu bất cứ ai có thể thắng được tôi thì tôi sẽ đưa cho người đó 4 tấm Thẻ Bạc, khoảng 40 000 đồng tiền vàng nếu ai muốn đổi.
Tất cả đàn ông dân làng đều đến vì 40 000 đồng tiền vàng với vẻ tự tin rằng sẽ chiến thắng được tôi sau khi nghe về phần thưởng.
Toàn bộ không khí của ngôi làng thay đổi hẳn, với sự cố vừa rồi dường như đã bị quên lãng.
Điều tôi có thể nói là, khi nói về 40 000 đồng tiền vàng, đó là một số tiền rất lớn cho một ngôi làng ở mức độ như vậy. Để cho dễ hiểu, với một ngôi làng như vầy, nó có thể duy trì cuộc sống của mọi thành viên trong làng trong khoảng hơn 2 tuần.
Đó có thể là lý do mà tại sao đôi mắt họ sáng lên. Họ nghĩ rằng có thể thắng được tôi thông qua số lượng tuyệt đối của họ. Họ cũng đã thấy tôi uống rượu với Trưởng làng, và nghĩ rằng có thể chuốc say tôi.
Trong khi đó, Công Chúa ngồi trên vai tôi suốt khoảng thời gian này, im lặng và thưởng thức buổi tiệc. Ngay cả với nó ở đó, tôi vẫn có thể uống với cả dân làng lẫn du khách và khách du lịch. Công Chúa ra lệnh cho tất cả mọi người phải vui vẻ cũng như đối với tôi là không được thua cuộc. Vâng, ngay cả không cần ra lệnh, tôi vẫn có thể hơi quá trớn.
Chỉ có một kết quả duy nhất thôi. Tôi đã khiến cho toàn bộ dân làng đa phần là nam giới và cả những người du khách và không thua một ai hết. Tôi cũng có chút tiến bộ đấy chứ... Chỉ say một xíu thôi nhưng tôi vẫn tỉnh táo vì tôi là một con Ogre. Tôi hoàn toàn có thể trục lợi cá nhân nếu bản thân tôi nói vậy, mức độ phấn khích như vậy là đủ rồi.
Trong khi ăn nhẹ một ít thịt tôi cũng nhận được một vài kỹ năng mới.
Học kỹ năng [Cấu tạo phù hợp để chiến đấu dưới nước].
Học kỹ năng [Tạo xương kiếm].
Học kỹ năng [Làn da cứng rắn].
Học kỹ năng [Tạo sừng sắc nhọn].
Một vài giờ sau khi buổi tiệc bắt đầu, mọi thứ trở nên yên ắng.
Tôi đã có thể ngủ một đêm ngon lành. Tôi cũng thấy phấn khích khi được uống quá trời rượu sau một khoảng thời gian dài.
Những cô gái cũng tham gia cuộc thi uống rượu, nên tất cả chúng tôi "trò chuyện" với nhau trước khi ngủ. Tôi nghi ngờ không biết có ai phiền không nhưng...
/240
|